" Hôm nay, thầy sẽ đọc điểm thi học kì của các em"
"Điểm như nào vậy thầy, lớp ta có ai bị chuyển không thầy? " - Thiên Thiên hứng tè
"Thiên Thiên, cậu còn không giữ trật tự để thầy đọc sao?" - Lộc Thiên nói
"Thôi vậy, Lộc Thiên, em lên lấy bài cho các bạn tự xem đi có khi như vậy còn gay cấn hơn cả khi thầy đọc cho tụi em ha ha"
"Vâng thầy"
"Wow qua rồi, tất cả các môn luôn hú hú" - Học sinh
"Tôi cũng vậy này " - Học sinh
Tiếng bàn tán ngày càng sôi nổi lên, thầy chủ nhiệm cũng thấy vui nhưng ở góc nào đó như kiểu chuyện này là hết sức bình thường và bất bình thường "im re"
"Ê sao rồi?" -Eun Woo quay sang hỏi nó
"...."
"Sao vậy?"- Eun Woo sốt sắng hỏi khiến cho Nam và An thấy là lạ, người nhìn lên, người quay sang. An nhanh tay giật tờ báo điểm của nó nhìn một lượt một lúc rồi cười không nói khiến hai người kia càng tò mò hơn.
"Sao vậy? Sao không ai nói gì? Có phải trượt hết rồi không? Sao...."
"Mình qua rồi!" - nó hét lên vui sướng khiến cả lớp bao nhiêu con mắt đập tới nhìn. Nhưng nó không hề quan tâm, điều nó quan tâm nhất là phải tức khắc viết thư gửi cho mẹ thông báo tình hình.
"Na qua rồi sao? Môn anh đó?" - Một bạn rong lớp hỏi
"Ừm"- nó cười trả lời
"Trời ơi, vậy mà mặt như đưa đám vậy? Sao không nói sớm người ta đỡ lo không?" - eun Woo trách, Bảo Nam chỉ biết đứng cười xoa xoa đầu nó. Cái hành động này trong tức khắc làm ai đó thoáng khó chịu. Dường như Nam đang cố tình đùa cậu.
"Ăn may" - An nói, nó ngớ ngẩn quay sang cậu
"Cậu nói ai? Nói tôi hả?"
"Bộ tôi nói với ai?"
"... Ăn may?" - nó gặng hỏi
"..."
"Cậu nói tôi ăn may?"
"Nếu không phải ăn may thì là gì? à hay cậu cóp bài?"
"Cậu nghĩ sao vậy hả? Sao tôi phải cóp bài chứ?"
"Thì vì cậu muốn ở bên tôi"
"Hả, cái gì? Tôi muốn ở bên cậu nên quay cóp bài cho qua sao?Cậu đúng là người hay ảo tưởng "
"Ảo tưởng"
"Ừm. À hay cậu không muốn đưa tôi đi chơi nên nói vậy? Hư hư hư, giờ tôi mí biết cậu chẳng những hay ảo tưởng mà còn là đại thiếu gia keo kiệt"
"Cái gì? Cậu nói ai keo kiệt?"
"Hazzz, vậy cậu nghĩ sao tôi nói chuyện với ai? Chả lẽ với Eun Woo trong khi cậu ấy đang ngủ hay với Nam đang ngồi dưới?"
"Cậu...được lắm"
"Dường như trong mọi cuộc nói chuyện của hai người thường xảy ra đấu khẩu" - Nam ở dưới phán một câu "Và cậu luôn là người nếp vế An à?"
"Là cậu đang trọc tức tôi sao?"
Đáp lời cậu là tiếng cười đáng ghét.
"Sao nào? Không ai bị chuyển chứ?" - Thầy hỏi lớp
"Vâng thầy"
"Được rồi, bài thi học kì đã xong chúng ta lại vào học kì mới. Chúc các em vào học kì mới học tập tốt, duy trì như vậy nhé"
"Vâng thầy"
Trong giờ văn, mọi người đang hăng say ngồi học, duy chỉ có một người là đang nằm bò ra bàn ngủ. Sợ cô biết được nên nó lay cậu dậy
"Này, dậy đi kẻo cô biết"
"Trật tự đi"
"Cậu, đang trong giờ học đó"
"Kệ tôi, việc cậu học thì cứ học đi"
"Nhưng cậu vậy ảnh hưởng tới tôi"
"Bây giờ cậu muốn sao?"
"xin phép ra ngoài mà ngủ"
"Tai sao tôi phải ra?"
"Vì khó chịu"
"Khó chịu là việc của ai?"
"ĐINH BẢO AN..." - Nó khó chịu vì cứ phải nói với cái tên khó chịu này nên buột miệng nói lớn. Bất chợt cả lớp quay sang đổ dồn vào hai con người đó và như không cần phải nói, cô giáo đứng im đó nhìn. Còn nó thì như biết mình phạm tội quay sang chỗ mọi người cười hì hì rồi nhìn cô ái ngại.
"Na ra khỏi lớp" - Lời cô nghiêm nghị
"Cô à, em..."- định nói thêm nhưng ánh mắt cương quyết của cô không ai dám hành động trái phép. Nó lí nhí bước từng bước, quay sang nhìn hắn mặt tức giận
"Chạy vòng sân" - Cô nói thêm
"What? vòng sân?"
"Sao?"
"À à không, không ạ?" - Thôi rồi tiêu nó rồi, nó ghét nhất phải dùng sức, đặc biệt môn chạy, giờ phải làm sao đây. Nó bất lực lê từng bước chân ra khỏi lớp khiến ai đó nhìn xót xa. Trong đầu nó vừa ức vừa căm ghét cái tên keo kiệt đáng ghét nào đẩy nó như vậy, làm ơn mắc oán!