Long Uy Chiến Thần

chương 1140

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Các con thì hiểu cái gì? Cho dù Lê Vĩnh Thiên có công phá được Sư Quốc, tạm thời chinh phục Sư Quốc, nhưng với năng lực của chúng ta, cũng không cách nào thống trị Sư Quốc lâu dài! Sư Quốc, sớm muộn gì cũng sẽ tạo phản, làm loạn!” Ngụy Nghiêm nói.

“Bố, sao bố lại không có tự tin thế chứ? Năng lực của chúng ta, cũng không thua gì quốc vương Long Quốc cả! Quốc vương Long Quốc chủ trương đem quân đi đánh Sư Quốc, anh ta cũng có thể thống trị được, vì sao chúng ta lại không thể?” Ngụy Nguyên Trác nói.

“Quốc vương Long Quốc là vì có chiến tướng oai phong thiên hạ như Lê Vĩnh Thiên phụ trợ, cho nên anh ta mới có tự tin để thống trị. Mà chúng ta chờ sau khi Lê Vĩnh Thiên trở về, là muốn cách chức của cậu ta. Đến lúc đó Long Quốc đã không có hộ soái bảo vệ như Lê Vĩnh Thiên, Sư Quốc nhất định sẽ nhân cơ hội này mà làm loạn, còn không bằng bây giờ đi giảng hòa với Sư Quốc trước.” Ngụy Nghiêm nói.

Advertisement

“Con hiểu rồi, có Lê Vĩnh Thiên, tức thì có thể mở rộng lãnh thổ, không có Lê Vĩnh Thiên, chúng ta cứ thành thật dựa theo hiện trạng lúc này, nắm giữ quyền hành của Long Quốc.” Ngụy Nguyên Trác nói.

“Không sai, Long Quốc của chúng ta đã có giang sơn vạn dặm, chỉ cần bảo vệ cho tốt giang sơn của Long Quốc bây giờ, lên làm quốc vương Long Quốc, cũng đã đủ rồi, nên biết thức thời mà dừng lại không nên quá tham lam.” Ngụy Nghiêm nói.

Advertisement

“Bố, vậy bây giờ nước Lang Quốc đã đầu hàng, là nước chư hầu của Long Quốc chúng ta, sau này khi không còn Lê Vĩnh Thiên rồi, nước Lang Quốc có thể lật lọng hay không, sẽ không quay lại phản Long Quốc của chúng ta lần nữa đấy chứ?” Lúc này Ngụy Nguyên Tùng nói.

“Nước Lang Quốc cũng chỉ là một nước nhỏ, chưa đủ khả năng để làm hoạn, đến lúc đó chúng ta tăng phái thêm một ít quân binh tiến vào canh giữ nước Lang Quốc là được rồi.” Ngụy Nghiêm nói.

“Điều quân binh nào đi đến nước Lang Quốc thì tốt hơn?” Ngụy Nguyên Tùng hỏi.

“Chờ sau khi cách chức Lê Vĩnh Thiên, chúng ta sẽ điều cảnh quân phía Tây của cậu ta đến đóng ở nước Lang Quốc.” Ngụy Nghiêm nói.

“Vì sao lại phái cảnh quân phía Tây tiến vào nước Lang Quốc?” Ngụy Nguyên Tùng lại hỏi.

“Bởi vì cảnh quân phía Tây là dòng chính của Lê Vĩnh Thiên, bố sợ sau khi Lê Vĩnh Thiên bị cách chức, cảnh quân phía Tây của cậu ta vẫn sẽ đi theo cậu ta. Vì để làm cho thế lực của Lê Vĩnh Thiên trở nên suy yếu, chỉ có thể điều cảnh quân phía Tây tới nước Lang Quốc xa xôi.” Ngụy Nghiêm nói.

“Con hiểu rồi, bố thật sáng suốt!” Ngụy Nguyên Tùng nói.

“Bố, nếu như không cách chức của Lê Vĩnh Thiên, lại để cho Lê Vĩnh Thiên làm việc cho chúng ta, chẳng phải tốt hơn sao?” Lúc này Ngụy Nguyên Trác còn nói thêm.

“Một ngày Lê Vĩnh Thiên còn chưa bị diệt, thì cậu ta vẫn sẽ là mối đe dọa lớn trong lòng chúng ta, nên Lê Vĩnh Thiên nhất định phải chết!” Ngụy Nghiêm nói.

“Con chỉ sợ Lê Vĩnh Thiên vừa chết, các nước thù địch như nước Liệp Ưng, nước Cự Hùng, nước Dẫn Dao sẽ xâm chiếm Long Quốc của chúng ta lần nữa.” Ngụy Nguyên Trác nói.

“Binh tới tướng đỡ, nước tới đắp đất chặn, quân binh của Long Quốc có nhiều tướng mạnh, ngoại trừ Lê Vĩnh Thiên, vẫn có người có thể ngăn địch, đến lúc đó chúng ta cứ theo đó mà làm. Nếu như Lê Vĩnh Thiên còn chưa bị diệt trừ, sớm muộn gì cũng bị cậu ta phát hiện ra điều bất thường. Nếu để cho cậu ta biết được chúng ta đã khống chế quốc vương Long Quốc, cậu ta nhất định sẽ liên kết với các bộ cũ, đến đây cứu quốc vương. Đến lúc đó, chúng ta chẳng những không thể nắm giữ được quyền hành của Long Quốc, mà toàn bộ nhà họ Ngụy đều sẽ bị bắt giữ và chém đầu!” Ngụy Nghiêm nói.

“Bố nói chí phải, Lê Vĩnh Thiên mới là kẻ địch lớn nhất của chúng ta, muốn loại trừ bên ngoài tất nhiên trước tiên phải yên ổn bên trong, diệt trừ được Lê Vĩnh Thiên rồi hãy tính tiếp.” Ngụy Nguyên Trác nói.

Biệt thự Tinh Nguyệt.

Chu Nhược Mai, Nguyễn Tú Hằng, Lê Tuyết Tương, Lê Tịnh Vi đã thấy được tin tức lúc sáng sớm, cũng biết được tối hôm qua Lê Vĩnh Thiên đã dẫn đội quân lớn của Long Quốc lén tấn công vây khốn ngục giam, giải cứu nữ anh hùng Hà Ngọc Vinh đã ám sát Sư Vương, hơn nữa suất quân tập kích thủ đô của Sư Quốc.

Lê Vĩnh Thiên một mình tiến vào, tấn công thủ đô Sư Quốc, các cô đều vô cùng lo lắng.

Bên ngoài thủ đô Sư Quốc.

Dưới sự chỉ huy của Phạm Cương, sư đoàn dũng sĩ càng không ngừng khởi xướng lên các cuộc tấn công kịch liệt ở cửa Đông thủ đô của Sư Quốc.

Đội quân phòng thủ ở cửa Đông của Sư Quốc vô cùng vững mạnh, trong khoảng thời gian ngắn sư đoàn dũng sĩ cũng không thể công phá được cửa Đông.

Lưu Văn Vũ chỉ huy quân Trung Nguyên cùng với lực lượng quân hỗ trợ đánh đổ quân địch ban đầu, dựa vào lợi thế về địa hình, đã chiếm được ưu thế tuyệt đối rồi.

Quân địch tấn công không được bao lâu, đã tổn thất vô cùng nghiêm trọng.

Hai mươi vạn quân địch, bây giờ chỉ còn lại mấy vạn.

Sườn núi ở hai bên đường xác chết chồng chất khắp nơi, thi thể chất như núi, máu chảy thành sông.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio