Thiên Đình chỉ kịp thấy một bóng trắng như một cơn lốc nhanh chóng ôm chầm lấy mình.
Cô cũng không đẩy ra, ngược lại đưa hai tay lên ôm chặt người trước mặt mình. Đối với người ngoài cũng như kẻ thù cô có thể dững dưng lạnh lùng nhưng đối với những người bạn chí cốt thì cô tuyệt không thể diễn bộ mặt đó.
“ Đình Đình cậu biến đâu mất tăm hả, ngay cả anh mình tìm cũng không ra cậu. Cậu có biết tụi mình lo lắm không. Rốt cuộc thì có chuyện gì xãy ra?”
“ Bình tĩnh nào. Mình sẽ kể mọi chuyện cho cậu nghe sau. Um, có thể cho mình gặp anh của cậu trước hay không?”
“ Anh mình đang trên đường tới. Thành, cùng Tường cũng đang tới. Còn có Nhật nữa, Thuận thì đang đi công tác tại Thái Lan rồi.”
“ Được rồi, cùng không còn con nít nữa không thể động chút là nước mắt được. Mình thật nhớ cậu!”
Nhìn người trước mặt nước mắt đầm đìa, Thiên Đình một chút cũng không đành long. Kéo cô xuống chiếc sofa rồi lau đi những giọt lệ như những dòng chân châu chảy mãi không thấy điểm dừng. Hết cách Thiên Đình đành kéo cô bạn để cô dựa vào vai mình khóc một trận cho đã.
“ Thiên Đình cậu thật đáng ghét. Biết người ta sẽ lo mà vẫn đi biệt tăm biệt tích.” Hiện tại tâm tình của Chi Chi vẫn chưa thể nào bình phục lại được, tâm tình tràn đầy kích động. Cô không hy vọng đây lại là một giấc mơ, nên vẫn ở yên dựa vào Thiên Đình mà khóc.
Hai người Chirs cùng Piper nãy giờ vẫn đứng sau lưng Thiên Đình, đối với mọi diễn biến có chút kinh ngạc nhưng vẫn không bộc lộ cảm xúc. Vẫn là đứng một bên xem xét tình hình, luôn phòng bị mọi tình huống để bảo vệ Thiên Đình một cách tốt nhất.
Đúng lúc đó, lão Quỹ cũng đã phát hiện ra một nhân vật khác mới vừa đến. Một thân tây trang bất quá có chút lôi thôi, cavat bị kéo lệch, tay áo sơmi được sắn lên, áo vect thì được trợ lý phía sau ôm. Cả người toàn thân bất động, ánh mắt khóa chặt lên thân một người. Trên ánh mắt thể hiện rất nhiều, có một chút kích động, một chút không tin tưởng vào mắt mình, còn có bất an cùng vui mừng tột độ.
Sau khi xác định đây chính là ông chủ của mình thì lão quỹ cũng lên tiếng, nhưng vẫn là không tin vào mắt mình. Đây mà là ông chủ luôn lạnh lùng dù bất kỳ chuyện gì cũng không đổi sắc mặt của bọn họ hay sao.
“ Ông chủ.”
Một tiếng ‘ ông chủ’ của lão Quỹ vang lên thật làm cho cả căn phòng có chút biến hóa.
Chi Chi trong lòng của cô bạn rốt cuộc cũng đã bình tĩnh lại chút ít, ngước mắt lên nhìn ông anh trai…một thân lộn xộn đang đứng trước cửa hàng.
Nhân viên sau khi kích động cũng đã bình tâm, nhìn thấy ông chủ cũng nhanh chóng cúi đầu chào, chỉ là cảm thấy ông chủ hôm nay có chút quái lạ.
Hai người Chirs cũng Piper luôn đứng sau lưng Thiên Đình, trong một khác thấy Lập Hằng, cũng lập tức vòng lên đứng chắn trước mặt Thiên Đình. Ánh mắt khóa chặt vào đám người vừa mới đến, tay hai người không hẹn mà gặp đang để trên đai lưng vị trí đựng súng, chỉ cần những người đó có chút hàng động nào khác lạ sẽ lập tức động thủ.
Doãn cùng người trợ lý phía sau lưng của Lập Hằng cũng nhanh chóng đặt tay lên nơi để súng, ánh mắt khóa chặt hai người trước mặt. Họ chưa kịp nhìn tình huống trong phòng nhưng khi thấy hai người này thì tinh thần bọn họ lập tức căng lên.
Trong giới hắc đạo không ai không biết hai người này là đại diện cho Nyx, một trong người thân cận của Nghiên Phong. Nyx chưa bao giờ thực sự lộ diện, dù có hàng động đi trăng nữa cũng sẽ không để lộ khuôn mặt, ngoài biết cô là nữ, thân thủ cùng kỹ thuật vô cùng tốt và là người của Nghiêm Phong thì bên ngoài thật sự không hề biết gì về cô.
Họ không biết tại sao hại người này ở đây chỉ biết có sự hiện diện của hai người này thì tuyệt đối không thể lơ là, thân thủ cũng như kỹ năng của bọn họ gần như là huyền thoại giống như chủ của bọ họ ‘ Nyx – Nữ hoàng bóng đêm’.
Cả căn phòng chỉ có một người mặt không hề biến sắc, khóa môi nhếch lên một nụ cười hài lòng nhìn hai người phía trước. Cho dù có bất kỳ chuyện gì thứ bọn họ quan tâm hàng đầu vẫn là sự an toàn của cô. Người ngoài nhìn vào cũng biết nếu thật sự có xung đột, ai sẽ là bên thiệt bên hơn.
“ Chirs, Piper không cần căng thẳng như vậy, lui lại đi. Chừng nào chúng ta còn ở Việt Nam tuyệt đối sẽ an toàn…đúng không Lập Hằng?”
Cả căn phòng đang trong tình trạng đóng băng cũng nhanh chóng vì một âm thanh trong trẻo như cũng đầy hững hờ đánh tan.
“ Vâng, lão đại.”
Hai người vẫn là nhanh chóng lui ra phía sau. Đối với mệnh lệnh của Thiên Đình bọn họ là tin tưởng vô điều kiện, nhưng vẫn không khỏi đề phòng.
Hai người sau lưng của Lập Hằng trợn tròn mắt khi nghe cách xưng hô của hai người kia. Nên biết rằng người bọn họ xưng ‘ lão đaiọ’ không phải là Nghiêm Phong mà chính là người tràn đầy thần bí, Nyx- nữ hoàng bóng đêm. Bọn họ xưng hô như vậy với Thiên Đình, chẳng lẽ Thiên Đình tiểu thư lại chính là…
Lập Hằng nghe hai người kia xưng hô một khắc kia cũng đầy kinh ngạc nhưng cũng rất nhanh đã chấn tĩnh lại được.
“ Phải. Doãn không cần đề phòng.”
Tâm tình của Lập Hằng phải nói là cực kỳ kích động, đây là lần đầu tiên Thiên Đình nói chuyện với anh. Âm thanh của cô tựa như dòng suối mát chảy vào trong lòng anh tràn đầy phấn kích.
“ Anh hai, trông anh thật là lôi thôi.” Lời nói của Chi Chi làm cho không khi nơi này thay đổi hoàn toàn. Ai cũng chú ý nhìn lại Lập Hằng mà nén cười.
Chỉ có Thiên Đình là trực tiếp cười lên tiếng, cô bạn của cô vẫn là thẳng tính như ngày nào.
Nghe lời nhận xét của cô em gái cùng tiếng cười của Thiên Đình làm Lập Hằng có chút bối rối. Anh dứt khoát kéo chiếc cavat thả cho người trợ lý sau lưng. Chỉnh lại chút ở tay áo rồi thoải mái ngồi xuống ghế.
“ Có chuyện gì về biệt thự rồi nói chứ. Hiện tại chờ mọi người tới đông đủ rồi lập tức quay chở về.”
Chi Chi mặc dù không biết nhiều về hắc đạo nhưng cũng không phải là không hiểu, nhìn thái độ của những thuộc hạ của anh hai cùng Thiên Đình thì cô cũng nhận biết được rằng đây không phải là nơi thích hợp để nói chuyện.
“ Chi Chi nhà chúng ta đã trưởng thành rồi, sắp gã ra bên ngoài được rồi.”
Thiên Đình không phải là một người hay nói giỡn nhưng hôm nay tâm trạng cô cực tốt, nên liền giỡ thói trêu chọc người.
“ Thiên Đình…(x)”
Ở trước cửa hàng hiện tại xuất hiện ba chàng trai, ai cũng tuấn tú hơn người. Bộ dạng của bọn họ đều là do kích động cùng gấp gáp chạy tới mà người cũng giống như Lập hằng ban nãy…một thân lôi thôi.
Nhìn thấy bộ dạng của bọn họ như vậy tâm trạng của Thiên Đình cực kỳ tốt, cô đứng lên đi về phía những người bạn chí cốt của mình mỗi người ôm một cái. Ngay cả Nhật cô cũng ôm làm cho anh chàng có chút vui mừng quá mà khiếp sợ.
“ Xem ra, sáng ngay toàn bộ gương trên thành phố này bể hết rồi…nhìn xem ai cũng một thân lộn xộn.”
Thiên Đình đứng trước mặt mọi người bày ra bộ mặt trêu chọc cũng nhanh tay chỉnh sửa lại cho bọn họ. Rồi kéo bọn họ lại sofa ngồi xuống. Đúng lúc này Chirs một bên vừa nhanh điện thoại xong liền cúi xuống nói nhỏ với Thiên Đình.
Nghe xong tin tức chỉ trong một khoảng khắc trên nụ cười của cô tràn đầy sát ý, nhưng rất nhanh khôi phục lại. Nếu không phải Lập Hằng luôn chú ý đến cô thì cũng sẽ không nhận ra.
Mà lúc này điện thoại của Doãn cũng nhanh chóng rung lên. Sau khi lui ra, Doãn cũng đã trở lại thông báo cho Lập Hằng. Sắc mặt Lập Hằng có chút không tin được, rất nhanh nhớ lại bộ dạng lúc nãy của Thiên Đình, Lập Hằng quay sang, đúng lúc Thiên Đình cũng quay người lại.
Nhìn thấy bộ dạng đầy thắc mắc của Lập Hằng, Thiên đình cũng chỉ cười đáp lễ, đây không phải là nơi để nói những chuyện như thế.