Kỳ Dư Hồng rất buồn bực đi lại trong văn phòng. Từ tin tức mà Ủy ban kỷ luật và Viện kiểm sát đưa tới làm y rất khó chịu. Uông Minh Hi không tính là gì nhưng Thang Trung Ngọ ở sau lưng Uông Minh Hi lại không thể không suy nghĩ. Chẳng qua đi đến bước này thì y không còn đường lui.
Là Bí thư Thị ủy, y đương nhiên có nhiều con đường tin tức. Chuyện ở Huyện Hoa Lâm thì y đương nhiên rõ ràng, tranh chấp phương án ở đó liên quan tới lợi ích bao người thì Kỳ Dư Hồng hiểu rất rõ. Quan trường chú trọng là chung sống hào bình, chỉ cần không vượt qua vấn đề nguyên tắc thì mọi người đều mắt nhắm mắt mở cho qua.
Sau lưng Công ty Hoành Lâm tất nhiên là Mạch Gia Huy, Kỳ Dư Hồng vốn suy nghĩ chuyện ở Hoa Lâm có phải do Công ty Hoành Lâm đứng sau lưng không, nhưng suy nghĩ một chút thì thấy không có thể. Chẳng qua y đoán đây là do thế lực của chính Hoa Lâm gây ra.
Sau khi Ninh Lăng lên cấp, Mạch Gia Huy đã thu mình lại nhiều, điều này làm Kỳ Dư Hồng rất hài lòng. Duy trì bộ máy Đảng ủy và chính quyền hài hòa là rất quan trọng. Đây là chỉ tiêu xem một Bí thư có thể khống chế toàn cục không. Rất khó tin một Bí thư Thị ủy thường xuyên đấu đá với Thị trưởng lại có thể khống chế được toàn thành phố. Ở điểm này làm Kỳ Dư Hồng khá lòng với biểu hiện của Mạch Gia Huy trong thời gian này.
Nhưng Mạch Gia Huy thu mình lại có vẻ chờ điều gì đó, trong lúc nhất thời Kỳ Dư Hồng không suy đoán ra. Nhưng bây giờ Uông Minh Hi xảy ra chuyện, Kỳ Dư Hồng cảm thấy việc này nhất định có liên quan tới cầu Quế Khê.
- Bí thư Kỳ, Bí thư Mục và Viện trưởng Dư tới.
Thư ký đi vào cung kính nói.
- Mời bọn họ vào.
Kỳ Dư Hồng nói.
- ngồi đi.
Kỳ Dư Hồng ngồi xuống sô pha rồi nói:
- Tình hình thế nào?
- Lão Dư, anh nói trước bên Viện kiểm sát đi.
Mục Cương nói.
- Được, chúng tôi tra ra không ít vấn đề, đều là vấn đề từ bốn năm trước. Trước đây Viện kiểm sát Hoa Lâm cũng nhận được vài phản ánh nhưng bởi vì thiếu chứng cứ nên không thể điều tra được gì. Lúc này tài liệu tố cáo khá đầy đủ, cho nên đầu tiên tiến hành đột phá Trưởng phòng Đất đai Hoa Lâm- - Hướng Viễn Sơn, ngoài ra còn còn có Phó bí thư Đảng ủy Thị trưởng Thành Quan….
- Ngoài ra chúng tôi điều tra được khi Hướng Viễn Sơn và Phó chủ tịch Hoa Lâm bây giờ là Uông Minh Hi khi giữ chức ở thị trấn Thành Quan đã nhận hối lộ, sơ bộ xác minh là trên ngàn. Có ba cán bộ cấp Phó Trưởng phòng dính vào, đã đủ để cấu thành tội phạm.
- Tình hình của Uông Minh Hi nào?
Kỳ Dư Hồng gật đầu nói.
- Rất ngoan cố, không chịu thành khẩn khai báo, xem ra y có không ít vấn đề nhưng vẫn mong có may mắn. Chẳng qua với chứng cứ chúng tôi có đủ để y vào tù năm.
Dư Dương nói:
- Trong tài liệu tố cáo người này còn vài vấn đề, tôi đã giao cho Bí thư Mục.
Kỳ Dư Hồng có chút đau đầu, đây là điều khó tránh khỏi. Thời này cán bộ phạm án thường liên quan tới nhau, nhất là chuyện này có ảnh hưởng không nhỏ.
Chỉ là vấn đề này mà lộ ra thì Kỳ Dư Hồng là Bí thư Thị ủy cũng có vấn đề, không quản được cấp dưới.
- Lão Dư, Viện kiểm sát các anh độc lập phá án, theo trình tự mà tiến hành. Uông Minh Hi và nhân viên liên quan đã cấu thành tội phạm, các anh mạnh dạn phá án, điều tra triệt để.
Kỳ Dư Hồng do dự một chút rồi nói tiếp:
- Chẳng qua các anh phải suy nghĩ kỹ tâm trạng người bị điều tra, ở tình hình này bọn họ có thể nói loạn, không nên coi gió là mưa, có chứng cứ thì điều tra, không có chứng cứ thì phải phân loại, một số vấn đề nên giao cho Ủy ban kỷ luật.
Dư Dương hiểu ý gật đầu nói:
- Xin Bí thư yên tâm, Viện kiểm sát chúng tôi nhất định không bỏ qua người xấu, cũng không vu oan người tốt, sẽ chú ý đại cuộc.
Kỳ Dư Hồng hài lòng gật đầu nói:
- Ừ, anh phải đích thân chú ý vụ án này, nắm chắc tình hình vụ án.
- Xin Bí thư yên tâm.
Dư Dương đứng lên mà nói.
- Ừ, anh đi trước đi, có tình hình gì thì kịp thời báo cáo với tôi.
Kỳ Dư Hồng xua tay nói.
Dư Dương rời đi, Kỳ Dư Hồng sa sầm mặt nói:
- Lão Mục, có những ai dính vào?
- Không có nhiều, Uông Minh Hi nói liên quan tới Trâu Trì Trường, Vạn Triêu Dương, ngoài ra còn có Giang Thắng Lợi – Đại hội đại biểu nhân dân Thị xã.
Mục Cương nói:
- Đều là lời của cá nhân y, không có chứng cứ cụ thể. Viện kiểm sát đã ghi chép và chuyển cho chúng tôi.
- Lão Trâu và lão Giang có dính vào sao?
Kỳ Dư Hồng nhíu mày nói.
- Không thể nói, Uông Minh Hi nói lão Trâu có quan hệ nam nữ với Miêu Nguyệt Hoa. Miêu Nguyệt Hoa lợi dụng sức ảnh hưởng của lão Trâu ở Hoa Lâm mà giúp họ hàng nhận vài công trình. Lão Giang cũng góp cổ phần vào trong đó.
Mục Cương cười nói:
- Đừng nói việc này không có căn cứ, dù là có cũng không có gì mà.
- Anh cảm thấy trong này có vấn đề không?
Kỳ Dư Hồng nói.
- Ha ha, Bí thư Kỳ, chúng ta phải tin vào cán bộ của mình chứ? Ủy ban kỷ luật và Viện kiểm sát phá án đều theo quy định pháp luật, phải có chứng cứ, không thể tùy ý phán đoán.
Mục Cương cười nói:
- Lão Trâu rất khôn khéo, dù có nhược điểm thì có thể bị Uông Minh Hi nắm được sao?
Kỳ Dư Hồng có chút yên tâm mà nói:
- Hoa Lâm làm ăn thế nào vậy hả? Lão Trâu vừa đi đã liên tục xảy ra chuyện. La Đại Hải làm gì thế? Tôi thấy từ năm trước sang năm nay Hoa Lâm không được yên tĩnh. Tôi thấy Thị ủy nên nghiên cứu vấn đề về bộ máy Hoa Lâm.
Mục Cương cũng không tiện trả lời vấn đề này.
Y biết Kỳ Dư Hồng có cái nhìn với La Đại Hải. La Đại Hải là người cẩu Tương Uẩn Hoa. Bây giờ Mạch Gia Huy mặc dù yên phận nhưng nếu dễ dàng động tới Tương Uẩn Hoa, vậy có thể đẩy Tương Uẩn Hoa đứng về phía Mạch Gia Huy, như vậy sẽ có lực lượng đủ mạnh. Lúc ấy chỉ sợ không phải Hoa Lâm không yên tĩnh, cả Ninh Lăng cũng không yên.
- Bí thư Kỳ, tôi cảm thấy Hoa Lâm là do vấn đề lịch sử. Lúc trước lão Trâu quá cứng rắn ở Hoa Lâm, La Đại Hải về cơ bản không có quyền lên tiếng. La Đại Hải lên chức nhưng không tạo được uy tín, trong thời gian ngắn mà liên tục điều chỉnh bộ máy cũng sẽ gây ra không ít vấn đề.
- Bây giờ hai người La Đại Hải và Triệu Quốc Đống phối hợp khá tốt. Chẳng qua trong thời gian ngắn nên có chút vấn đề cũng là không thể tránh khỏi. Tôi tin rằng theo thời gian bộ máy Hoa Lâm sẽ hợp lý. Đương nhiên Uông Minh Hi là ngoại lệ, chính xác mà nói đây là vấn đề từ trước đó.
- Hừ, lão Mục, chọn đúng thời gian mà có việc, chẳng lẽ không có chút nguyên nhân nào sao?
Kỳ Dư Hồng hừ một tiếng mà nói.
Mục Cương cười nói:
- Bí thư, Uông Minh Hi cũng nói chuyện về Công ty Mạn Thụy. Công ty Mạn Thụy lúc đầu muốn mượn việc xây dựng cầu Quế Khê mà kiếm chút tiền. Không ngờ Triệu Quốc Đống lại muốn thay đổi phương án nên liên quan tới lợi ích. Uông Minh Hi mặc dù không thừa nhận nhưng tôi có thể khẳng định việc vừa rồi có liên quan tới y. Tôi đã nói chuyện với lão Nghiêm hy vọng Cục Công an bắt tay vào điều tra.
Kỳ Dư Hồng thở dài một tiếng:
- Không biết Triệu Quốc Đống này đến Ninh Lăng là tốt hay xấu? Anh xem cậu ta mang tới bao phiền phức cho Ninh Lăng chúng ta? Nhưng nếu nói là xấu thì tôi không thể không thừa nhận mấy công ty nổi tiếng cả nước chọn Hoa Lâm thì chắc không đơn giản là may mắn chứ? Hai hôm trước tôi nghe Mã Liên Bình nói Hoa Lâm chuẩn bị có hai công ty nước hoa quả có quy mô khá lớn tiến vào đầu tư. Quy mô đầu tư mặc dù không quá lớn nhưng giải quyết được con đường tiêu thụ nông sản của nông dân. Lão Mã có vẻ rất hứng thú, còn muốn dẫn giám đốc hai công ty kia đi các huyện xem xét tình hình.
Mục Cương cũng mơ hồ biết được Kỳ Dư Hồng bỏ qua việc nhảy phiếu của Triệu Quốc Đống là do tác dụng từ trên tỉnh, không chỉ vì năng lực của Triệu Quốc Đống mà thôi. Tương Uẩn Hoa có vẻ coi trọng Triệu Quốc Đống này, chỉ là bây giờ thái độ của Kỳ Dư Hồng bắt đầu thay đổi.
- Triệu Quốc Đống đúng là có chút năng lực, dù sao cũng từ trên tỉnh xuống nên kiến thức rộng, khởi điểm cao. Các cán bộ đợt này xuống hơn hẳn lần trước. Nếu tận dụng tốt có thể xúc tiến khu vực khó khăn của Ninh Lăng chúng ta. Bí thư Kỳ, Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy và Thị ủy sắp kết thúc đợt điều tra. Đúng như ngài đoán, hầu hết là lời đồn, thậm chí là vu khống. Tôi thấy nó có liên quan lớn tới phương án xây dựng cầu Quế Khê.
Mục Cương suy nghĩ một chút rồi nói:
- Bí thư Kỳ, tôi đề nghị nên nhanh chóng để Hoa Lâm xác định phương án này, tránh cho kéo càng lâu, mâu thuẫn càng nhiều.
Kỳ Dư Hồng nhíu mày, chuyện không đơn giản. Mạch Gia Huy tỏ thái độ là do có quan hệ tới cầu Quế Khê. Kỳ Dư Hồng có thể kết luận nếu phương án cầu Quế Khê được xác định sẽ tạo thành cơn sóng gió.
- Chuyện này sợ rằng nên chờ đợt điều tra kết thúc rồi hãy bàn. Đây là việc bên Ủy ban, Thị ủy không tiện can thiệp. Nhưng việc liên quan tới công trình quan trọng của Ninh Lăng thì Thị ủy cũng nên giám sát.
Mục Cương thấy Kỳ Dư Hồng có vẻ chưa quyết định ở việc này. Mạch Gia Huy bây giờ đang nhẫn nhịn nhưng Kỳ Dư Hồng và Mục Cương đều biết Mạch Gia Huy như con rắn ngủ đông vậy, có cơ hội là cắn người ngay.
Trên tỉnh luôn hy vọng Đảng ủy và chính quyền đoàn kết, nhưng suy nghĩ này thường không thể thực hiện được.
- Bí thư Kỳ, cầu cầu Quế Khê dù sao cũng là công trình của Huyện Hoa Lâm. Mặc dù Thị xã có vẻ không ủng hộ tài chính nhưng xem ra tài chính Hoa Lâm tăng lên nhiều, tôi nghĩ nên chờ Triệu Quốc Đống về rồi tính.
Mục Cương cười nói:
- Bí thư Kỳ, ngài đừng coi thường Triệu Quốc Đống, cậu ta có đầu óc nhạy bén. Tôi nghĩ cậu ta có thể hiểu khó xử của Thị xã, biết cách giải quyết việc này, đây coi như là thử thách đối với cậu ta.
Kỳ Dư Hồng nhìn Mục Cương, xem ra đối phương biết nỗi khó xử của mình