Long Xà Diễn Nghĩa

chương 333: đánh người xuyên xuống đất

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tư Đồ Nghĩa, Tư Đồ Tín không có ở nhà, nghe Hồng Tú Liên nói là đã đi ra ngoài bố trí một loạt những hành động lớn. Hơn nữa còn mang theo một vị được xưng là "Sát Thủ Chi Vương" do nhà Tư Đồ bồi dưỡng. Mặc dù Vương Siêu đối với Sát Thủ Chi Vương cũng không lưu tâm. Ám Ảnh, Dạ Đồ, vũ lực đúng là cường đại không tệ. Nhưng thân thể tố chất, nội tạng và xương thì cũng còn kém cao thủ Hóa kình. Bất quá, nếu đã được xưng là Sát Thủ Chi Vương, thì ít ra cũng có chút thủ đoạn quỷ mị. Ám sát Vương Siêu thì tự nhiên không được, nhưng nếu lén lút chạy đến Indonesia, ám sát một ít thuộc hạ trong cơ cấu đơn vị Nam Dương, thì điểm này có thể tạo thành tổn thất phi thường lớn!

Vương Siêu mặc dù là một người chỉ biết trảm thủ những kẻ lãnh đạo, nhưng suy nghĩ lại rất nhanh nhẹn. Mà Nam Dương này, mặc dù là chỉ là một nhà nằm dưới thế lực của Đường Môn, nhưng dù sao còn có cơ cấu chính phủ! Nếu cơ cấu chính phủ che chẻ cho nhà Tư Đồ này là một Sát Thủ Chi Vương, xuất quỷ nhập thần, như vậy thì phiền toái quả thật không nhỏ.

Cao thủ chính là am hiểu hành động trảm thủ. Nếu quân đội chính phủ Indonesia có mấy người… Hóa Kình cao thủ, mỗi ngày đánh lén các cơ cấu đơn vị Đường Môn, ám sát một phần ba những người lãnh đạo, thì cả Đường Môn sẽ náo loạn.

Bất quá đây chỉ là chuyện hoàn hảo, trên thế giới này, cao thủ Hóa Kình rất ít. Hơn nữa nếu như có, phần lớn cũng sẽ không làm cái hành động ám sát trảm thủ nguy hiểm như vậy. Dù sao đạn cũng không có mắt, xác xuất ám sát tuy khả năng thành công cao, nhưng thất bại rồi chết thì cũng có. Bằng không, thành phố Sishui Indonesia cũng đã dùng tiền để ám sát. Không tới lượt Vương Siêu cắt đầu lập uy, trấn an lòng người.

Lưu lại Wily không giết, cũng không phải là do Vương Siêu tham lam tiền tài. Chủ yếu là muốn lợi dụng thế lực của hắn tại Mĩ, tra ra Tư Đồ Nghĩa, Tư Đồ Tín. Còn có…tọa độ của Sát Thủ Chi Vương, nhất nhất diệt trừ.

Hắn cùng Ba Lập Minh phòng ngừa Bắc Mĩ Đường Môn có nội gian, hai người một mình tới San Francisco, có thể nói là không quen biết

Sự tình cho tới bây giờ, Vương Siêu hiển nhiên cũng không sợ Wily lừa gạt. Lấy vũ lực cường đại của hắn và Ba Lập Minh, muốn giết một thiếu gia quý tộc ngay cả nửa sức ngựa cũng không có, vậy không phải đơn giản là bóp chết một con kiến sao?

"Ba mươi triệu USD? Không hổ là người của gia tộc Lạc Khắc Phỉ Lạc, chỉ một chút liền có thể xuất ra ba mươi triệu tiền mặt. Bất quá thời gian tám giờ thì dài quá. Nhiều nhất… không được vượt quá ba giờ." Vương Siêu hơi ngẩng đầu, chậm rãi hướng về phía bên cạnh Wily nói.

Kalam bên người Wily hình như không chịu được áp lực của Vương Siêu, bị thối lui mấy bước.

Nhưng mà trong nháy mắt hắn lui về phía sau. Vương Siêu đã động thân, cả người nhẹ nhàng đuổi theo Kalam, xuất ra một trảo "Đại bàng bắt gà con", hướng phía yết hầu Kalam mà đánh tới.

Kalam trong nháy mắt cảm giác được sanh tử tồn vong trước mắt, hai mắt trong nháy mắt hiện lên một tia trấn định. Cả cái cổ đột nhiên lắc lư qua lại trên diện rộng!

Lần lắc lư cổ này, có thể nhìn ra được, hắn chính là một lão thượng sư tu luyện yoga. Cảnh tượng giống như cành liễu rung động trong gió xuân.

Có thể luyện cho bộ xương dẻo dai đến như vậy, đích xác có chút thần diệu.

Cổ liên tục lay động, sau khi tránh thoát một trảo của Vương Siêu, Kalam dùng hai tay phản đòn, hung hăng đánh tới đầu và cổ của Vương Siêu.

Tay của Kalam giống như roi da, mãnh liệt quất ra, vang lên âm thanh chấn động liên tục.

Đồng thời, hắn hướng quỹ tích đánh về phía cổ Vương Siêu, giống như hình parabol, phảng phất như cái vòi của con voi khi được kéo ra đến cực đại.

Hai mắt Vương Siêu tùy tiện thoáng nhìn, cũng đã nhìn ra đấu pháp của Kalam. Kéo đai áo ra, hình thành một cái vòng ném ra, trong đó lại ẩn chứa ba loại thủ pháp, hơn nữa hắn còn đồng thời đánh tới. Cước bộ ma sát, thoáng một cái đã lui về phía sau, bộ dáng rất là linh hoạt, tựa hồ như là cách di chuyển của con bướm.

Chỉ là loại đấu pháp này, nhìn thì có vẻ tinh diệu, tay chân phối hợp ăn ý. Nhưng đối với Vương Siêu, thì lại vô cùng sơ hở, xương sống mặc dù hiểu rõ, nhưng cũng không trọn vẹn. Phần bụng tuy hiểu rõ, nhưng cũng không thu hoạch được gì. Xương chân mặc dù ma sát, nhưng cũng không nứt. Mười ngón chân mặc dù sử dụng rất mạnh, nhưng cũng không vững vàng. Hai mông mặc dù chắc, nhưng không kín. Bên trong ruột mặc dù chấn động, nhưng không có kéo căng như dây cung.

Quan trọng nhất chính là, trái tim Kalam lại chưa từng đập nhanh! Nổ tung! Tựa hồ hắn sợ bị tổn thương tim mạch. Hơn nữa mặc dù tâm tình hắn trấn định, nhưng cũng không hung ác giống như ma quỷ. Tâm tình có vẻ như chịu bó tay bó chân.

Một loạt kết quả như vậy rõ ràng Kalam chỉ có khoảng ba bốn sức ngựa. Vì sợ bị nội thương, toàn thân có một số bộ phận chỉ có thể phát ra sức lực của một con ngựa.

Thân thể tố chất của Kalam không thua bất cứ một cao thủ Hóa Kình nào, nhưng đấu pháp thì không đúng. Tâm lý không đúng, tay chân xuất ra không thông, chỉ có thể xuất ra thực lực Minh Kình đỉnh phong.

Mang tâm tình như thế, nếu dùng để tu dưỡng, thì vô cùng tốt. Nhưng dùng để đánh người, trong mắt Vương Siêu lại là hành động rất ngây thơ.

"Lão già Ấn Độ này trên mặt có một ít tử khí".

Trong nháy mắt Vương Siêu đã đưa ra kết luận này.

Hắn mỉm cười, đối mặt với phản kích của Kalam, cánh tay dựng thẳng đứng lên, giống như được bắt ốc vít hướng ra phía ngoài. Sau đó khủy tay lập tức thu lại, ngăn chặn toàn bộ thế công của đối phương ở bên ngoài.

Đồng thời lúc đó, thân thể Vương Siêu phát lực, dùng kình của khủy tay hướng ra ngoài thúc một cái, sau đó cước bộ giống như thiên nga bước trên mặt đất.

Thân thể Kalam lập tức không ổn, xuất hiện sự mất thăng bằng. Nhưng dù sao hắn cũng là một cao thủ lão luyện, công phu khống chế trọng tâm đã đạt tới trình độ cao minh. Chỉ cần lắc một cái, thân thể lại trở về trạng thái thăng bằng.

Nhưng đã trễ, trong nháy mắt lúc hắn mất thăng bằng, Vương Siêu đã dùng hay tay ôm lấy cả người hắn giống như ôm một người bù nhìn. Sau đó hướng mặt đất mà cắm thẳng xuống.

Ba Lập Minh thấy cảnh này, liền giật mình.

Nhìn thấy đấu pháp của Vương Siêu giống như cảnh cắm một cây non xuống đất.

Cả người hắn giống như cái cây bị cắm xuống đất! Phanh!

Kalam bị cắm xuống, người còn sống sờ sờ mà xuyên vào mặt đất, chỉ một lát sau đã tắt thở.

Wily cũng thối lui mấy bước. Hắn tuy tâm cảnh trấn định, nhưng trong nháy mắt nhìn thấy Vương Siêu cắm Kalam cắm xuống đất giống như trồng cây, thì bất giác nổi da gà.

"Wily tiên sinh, chúng ta tìm một nơi an tĩnh mà ngồi xuống bàn chuyện, ngươi thấy thế nào? Tình huống nơi này, ta nghĩ lấy năng lực của ngươi, có thể xử lí tốt. Ít nhất là trong vòng ba ngày không được để tin tức truyền ra ngoài. Mặt khác chúng ta cũng là vội vàng đến San Francisco, không có mang theo trang bị, hi vọng Wily tiên sinh trong vòng nửa giờ, có thể chuẩn bị cho chúng ta một bộ trang bị?"

Sau khi Vương Siêu giải quyết Kalam, phất tay bảo Wily tìm một chỗ khác để bàn chuyện sau đó. Tối thiểu trong vòng ba ngày, phong tỏa hết thảy mọi tin tức.

Về phần Wily dùng phương pháp gì, thì Vương Siêu không quan tâm.

"Trang bị?" Wily sửng sốt.

"Bộ áo chống đạn siêu cấp làm bằng hợp kim nặng mười sáu kg. Đừng nói với ta, ngươi ngay cả một chuyện như vậy cũng không làm được?" Vương Siêu hơi nhíu mày nói.

"Chuyện này đương nhiên không thành vấn đề." Wily đánh giá toàn bộ người trước mặt một cái liền rét lạnh. Bộ áo quần chống đạn làm từ hợp kim mặc dù khả năng phòng ngự mạnh mẽ, nhưng mặc vào lại rất nặng, hoạt động không được tiện lợi. Bất quá Wily cũng rõ ràng, đối với hai tên khủng long trước mắt mà nói, đừng nói là mười sáu kg, cho dù một trăm sáu mươi kg cũng không tính là gì. "Lấy năng lực kinh khủng vừa rồi của hai người, lại có thêm áo giáp chống đạn? Thì có thể coi như không cần sợ đạn bắn trúng, có thể thong thả ngăn trở. Cứ như vậy, không phải là sẽ không có nhược điểm sao?"

Wily rõ ràng từng câu, đối với hai người trước mặt. Chỉ có thể dùng một lượng lớn đặc công, dùng hỏa lực bao trùm. Nhưng hai người này trước mắt lại giảo hoạt tới cực điểm! Cư nhiên còn muốn thêm trang bị. Nhưng là hết lần này đến lần khác hắn không thể cự tuyệt.

Thủ đoạn của Vương Siêu, làm cho Wily cảm giác cho dù là địa ngục cũng không làm khó được đại ác ma này. Đối mặt với ác ma, lực phản kháng của con người căn bản là vô ích.

"Đi thôi".

Vương Siêu cũng không thèm nhìn tới Hồng Tú Liên bị đóng đinh trên vách tường, cùng Wily đi ra ngoài. Trực tiếp vào trong xe của Wily, hắn cũng không sợ Wily giở trò.

"Cách nơi này khoảng ba mươi km là nội thành. Ta có một biệt thự ở đó. Khi nào tới nơi, ta sẽ gọi điện thoại cho người tới xử lí hiện trường, hai vị có yêu cầu gì, cũng có thể ngồi xuống từ từ nói chuyện."

Wily nhìn Vương Siêu một cái, vừa rồi tài xế đã bị Ba Lập Minh một chưởng đánh chết, bây giờ chỉ có thể là chính mình lái xe.

Vương Siêu cũng không thèm nhìn tới, chỉ nhắm mắt dưỡng thần. Hình như giống như một kiểu ngủ, nhưng Wily lại biết rõ, chỉ cần mình có chỗ nào coi thường vọng động. , giây sau sẽ chết. Thấy Đường Toái Vân cũng chết trong tay Vương Siêu, Wily cũng rất biết điều.

Cơ cấu Rockefeller tại San Francisco là một tòa nhà cao chọc trời, khí thế to lớn, lộ ra vẻ là một đại gia tộc nắm giữ vinh quang. Wily đi đến một dinh thự, sau đó trực tiếp mời hai nhân vật nguy hiểm là Vương Siêu cùng Ba Lập Minh tới phòng mình làm việc.

Thư ký của Wily là một cô gái có vóc người cao gầy, đường cong hoàn mỹ, là một mỹ nữ da trắng, mang theo mùi thơm quyến rũ. Khi Wily mời Vương Siêu và Ba Lập Minh ngồi xuống, thì trong mắt nàng hiện lên thần sắc kỳ quái.

"Syria, thông báo cho Zatara là ta đã đến nơi này. Mặt khác chuẩn bị hai bộ áo giáp chống đạn siêu nặng. Rồi cho ta biết người trông coi tài vụ ở Wall Street, gọi hắn tính xem tổng cộng có thể xuất ra bao nhiêu tiền? Ba mươi phút sau mang kết quả đến phòng làm việc của ta".

Wily vừa ngồi xuống, lập tức ra lệnh, khí thế mạnh mẽ, bất quá chính là nói tiếng Anh. Nghe âm thanh vừa rồi, Vương Siêu cùng Ba Lập Minh cũng không hiểu hắn đang nói gì, nhưng bọn hắn cũng không thèm để ý. Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

Hai mươi phút sau, một người cao lớn rắn chắc, toàn thân tràn ngập lực lực bộc phát bấm chuông. Sau khi được sự cho phép của Wily, thì đi vào mang hai bộ áo giáp chống đạn nghẹ nhàng để trên bàn, sau đó lui ra ngoài, mắt không chớp. Lộ ra tố chất phi thường hoàn mỹ.

Vương Siêu cầm lấy áo giáp chống đạn, nhẹ nhàng rung lên, bên trong phát ra tiếng hợp kim vù vù! Xác định bên trong không có vật gì khác, hắn mới mặc vào. Ba Lập Minh cũng đồng dạng mặc vào.

"Ngươi không có làm tiểu xảo gì, tốt lắm" Sau khi mặc vào được một lúc, Vương Siêu nhìn Wily, bây giờ hắn mới thật sự không sợ trời sợ đất. Cho dù có hỏa lực quy mô lớn bao trùm, hắn cũng có tám mươi phần trăm nắm chắc mình không bị thương.

"Đây là bộ trang bị đặc biệt dành cho bộ đội đặc chủng" Wily nói thêm một câu: "Trước thực lực của ngài, ta cũng không muốn làm cái loại hành vi buồn cười đó. Ta cũng không phải là người ngu ngốc, nếu có hành động mạo hiểm mà chết, thì đó là hành vi phi thường ngu xuẩn".

Ba mươi phút sau, Wily nhận được điện thoại. Sau khi liên tục nói chuyện bằng tiếng Anh, Wily liền cúp máy, buông tay nói: "Hai vị, ta tại ba giờ điều động, nhiều nhất chỉ có thể huy động được hai mươi triệu USD. Mười triệu còn lại, phải tám giờ sau mới có thể điều động được".

"Hai mươi triệu." Vương Siêu cũng rõ ràng, Rockefeller tuy là một gia tộc khổng lồ, nhưng Wily dù sao cũng chỉ là một thành viên, chỉ một chút đã điều động được hai mươi triệu, đã là rất tốt rồi. Hiện giờ Vương Siêu đang nắm giữ Nam Dương Đường Môn, tài sản tuy nhiều, nhưng về tiền mặt, cũng chưa chắc trong vòng vài giờ có thể xuất ra được hai mươi triệu.

"Hai mươi triệu này, cho vào tài khoản của ta đi. Mặt khác, hành tung của Tư Đồ Nghĩa, Tư Đồ Tín, cũng có thể bắt đầu tìm kiếm" Vương Siêu nói.

"Ok!" Wily búng tay, hết sức sảng khoái: " Sau khi làm hết thảy những việc này, ta có thể khôi phục tự do chưa? Không biết lời của hai vị có đáng tin?"

Vương Siêu cười ha ha: "Hiển nhiên là đáng tin, chúng ta cũng xem như là kẻ bắt cóc. Tuyệt đối sẽ tuân thủ quy tắc của trò chơi. Bất quá, Wily tiên sinh, hình như ta đã giết người yêu của ngươi, ngươi sẽ không tìm ta báo thù chứ?"

"Báo thù?" Wily cũng cười: "Không thể phủ nhận rằng, ta hiện tại đang muốn báo thù. Chỉ tiếc, thời cơ chưa tới. Chờ ta khôi phục lại tự do, sẽ lên kế hoạch. Cho đến lúc đó, hai vị nếu thật sự muốn hành động trảm thủ, chỉ sợ sẽ không tuận tiện như hôm nay".

Wily nói chuyện rất chăm chú, không hề nói láo.

"Ha ha, tốt lắm. Chuyện lần sau, lần sau sẽ nói, chỉ cần ngươi dám báo thù, ta chắc chắn sẽ đến trảm thủ ngươi. Lần sau, dù có nhiều tiền chuộc, cũng không thể mua được mạng sống của ngươi. Bất quá Wily tiên sinh, nếu ngươi còn muốn tự do, thì phải làm một việc cuối cùng".

"Còn việc gì nữa?"

"Sau khi tư liệu mang đến, ta sẽ hành động suốt đêm, giải quyết Tư Đồ Nghĩa, Tư Đồ Tín. Mà Ba tiên sinh lúc đó ở bên cạnh ngươi, sau đó mang ngươi rời khỏi nước Mĩ, đi tới Canada. Sau khi tới Canada, ngươi có thể khôi phục tự do".

Vương Siêu đương nhiên sẽ không thả Wily tại nước Mĩ. Tới Canada, đó là phạm vi thế lực của Trình Sơn Minh, chuyện gì cũng có thể xử lý.

"Ngươi tại sao không muốn người của ta giải quyết hai người nhà Tư Đồ? Như vậy không phải rất tốt sao?" Wily đột nhiên nói. "Ngươi có năng lực này ư?" Vương Siêu híp mắt.

"Trước kia ta tưởng rằng, có thể bằng vào lính đánh thuê tinh nhuệ, là có thể dễ dàng tiêu diệt đại gia tộc nhà Tư Đồ. Nhưng hôm nay ta đã thay đổi cách nhìn, bọn họ có ẩn dấu lực lượng cường đại. Đích xác, ta muốn hoàn thành chuyện này, cũng chỉ có thể trên phương diện toàn bộ chèn ép. Nhưng ảnh hưởng quá lớn, thời gian quá dài, ta đích xác không có năng lực, vô thanh vô tức hoàn thành trảm thủ" Wily rất thẳng thắn bộc lộ, chính mình không phải là tuyệt đỉnh cao thủ, có thể thi triển năng lực trảm thủ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio