Ngụy Nghiêm nghe xong ý kiến của đứa con trai thứ Ngụy Nguyên Tùng, lập tức tán thành: “Được! Vậy theo ý kiến của con, chờ đến khi Lê Vĩnh Thiên gọi điện thoại về, để cho cậu ta tự mình trò chuyện với quốc vương Long Quốc, sau đó bố sẽ để cho quốc vương Long Quốc ép cậu ta phải trở về!”
“Bố thật sáng suốt, đây mới là sách lược vẹn toàn của chúng ta.” Ngụy Nguyên Tùng đắc ý nói.
Advertisement
“Ừ, con cũng có chỗ tiến bộ, không tồi.” Ngụy Nghiêm cũng tán thưởng Ngụy Nguyên Tùng.
…
Advertisement
Lúc này, ở bên trong thủ đô của Sư Quốc.
Một gã “thị vệ của Long Cung” lại phi ngựa tới, xông vào thủ đô của Sư Quốc, đi tới trước mặt Lê Vĩnh Thiên đang bố trí phòng thủ, sau đó quỳ một chân trên đất, hai tay giơ lệnh bài Long ra, nói: “Lê Vĩnh Thiên, lệnh bài Long đã đến, quốc vương Long Quốc lệnh cho ngài lập tức rút quân, khải hoàn hồi triều!”
Vừa mới đánh cho thắng, tâm tình đang hưng phấn của Lê Vĩnh Thiên lập tức trở nên trầm trọng.
Đây đã là khối lệnh bài Long thứ bảy rồi!
Anh thật sự nghĩ mãi mà không ra, bây giờ tình thế đang tốt, tại sao quốc vương Long Quốc cứ muốn ép mình khải hoàn hồi triều!
Điều này cũng không giống với tác phong từ trước đến giờ của quốc vương Long Quốc!
“Rốt cuộc Long Cung đã xảy ra chuyện gì, vì sao quốc vương Long Quốc cứ muốn ép quân của tôi hồi triều?” Quốc vương Long Quốc bắt đầu ép hỏi người thị vệ của Long Cung này.
Bởi vì phần đông thị vệ của Long Cung, Lê Vĩnh Thiên không thể nào nhận rõ được tướng mạo của từng người thị vệ của Long Cung được, cho nên anh cũng không biết người thị vệ của Long Cung này là giả mạo.
Người này là người của điện Thiên Cang, cũng ăn mặc quần áo của thị vệ Long Cung, hơn nữa người có thể lấy được lệnh bài Long của quốc vương Long Quốc người, chỉ có thể là thị vệ của Long Cung.
Anh nằm mơ cũng không nghĩ tới, tối hôm qua trong vòng một đêm, Long Cung đã xảy ra sự thay đổi đến thảm khốc, toàn bộ thị vệ của Long Cung đã bị người của điện Thiên Cang giết, quốc vương Long Quốc cũng đã bị Ngụy Nghiêm khống chế.
“Ti chức chỉ là phụ trách truyền lệnh bài Long, cũng không biết ý đồ của quốc vương Long Quốc là gì. Bây giờ đã là khối lệnh bài Long thứ bảy, mong rằng hộ soái Lê đừng chống đối nữa, nếu không xử theo tội làm phản!” Người của điện Thiên Cang này nói.
“Tôi Lê Vĩnh Thiên đã vì Đại Long Quốc mà nam chinh bắc chiến, đối với Đại Long Quốc luôn trung thành và tận tâm, làm sao có thể làm phản?” Lê Vĩnh Thiên giận tím mặt.
“Hộ soái Lê, ngài thân là đệ nhất hộ soái bảo vệ của Đại Long Quốc, lẽ ra phải biết rõ bảy khối lệnh bài Long là mệnh lệnh cao nhất của Long Quốc. Kể từ khi quốc vương Long Quốc kế vị đến nay, chưa từng có liên tục phát ra bảy khối lệnh bài Long bao giờ. Ngài là vị hộ soái đầu tiên nhận được bảy khối lệnh bài Long, nếu thật sự không phục tùng mệnh lệnh, chính là cố tình nắm giữ quân binh, có ý đồ làm phản!” Người của điện Thiên Cang kia nói.
“Làm càn! Cậu chỉ là một thị vệ nho nhỏ của Long Cung, cũng dám vu tội cho bản soái làm phản, có tin tôi dùng một kiếm giết chết cậu hay không?” Lê Vĩnh Thiên đã cực kỳ tức giận, rút Tiểu Lâu Thính Vũ ra, gác ở trên cổ của người “thị vệ của Long Cung” này.
Người giả mạo thị vệ Long Cung này lập tức sợ tới mức lạnh run, mồ hôi lạnh trực tiếp đổ ra.
Bây giờ anh ta rốt cuộc cũng hiểu được, đối mặt với đệ nhất hộ soái bảo vệ của Đại Long Quốc, chính mình chỉ cần một lời không hợp, sẽ lập tức đưa tới họa sát thân!
“Hộ soái Lê tha mạng! Ti chức không dám ăn nói bậy bạ, ti chức chỉ là phụ trách truyền đạt mệnh lệnh của quốc vương Long Quốc, mời hộ soái Lê giơ cao đánh khẽ, để ti chức trở về.” Người của điện Thiên Cang naft đã sợ tới mức tè ra quần rồi, nơm nớp lo sợ cầu xin tha thứ.
Mặc dù anh ta là cao thủ của điện Thiên Cang, nhưng ở trong doanh trận của Lê Vĩnh Thiên, hơn nữa trên cổ còn treo kiếm của Lê Vĩnh Thiên, anh ta nào có dám xằng bậy, nào dám phản kháng?
Chỉ cần bản thân chống đối một chút, đầu lập tức sẽ rời khỏi thân ngay!
“Cút!” Lê Vĩnh Thiên một tiếng gầm lên, anh không muốn giết một gã thị vệ chỉ phụ trách truyền đạt mệnh lệnh của quốc vương Long Quốc.
Người giả mạo thị vệ của Long Cung này, lập tức cút ra xa, trốn thoát khỏi hiện trường.