- Thật không ngờ Diêu Văn Trí lại đến Nam Việt làm Phó chủ tịch tỉnh. Nghe nó Ủy ban nhân dân tỉnh Nam Việt phân công y phụ trách mảng giao thông và xây dựng, đây là mảng nhiều chất béo. Đây coi như là lên chức hay điều ngang hàng?
Cù Vận Bạch rót chén mật ong nóng cho Triệu Quốc Đống, mặc dù cô là phó Tổng giám đốc tập đoàn Thiên Phu nhưng vẫn có thói quen tự mình phục vụ Triệu Quốc Đống.
Bây giờ thời gian cô ở An Đô càng lúc càng ít, biệt thự Thiển Loan cả tháng chưa chắc ở được một tối. Cô coi như chính thức chuyển nhà lên Bắc Kinh, Phỉ Dung hàng tháng sẽ mang con đến Bắc Kinh một tuần, còn lại cứ tầm thứ sáu là cô bay sang Hongkong, tối chủ nhật bay về Bắc Kinh.
- Là điều ngang hay lên chức cũng khó nói, phải xem tương lai của Diêu Văn Trí.
Triệu Quốc Đống biết Ninh Pháp rất coi trọng Diêu Văn Trí nên mới điều Diêu Văn Trí tới Nam Việt.
- Nhưng không thể nghi ngờ sân khấu Nam Việt là nơi để Diêu Văn Trí xoay người, phải xem y nắm bắt như thế nào.
- Diêu Văn Trí chắc cũng có bản lĩnh nhưng ở An Đô lại mãi không làm được gì. Không biết hai năm qua An Đô phát triển chậm có trách nhiệm của y không? Chị cảm thấy y từ trước đến giờ vẫn không hòa hợp với bên Thị ủy. Chẳng qua phong cách của Miêu Chấn Trung và Tôn Liên Bình khá giống nhau, đều là kẻ độc đoán nên cũng khó trách được Diêu Văn Trí.
Cù Vận Bạch rời khỏi chính quyền đã lâu nên không quá rõ tình hình An Đô.
- Việc này cũng khó nói, phải xem biểu hiện của y ở Nam Việt. Ninh Pháp giúp y được một lần nhưng chưa chắc được nhiều lần, cuối cùng vẫn dựa vào y. Sao, bất động sản Thiên Phu muốn tiến vào Nam Việt ư?
Triệu Quốc Đống dựa lưng vào ghế nhấp ngụm nước. Ít nhất đã hai ba tháng hắn không tới đây, lần trước ở bên Cù Vận Bạch lại là trên Bắc Kinh.
Nam Việt từ trước đến giờ là nơi có nhiều công ty, tập đoàn lớn về bất động sản. Nó chẳng những tập trung tinh túy bất động sản phía nam, hơn nữa tài chính rất hùng hậu. Mặc dù bất động sản Thiên Phu làm ăn tốt ở phương bắc, Chiết Giang, khu vực đất liền nhưng đối với Nam Việt, Thiên Phu vẫn có thái độ cẩn thận. Nó giống như ngành kinh doanh nước suối của Thương Lãng cũng chưa bao giờ chính thức tiến vào Nam Việt vậy.
Cù Vận Bạch mặc bộ áo ngủ nhung hình thiên nga trông càng quý phái, mái tóc đen nhánh được vén lên trông khá nhẹ nhàng, khuôn mặt trắng hồng không hề thay đổi theo thời gian.
Tay Cù Vận Bạch cầm cốc trà dưỡng sinh nóng và ngồi xuống bên cạnh Triệu Quốc Đống.
- Bất động sản Thiên Phu tiến vào Nam Việt không phải là suy nghĩ nhất thời, tập đoàn sớm có quy hoạch, hơn nữa vẫn đang chuẩn bị. Nam Việt, Thượng Hải và Bắc Kinh được xưng là ba nơi tập trung chính của bất động sản Trung Quốc, bất cứ một công ty nào nếu không có thể tạo danh tiếng ở ba nơi này thì không thể coi là đứng đầu trong ngành bất động sản Trung Quốc.
Cù Vận Bạch khẽ cười nói.
- Ồ, Thiên Phu muốn lớn mạnh thì nhất định phải tiến vào Thiên Phu?
Triệu Quốc Đống trêu chọc hỏi lại một câu.
- Bất động sản Nam Việt có rất nhiều công ty lớn, cẩn thận thất bại mà về đó.
- Không có ba phần bản lĩnh thì đúng là không dám tiến vào. Quốc Đống, bất động sản Thiên Phu ở Bắc Kinh và Thượng Hải đều có thể nói đứng hàng đầu, tiến quân vào Nam Việt là nhất định phải đi, muộn không bằng sớm, năm nay là cơ hội tốt nhất cho Thiên Phu.
Cù Vận Bạch đầy tự tin nói.
- Ồ? Tại sao lại nói như vậy?
Triệu Quốc Đống cười nói.
- Chị cảm thấy hai năm qua ngành bất động sản phát triển rất nhanh, giá nhà tăng nhanh, nhất là ở khu vực duyên hải và các thành phố lớn càng như vậy, điều này cũng tạo thành không ít phản ứng. Chị cảm thấy quốc gia nhất định sẽ đưa ra chính sách để giảm nhiệt.
Cù Vận Bạch nhấp ngụm trà nóng, đôi môi đỏ mọng áp vào chén thủy tinh trong suốt trông rất quyến rũ.
- Ừ, khả năng này là rất lớn nhưng nó không liên quan gì đến lý do Thiên Phu tiến vào Nam Việt, thậm chí còn phản tác dụng mới đúng.
Triệu Quốc Đống gật đầu.
Cù Vận Bạch đã không phải Cù Vận Bạch mới tiến vào Thiên Phu trước đây. Triệu Quốc Đống trưởng thành, cô cũng như vậy. Có thể nói cô bây giờ có trực giác và sự nhạy bén rất cao trong lĩnh vực kinh doanh, bảo sao Dương Thiên Bồi và Kiều Huy liên tục khen năng lực của cô. Cũng khó trách Kiều Huy dám giao mảng nghiệp vụ bất động sản phía bắc của Thiên Phu cho cô phụ trách.
- Đây là nhân tố phản tác dụng nhưng không chỉ ảnh hưởng đến mình Thiên Phu, phải nói ảnh hưởng đến tất cả các công ty bất động sản và xây dựng. Ngành tài chính cũng sẽ giảm quy mô cho vay, việc giảm việc thu đất sẽ diễn ra với các công ty. Nhưng mọi người cùng khó khăn, ai khó khăn nhỏ một chút, ai có thể có nhiều biện pháp vượt qua khó khăn thì đó là người thắng.
Cù Vận Bạch nở nụ cười:
- Thiên Phu chính là người thắng.
- Lý do? Nói một chút xem, Thiên Phu có ưu thế gì so với các công ty khác?
Triệu Quốc Đống cười hì hì nói nhưng tay đã đưa vào trong áo ngủ của đối phương.
Cù Vận Bạch oán trách vỗ tay Triệu Quốc Đống nhưng không đẩy ra, chỉ chặn tay Triệu Quốc Đống không được làm càn, ngăn tay hắn trượt theo bụng mình xuống dưới.
Cô thích không khí ngọt ngào này. Cô khát vọng Quốc Đống yêu thương và chinh phục mình, nhưng cô cũng hy vọng quá trình này dài một chút, làm cho mình nhấm nháp hương vị ngọt ngào đó.
- Cần lý do sao? Thiên Phu không đơn thuần chỉ là mua đất, Thiên Phu có công ty xây dựng của mình, còn có công ty vật liệu xây dựng, hơn nữa từ tư chất, thực lực thì đều đứng đầu trong cả nước. Nói cách khác giá thành xây dựng của chúng ta là thấp nhất, đủ để cho các công ty khác không bằng.
Cù Vận Bạch rất tự hào nói.
- Chỉ riêng điểm nàylà không đủ, Thiên Phu có nhiều điểm không bằng các công ty khác. Dù sao Thiên Phu mới vào ngành bất động sản có vài năm, mà các công ty bất động sản lớn của Nam Việt đều có lịch sử hơn năm.
Triệu Quốc Đống lắc đầu, tay cũng ngừng lại, không trượt xuống dưới nữa. Hắn chỉ đặt ở trên bụng cô, nơi này đã mang thai con gái hắn.
- Đương nhiên, Thiên Phu có khuyết điểm nhưng Thiên Phu đã chuẩn bị sung túc về tài chính, vì Thiên Phu sớm xác định Trung ương sẽ có điều chỉnh. Em không phải sớm nhắc mọi người sao?
Cù Vận Bạch mắt sáng lên nói.
- Ồ. Vậy xem ra Thiên Phu dự định lợi dụng việc khống chế của Trung ương mà tiến vào thị trường Nam Việt?
Triệu Quốc Đống khẽ gật đầu, điều này phù hợp tính cách của Kiều Huy. Nguy cơ luôn ẩn chứa cơ hội, sau cơn lốc bất động sản ở Hải Nam nhưng Kiều Huy vẫn không chịu bỏ qua cơ hội mạo hiểm.
- Đúng thế, Huy ca có ý này, hơn nữa cũng đã thuyết phục được Bồi ca, chị cũng đồng ý.
Cù Vận Bạch cảm thấy tay đối phương muốn động nên lại trừng mắt nhìn hắn.
- Suy nghĩ này rất có tính khiêu chiến, đạt phú quý trong nguy hiểm. Thiên Phu xem ra muốn thành ngọn cờ đầu trong ngành bất động sản Trung Quốc rồi.
Triệu Quốc Đống cũng không nói nhiều. Hắn có thói quen làm người ngoài quan sát sự phát triển của Thiên Phu.
- Cho nên Diêu Văn Trí đến Nam Việt làm Phó chủ tịch tỉnh cũng là cơ hội của Thiên Phu. Bồi ca vốn có quan hệ với Diêu Văn Trí, quan hệ vẫn duy trì tốt. Lần này có thể có cơ hội. Thiên Phu không cần ưu đãi gì, chỉ mong sự đối xử công bằng mà thôi.
Cù Vận Bạch nói:
- Đương nhiên ai nếu muốn dùng cách xấu để đối phó Thiên Phu, Thiên Phu cũng không sợ.
Triệu Quốc Đống hiểu ý trong lời nói của Cù Vận Bạch. Bối cảnh của Kiều Huy đủ để cho nhiều người phải suy nghĩ. Mặc dù bản thân y cố gắng không dùng đến quan hệ này nhưng không có nghĩa người ta không chú ý tới. Nhất là mấy năm hoạt động ở Hải Nam khiến cho Kiều Huy có nhiều bạn bè với bối cảnh rất sâu, những người này bây giờ có không ít người có sức ảnh hưởng lớn ở Nam Việt.
- Em hy vọng Thiên Phu là một công ty nghiêm chỉnh, tốt nhất không nên dính vào mấy vấn đề khác. Ở điểm này chị càng cẩn phải giữ được sự tỉnh táo, nếu không có vài thứ sẽ phản tác dụng. Chị có thân phận khác với Bồi ca, Huy ca, phải chú ý hình tượng và sự an toàn của mình.
Triệu Quốc Đống nhẹ nhàng vỗ vỗ bụng Cù Vận Bạch.
Cù Vận Bạch có thể cảm nhận được sự quan tâm của hắn dành cho mình, trong lòng dấy lên cảm giác ấm áp. Tay cô cũng thả lỏng ra để cho hắn chui xuống dưới.
Tiếng thở hổn hển vang lên, Triệu Quốc Đống ôm cô vào lòng. Mùi thơm trên người cô làm hắn nhộn nhạo. Đã nhiều ngày không ở bên nhau khiến cơ thể thân thuộc có chút xa lạ, thậm chí làm hắn khó có thể nhịn được. Hắn nâng mặt cô lên, môi đỏ thắm hé ra, lưỡi hắn tiến vào trong.
Trong tiếng kêu của Cù Vận Bạch, Triệu Quốc Đống cúi xuống bế bổng Triệu Quốc Đống vào phòng ngủ.