Bạn của Kiều San có chút tò mò nhìn Triệu Quốc Đống rời đi:
- San San, đó là ai đấy? Hình như quen với bạn à, không ngờ có thể đi ăn với thầy Bùi chứ.
- Ừ, bạn của Tiểu Âu, đã đi ăn một lần với anh ta. Được rồi đi thôi.
- Ăn cơm một lần sao?
Lời của Kiều San làm cô gái tò mò:
- Đã đi ăn với nhau? Ồ, San San, bạn không phải năm nhất đã yêu đấy chứ?
- Ai yêu chứ?
Kiều San vừa tức vừa vội, cô vội vàng nói:
- Chỉ là ăn một bữa thôi, còn có cả Cổ Tiểu Âu đi cùng mà.
- Có cả Cổ Tiểu Âu đi cùng? Ăn ở đâu?
Cô gái đúng là rất tò mò:
- Nhìn người kia đi xe, nếu không phải lái xe thì đúng là có chút lai lịch.
- Anh ta không phải lái xe nhưng cũng không có lai lịch.
Kiều San thấy bạn gái càng lúc càng tò mò nên bực mình nói:
- Chúng ta không nói chuyện đến hắn được không?
- Ồ, hắn là ai thế? Gọi là hắn rồi cơ à?
Cô gái càng hứng thú hơn:
- Xem ra cô bạn của phòng động lòng rồi.
Kiều San bực mình muốn bịt miệng cô bạn, cô bạn tránh được và cười nói:
- Kiều San, bạn muốn giết người diệt khẩu à. Sợ gì chứ, thời buổi này tự do yêu đương, bạn sợ gì.
- Bạn đừng nói linh tinh, cẩn thận Tiểu Âu nghe thấy đó.
Kiều San đúng là sợ Cổ Tiểu Âu nghe thấy. Mặc dù không rõ quan hệ giữa Cổ Tiểu Âu và tên kia là gì, nhưng cô nhìn ra Cổ Tiểu Âu rất quen với Triệu Quốc Đống. Chẳng qua quan hệ đến mức nào thì Kiều San không rõ. Nhưng nếu để Cổ Tiểu Âu biết thì sẽ không vui.
- Nghe thấy thì sao chứ? Xã hội hiện đại, cạnh tranh công bằng. Bạn có thể chọn hắn, hắn cũng có thể chọn bạn, không ai iễn ưỡng được ai. Huống hồ tình cảm và duyên phận nếu không phải của bạn thì bạn muốn cố ép cũng không được. Nếu của bạn thì tránh cũng không thoát. San San, khuyên bạn phải tranh với người ta đi.
Bạn gái nói rất nghiêm túc.
- Ôi, không có chuyện đó đâu, bạn nói linh tinh gì thế, không để ý tới bạn nữa.
Kiều San ra vẻ tức giận.
- Không có chuyện gì thì thôi, bạn xấu hổ gì chứ?
Cô bạn gái đi lên khoác tay Kiều San:
- Đi, người ta còn đợi gặp lại vào hôm sau đó.
Hai cô gái rời đi nhưng không chú ý đến một cô gái khác ngồi trong xe Charade
Đường Cẩn không ngờ lại gặp Triệu Quốc Đống ở đây. Tương Vĩ Tài vừa vặn có việc tới nơi này, Đường Cẩn không muốn vào cùng hắn nên ngồi trong xe. Nhưng cô không ngờ lại thấy Triệu Quốc Đống từ nhà hàng Hoa Đình đi ra.
Cô thấy Triệu Quốc Đống xuống xe, hai xe cách nhau chưa đầy m nhưng đây lại quá xa đối với cô. Đường Cẩn cảm thấy mình không thở nổi. Mặt cô nóng lên, miệng khô khốc, Đường Cẩn cũng không biết sao mình lại có cảm giác này.
Triệu Quốc Đống đi cùng hai người khác, từ động tác của hai người kia thấy rõ không bình thường. Triệu Quốc Đống đến đây làm gì? Đường Cẩn cố gắng làm mình bình tĩnh lại để suy nghĩ xem tại sao Triệu Quốc Đống lại xuất hiện ở đây.
Hai cô gái xuất hiện và nói chuyện với Triệu Quốc Đống làm Đường Cẩn như rơi vào hầm băng. Nhìn Kiều San xinh xắn, trẻ trung như vậy làm Đường Cẩn cảm thấy tự ti. Nhìn dáng người thon dài, khuôn mặt tươi tắn, xinh đẹp và nụ cười vui vẻ của cô bé, Đường Cẩn đã khóc.
Đường Cẩn biết cô gái kia không có quan hệ mật thiết với Triệu Quốc Đống. Cô khóc không phải vì Triệu Quốc Đống có quan hệ với cô gái mà cô thấy đau lòng.
Tương Vĩ Tài có tốt không? Bây giờ còn chưa nhìn ra, nhưng Đường Cẩn phát hiện mình luôn bài xích đối phương. Mấy tháng qua lại nhưng Tương Vĩ Tài còn chưa cầm được tay cô. Tương Vĩ Tài đẹp trai, biết cách chăm sóc, nỗ lực tiến lên, được cơ quan và người nhà cô không ngừng khen. Nhưng Đường Cẩn lại thấy hắn thiếu một thứ khiến tim người ta đập mạnh.
Cuộc sống này phải kéo dài bao lâu? Đường Cẩn không biết, cô cũng không nghe thấy tình hình của Triệu Quốc Đống bây giờ, thậm chí không muốn nghe bất cứ chuyện gì có liên quan tới Giang Khẩu. Cô không biết mình đang cố gắng tránh né hay cố gắng quên.
Cô có thể thấy Triệu Quốc Đống khá vui vẻ nói chuyện với cô bé kia. Khuôn mặt ấy không ngừng xuất hiện trong đầu cô, làm cô rung động.
Chuyện cũ không nhắc đến, tình cũ còn được bao nhiêu? Không thể quên dễ dàng nhưng mình nên làm gì?
Đến khi Triệu Quốc Đống lên xe rời đi, Đường Cẩn vẫn ngồi đó mà suy nghĩ.
Tâm trạng Triệu Quốc Đống khá vui vẻ. Hắn từ tin của Thái Chánh Dương mà biết Ủy ban nhân dân tỉnh An Nguyên, Bộ Thương mại đã bàn với nhau; ngay cả tập đoàn Daewoo và Nhà máy sản xuất ô tô An Nguyên cũng đã đưa ra ý kiến cho việc thành lập liên doanh với Ủy ban nhân dân tỉnh An Nguyên. Mà Bộ Thương mại và tỉnh An Nguyên cũng đã tiến hành thảo luận.
Gần như có thể khẳng định, ý kiến của tỉnh An Nguyên đã được lãnh đạo chủ yếu của Bộ Thương mại đồng ý, đó chính là muốn biến An Đô thành một trụ sở sản xuất ô tô của cả khu vực Trung Tây, không chỉ là liên doanh với tập đoàn Daewoo, còn liên quan tới một loạt hoạt động khác.
Bộ Thương mại cũng ủng hộ tỉnh An Nguyên. Nếu có một trụ sở quan trọng trong ngành sản xuất ô tô ở An Nguyên sẽ thúc đẩy cả nền sản xuất Ô tô, cơ giới, điện tử, dệt của cả khu vực. Mà tỉnh An Nguyên có tác dụng xúc tiến, có ưu thế rõ ràng. Như vậy Công ty liên doanh với tập đoàn Daewoo chính là mở đầu tốt đẹp nhất.
Điều này khiến một chút mâu thuẫn giữa hai bên đã được hóa giải. Trung Quốc cũng đã chấp nhận thả lỏng về quy mô liên doanh; mà phía Hàn cũng nhường trong tỷ lệ nội địa hóa. Giai đoạn đầu là ngàn chiếc, giai đoạn hai là ngàn chiếc, tương lai khi cao điểm là ngàn chiếc.
Do Tô Giác Hoa và Ninh Pháp đề nghị khiến việc đàm pháp hạng mục sản xuất xe khách, máy công trình giữa tập đoàn Daewoo và Nhà máy sản xuất xe khách An Nguyên cũng được khởi động, nói có thể để công ty sản xuất máy móc cơ giới – chi nhánh của tập đoàn Daewoo tiến vào tỉnh An Nguyên.
Mặc dù đây không được coi là hạng mục lớn như trước nhưng nó cũng có khả năng thành công lớn. Đây đủ để coi là điểm sáng lớn nhất của Hội chợ thương mại lần này. Đây là do tỉnh An Nguyên cố gắng tranh thủ. Tỉnh An Nguyên là một tỉnh quan trọng trong khu vực nên muốn thành đầu tàu kinh tế của cả khu vực.
Hạng mục này được quyết định sẽ mang tới tương lai phát triển lớn cho khu Khai Phát Giang Khẩu. Do Thái Chánh Dương làm cầu nối, Triệu Quốc Đống cũng tiếp xúc với các công ty sản xuất thiết bị của Quảng Đông. Bọn họ cũng nói muốn đầu tư ở An Đô, đương nhiên phải là sau khi việc liên doanh với tập đoàn Daewoo được quyết định.
Triệu Quốc Đống cho rằng đây là cơ hội lớn. Các nhà đầu tư được mời đều là các công ty có thực lực và muốn đầu tư. Triệu Quốc Đống, Cù Vận Bạch và Hoàng Trung Kiệt mấy hôm nay đều tiếp xúc một cách có chọn lọc với các nhà đầu tư, công ty, cuối cùng chọn mười người là đối tượng quan trọng đối với khu Khai Phát Giang Khẩu. Nhất là khi hạng mục liên doanh với công ty sản xuất cơ giới sắp xong, điều này làm các nhà đầu tư càng thêm chú trọng.
Tối hôm nay Cù Vận Bạch chính là ngôi sao chói mắt. Mặc dù đã đổi sang rượu vang nhẹ nhưng chén cao lại nhiều.
Cù Vận Bạch đỏ mặt lên càng thêm quyến rũ. Bộ đồ mặc trên người càng làm cô lộ rõ sự tự tin cẩu Chủ nhiệm Ban quản lý khu Khai Phát, trong cả bữa ăn không ngừng cười nói khiến không khí khá tích cực. Triệu Quốc Đống những lúc này thường nhường cho Cù Vận Bạch thể hiện. Trước đó hắn đã giao lưu với mấy nhà đầu tư này, cũng đã mời các nhà đầu tư tới khu Khai Phát Giang Khẩu, không ngừng giải thích các ưu điểm, khuyết điểm của khu Khai Phát Giang Khẩu. Mà Đỗ Tử Hoa cũng là một hình mẫu. Lúc này ý kiến của Đỗ Tử Hoa là rất quan trọng.
Tại sao nên đầu tư ở đây? Ở đây có ưu thế gì? Đây là hai vấn đề mà Triệu Quốc Đống cần phải giải quyết.