Chung Dược Quân và Tiêu Phượng Minh oán giận vấn đề gì, Triệu Quốc Đống đương nhiên biết rõ.
Hai người lo Lăng Chính Dược đây đang tạo dư luận để ra tay với Vĩnh Lương.
Vĩnh Lương hai năm trước vẫn phát triển đứng hàng đầu của tỉnh, hai năm qua chậm lại mặc dù do có nguyên nhân nhưng Vĩnh Lương không thấy, hắn chỉ nhìn kết quả.
Tình hình Ninh Lăng khá tương tự Vĩnh Lương, chính là thời gian trước phát triển nhanh, hai năm nay tăng trưởng chậm lại. Rất khó nói Lăng Chính Dược có bấu lấy vấn đề này không?
Vì thế đối sách của Triệu Quốc Đống chính là tạo xu thế, làm Ninh Lăng trở thành điểm sáng xây dựng xã hội hài hòa. Ở tình huống đó nếu Lăng Chính Dược còn mạo hiểm ra tay thì y sẽ phải suy nghĩ xem nên trả lời với trung ương như thế nào, thậm chí còn là công khai nghi vấn thậm chí khiêu chiến quyết định xây dựng xã hội hài hòa của trung ương.
Triệu Quốc Đống tin với trí tuệ chính trị của Lăng Chính Dược sẽ không thể có hành vi ngu ngốc như vậy.
Đương nhiên đây chỉ là kế sách nhất thời, trong thời gian ngắn có thể có hiệu quả. Chỉ cần Lăng Chính Dược có ý đồ ra tay thì bộ máy Ninh Lăng cuối cùng vẫn sẽ bị điều chỉnh. Một khi để Lăng Chính Dược nắm được cơ hội, y sẽ có quyền ra tay vì là bí thư tỉnh ủy.
Hiện nay Triệu Quốc Đống cũng chỉ nghĩ ra kế hoạch này. Ẩn số duy nhất hiện nay là sang năm Tần Hạo Nghiên và Miêu Chấn Trung sẽ rời khỏi An Nguyên, chủ tịch và phó bí thư tỉnh ủy mới tới là như thế nào? Đây là ẩn số, chỉ có lợi dụng ẩn số này thì may ra mới có cơ hội thắng lợi.
- Được rồi, hai người đừng ngồi đây nói bóng nói gió. Lăng Chính Dược không phải kẻ bình thường, y cân nhắc vấn đề cũng xuất phát từ góc độ chính trị. Bây giờ các anh xây dựng xã hội hài hòa là phù hợp ý đồ của trung ương, tôi tin Lăng Chính Dược thấy điểm này cũng chỉ có thể khen các anh. Về phần sau này tôi nghĩ kể cả Lăng Chính Dược ở bên trong thì cũng không ai dám xác định sẽ như thế nào.
Triệu Quốc Đống cười cười nói rõ.
Chung Dược Quân và Tiêu Phượng Minh đều có chút xấu hổ chỉ là không nghe được một câu nói thật từ Triệu Quốc Đống, bọn họ không thể yên tâm. Triệu Quốc Đống nói rõ ở tình huống đó Lăng Chính Dược không thể động bọn họ coi như làm bọn họ trút đi gánh nặng.
Cũng không biết tại sao bọn họ lại luôn tin vào lời Triệu Quốc Đống nói. Đây có lẽ do thời gian dài công tác và tín nhiệm nên mới vậy.
…
Giải quyết xong vấn đề kia làm không khí trở nên dễ dàng hơn nhiều. Triệu Quốc Đống mời hai người ở lại dùng cơm, hai người cũng không hề khách khí. Có một thời gian không ngồi cùng ăn cơm với nhau. Chung Dược Quân, Tiêu Phượng Minh muốn nghe thêm về thay đổi trong phương hướng chính sách của trung ương coi như sớm tạo con đường tham khảo cho sự phát triển của Ninh Lăng.
Thân phận của Triệu Quốc Đống bây giờ đã khác, lời hắn nói có tính chỉ đạo, có tính vĩ mô. Hai người Chung Dược Quân cũng biết Triệu Quốc Đống ở Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia cũng không nhàn hạ, từ lúc nhận chức đến giờ gần như bị vây trong cơn gió lốc. Nhưng Triệu Quốc Đống vẫn lao ra được một con đường máu.
Tuy bên ngoài nửa khen nửa chê về Triệu Quốc Đống, nhưng hai người Chung Dược Quân cũng có quan điểm của mình, người không bị mắng là kẻ bình thường, không rửa bát sẽ không bao giờ làm vỡ bát. Triệu Quốc Đống tới Ủy ban kế hoạch phát triển chính là muốn làm việc gì đó. Chỉ cần không bị dân chúng mắng là thành công. Mà bây giờ Triệu Quốc Đống đã làm khá xuất sắc.
Nhất là công việc do Triệu Quốc Đống phụ trách bây giờ có thể nói liên quan tới quốc kế dân sinh càng chứng minh sự tin tưởng của trung ương vào hắn. Điều này càng làm hai người thêm tin tưởng Triệu Quốc Đống hơn. Bọn họ báo cáo qua tình hình công việc gần đây của Triệu Quốc Đống. ngoài vấn đề phát triển kinh tế, thu hút đầu tư, hai người còn nói qua về ý tưởng nhân sự với hắn.
Mặc dù thân phận của Triệu Quốc Đống bây giờ đã không thích hợp hỏi quá nhiều công việc cụ thể của Ninh Lăng, nhưng Chung Dược Quân, Tiêu Phượng Minh đều biết tình cảm của hắn đối với Ninh Lăng. Vì thế Chung Dược Quân vẫn báo cáo qua với hắn.
Hơn năm qua Chung Dược Quân về cơ bản duy trì cục diện cũ, chưa có động tác quá lớn với nhân sự Ninh Lăng. Nhưng lần này nhân sự của Ninh Lăng cũng có điều chỉnh. Đó chính là Trúc Văn Khôi sắp điều sang Hoài Khánh làm Phó thị trưởng thường trực, Thị ủy Ninh Lăng đề cử Văn Ngạn Hoa làm thường vụ thị ủy cũng được tỉnh ủy đồng tình, còn thiếu một phó thị trưởng, Chung Dược Quân có ý muốn do Bí thư huyện ủy Tào Tập - Cổ Bình Nguyên đảm nhiệm.
Triệu Quốc Đống rất bình tĩnh nghe Chung Dược Quân giới thiệu về biểu hiện của Cổ Bình Nguyên ở Tào Tập.
Cổ Bình Nguyên làm Bí thư huyện ủy Tào Tập hơn hai năm, mặc dù thành tích công việc cũng khá tốt, diện mạo Tào Tập tốt hơn so với lúc Thiết Minh làm Bí thư huyện ủy nhưng trong lòng Triệu Quốc Đống vẫn có chút không thoải mái.
Nếu nói về năng lực công tác và thành tích thì Ngụy Hiểu Lam kém? Đường Diệu Văn không bằng Cổ Bình Nguyên? Chung Dược Quân làm vậy là xuất phát từ tình cảm cá nhân. Tiêu Phượng Minh trước đó cũng đã hàm súc đề cập việc này với Triệu Quốc Đống, cũng nói Chung Dược Quân tỏ ý mình đã trao đổi với Chung Dược Quân về việc Ngụy Hiểu Lam cùng Đường Diệu Văn thích hợp hơn nhưng Chung Dược Quân không tiếp nhận ý kiến của Tiêu Phượng Minh.
Tuy không thoải mái nhưng Triệu Quốc Đống không lộ ra ngoài mặt, thậm chí không đặt câu hỏi về ý này.
Theo hắn thấy Chung Dược Quân là Bí thư thị ủy thì có quan điểm dùng người của mình. Tào Tập hai năm qua phát triển khá tốt, Cổ Bình Nguyên coi như đạt thành tích tốt. Đương nhiên còn có chủ tịch Thôi Tú Phu cũng có công lao. Nếu như làm một Bí thư thị ủy mà không có quyền lựa chọn phó thị trưởng thì đúng là không hay. Ở điểm này Triệu Quốc Đống mặc dù có suy nghĩ nhưng hắn chỉ có thể im lặng.
Cổ Bình Nguyên cũng được, ccqa trong mắt hắn Ngụy Hiểu Lam cùng Đường Diệu Văn càng thích hợp hơn, nhưng ai có thể nói đây không phải do tình cảm chi phối. Nghĩ vậy Triệu Quốc Đống không khỏi cười cười một tiếng, cho nên hắn không có ý kiến về quyết định của Chung Dược Quân.
Thấy Triệu Quốc Đống khá bình tĩnh, Chung Dược Quân cũng yên tâm hơn. Đề cử Cổ Bình Nguyên làm phó thị trưởng thì y cũng biết trong Thị ủy không nhất trí, hắn cũng biết mình còn chưa thể khống chế toàn bộ Thị ủy như thời Triệu Quốc Đống. Vì thế ở vấn đề này y tiến hành trao đổi với không ít thường vụ mong được mọi người giải thích và ủng hộ.
Nếu Cổ Bình Nguyên có thể lên chức thì sẽ củng cố thêm địa vị của Chung Dược Quân ở Ninh Lăng, Chung Dược Quân cảm thấy mình phải kiên trì.
…
Tuần nghỉ lễ này đối với Triệu Quốc Đống mà nói là cơ hội thả lỏng, nghỉ ngơi. Nhưng khi Chung Dược Quân, Tiêu Phượng Minh tới, hắn chỉ biết hy vọng đó là quá xa vời.
Hàn Độ muốn đến Thượng Hải, bây giờ còn tạm thời chưa đi nhưng đã sang báo danh với Thành ủy Thượng Hải. Triệu Quốc Đống hỏi Hàn Đông thì biết Hàn Độ vẫn ở An Đô, hắn dù như thế nào cũng phải sang chào hỏi.
Hàn Độ giúp đỡ hắn rất nhiều, nhưng từng đó năm qua hắn nhớ ngoài lần cùng Hàn Độ ăn vặt ở quán ven đường ra thì chưa có bữa nào chính thức ngồi ăn với Hàn Độ. Mặc dù nói một bữa ăn không đại biểu được gì nhưng ít nhất coi như là tâm ý.
Sau khi Hàn Độ, Nhâm Vi Phong, Ứng Đông Lưu đi, cả tỉnh ủy An Nguyên bây giờ có mỗi Dương Kính Quang là đáng để hắn gặp.
Dương Kính Quang đảm nhiệm phó chủ tịch thường trực tỉnh, Triệu Quốc Đống thấy mình nên đi chúc mừng một chút. Chỉ sợ Dương Kính Quang làm phó chủ tịch thường trực sợ là không dễ dàng. Ở vị trí này nếu muốn đạt thành tích gì đó thì phải chờ Dương Kính Quang chính thức xâm nhập hiểu rõ công việc bên chính quyền mới được.
Triệu Quốc Đống cũng dự định đến gặp Tương Uẩn Hoa. Tương Uẩn Hoa bây giờ đã từ chức chủ tịch Mặt trận tổ quốc tỉnh, chỉ làm phó chủ tịch Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân tỉnh, xem như chính thức thanh nhàn.
Hắn cũng cần tới chỗ Vương Phủ Mỹ, an ủi đối phương một chút. Chuyện của Vương Phủ Mỹ thì hắn không tiện nhiều lời vì hắn cũng đâu hơn gì. Vấn đề của Vương Phủ Mỹ coi như là nhắc nhở cho hắn mình phải cẩn thận.
Sau đợt nghỉ lễ này, hắn lại tiến vào một chu kỳ làm việc mới. Phó thủ tướng Tô tháng sẽ viếng thăm mấy nước Myanmar, Ấn Độ, Pakistan, Sri Lanka cùng Bangladesh, hắn cũng đi cùng. Chuyến đi này có thể dính dáng đến một loạt hợp tác kinh tế, ngoại giao…