Trâu Trì Trường và La Đại Hải nhận được không ít cuộc điện của lãnh đạo gọi tới làm bọn họ vừa vui mừng vừa có chút lo lắng.
Triệu Quốc Đống sớm đã báo cáo kế hoạch này với hai người.
Lợi dụng phương thức Công ty xây dựng bỏ tiền để làm đường Bồng Hoa (Hoa Lâm tới Bồng Sơn) cũng không có gì mới mẻ, vấn đề là ai muốn làm? Ai cũng biết của Hoa Lâm Bồng Sơn đều không phải huyện giàu có, dù hai huyện muốn làm cũng không có nhiều tiền như vậy. Mà việc bỏ vốn ra làm trước thì đến bao giờ mới nhận được tiền?
Nhưng Triệu Quốc Đống vừa đẩy chuyện này ra đã có không ít lãnh đạo quan tâm hỏi tới.
Ý tưởng hạng mục thu phí quốc lộ mà Triệu Quốc Đống đưa ra khá tốt. Lợi dụng tiền thu phí mà vay vốn ngân hàng, như vậy khả năng thành công là rất lớn. Cục Giao thông hai Thị xã thành lập một công ty đảm nhiệm việc này, xin tỉnh phê duyệt việc thu phí quốc lộ, sau đó sang vay vốn ngân hàng. Cứ như vậy vừa có thể lấy được tài chính đầu tư, mà hệ thống ngân hàng bỏ tiền thì chính quyền gặp ít nguy cơ hơn.
Đương nhiên trong này cũng có hai điểm khó khăn. Một là việc tỉnh phê duyệt thu phí quốc lộ, hai là hệ thống ngân hàng định giá hạng mục kia. Cái trước khó khăn lớn hơn, dù sao tỉnh An Nguyên bây giờ chưa có nơi nào làm. Về sau thì hệ thống ngân hàng trực thuộc quốc gia, thông qua hoạt động thì có lẽ vẫn được.
- Lão Trâu, lão Cơ, hai anh cảm thấy việc này thế nào? Lão Lữ bên Ngân hàng Công thương đã hỏi tôi hai lần. Tôi bảo y lên tỉnh mà tìm hiểu, y nói tỉnh chưa có tiền lệ, hơn nữa lại không phải do Thị xã báo cáo lên.
Mạch Gia Huy cười hì hì nói.
- Thị trưởng Mạch, chuyện này đúng là khó nói. Cục Giao thông chúng tôi là đơn vị chủ quản cũng không biết cơ mà.
Cơ Nhân Phượng hừ một tiếng rồi nói:
- Bí thư Trâu, vị Phó chủ tịch Triệu Hoa Lâm các anh có phải là miệng hơi lớn không? Quốc lộ Tân Hoa vừa khởi công đã làm lớn như vậy, y nghĩ mình là giám đốc Sở Giao thông sao?
- Ha ha, Cục trưởng Cơ, sao anh lại có thể nói như vậy? Tôi thấy đầu óc Triệu Quốc Đống rất được, hơn nữa rất năng động, chịu làm việc. Có động tĩnh lớn như vậy, huyện tôi không phải bỏ ra đồng nào mà làm được đường là quá tốt. Làm không được chúng tôi cũng không tổn thất gì mà. Ha ha.
Trâu Trì Trường cười ha hả nói.
- Nhưng y cũng không thể vứt cục Giao thông chúng tôi sang bên mà tự ý làm như vậy chứ? Đây có phải không coi cơ quan chủ quản cấp trên vào đâu không?
Cơ Nhân Phượng tức tối mà nói.
- Có thể do cậu ta thấy mới bắt đầu làm, còn phải chờ đến khi gần xong thì mới báo cáo với anh.
Trâu Trì Trường có chút đắc ý mà nói. Cơ Nhân Phượng này thường xuyên ra vẻ với y, Triệu Quốc Đống làm chiêu này quá ổn.
- Gần xong mới báo cáo với tôi?
Cơ Nhân Phượng nói:
- Lão Trâu, anh đừng trách tôi không nhắc anh, nếu Hoa Lâm các anh cứ như vậy thì dù họ Triệu là người từ Sở Giao thông xuống thì tôi cũng không cho y mặt mũi.
- Cục trưởng Cơ, đừng có chấp nhặt thanh niên. Triệu Quốc Đống vừa xuống, nhiều quy định chưa rõ. Tôi được biết không phải là do tài chính quốc lộ Tân Hoa thì bên cục Giao thông các anh không có chất béo nào nên mới tức giận phải không? Nhưng Hoa Lâm chúng tôi quá nghèo, anh bỏ qua cho Hoa Lâm chúng tôi được không?
Trâu Trì Trường châm chọc mà nói.
- Anh…
Cơ Nhân Phượng tức giận nói:
-Trâu Trì Trường, anh có ý gì? Cục Giao thông tôi chú ý tới tài chính chuyên biệt của Hoa Lâm bây giờ? Anh phải nói rõ cho tôi.
- Có ý đồ hay không thì tự biết.
Trâu Trì Trường không hề khách khí mà nói:
- Đừng nghĩ tôi không biết cục Giao thông định làm trò gì. Năm trước Điền Ngọc lấy được tiền sửa đường nguy hiểm trên tỉnh về không phải mất đi ngàn sao, chẳng lẽ nói tiền nó tự bay?
- Trâu Trì Trường, anh còn tính cái này với tôi ư? Không có tôi đứng giữa tranh thủ giúp Hoa Lâm, Hoa Lâm có thể lấy được ngàn đó sao? Nói cho các người cũng không sợ, tiền đó là mua một xe Cherokee cho Cục trưởng Tào đó.
Cơ Nhân Phượng lạnh lùng nói.
- Đủ rồi. Tôi tìm hai người tới hỏi chuyện, không phải nghe cãi nhau.
Mạch Gia Huy đập bàn làm chén trà nhảy lên, bắn nước xuống đất.
- Xem hai anh đi, một là Bí thư huyện ủy, một là Cục trưởng cục Giao thông mà như vậy sao?
Cơ Nhân Phượng và Trâu Trì Trường đành phải ngậm miệng lại.
- Triệu Quốc Đống làm rất tốt. Lão Cơ, anh cũng đừng không phục. Cục Giao thông các anh lúc nào cho Ninh Lăng năm sáu triệu? Đừng nói là người từ Sở Giao thông xuống, tôi thấy dù là người khác cũng chưa chắc được nhiều như vậy. Còn quốc lộ Bồng Hoa thì không cần biết dùng biện pháp gì, y chỉ cần làm người ta ngoan ngoãn làm đường là được. Nếu không lão Cơ anh nghĩ biện pháp cho tôi, nghĩ biện pháp để người ta đến làm đường cao tốc từ Ninh Lăng tới An Đô. Không nói là làm, chỉ cần anh khiến tỉnh lập hạng mục, tôi và lão Kỳ sẽ xin thành phố đề cử anh làm Phó thị trưởng.
Nghe Mạch Gia Huy nói như vậy, Cơ Nhân Phượng vội vàng cúi đầu không dám nói.
- Xem tình hình giao thông Ninh Lăng mấy năm nay xem, lại so sánh với Vĩnh Lương bên kia xem chênh lệch thế nào? Tôi thấy đây không phải vấn đề tài chính, mà là vấn đề về tư tưởng và quan niệm.
Mạch Gia Huy càng lúc càng tức giận. Nghĩ tới Kỳ Dư Hồng được điều từ Vĩnh Lương sang đây làm Bí thư Thị ủy, còn không phải do hai ba năm qua Vĩnh Lương phát triển tốt sao?
- Bây giờ Hoa Lâm có thể nghĩ biện pháp tự giải quyết vấn đề, cục Giao thông không giúp còn ngồi đó mà nói này nói kia. Anh có thấy nóng mặt không?
Mạch Gia Huy rất tức giận nói:
- Tôi không cần biết Triệu Quốc Đống dùng biện pháp gì. Y chỉ cần có thể làm tốt đường Bồng Hoa, đó là thành tích rất lớn, không phải thành tích cá nhân Triệu Quốc Đống, còn là thành tích lớn của Huyện ủy, Ủy ban huyện Hoa Lâm. Dân chúng sẽ nhớ kỹ các anh, các anh hiểu không?
- Con người của tôi khi làm việc ai làm tốt người đó là làm tốt. Đến bây giờ tôi vẫn muốn nói Điền Ngọc đã cống hiến nhiều cho Hoa Lâm. Mặc dù y có vấn đề nhưng trẻ tuổi thì ai không có khuyết điểm. Lão Trâu, anh là Bí thư thì nên giúp đỡ, chỉ bảo nhiều. Nhưng phải bảo vệ sự tích cực trong công việc, phải mạnh mẽ ủng hộ. Tôi thấy ý tưởng của Triệu Quốc Đống rất tốt, chính là muốn mượn gà đẻ trứng. Được rồi, cục Giao thông thành phố và Huyện ủy, Ủy ban huyện Hoa Lâm phải toàn lực ủng hộ làm tốt việc này.
Triệu Quốc Đống cũng không biết hai công ty kia sẽ tính toán như thế nào, hoặc là nói chiếm được tin tức gì đó. Nhưng một tuần sau khi Nhật báo Ninh Lăng thông báo việc chính quyền Huyện Hoa Lâm kêu gọi các nhà đầu tư tới xây dựng đoạn đường Hà Hoa, hai công ty này đã lập tức ký hợp đồng với Ủy ban huyện Hoa Lâm. Hợp đồng quy định hai công ty sẽ hoàn thiện đường quốc lộ cấp hai trong vòng một năm, Ủy ban nhân dân Huyện Hoa Lâm sẽ trả % tiền xây dựng trong thời gian thi công. Trong vòng bốn năm sau, mỗi năm sẽ thanh toán %.
Điều kiện hà khắc như vậy làm cho không ít công ty sợ hãi. Hai công ty kia thuận lợi lấy được hợp đồng, cũng tỏ vẻ sẽ tiến hành khởi công đoạn từ xã Kỳ Lân tới huyện thành Hoa Lâm trong vòng một tháng.
Gần một tháng sau khi Tân Hoa được khởi công, đoạn Hà Hoa của quốc lộ Bồng Hoa được khởi công. Tin này không những chấn động cả Huyện Hoa Lâm, hơn nữa còn mang tới ảnh hưởng khá lớn đối với Ninh Lăng, thậm chí mấy thành phố xung quanh.
Hai công ty này sao lại chấp nhận điều kiện khắt khe như vậy là điều mọi người phải bàn tán. Nếu nói hai Công ty xây dựng này thuộc địa bàn Hoa Lâm còn có thể hiểu, nhưng bọn họ đến từ Ninh Lăng cơ mà?
Ngay cả Viên Kiến Bân và Khúc Vân Phong ở tận Thương Hóa, Thổ Thành cũng gọi tới hỏi tình hình. Nhưng Triệu Quốc Đống cũng lấy lý do đây là do Lãnh đạo huyện ủy, Ủy ban huyện quyết định mà giải thích.
Làm xong việc này, Triệu Quốc Đống đã có thể thở phào nhẹ nhõm. Thành công kéo hai công ty này xuống nước, còn lại nên là lúc bọn họ giục mình, không phải mình phải giục bọn họ.
Hai công ty này cũng có lai lịch, ít nhất có quan hệ với Ngân hàng Công thương và cục Tài chính Ninh Lăng, vấn đề tài chính chắc không lớn. Nói cách khác trong vòng mấy tháng thì bọn họ không lo vấn đề tài chính.
Hình thức giám sát cũng làm theo quốc lộ Tân Hoa. Chẳng qua Ủy ban kỷ luật không nhiều người như vậy, chỉ có thể lấy người từ Ủy ban kỷ luật của hai xã, thị trấn mà con đường đi qua, do hai đồng chí của Ủy ban kỷ luật huyện dẫn theo đến giám sát.
Ba tháng làm được hai hạng mục xây dựng quốc lộ, đường dài km theo tiêu chuẩn quốc lộ cấp hai được tiến hành. Dù là dân chúng bình thường hay cán bộ trong Huyện ủy, Ủy ban huyện đều phải bàn tán. Bọn họ bắt đầu bàn tán rất nhiều về Phó chủ tịch huyện Triệu Quốc Đống.