Lột Xác

chương 4: bắt đầu báo thù

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cửa phòng mở ra bất thình lình khiến Mộc Lạp Lạp sợ run cả người, vội vàng bỏ di động về dưới gối nằm. Nếu bị Phó Cảnh Phi phát hiện chút tâm tư nhỏ này của cô, tuyệt đối sẽ bị lật tẩy.

May là người vào không phải là Phó Cảnh Phi, mà là quản gia của nhà họ Phó.

Ông quản gia mặc bộ đồ tây ba mảnh, áo sơ mi trắng hồ cứng, áo chẽn và nơ màu đen, quần dài màu đen phẳng phiu cùng giày da đen bóng. Một bộ phong cách Tây phương, từ đầu đến chân đều tản ra vẻ quý ông, cách cư xử thanh lịch, ngay cả nụ cười cũng giữ độ cong hoàn hảo.

( tây trang ba mảnh gồm: quần+áo chẽn trong+áo khoác ngoài.)

Người quản gia này đã ở Phó gia rất nhiều năm, ít nhất lúc Mộc Lạp Lạp chết, linh hồn vẫn thấy ông ta ở bên ngoài biệt thự Mộc gia, yên lặng đứng bên cạnh Phó Cảnh Phi.

“Mộc tiểu thư.” Quản gia khẽ gật đầu. “Thiếu gia bảo tôi tới nói cho cô biết, nếu cần gì thì có thể trực tiếp tới tìm tôi.”

Sau một chút kinh ngạc, Mộc Lạp Lạp lập tức lễ phép trả lời: “Biết rồi ạ. Cảm ơn chú Phó.”

Mộc Lạp Lạp cũng không biết tên của quản gia là gì, nhưng sống ở Phó gia thời gian dài như vậy, cũng đủ khiến cho cô hiểu được người quản gia này theo họ của Phó gia.

Trên mặt bình tĩnh của chú Phó hiện ra vẻ bất ngờ vì Mộc Lạp Lạp biểu hiện lễ phép. Mộc Lạp Lạp ở Phó gia thời gian dài như vậy nhưng đều không có phản ứng đối với mọi người của Phó gia. Khuôn mặt của cô hai Mộc gia khiến cho người ta thấy kiêu căng xấc láo, mặc dù bị Mộc gia đuổi ra ngoài nhưng cũng không chịu cúi đầu.

Nhưng tới kiếp này, Mộc Lạp Lạp đã bắt đầu tự kiểm điểm lại những gì mình từng làm. Sở dĩ cô thua Mộc Diệp, có lẽ phần lớn nguyên nhân đều tại bản thân cô. Từ khi Mộc Diệp xuất hiện, IQ của cô giống như bị chó gặm, không coi ai ra gì và kiêu căng ngạo mạn. Bây giờ hồi tưởng lại chỉ cảm thấy mình quả thật là một chuyện cười.

Bây giờ cô muốn thay đổi bản thân, sẽ bắt đầu từ những chi tiết nhỏ nhặt trong cuộc sống, ít nhất phải sửa chữa tính tình kiêu ngạo và xung động này của mình trước.

Sự chuyên nghiệp khiến cho chú Phó sau khi khiếp sợ phút chốc liền khôi phục lại như thường, khom người vẻ kính trọng: “Vậy tôi đi ra ngoài trước, mời Mộc tiểu thư nghỉ ngơi.”

Thật ra, cửa vừa mới mở là có thể nhìn ra thái độ của người quản gia này không có vẻ tôn trọng nào đối với sự tồn tại của Mộc Lạp Lạp.

Dù sao không ai lại thích một người như Mộc Lạp Lạp của quá khứ. Nhưng một tiếng “cảm ơn” chân thành vừa rồi của Mộc Lạp Lạp hơi khiến đánh giá đối với cô ở trong lòng chú Phó thay đổi một chút.

Chú Phó ở Phó gia bao nhiêu năm, ông ta thật sự đã quên là bao lâu, nhìn thiếu gia lớn lên, dĩ nhiên không thể lý giải nổi tại sao thiếu gia muốn dùng mọi cách cưng chiều một người điêu ngoa xấc láo như thế, trong lòng thầm phê bình.

Nhưng bất kể trong lòng nghĩ như thế nào, chú Phó cũng sẽ không nói ra, bởi vì trách nhiệm của ông chính là nghe theo.

“Chú Phó, chú đi làm việc của chú đi, tôi ngủ một hồi là được.” Mộc Lạp Lạp vẫn lộ ra vẻ tươi cười khi nói tạm biệt với quản gia.

Chú Phó gật đầu, khẽ đóng cửa lại rồi rời đi.

Sau khi ra ngoài, ông ta nói với vệ sĩ ở ngoài cửa: “Làm tốt chuyện các anh cần làm.”

“Vâng.”

Dặn dò xong, chú Phó lại không khỏi quay đầu nhìn thoáng qua cửa phòng. Chẳng phải là tuyệt thực vài ngày mà thôi, sao tỉnh lại liền thay đổi nhiều như vậy?

Nếu thật thay đổi vậy dĩ nhiên tốt, nếu có nguyên nhân gì khác…

Ánh mắt của chú Phó trở nên sắc bén một chút, nhưng cũng không có dừng lại lâu, đi thẳng xuống lầu.

Mộc Lạp Lạp ngồi xếp bằng ở trên giường, ôm gối nằm bắt đầu kế hoạch. Rất nhiều thứ không ngừng chuyển động trong đầu cô, sôi trào mãnh liệt.

Mộc Lạp Lạp đã suy nghĩ rõ ràng. Muốn báo thù, tuyệt đối không phải ngày một ngày hai là có thể hoàn thành. Quân bài tốt cô đã từng nắm bắt trong tay hoàn toàn bị cô làm hỏng, cho dù sống lại cũng không có tốt hơn bao nhiêu.

Trời xanh cũng không để cho cô sống lại lúc tất cả vừa mới bắt đầu, lúc Mộc Diệp vừa đến Mộc gia, không để cho cô kịp chuẩn bị kỹ lưỡng.

Hai chuyện quan trọng nhất kiếp này của cô, một là báo thù, một chuyện khác là có thể coi như báo ân không?

Phó Cảnh Phi đối tốt với cô, cô đều nhớ. Tuy rằng vẫn khó có thể tiếp nhận phương pháp của Phó Cảnh Phi, nhưng chậm rãi cải biến quan hệ với Phó Cảnh Phi, luôn có ngày sẽ thành công.

Mà tình huống hiện tại, cô bị đuổi ra khỏi nhà, người không có đồng nào, còn bị Phó Cảnh Phi nhốt ở chỗ này, không được rời khỏi Phó gia nửa bước.

Hai kẻ thù của cô, Mộc Diệp đã đính hôn với Văn Xương – ông chủ của tập đoàn Văn thị, là người sắp kết hôn, có thể nói là cuộc sống tốt đẹp.

Về phần Ngôn Viễn, e là bây giờ hắn còn thích Mộc Diệp, một lòng si tình cho dù Mộc Diệp sắp kết hôn. Cũng không biết Mộc Diệp rốt cuộc dùng thủ đoạn gì mà khiến y mê đắm xoay quanh.

Kiếp trước Mộc Lạp Lạp ngu ngốc cho rằng Ngôn Viên là thanh mai trúc mã của mình thì nhất định sẽ giúp mình. Sự thật là Ngôn Viễn đã sớm đứng trên cùng chiến tuyến với Mộc Diệp.

Bây giờ hồi tưởng lại, hình như ngoại trừ Phó Cảnh Phi, khi đó cũng không ai sẵn lòng với mình.

Mấu chốt là Phó Cảnh Phi cứ nhốt cô ở Phó gia như vậy, càng khơi dậy lòng phản nghịch của cô, dẫn đến đủ loại thảm kịch sau này.

Nghĩ thế, Mộc Lạp Lạp liền nhịn không được thầm mắng hai câu. Phó Cảnh Phi tên biến thái này, có lời gì thì nói không tốt sao, chỉ biết thủ đoạn giam cầm này…

Quẳng Phó Cảnh Phi sang bên trước, Mộc Lạp Lạp suy tính rốt cuộc nên báo thù như thế nào. Mối thù với hai người Mộc Diệp và Ngôn Viễn, cô đều phải báo. Nhưng mà phải nghĩ ra cách vẹn toàn, không thì cho dù sống lại, cô vẫn có khả năng bại bởi Mộc Diệp.

Nghĩ tới nghĩ lui, mắt Mộc Lạp Lạp rốt cuộc sáng lên, trên khuôn mặt trắng nõn tràn đầy vẻ tươi cười.

Tuy IQ của cô không cao bằng Mộc Diệp, nhưng tốt xấu gì cô cũng là sinh viên giỏi tốt nghiệp trường đại học danh tiếng, chỉ số thông minh vẫn phải có. Nếu Mộc Diệp có thể lợi dụng Ngôn Viễn gạt cô, cô cũng có thể ngược lại dùng Ngôn Viễn tới báo thù này, còn có thể một mũi tên bắn hai chim, thật tốt…

Nghĩ như vậy, Mộc Lạp Lạp lấy điện thoại di động ra, gọi số điện thoại của Ngôn Viễn.

Mộc Lạp Lạp sau khi sống lại rốt cuộc bước ra bước đầu tiên trên con đường trả thù. Tuy rằng lựa chọn gọi điện thoại cho Ngôn Viễn giống kiếp trước, nhưng lúc này đây sẽ là bắt đầu thắng lợi của cô.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio