“Chúng tao muốn làm cái gì chẳng lẽ cô còn không nhận ra hay sao?” Tên cai tù kiêu căng kia dâm đãng cười nói.
Hà Ngọc Vinh đương nhiên biết bọn họ muốn làm cái gì, câu hỏi vừa rồi của cô cũng chỉ đang nói nhảm thôi.
Advertisement
“Đứng lại, đừng có tới đây!” Hà Ngọc Vinh tức giận nói.
Advertisement
Nhưng mà ba tên cai tù vẫn không có dừng lại, vẫn tiếp tục đi đến gần Hà Ngọc Vinh.
“Dù sao thì trời vừa sáng cô cũng sẽ bị xử tử, nhân lúc trời còn tối thì chúng ta cùng nhau vui đùa chút đi.” Tên cai tù dữ tợn vừa nói vừa đến gần.
“Đúng vậy! Dù sao đi nữa thì cô cũng phải chết, chi bằng hãy đùa giỡn với chúng tôi một chút, tôi đảm bảo những giây phút cuối đời cô sẽ cảm nhận được sự vui vẻ tuyệt vời của cuộc sống này.” Tên cai tù kiêu căng kia thô lỗ nói.
“Bọn mày còn dám bước lên phía trước thì tao đảm bảo chúng mày sẽ chết vô cùng thê thảm.”
Ba tên cai tù thấy hai tay hai chân của Hà Ngọc Vinh đều bị xích lại, thì làm sao có thể để ý đến lời nói cảnh cáo của Hà Ngọc Vinh chứ?
Nếu như tay chân của Hà Ngọc Vinh không bị xích lại thì có lẽ bọn chúng sẽ sợ cô ấy. Bởi vì cô ấy dám bắn chết quốc vương, nổ chết biết bao nhiêu binh lính, là một kẻ phạm tội nghiêm trọng.
Nhưng mà lúc này hai tay hai chân của Hà Ngọc Vinh đều bị xích sắt xích lại, không thể nào cử động được, cho dù có võ cũng không thể nào phát huy được, cho nên bọn chúng không sợ cô ấy.
“Chúng tao chẳng những muốn đi về phía trước mà còn muốn làm cho cô kêu to, xem cô có thể làm gì được chúng tao?” tên cai tù kiêu căng nói xong thì không chần chờ mà tấn công Hà Ngọc Vinh.
Hà Ngọc Vinh né tránh, sau đó dùng xích sắt ở hai tay nhanh chóng siết cổ của tên cai tù cao lớn kia!
Tên cai tù cao to cũng không bị vì sao bản thân lại bị xích sắt siết cổ.
Hà Ngọc Vinh dùng xích sắc siết cổ của tên cai tù, tên này không thể nói được đâu nào, đến việc hít thở cũng không được, sắc mặt đỏ bừng.
Hai tên cai tù bên ngoài thấy vậy thì hoảng sợ, không ngờ Hà Ngọc Vinh vậy mà lại siết cổ tên cai tù cao lớn chỉ trong chớp mắt.
Bọn chúng không nhìn thấy Hà Ngọc Vinh ra tay như thế nào, tất cả mọi thứ xảy ra bất ngờ, chỉ trong thời gian rất ngắn thì tên cai tù cao to đã bị xích sắt siết cổ.
Hà Ngọc Vinh dùng hết sức của mình để siết cổ tên cai tù cao to, muốn git chết ông ta. Dù sao thì bản thân cô ấy sẽ bị xử tử, trước khi chết giết thêm một người nữa.
Bản thân cô ấy sớm hay muộn cũng chết, nếu như bởi vì giết một tên cai tù mà bị xử tử trước thời hạn thì cũng không sao, cũng đỡ cho bản thân bị đám cai tù này vấy bẩn.
Tên cau tù hung ác thất tên cai tù cao to bị Hà Ngọc Vinh dùng xích sắt siết cổ thì nhanh chóng chạy lên cứu.
Hai tay Hà Ngọc Vinh siết chặt cái cổ của tên cau tù cao lớn, dùng cổ của ông ta làm chỗ dựa, hai chân cùng lúc bay lên, đá về phía bên trái của tên cai tù hung ác!
“A…” tên cai tù hung ác bị hai chân của Hà Ngọc Vinh đá vào ngực, lập tức kêu lên thảm thiết, bay về phía sau.
Mặc dù hai chân Hà Ngọc Vinh bị xích sắt khóa lại, diện tích hoạt động cũng không lớn nhưng hai chân đồng thời đá tới, cứ đánh như vậy thì xích sắt cũng không có ảnh hưởng gì đến cô.
Tên cai tù dữ tợn đứng bên phải thấy tên cai tù hung ác bị đã bay đi thì sợ hãi.
Cơ thể của tên cai tù hung ác kia ít nhất cũng một trăm kí, lại bị một cô gái Long Quốc, chân còn mang xích sắt đá bay, như vậy thì làm sao một tên cai tù dữ tợn không ngạc nhiên cho được chứ?