- Tiểu Song Nhi cậu đi đâu vậy?
- Tớ xuống cantin, Tiểu Lam đi không?
Lam Vy lắc đầu ngán ngẩm, bộ nó không biết là cantin không bán cho lớp F sao trời. Con nhóc này... Thiệt là...
- Song Thy à, cantin không bán cho lớp F đâu. - Cô lên tiếng
- Hơ, thế bình thường mấy cậu...
Chưa kịp nói xong nó đã bị cô và nhỏ lôi đi xệch xệch. Ức chế nó lầm bầm, sao ai cũng thích nhảy vô họng nó ngồi hết vậy trời!!! ( Lão Thiên: Mấy bây làm gì mà kêu ta hoài vậy, nhức cả tai!!! | Nó "tỉnh bơ" tụi con làm người...) cô và nhỏ kéo nó đến chỗ đường cục ở cuối dãy cho treo một bức tranh phương hoàng. Cô dùng tay ấn vào con mắt của chim, lập tức một cầu thang hiên ra dẫn xuống lòng đất. Một cái sân rộng lớn dần hiện ra trước mắt nó, À rế, rộng bằng nửa cái trường này chứ chả chơi ( trường khoảng m)
- Oaaaaaaaaa
- Chưa hết đâu, đi theo tớ - Nhỏ lên tiếng rồi tiếp tục lôi nó đi tập . Nhỏ dừng lại trước một cánh cửa, đẩy vào.
- Bánh ngọt, chocolate, thức ăn đóng hộp, sữa, nước ngọt,.... Chất đầy tủ. Ôi ôi mình chết mất - Nó choáng, cả căn phòng toàn đồ ăn thức uống đủ cho đưa tụi nó cả năm ý chứ.
Cô nhìn nó, mỉm cười.
- E hèm, xin giới thiệu, đây là mật thất thuộc quyền sở hữu của lớp F.
- Thật sao? Dương Dương à... Lớp trưởng. Còn mấy phòng kia là gì vậy?
- Gọi mình Tiểu Dương là được, etou, đây là phòng , phòng chứa vũ khí, phòng là thư viện, phòng , là phòng nghỉ cho nam, phòng , là phòng nghỉ cho nữ.
- Yaaaaaaaaa, quá đã.
" Lớp F chú ý, tiết sau luyện tập ở mật thất, hết"
Nó đưa tay sờ lên vành tai mình, thì ra thứ mà Vĩ Hồ ss móc vào vành tai nó là thiết bị liên lạc. Nó quay đi theo cô và nhỏ để thay đồ, chuẩn bị luyện tập. Hiện tại, người của lớp F đã có mặt đủ ở trên sân trong mật thất. Giờ thì nó hiểu tại sao ngoài đầu giờ và cuối giờ nó chẳng bao giờ thấy mặt lớp F, tại mọi hoạt động đều ở đây cơ mà.
- Song Thy, em hãy chọn một biệt danh cho mình đi!
- Tại sao ạ?
- Làm nhiệm vụ ám sát cần mật danh, ví dụ: Dương Dương là Yun, Lam Vy là Zen...
- À vâng, vậy mật danh của em là Rin ạ.
- Được rồi, Rin, em lên đây, chúng ta cần xác định chỉ số sức mạnh của em.
Nó bước lên, đánh một đấm với tức cả sức lực vào máy đo chỉ số sức mạnh. Màn hình chớp nháy rồi hiện lên: . Mọi người há hốc nhìn nó, một cô gái có thể có chỉ số cao đến vậy sao? Vĩ Hồ ss vỗ vai nó tươi cười nói:
- Em giỏi lắm Rin à! Cô cũng chỉ mới thôi, Chỉ số của em cao nhì lớp đó!
- Vậy ai cao nhất ạ?
- Là Kin ( hắn) chỉ số là .
Nó gật đầu rồi đi xuống không mải mai quan tâm gì tới vẻ mặt hả hê của hắn, mà... Thắng một cô gái có cần hả hê vậy không? Thật là, trẻ con hết nói nổi, có thời gian sao không nghĩ...lát nữa ăn gì chứ ( Leby: =_= chắt em chớt qué). Sao một hồi luyện tập các kĩ năng, nó nhận ra rằng sát ý của nó, không thể tự ý kích lên được. Nó...cơ bản là không thể kiểm soát... Mà thôi, từ từ tính, bây giờ về nhà cái đã nào. ^^