Lộng Triều

quyển 17 chương 122

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tục ngữ nói muốn yên ngoại phải an nội trước. Công tác Ban Tổ chức cán bộ mặc dù chưa nói đến cái gì yên ngoại nhưng bất cứ đơn vị nào muốn triển khai công việc thì nhất định cần an nội.

Triệu Quốc Đống biết mình với độ tuổi làm trưởng ban tổ chức cán bộ một tỉnh, dù được Thái Chánh Dương ưu ái nhưng bên ngoài phải chống lại thế lực bản địa, bên trong hắn lại thấy rất xa lạ chỉ sợ sẽ mang tới nhiều kháng cự vô hình. Nếu muốn nhanh chóng mở ra cục diện như vậy cần phải có thủ đoạn.

Mấy tháng đầu hắn vùi đầu điều tra, sau đó tiến hành điều chỉnh nhân sự các nơi, sau đó vững vàng đoàn kết Điền Vĩnh Thái và Kỷ Tử Lan xung quanh mình, coi như miễn cưỡng đứng vững. Sau đó hắn đẩy Tôn Ấu Lai cùng Đinh Hoa lên làm cho mọi người thấy ánh sáng trong tương lai, đây chính là liều thuốc nắm bắt trái tim các cán bộ.

Xem ra bước đi này rất có hiệu quả, không chỉ mình Phương Dược Ba nóng lòng muốn thử, cán bộ cấp huyện khác đều tích cực biểu hiện.

Một cơ quan cần chế độ lưu động, chỉ khi đầy đủ làm người ta cảm thấy sự tồn tại của cơ hội và áp lực thì mới có thể chính thức phát hy tiềm lực của bọn họ, cũng sẽ đẩy hiệu suất làm việc lên mức cao nhất.

Nếu đến Ban Tổ chức cán bộ, vậy hắn phải làm thật tốt ở đây. Cho dù hắn làm không đủ hai năm thì vẫn phải làm tốt.

Tháng cũng là lúc công việc rất bận rộn, các công việc bắt đầu tiến vào giai đoạn tổng kết, kiểm tra, khách sạn, các loại hội nghị không ngừng diễn ra. Làm lãnh đạo tỉnh, Triệu Quốc Đống đương nhiên không thoát được việc phải tham gia các loại hội nghị.

Hội nghị công tác tổ chức toàn tỉnh sắp diễn ra, công tác chuẩn bị đang diễn ra một cách gấp rút. Triệu Quốc Đống cũng đặt tâm lực vào hội nghị quan trọng nhất trong năm của Ban Tổ chức cán bộ.

Hội nghị này bình thường đều tiến hành vào đầu cuối năm, vào tháng hoặc tháng một, căn cứ tình hình mà xác định. Ban cũng đã báo cáo với tỉnh ủy sẽ tổ chức hội nghị vào cuối tháng trong vòng một ngày.

- Tất cả công tác chuẩn bị về cơ bản đã xong, tổng cộng có gần người tham gia hội nghị.

Phó trưởng ban Tôn Ấu Lai nghiêm túc báo cáo tình hình.

Sau khi Tôn Ấu Lai lên làm phó trưởng ban, Điền Vĩnh Thái đã giao lại công tác chuẩn bị cho y, coi như là để rèn luyện.

- Ừ, hội nghị lần này khá quan trọng, cũng là hội nghị công tác tổ chức lần đầu tiên sau khi Kỳ họp thứ – Trung ương Đảng khóa đưa ra quy hoạch năm năm lần thứ , làm như thế nào để xúc tiến công tác tổ chức xoay quanh năm năm này thì cần phải thể hiện ra trong báo cáo. Vĩnh Thái, văn phòng và phòng nghiên cứu chính sách làm báo cáo thì anh phải cẩn thận đọc.

Triệu Quốc Đống nghe xong Tôn Ấu Lai giới thiệu mới gật đầu hài lòng quay sang dặn Điền Vĩnh Thái.

- Tôi biết, báo cáo công tác về cơ bản đã chuẩn bị xong, cũng chỉ còn vài chi tiết cụ thể cần sửa đổi. trưởng ban Triệu yên tâm, vấn đề không lớn.

Vấn đề mà Điền Vĩnh Thái nói không lớn, mấy thứ này cũng đã có hướng để sửa chữa. Mấy năm trước mặc dù Tần Lực phụ trách việc này nhưng y là người làm công tác chuẩn bị, chỉ đến cuối cùng mới đưa cho Tần Lực duyệt.

- Vậy là tốt rồi, hội nghị lần này rất quan trọng. Nói thật toàn bộ trưởng ban tổ chức cán bộ các quận, huyện tôi không thể nào nhận biết hết, tôi hy vọng qua hội nghị lần này có thể nhận ra hơn nửa.

Triệu Quốc Đống nói câu này làm không khí phòng họp nhẹ hơn nhiều, điều này có nghĩa đề tài hội nghị coi như kết thúc.

- Trưởng ban Triệu, ngài sao thoáng cái nhận biết hết. Trăm người hơn nữa bây giờ các huyện điều chỉnh nhân sự cũng thường xuyên, không chừng hôm nay là trưởng ban tổ chức cán bộ, mai lại là phó bí thư huyện ủy, ngài căn bản không thể nào nhận thức hét, có thể nhận ra một vài trưởng ban các quận, huyện đặc biệt là quá tốt rồi. Dù là Trưởng ban Vĩnh khôn làm trưởng ban tổ chức cán bộ nhiều năm cũng không có biện pháp nhận ra nhiều người như vậy.

Kỷ Tử Lan lắc đầu tỏ vẻ điều này không thực tế.

- Trí nhớ của tôi khá tốt, về cơ bản gặp mặt, nói vài câu là sẽ có ấn tượng. Đương nhiên muốn nhận mặt tất cả là khá khó nhưng tôi sẽ cố gắng quen thuộc càng nhiều càng tốt.

Triệu Quốc Đống cũng biết việc này khó khăn nhưng làm trưởng ban tổ chức cán bộ, cấp dưới anh không nhận ra thì sao nói được.

- Hội nghị chỉ diễn ra một ngày, trưởng ban Triệu có nhiều thời gian như vậy để làm quen ư?

Liêu Cương cũng nói:

- Điều này cần thời gian tích lũy mới được, phải thường xuyên đi xuống, nghe bọn họ báo cáo công việc, chỉ có hai phương pháp này mới giải quyết được mà thôi.

- Ừ, lão Liêu nói đúng, điều này cần thời gian.

Triệu Quốc Đống thở dài một tiếng.

- Chỉ là tôi cảm thấy mình làm trưởng ban tổ chức cán bộ không đủ tư cách, ngay cả trưởng ban bên dưới cũng không nhận biết hết.

Nói thật Triệu Quốc Đống vẫn thấy mình không làm đúng chức trách của một trưởng ban tổ chức cán bộ. Ban Tổ chức cán bộ ngoài quản cán bộ còn một công tác rất quan trọng đó là xây dựng tổ chức, mà công tác này bình thường do Phó trưởng ban thường trực tự mình nắm bắt đủ thấy tính quan trọng của công tác này. Nhưng người bên ngoài thấy đều là công tác cán bộ quan trọng, đỏ mắt đều là quyền lực khảo sát cán bộ và giám sát, rất nhiều Đảng ủy, chính quyền quên đi công tác xây dựng tổ chức.

Sau khi Điền Vĩnh Thái làm Phó trưởng ban thường trực, bởi vì Triệu Quốc Đống mới tới hơn nữa còn trống một phó trưởng ban, vừa lúc tiến hành hai đợt điều chỉnh nhân sự lớn trong tỉnh nên Điền Vĩnh Thái tập trung chính vào công tác cán bộ, nhân sự. mà bây giờ Tôn Ấu Lai đã được bổ nhiệm làm phó trưởng ban, bản thân Triệu Quốc Đống cũng dần quen thuộc với công tác nên theo bình thường trọng tâm công việc của Điền Vĩnh Thái cũng về vị trí cũ.

Triệu Quốc Đống và Điền Vĩnh Thái cũng đã trao đổi qua. Sau hội nghị công tác tổ chức toàn tỉnh này sẽ một lần nữa tiến hành điều chỉnh phân công công việc trong ban. Điền Vĩnh Thái phụ trách công việc hàng ngày của ban, văn phòng, phòng nghiên cứu chính sách. Kỷ Tử Lan phụ trách quản lý đội ngũ cán bộ, Tôn Ấu Lai phụ trách giáo dục cán bộ, giám sát, Đảng ủy cơ quan, công tác hậu cần. Liêu Cương vẫn phụ trách bên Sở nội vụ.

Có thể nói tất cả bố trí cũng sẽ được xác định sau hội nghị công tác tổ chức toàn tỉnh, đến lúc ấy bộ máy Ban Tổ chức cán bộ coi như chính thức được kiện toàn.

- Hạng mục cao tốc Côn Văn cuối cùng đã được thông qua.

Diệp Khánh Xuyên đầy kích động xông vào văn phòng Triệu Quốc Đống, y không kiềm chế được áp lực trong lòng.

- Vừa nãy bí thư Vi ở Bắc Kinh gọi điện cho tôi nói hội nghị chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia vừa thông qua, đã chính thức trình lên Quốc vụ viện, chờ hội nghị thường vụ Quốc vụ viện thông qua.

- Ồ, nói vậy chỉ chờ trình tự?

Triệu Quốc Đống thầm nói Dương Bưu này đúng là cũng có cửa.

Mặc dù trước đó Triệu Quốc Đống lầm không ít công việc nhưng nước ở Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia rất sâu, hắn phát động đủ loại quan hệ tạo ra tranh luận trên truyền thông nhưng Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia vẫn lấy cớ để kéo dài không tổ chức hội nghị chủ nhiệm nghiên cứu. Dương Bưu dẫn theo chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển tỉnh và Vi Văn Minh ở lại Bắc Kinh nhiều ngày cuối cùng đã đạt được hiệu quả.

- Ừ, theo lý thuyết là vậy nhưng cũng khó nói. Cũng may nhờ Phó thủ tướng Tiền đồng ý nên Ủy ban kế hoạch phát triển mới dám thông qua hạng mục này.

Mắt Diệp Khánh Xuyên rất sáng, chẳng qua Triệu Quốc Đống biết đối phương đang rất nghi ngờ. Hiển nhiên y được trưởng ban thư ký Tất truyền tới tin tức nên rất nghi ngờ vào năng lực của mình.

Tiền Việt không phải người tùy tiện nói giúp hạng mục nào đó, nhất là hạng mục đầu tư lớn, tín mạo hiểm cao, khả năng thu hồi vốn thấp như cao tốc Côn Văn thì đúng là không khác gì ăn cua, đột phá giới hạn nào đó tuy được đánh giá tốt nhưng vẫn là mạo hiểm về chính trị.

- Tôi cảm thấy Trung Quốc sớm muộn sẽ đi tới bước này. Thực tế các hạng mục không quan hệ đến an ninh quốc gia thì phương thức BOOT là lựa chọn rất tốt. Tôi nghĩ nó có thể hóa giải được cái gọi là mạo hiểm khi đi trên vạch vôi chính sách.

Triệu Quốc Đống cười nói:

- Con cua dù sao cũng phải có người ăn mà. Văn Thành có thể làm người ăn cua theo tôi thấy đây là việc tốt. Ít nhất cũng cho bên ngoài thấy Văn Thành đi trước cải cách, đây là một mánh lới sẽ hấp dẫn được không ít nhà đầu tư.

Thấy Triệu Quốc Đống nói nhẹ nhàng, trong lời nói không lộ ra điểm gì, Diệp Khánh Xuyên cố gắng thu thập tâm trạng của mình, một lần nữa chú ý vào cao tốc Côn Văn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio