Long Uy Chiến Thần

chương 619: cảm giác thế nào?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Tôi muốn hỏi anh, anh có cảm giác như thế nào khi làm một người đàn ông chết tiệt trên sân bóng?” Hà Ngọc Lan vừa cười vừa hỏi.

“Bây giờ chúng ta đang đơn đấu một chọi một, cũng chỉ là một trận bóng lộn xộn không phân biệt nam nữ, chắn bóng của cô một lần thì tại sao lại thành người đàn ông xấu xa rồi?” Lê Uy Long không phục hỏi.

Tất nhiên anh cũng biết, người đàn ông xấu xa trên sân bóng chính là chỉ những người đàn ông không chút nương tay với con gái trên sân bóng, không hề có phong độ lịch sự ga lăng, một lòng chỉ muốn thắng trận như những tên trai thẳng thô lỗ.

Nếu như đàn ông chắn bóng hay cướp bóng của con gái, dùng kỹ thuật dẫn bóng qua lưng… Nói chung là các hành động không bằng súc vật đều là hành động của tên xấu xa bị mọi người lên án.

Nhất là cướp bóng của con gái, đây chính là hành vi nghiêm trọng nhất!

Dám hỏi chàng buồn bực cỡ nào khi phải giống như trai thẳng, không cho phép ra mặt thể hiện bản lĩnh của mình thế này!

Trên thế giới này khoảng cách xa xôi nhất không phải là khoảng cách giữa sự sống và cái chết mà là người ta nhìn bạn bằng ánh mắt tràn đầy tình cảm sâu nặng, nhưng trong đầu bạn toàn suy nghĩ phải làm sao dẫn bóng vào rổ để chiến thắng cô ấy!

Chiến thắng cô gái một lần thì cần phải cầu xin hàng trăm lần mới có thể xóa bỏ hết tội nghiệt đó!

Trong trận đấu bóng giữa nam với nữ, tiêu chuẩn ném bóng chính xác của con trai chính là: Chuyền bóng cho các em gái, giúp cô gái ghi điểm, chuyền bóng ổn định nhất, làm cái đùi vững chắc nhất giúp cô gái ghi điểm, chịu trách nhiệm bảo vệ cô gái lẫn giành chiến thắng cho cô ta, phải giữ gìn các cô gái bé nhỏ như giữ gìn hòa bình thế giới vậy!

Lê Uy Long cũng hiểu sơ một hai đạo lý như vậy.

Nhưng mà bây giờ vấn đề là anh đang thi đấu một chọi một với Hà Ngọc Lan!

Hơn nữa từ đầu đến cuối, Hà Ngọc Lan cũng không phải là loại con gái bình thường mà là một con cọp cái!

Từ đầu đến cuối, anh không thể nào đối xử với cô ấy như một cô gái bình thường, càng không thể nương tay với cô ấy, nếu không chắc chắn anh sẽ thua trong trận đấu này, đây là sự thật chính xác không thể nghi ngờ gì nữa.

“Ha ha ha! Mặc dù đây không phải là một trận bóng nam nữ lộn xộn, nhưng vừa rồi khi anh vòng lưng qua người tôi ở khu vực ba điểm, hành động đó đúng là hèn hạ tới cùng cực, xấu xa tới tàn ác! Hơn nữa, anh muốn chắn bóng của tôi thì anh cũng có thể nhẹ nhàng một chút mà, kết quả anh lại đập cho tôi một phát thật mạnh. Nếu như anh làm con rể đến cửa, đã kết hôn rồi thì chắc chắn loại người không biết thương hoa tiếc ngọc như anh sẽ sống độc thân cả đời, anh có thể độc thân nhờ thực lực của chính mình đấy!” Hà Ngọc Lan nói.

“Được rồi! Cô đừng nói nữa! Cô còn muốn tiếp tục thi đấu không? Chơi bóng với con gái đúng là phiền phức mà, đây đúng là quy tắc ngầm mà đàn ông nên nhớ kỹ!” Lê Uy Long nói. Lúc trước anh không thích đơn đấu với Hà Ngọc Lan, chính là vì nghĩ đến trường hợp trong lúc chơi sẽ nhảy ra đủ thứ quy tắc, quy định không rõ ràng như thế này này.

“Tiếp tục! Tất nhiên là phải tiếp tục chứ!” Hà Ngọc Lan không dám nói móc Lê Uy Long nữa, sợ anh tức giận rồi không chơi nữa.

Thế là hai người lại tiếp tục thi đấu với nhau.

Bởi vì vừa rồi Lê Uy Long đập bóng ra ngoài, phòng thủ thành công nên quyền giữ bóng thuộc về anh, anh cũng là người bắt đầu tấn công.

Sau đó Lê Uy Long cũng không tiện dùng loại hành vi xấu xa như dùng lưng tiến lên nữa, anh bắt đầu thể hiện ra thực lực mạnh nhất của mình, bằng vào thực lực mà bỏ rơi Hà Ngọc Lan lại.

Nhưng mà ngay khi anh chuẩn bị úp bóng vào rổ thì Hà Ngọc Lan lại xông lên nhanh chóng như một cơn gió, trong nháy mắt cô ấy đã xuất hiện trước mặt anh, hai tay chắn đường, ép anh tới gần đường biên.

Hai người đều nhảy rất cao, khả năng giữ thăng bằng trên không trung đều rất mạnh, Lê Uy Long cảm thấy có lẽ mình không có cách nào ném vào rổ từ phái chính diện nữa nên anh đổi tay một cách hoàn mỹ, vòng qua người Hà Ngọc Lan đang phòng thủ, từ bên cạnh ném bóng vào.

Lê Uy Long dẫn bóng đặc sắc như thế để cho Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Cẩm nhịn không được hét lên một tiếng dài.

Lê Uy Long xoay ngược tình huống, ghi được một điểm, tỷ số bây giờ đã biến thành một đều.

Sau đó cả Lê Uy Long và Hà Ngọc Lan đều hết sức tập trung, cũng không nói nhiều nữa, chuyên chú xem trận thi đấu.

Hà Ngọc Lan xem trận đấu bình thường với Lê Uy Long thế này thành trận quyết đấu võ học.

Mà Lê Uy Long là một hộ soái bảo vệ, tất nhiên cũng không muốn thua dưới tay Hà Ngọc Lan.

Mặc kệ tấn công hay phòng thủ, hai người đều dùng hết sức lực và bản lĩnh của mình, thể hiện ra đủ loại tư thế.

Ngửa ra sau ném bóng vào rổ, xoay tay ném bóng vào rổ, di chuyển ném bóng vào rổ, hai tay ném bóng vào rổ từ phía xa… Nhiều động tác đẹp mắt và tràn đầy tính kỹ thuật đều được hai người thể hiện một cách điêu luyện.

Tất nhiên cũng có rất nhiều quả bóng không ném trúng rổ. Bởi vì hai bên đều là cao thủ, thực lực mạnh mẽ, đối mặt với tầng phòng thủ vững chắc của đối phương, muốn tiến lên ghi điểm cũng vô cùng khó khăn nên không phải lúc nào cũng thành công một trăm phần trăm.

Khi thi đấu một chọi một, tỷ lệ chính xác đều thấp hơn bình thường, muốn ném một quả bóng vào rổ cũng không khác gì đá bóng vào lưới trong trận đấu bóng đá.

Nhưng mà mặc kệ bóng có vào rổ hay không, động tác của hai người đều đẹp như hoa, để cho Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Cẩm mở rộng tầm mắt.

Lê Uy Long và Hà Ngọc Lan đều có sức bật rất tốt, năng lực giữ thăng bằng trên không rất vững, mỗi lần hai người nhảy lên, thân thể giống như tạm thời bay lên không trung, liên tục anh tới tôi đi, bay tới bay lui giống như hai vị thần so chiêu trên trời.

Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Cẩm đều cảm thấy vui vẻ và rất kch thích trước màn biểu diễn của Hà Ngọc Lan và Lê Uy Long, tiếng thét chói tai không ngừng vang lên.

Đây là trận quyết đấu làm các cô cảm thấy ngạc nhiên, rung động lòng người và mở rộng tầm mắt nhất, còn hay hơn so với các trận đấu bóng rổ quốc tế.

Trận đấu này, cả Lê Uy Long và Hà Ngọc Lan đều dùng hết sức, tốc độ rất nhanh để người ta loạn cả mắt, tình hình chiến đấu cũng vô cùng kịch liệt.

Chỉ chốc lát sau, toàn thân Hà Ngọc Lan đều ướt đẫm mồ hôi, mặt mũi đỏ bừng, hơi thở dồn dập.

Mà Lê Uy Long cũng mồ hôi đầm đìa, không ngừng thở hổn hển.

Trận đấu đỉnh cao này liên quan tới mặt mũi của Lê Uy Long, anh thà nhận cái danh kẻ xấu xa cũng không muốn thua cuộc!

Lúc có thể ghi điểm thì anh vẫn không hề nương tay!

Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Cẩm cũng biết là thực lực của Hà Ngọc Lan rất mạnh, không thể so sánh với con gái bình thường, nhìn thấy Lê Uy Long chặn bóng của cô ấy, hai người bọn họ cũng không chỉ trích Lê Uy Long là đàn ông xấu xa trên sân bóng nữa.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio