Lộng Triều

quyển 17 chương 46

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Thủ tướng ngoài tham gia hội nghị hợp tác kinh tế ra còn dành hai ngày tiến hành khảo sát ở Điền Nam chúng ta, trong đó trọng điểm là ba thị xã Côn Châu, Ngọc Hà cùng với Tam Giang. Tỉnh vốn muốn Thủ tướng đến thị xã Lan Thương xem một chút nhưng do đường đi không quá tốt, thời gian không đủ nên chỉ có thể hủy bỏ.

Đào Hòa Khiêm rất bình tĩnh nhìn quanh một vòng.

- Ngoài ra Thủ tướng Myanmar và Thủ tướng Lào cũng sẽ tiến hành khảo sát ba thị xã Côn Châu, Ngọc Hà cùng Khúc Châu, cũng sẽ hội đàm với Thủ tướng Văn về việc tăng cường hợp tác quan hệ chính trị, kinh tế, văn hóa giữa Trung Quốc và nước họ.

- Vừa nãy chủ tịch Hòa Khiêm đã phân công rất cẩn thận, đây có lẽ là hội nghị thường vụ tỉnh ủy cuối cùng trước khi hội nghị hợp tác kinh tế diễn ra. Mấy phó chủ tịch tỉnh, Bí thư thị ủy Côn Châu, Ngọc Hà cùng Khúc Châu đều tham gia hội nghị lần này, tôi hy vọng mọi người dựa theo phân công của chủ tịch Hòa Khiêm mà kiểm tra lại một lần nữa, có thiếu sót phải sửa ngay nhất là ba thị xã Côn Châu, Ngọc Hà cùng Khúc Châu cần phải chứng thực trách nhiệm, phân công tới từng thành viên trong bộ máy, ngăn chặn mọi bất ngờ có thể xảy ra.

Giọng Thái Chánh Dương vang vọng cả phòng hội nghị, các thường vụ và phó chủ tịch tỉnh đều cảm thấy tinh thần Bí thư Thái rất tốt, như rất tự tin vào việc Đức Khánh tổ chức hội nghị khổng lồ này.

Hội nghị lần này là cơ hội chưa từng có với Đức Khánh, nó có tác dụng thúc đẩy quan hệ văn hóa, kinh tế giữa Điền Nam và năm nước. Cho nên Tỉnh ủy, Ủy ban Điền Nam rất chú trọng và chuyên môn thành lập tổ công tác chuẩn bị hội nghị.

Sau khi hội nghị kết thúc Triệu Quốc Đống cầm cặp rời khỏi phòng. Hội nghị hợp tác kinh tế lần này có ý nghĩa không bình thường chẳng qua hắn lại là người ngoài cuộc.

Hội nghị hợp tác kinh tế sông Mê kong lần này chủ yếu là cuộc gặp cho Thủ tướng các nước, ý nghĩa chính trị là ở mặt khác. Còn đối với Điền Nam có tầm quan trọng hơn chính là việc Thủ tướng khách sạn Điền Nam, đương nhiên Thủ tướng hai nước Lào, Myanmar tiến hành khảo sát Điền Nam cũng có tác dụng tăng thêm sự hợp tác giữa Điền Nam với hai nước này.

Làm trưởng ban tổ chức cán bộ nên công việc này không có quan hệ mấy với hắn. Hắn lúc này vẫn chủ yếu tập trung đi khảo sát mấy thị xã khu vực Điền tây bắc, tiến hành khảo sát thị xã Tam Giang, chuẩn bị để Thủ tướng Văn Quốc Cơ đến Tam Giang khảo sát.

- Trưởng ban Quốc Đống, Bí thư Thái nói anh sẽ đi điền tây bắc?

Một giọng nói từ sau lưng truyền tới.

- Hay là chúng ta cùng đi?

Triệu Quốc Đống đi chậm lại đợi đối phương đuổi kịp.

- Sao, chủ tịch Bưu cũng muốn đến Điền tây bắc. Là Đức Khánh hay Tam Giang?

Dương Bưu nhất định sẽ không phải đi Lý Giang. Đi Lý Giang rất dễ, không cần phải chuyên môn có mình cùng đi, chỉ có thể là đi hai nơi kia. Từ Lý Giang đi qua quốc lộ gập ghềnh đến Đức Khánh, hoặc là qua Thương sơn chạy tới Tam Giang, đường đi không quá tốt. Lần này sang đó chẳng lẽ nói vị phó chủ tịch tỉnh phụ trách công nghiệp này bắt đầu hành trình khảo sát của mình?

- Tam Giang, Bí thư Thái bảo tôi nắm chắc thời gian chạy tới Tam Giang, cùng với anh tiến hành kiểm tra đốc thúc. Theo tôi biết đây có lẽ là nơi mà Thủ tướng sẽ khảo sát chính, ngoài ra sợ rằng Thủ tướng sẽ đưa ra vài câu hỏi về việc khai thác dòng Nộ Giang.

Dương Bưu thản nhiên nói.

Triệu Quốc Đống hơi động tâm. Vị chủ tịch Mặt trận tổ quốc Dương Bưu ngày xưa cũng không phải người trung lập như hắn nghĩ. Từ việc Thái Chánh Dương dốc sức để Dương Bưu chuyển sang làm phó chủ tịch tỉnh đủ để thấy Thái Chánh Dương coi trọng Dương Bưu như thế nào. Trọng trách của thường vụ tỉnh ủy, phó chủ tịch tỉnh là không hề nhẹ, không chỉ đơn giản là phát triển kinh tế, đồng thời cũng muốn đạt biểu cho Tỉnh ủy bên phía Ủy ban tỉnh.

Thái Chánh Dương để một người cứng rắn như Dương Bưu tiến vào nghe nói bị Đào Hòa Khiêm và Tống Quốc Lương kiên quyết phản đối. Nhưng do được Trương Bảo Quốc ủng hộ, trung ương cũng đồng ý việc điều chỉnh này. Dương Bưu làm thường vụ tỉnh ủy nhiều năm bây giờ sang làm phó chủ tịch tỉnh đương nhiên có quyền lên tiếng hơn một thường vụ tỉnh ủy, phó chủ tịch tỉnh mới tới nhiều. Đây có lẽ chính là nguyên nhân mà Đào Hòa Khiêm, Tống Quốc Lương không muốn thấy Dương Bưu tiến vào làm nhân vật số ba trong bam chính quyền tỉnh.

- Trưởng ban Quốc Đống, sang bên tôi ngồi một chút chứ?

Đến hành lang, Dương Bưu mời.

Triệu Quốc Đống suy nghĩ thật nhanh rồi đồng ý. Trên đời này không có hận thù vô cớ, Dương Bưu vừa mới làm phó chủ tịch tỉnh đã nhiệt tình mời mình đương nhiên là có lý. Hắn cũng không có lý do gì từ chối.

Triệu Quốc Đống từ Khương Toàn Thuận mà hiểu được không ít thông tin về Dương Bưu. Vị chủ tịch Mặt trận tổ quốc kiêm chủ tịch Liên đoàn lao động tỉnh này trước đây làm Trưởng ban thư ký Ủy ban tỉnh. Dương Bưu làm thường vụ tỉnh ủy, chủ tịch Mặt trận tổ quốc một năm trước khi Thái Chánh Dương tới Điền Nam, sau đó Dương Bưu kiêm thêm chức chủ tịch Liên đoàn lao động tỉnh. Khương Toàn Thuận đã dùng từ “đại trí giả ngu” để đánh giá về Dương Bưu.

Khương Toàn Thuận đánh giá như vậy không biết là có quá chút nào hay không nhưng đủ thấy người này không bình thường. Người này trước đó từng làm thị trưởng thị xã Sở Châu, Phó trưởng ban thư ký Ủy ban tỉnh, chánh văn phòng, lý lịch phong phú. Nhưng nghe nói Dương Bưu lúc làm Trưởng ban thư ký Ủy ban tỉnh có quan hệ không quá hòa hợp với Đào Hòa Khiêm. Nhưng ở tình huống đó mà có thể nhảy lên làm thường vụ tỉnh ủy là tại sao thì Triệu Quốc Đống không thể biết được. Chỉ riêng điểm này đã chứng minh Dương Bưu không bình thường.

- Trưởng ban Quốc Đống, nghe nói anh thích uống trà, uống thử trà của tôi xem.

Trà mà Triệu Quốc Đống lấy ra đương nhiên không phải loại bình thường, mùi trà Phổ nhị mặc dù hắn không thích uống nhưng ngửi cái là nhận ra ngay.

- Chủ tịch Bưu, anh đúng là giấu đồ ngon, tôi mặc dù không uống Phổ nhị nhưng cũng ngửi ra được.

- Ha ha trưởng ban Quốc Đống, anh là lãnh đạo Điền Nam, công tác ở Điền Nam mà lại nói là không biết trà Phổ nhị, sau này đi ra ngoài không phải sẽ bị người cười sao?

Dương Bưu cười nói.

- Hắc hắc, nói không thể nói như vậy. Phổ nhị có lịch sử lâu đời, học vấn rất sâu, biết bề ngoài không bằng nói không biết. Hơn nữa tôi không quá thích uống trà mùi nặng như vậy. Tôi ở Ninh Lăng uống Hắc trà đó là do tôi tự mình tạo thương hiệu đó, tôi là Bí thư thị ủy nếu không ủng hộ thì hơi kỳ cục.

Triệu Quốc Đống nói.

Dương Bưu lúc này cũng đi vào chính đề.

- Trưởng ban Quốc Đống, bí thư Chánh Dương nói đã đưa đề xuất của hai thị xã Tam Giang, Đức Khánh về việc khai thác thủy điện cho anh xem, hỏi ý kiến anh. Đồng thời cũng bảo tôi trao đổi với anh ở vấn đề này, để khi Thủ tướng khảo sát thì chúng ta có thể đưa ra quan điểm.

Triệu Quốc Đống lập tức ý thức được tính phức tạp của vấn đề. Vấn đề này vốn đáng lẽ do bên Ủy ban tỉnh báo cáo mới đúng. Dương Bưu làm phó chủ tịch tỉnh phụ trách công nghiệp nói còn được. Chẳng qua đây là do Thủ tướng đi khảo sát chỉ sợ không đến lượt Dương Bưu nói chuyện, phải do Đào Hòa Khiêm hoặc là Thái Chánh Dương phát biểu mới đúng. Vậy tại sao Thái Chánh Dương lại bảo Dương Bưu đến trao đổi với mình.

- Chủ tịch Bưu, chủ tịch Hòa Khiên và chủ tịch Quốc Lương có thái độ gì với ý kiến của hai thị xã kia?

Triệu Quốc Đống hỏi.

- Trưởng ban Quốc Đống, tôi thấy Trương Tùng là cán bộ tận tâm với công việc. Chức Bí thư thị ủy Tam Giang đối với y mà nói là một thở thách, mà thị xã Tam Giang phát triển như thế nào vẫn dẫn tới nhiều tranh luận, cái này chỉ sợ đưa tới tầm cả nước chú ý. Bây giờ có không ít nhà bảo vệ môi trường đứng ra hò hét muốn giữ lại hoàn cảnh sinh thái của Nộ Giang, phản đối việc khai thác xây dựng thủy điện để phát triển kinh tế của Tam Giang, Đức Khánh.

Dương Bưu không trả lời thẳng câu hỏi của Triệu Quốc Đống mà chuyển đề tài sang ý kiến của Thị ủy, Ủy ban Tam Giang.

Triệu Quốc Đống sao không hiểu ý của Dương Bưu.

Đây đương nhiên là do Đào Hòa Khiêm, Tống Quốc Lương thúc đẩy thị xã Tam Giang, Đức Khánh. Nếu Thái Chánh Dương suốt ngày kêu muốn phát triển, như vậy thị xã Tam Giang, Đức Khánh cũng sẽ lớn tiếng đòi phát triển. Tài nguyên nước của dòng Nộ Giang đủ để phát triển thủy điện, Thị ủy, Ủy ban Tam Giang, Đức Khánh đưa ra yêu cầu là rất hợp lý. Đây cũng vốn là công việc chủ đạo của Ủy ban tỉnh nhưng khi tranh luận hạng mục này kịch liệt như vậy thì ai cũng biết thái độ của Tỉnh ủy mới là quan trọng nhất.

Mà Thủ tướng sắp tới sẽ khách sạn Điền Nam, chuyện vốn im ắng hai năm nay giờ đột nhiên quay lại, không thể nghi ngờ trung ương sẽ hoài nghi năng lực khống chế cục diện chính trị của bí thư tỉnh ủy Thái Chánh Dương, thậm chí còn có thể có đánh giá về phẩm chất của Thái Chánh Dương.

Chiêu này quá tàn nhẫn, có thể nói giết người không thấy máu. Ở không khí này nếu không tìm được cách giải quyết thích hợp, thái độ của trung ương không rõ ràng thì dù anh tỏ thái độ ra sao, ủng hộ hoặc là phản đối có lẽ cũng đều mất điểm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio