Lỗ Năng là một ngngười rất tinh tế. Từ khi còn là cục trưởng cười cười Thông tin, y đã được coi là người giọt nước không rơi, nói rõ y rất cẩn thận, làm việc chu đáo.
Triệu Quốc Đống cảm thấy sở trường của Lỗ Năng không chỉ có như vậy. Đầu óc nhanh nhạy, tâm tư linh động, nhiều điều hắn chỉ hơi ám chỉ là đối phương hiểu ngay, còn có thể xử lý thảo đáng. Bản lĩnh đó không có nhiều người làm được, đây cũng là nguyên nhân mà Triệu Quốc Đống cố sức đưa Lỗ Năng lên làm Trưởng ban Tuyên giáo Thị ủy Ninh Lăng.
Sự thật chứng minh hắn chọn không sai. Ngành văn hóa, du lịch của Ninh Lăng phát triển cực nhanh không thể không có công của Lỗ Năng.
Triệu Quốc Đống có thể yên tâm lên Bắc Kinh học, không quá lo lắng đến việc này cũng là thể hiện niềm tin vào Lỗ Năng.
Có hai việc lớn mà Triệu Quốc Đống vẫn chú ý. Một là hạng mục sân bay Ninh Lăng, nhưng khi Tô Giác Hoa phát ra tín hiệu rõ ràng thì hắn tin hạng mục sẽ được thông qua. Phần khác là lễ hội văn hóa các dân tộc khu vực trung tây, nhất là ở tình hình hiện nay thì về công về tư hắn không thể không chú trọng.
Qua Tĩnh cũng đã nói đây là cơ hội trời ban cho hắn.
Nếu có thể lợi dụng cơ hội này củng cố hình tượng của hắn trong mắt lãnh đạo tỉnh, khiến cho một số lãnh đạo vốn không ác cảm với hắn đánh giá cao hắn, có lẽ sẽ là trụ cột để hắn đi bước tiếp theo.
Triệu Quốc Đống nằm trên giường suy nghĩ đến vị Thường vụ thị ủy. Nếu đây là một cuộc chiến thì đó chính là cuộc chiến không biết trước kết quả.
Hắn có thể tưởng tượng được người sẽ tham gia tranh đoạt mới mình là Long Ứng Hoa và Đàm Lập Phong, cả hai người đó đều sẽ có sự chuẩn bị đầy đủ.
….
Chi bộ đảng lớp chuẩn bị tiến hành cuộc trao đổi, yêu cầu các tổ đảng tiến hành giao lưu, sau đó chọn ra hai đại biểu xuất sắc của tổ tham gia đấu với các tổ khác. Đây cũng là một hành động khá quan trọng của trường Đảng. Giáo viên chủ nhiệm và thành viên liên lạc đến từ Ban Tổ chức cán bộ Trung ương cũng khá chú trọng, yêu cầu cần phải chọn ra được “tuyển thủ” xuất sắc nhất.
Đây là hoạt động nhất định diễn ra trong từng đợt tập huấn ở trường, cũng là hình thức tốt nhất để trao đổi, học hỏi kinh nghiệm. Các vị học viên chuẩn bị khá chăm chú. Triệu Quốc Đống cũng như vậy. Theo yêu cầu của chi bộ thì từng học viên phải thể hiện được sở trường tốt nhất của mình, nói ra suy nghĩ làm như thế nào để nâng cao năng lực.
Các vị học viên hơi lớn tuổi hơn chút đều đóng cửa suy nghĩ, cắn bút, viết viết vào sổ. Người còn trẻ bật máy tính xách tay lên gõ gõ, đánh đánh. Mọi người đều cần kết hợp thực tế công việc của mình nên cũng phải lên mạng tìm tin tức một chút.
Từ xa Triệu Quốc Đống đã thấy qq cùng Triệu Nhã Lan, và giáo viên chủ nhiệm lớp đang nói chuyện khá vui vẻ với nhau. qq đang cười rất tươi làm Triệu Quốc Đống có chút tò mò. Qq là học sinh lớp mà sao lại nói chuyện vui vẻ với Triệu Nhã Lan như vậy?
- Tiểu Triệu, lại đây chúc mừng đồng chí Đăng Cao một chút, đồng chí sắp rời khỏi trường.
Triệu Nhã Lan thấy Triệu Quốc Đống liền gọi.
- Ồ, lão Chu, nhanh như vậy sao? Không phải cuối tháng ư?
Triệu Quốc Đống nói.
Khảo sát của Ban Tổ chức cán bộ Trung ương đã kết thúc, tin qq điều sang Điền Nam đã truyền ở trong trường. Triệu Quốc Đống còn gọi tới hỏi Thái Chánh Dương, Thái Chánh Dương cũng xác thực tin này.
Đây là cán bộ đầu tiên của khóa đi vào cấp phó tỉnh, bảo sao không làm mọi người hâm mộ.
- Ừ, tôi còn phải về Kiềm Dương bàn giao công việc, sợ rằng mất vài hôm, sau đó sang qư.
Qq đã chính thức được bổ nhiệm làm trợ lý chủ tịch tỉnh qư, có lẽ qua một thời gian nữa sẽ thông qua hội nghị Đại hội đại biểu nhân dân tỉnh để bầu làm Phó chủ tịch tỉnh.
Từ Thị trưởng Kiềm Dương bước lên cấp cán bộ phó tỉnh đúng là làm qq rất vui vẻ.
Phùng Minh Khải trước khi qq lên Bắc Kinh học đã được bổ nhiệm làm Thường vụ quận ủy, Phó chủ tịch quận Bắc Minh – Kiềm Dương, bắt đầu cuộc sống làm quan của y. Đây coi như một bố trí tốt, quận Bắc Minh là quận có kinh tế phát triển của thành phố Kiềm Dương.
- Ha ha, chúc mừng, sau này tôi tới Côn Châu cũng có điểm đặt chân.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Chờ anh hết bận thì chúng tôi sẽ cùng tới Côn Châu, anh phải mời khách đó.
Qq cười cười lắc đầu không nói.
Hai vị giáo viên chủ nhiệm nói chuyện vài câu rồi đi. Chỉ còn lại Triệu Quốc Đống và qq.
- Quốc Đống, hết kỳ học mà rảnh thì tới Côn Châu chơi. Bí thư Thái cũng là lão lãnh đạo của cậu mà, chẳng lẽ cậu không tới thăm Bí thư Thái sao?
Qq có thể đi đến bước này chính là nhờ Liễu Đạo Nguyên cực lực tiến cử, qua đó có thể thấy quan hệ mật thiết giữa hai người. Vì thế qq biết quan hệ giữa Triệu Quốc Đống và Thái Chánh Dương cũng không lạ.
- Ừ, nhất định là tới, về phần Thái ca thì rất bận, tôi muốn tìm cũng thường xuyên không thấy người, gặp chỉ có thể ăn bữa cơm, nói chuyện vài tiếng mà thôi. Nếu muốn như trước đây là không thể. Đợt tết tôi cũng tới Côn Châu và Kiềm Dương. Thái ca và Liễu ca đều rất bận, không có thời gian riêng. Tôi lại thấy bọn họ quá chú trọng công việc, quên cuộc sống của mình. Có lẽ bọn họ đi đến được bước này cũng phải hy sinh gì đó.
Qq không khỏi có chút giật mình. Liễu Đạo Nguyên đã sớm nói chuyện với y về Triệu Quốc Đống. Nói Triệu Quốc Đống mặc dù còn trẻ nhưng suy nghĩ không phải ai cũng có thể so sánh. Đó là khí độ và năng lực vượt quá độ tuổi, thậm chí vượt quá cấp bậc của hắn. Hắn sau vài năm công tác đã giỏi khống chế cục diện, Liễu Đạo Nguyên cũng dặn qq nên tạo quan hệ tốt với Triệu Quốc Đống.
- Bí thư Thái đã tiến hành cải cách mạnh các công ty nhà nước ở qư, không ít công ty có lại sức sống, được giới doanh nghiệp đánh giá tốt. Tôi lần này tới qư mà rất lo, chưa từng công tác với Bí thư Thái nên không biết tác phong làm việc như thế nào?
Qq nói rất rõ, đây là muốn từ Triệu Quốc Đống mà biết tác phong làm việc của Thái Chánh Dương.
- Ha ha, anh đừng quá để ý điều này. Thái ca và Liễu ca mặc dù có tác phong làm việc không giống nhau nhưng đều thích người kiên định trong công việc. Tôi thật ra thấy anh có tính cách khá hợp với Thái ca. Tính cách táo bạo của tôi hay bị Thái ca phê bình.
Qq nhìn thoáng qua Triệu Quốc Đống, không nói gì.
Có đôi khi thường xuyên bị lãnh đạo phê bình cũng là một cảnh giới, nói rõ lãnh đạo thường xuyên quan tâm chú ý đến anh.