Lộng Triều

quyển 20 chương 40

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Anh không định đi thăm Lưu Triệu Quốc sao?

Lưu Nhược Đồng nói làm người Triệu Quốc Đống cứng lại.

Đây là vấn đề khó khăn không thể né tránh, Lưu Triệu Quốc đã được Ủy ban kỷ luật Trung ương tạm thời thả ra nhưng có rất nhiều vấn đề còn cần tiến hành thẩm tra tiếp. Có một điểm không thể nghi ngờ chính là hành vi của hắn có vài điểm vi phạm pháp luật, về phần có truy cứu trách nhiệm hình sự hay không thì cần bên Viện kiểm sát tiến hành điều tra. Chẳng qua hiện nay Lưu Triệu Quốc đang bị giam lỏng, mặc dù về nhà nhưng hành động bị hạn chế nhưng vẫn có thể liên lạc với bên ngoài.

Sau hơn hai tháng điều tra, vụ án của đám người Hoàng Trì Trung, Chu Hoành Vĩ, Vu Triết đã chuyển sang giai đoạn tư pháp, điều tra của Ủy ban kỷ luật Trung ương về cơ bản đã xong, tỉnh cũng rất quyết đoán khai trừ đảng của đám người này rồi giao cho bên tư pháp xử lý.

Mà vấn đề Lưu Triệu Quốc mặc dù liên qquan nhiều nhưng bây giờ vẫn ở trạng thái mơ hồ.

Ví dụ như liên quan đến vấn đề quốc tế Bình Quả bị phản ánh mãnh liệt nhất, bởi vì chuyện từ lâu, quốc tế Bình Quả qua tay rất nhiều người, nhiều nhân viên liên quan vụ án đều không thể tìm được, giám đốc quốc tế Bình Quả lúc đó là Khanh Liệt Bưu mặc dù bị Ủy ban kỷ luật trung ương điều tra nhưng lại bị đùn đẩy hết, về phần quan hệ với Lưu Triệu Quốc cũng chỉ có thể nói là ở mức độ vừa phải, ngồi ăn uống với nhau chứ chưa tra ra được qua lại về kinh tế.

Về phần nói Lưu Triệu Quốc về sau giúp công ty bất động sản Cửu Đỉnh của Khanh Liệt Bưu mở thị trường, vay vốn ngân hàng thì càng khó có thể coi đây là phạm pháp. Lưu Triệu Quốc làm bên cơ quan công an nhiều năm như vậy đương nhiên biết cách lau vài thứ, điểm giới hạn nào cần tránh, làm như thế nào đi qua khe hởi của pháp luật, làm như thế nào bảo vệ mình.

Đương nhiên lần này Ủy ban kỷ luật trung ương điều tra rất cẩn thận, kể cả một số vụ việc mà bất động sản Cửu Đỉnh bị tình nghi dùng bạo lực giải phóng mặt bằng cũng được tra xét, Viện kiểm sát cũng tham gia điều tra cùng. Trong đó có mấy tên đương sự bị bắt nhưng lại nhận hết trách nhiệm về mình, Khanh Liệt Bưu càng nói đây đều là do nhân viên của mình tự chủ trương, hắn hoàn toàn không biết. Có đàn em nhận tội, Khanh Liệt Bưu đã dễ dàng thoát thân. Về phần Lưu Triệu Quốc thì hắn càng nói các công việc này cần phải hỏi lãnh đạo cơ quan công an quận, huyện hoặc lãnh đạo phụ trách quản lý để đẩy tội.

Làm Lưu Triệu Quốc khó thoát thân nhất hiện nay là vấn đề trụ sở huấn luyện của Cục công an thành phố. Bất động sản Cửu Đỉnh cùng Cục công an thành phố liên hợp xây dựng, trong đó liên quan rất nhiều vấn đề nhưng cũng may vấn đề xảy ra khi việc liên hợp khai thác vừa bắt đầu, chưa chính thức tiến hành, nếu không vấn đề này có thể khiến Lưu Triệu Quốc chết không có chỗ chôn.

Đương nhiên làm Lưu Triệu Quốc buồn bã xuống ngựa vẫn có nhiều, ví dụ như vấn đề với Hứa Á Phỉ cũng là một trong số đó.

Trong đợt điều tra của ủy ban kỷ luật trung ương cũng đã điều tra việc Lưu Triệu Quốc lợi dụng chức vụ để giúp Hứa Á Phỉ nhận không ít mối cung cấp vật liệu xây dựng cho các công trình. Nhưng Hứa Á Phỉ này lại thừa nhận Lưu Triệu Quốc có từng làm trung gian giới thiệu mình bán vật liệu xây dựng cho vài hạng mục cũng thừa nhận quan hệ tình thân với Lưu Triệu Quốc, nhưng ả kiên quyết phủ nhận mình có qua lại tiền tài gì với Lưu Triệu Quốc.

Ủy ban kỷ luật trung ương cũng không truy cứu quá mức ở vấn đề này, dù sao đây là việc quá nhỏ. Một cán bộ cấp giám đốc sở giới thiệu công ty cung cấp vật liệu xây dựng cho vài hạng mục, dù là giao công trình cho tình nhân của mình làm cũng là hay gặp. Mà trong điều tra cũng đúng là không phát hiện Lưu Triệu Quốc và Hứa Á Phỉ ngoài việc có tặng quà nhau ra thì còn có qua lại tiền tài gì lớn, hoặc là sớm có chuẩn bị ở phương diện này, ẩn giấu quá tốt cho nên ngoài vấn đề đạo đức ra thì cái khác vẫn còn khó nói.

Vấn đề còn lại chính là lai lịch tài sản không rõ ràng. Sau điều tra thì vấn đề tài sản của Lưu Triệu Quốc có chút vấn đề, ngoài thu nhập hợp pháp ra thì còn có gần một triệu không thể nói rõ nguồn gốc. Đối với vấn đề này Lưu Triệu Quốc giải thích là tiền đưa tặng hàng năm, tiền phong bì tích lũy lại. Việc này Ủy ban kỷ luật trung ương vẫn có tranh luận, cho nên ở vấn đề này chủ yếu là cái nhìn của cấp trên với Lưu Triệu Quốc.

Chuyện của Lưu Triệu Quốc rất có thể duy trì cục diện không quyết này. Vấn đề của hắn nếu như không có gì mới hoặc là cục diện chính trị có biến hoá thì có thể một năm rưỡi sau mới có kết luận, thậm chí ba bốn năm sau cũng không có kết quả, phải dựa vào tình hình thực tế mà quyết định. Đây có thể nói là nhu cầu chính trị, cũng có thể nói là điển hình cho việc hệ thống pháp luật cần hoàn thiện.

Ở tình huống này Triệu Quốc Đống có đi thăm Lưu Triệu Quốc hay không có lẽ liên quan đến phương hướng. Triệu Quốc Đống có chút rối rắm nhưng khi hắn quyết định muốn tìm cơ hội gặp mặt nói chuyện với Lưu Triệu Quốc, Lưu Triệu Quốc lại kiên quyết phản đối.

Triệu Quốc Đống cũng không kiên trì.

Có vài thứ đã mất là không trở lại.

Đương nhiên Triệu Quốc Đống không thể đi nhưng có người có thể. Lam Đại chính là nhân vật như vậy. Sau khi Lưu Triệu Quốc ra, Lam Đại đã đến hai lần, về đều kể chuyện với Triệu Quốc Đống. Lưu Triệu Quốc vẫn ăn ngủ được, quan hệ với Tôn tỷ như hòa hợp hơn nhiều. Chẳng qua ả phụ nữ Hứa Á Phỉ kia vẫn có qua lại, về phần khác thì cô ở đấy khá lâu cũng không nhìn ra. Nhưng Lưu Triệu Quốc đúng là không hay ra ngoài.

Triệu Quốc Đống biết mình sớm muộn cũng cần gặp Lưu Triệu Quốc, hắn không muốn vì chuyện này lưu lại bóng ma và nuối tiếc trong lòng mình. Dù Lưu Triệu Quốc có thái độ, dù cảm tưởng như thế nào, hoặc có thị trưởng gì thì hắn vẫn không thể thay đổi, nhưng Triệu Quốc Đống muốn làm việc mình nên làm.

….

- Nhất Minh, sau tết anh có an bài gì?

Ngồi trên bờ phơi nắng, vẻ mặt Triệu Quốc Đống khá tốt.

Hắn vốn định hẹn Bạch Nhất Minh đi đánh tennis hoặc là đi leo núi, đi bơi một chút nhưng Bạch Nhất Minh không thích vận động mấy. Cũng khó trách, Bạch Nhất Minh trông hơi gầy, không cần suốt ngày duy trì tập luyện như Triệu Quốc Đống.

- Định dành một hai tuần chạy quanh, mau chóng quen thuộc tình hình. Thực ra trước tết tôi đã đến một hai thị xã, tìm hiểu một chút tình hình. Là Miên Châu, Hoài Khánh, còn có Đường Giang.

Bạch Nhất Minh híp mắt như đang nhớ lại.

- Cảm thấy thế nào, có gì khác so với bên tỉnh Tương?

- Sao, nhanh như vậy đã muốn nghe khen ngợi, nịnh nọt?

Bạch Nhất Minh vỗ vỗ tay ngồi thẳng lên.

- Ba thị xã này mặc dù tôi chỉ đi qua xem một chút nhưng cũng có chút cảm nhận. Miên Châu có hành lang khoa học kỹ thuật Tỳ Bà Khê nếu được xây dựng xong và phát huy tác dụng như mong muốn thì tôi cảm thấy có tương lai rất khả quan. Ừ, cũng sẽ không kém kỳ tích Ninh Lăng mà cậu sáng tạo bao nhiêu. Miên Châu thiếu chính là một cơ hội bộc phát.

Triệu Quốc Đống khẽ gật đầu, Bạch Nhất Minh nhận xét rất chính xác, nhân vật xuất thân từ Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia đúng là có khứu giác rất nhạy bén.

Bạch Nhất Minh suy nghĩ không phải là bản thân hành lang khoa học kỹ thuật kia mà là năng lực nghiên cứu sau khi nó hoàn thành cùng với việc Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin còn có thể đầu tư thêm vài dự án nữa, đảm bảo đây là trung tâm nghiên cứu khoa học lớn nhất khu vực đất liền, lấy hành lang này làm trung tâm hình thành một loạt sản nghiệp cao cấp như hàng không, điện tử, cơ giới chế tạo….

Ở điểm này Triệu Quốc Đống đúng là cảm giác mình với Bạch Nhất Minh có chút giống nhau.

- Đương nhiên, tôi nhìn nhận vấn đề có thể hơi khác biệt. Tình hình bộ máy Miên Châu hơi lão hóa, nhưng Bối Thiết Lâm người già nhưng tim không già, còn có nhiều ý tưởng công việc, tôi khá khâm phục.

Bạch Nhất Minh nói.

- Miên Châu gặp một cơ hội rất hiếm có, không thể bỏ lỡ, nói cách khác là Miên Châu đang ở một vị trí rất quan trọng, phải thận trọng.

Triệu Quốc Đống không ngờ Bạch Nhất Minh lại nói rõ vấn đề này như vậy làm hắn không quá hiểu.

Bối Thiết Lâm đúng là hơi lớn tuổi một chút, hơn nữa y đã làm một khóa ở An Nguyên, điều chỉnh cũng là bình thường. Xem ra Lăng Chính Dược cũng lộ ý này với Bạch Nhất Minh, hoặc là nói Bạch Nhất Minh lúc trao đổi ý kiến với Trần Anh Lộc đã toát ra ý đồ này.

Câu nói “phải thận trọng” có nghĩa là Bạch Nhất Minh không quá để ý việc điều chỉnh bộ máy Miên Châu ngay lúc này, câu này khá hàm hồ làm người ta phải suy nghĩ.

Bạch Nhất Minh vừa đến đã lộ vẻ đặc biệt, lấy chuyện nói chuyện, hay là muốn tranh thủ quyền lên tiếng lớn hơn nữa trong vấn đề nhân sự ngày sau?

- Tình hình Miên Châu đúng là có chút đặc thù, suy giảm nhiều năm như vậy, năm ngoái mới bắt đầu có khởi sắc. Trụ cột của nó khá hùng hậu, tìm được cơ hội khởi động thì đúng là có thể thành điểm tăng trưởng mới của An Nguyên chúng ta.

Triệu Quốc Đống cẩn thận suy nghĩ rồi nói.

- Bối Thiết Lâm cùng Chu Cánh Sinh cộng tác khá thích hợp, ở tình huống hiện nay thì Miên Châu đúng là cần cục diện chính trị ổn định.

Mắt Bạch Nhất Minh thoáng động.

- Tôi cảm thấy tất cả phải phục tùng phát triển, về phần nhân tố khác đều là thứ yếu. Thói quen và trường hợp đặc biệt không mâu thuẫn, có thể xử lý tốt.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio