Lời anh còn chưa nói hết, cô đã nóng lòng nói: "Lãi suất của anh, chúng tôi có thể đối chiếu với lãi suất của ngân hàng để trả lời cho anh. Chỉ hy vọng anh có thể cho tôi mượn năm trăm vạn."
"Điều tôi muốn nói không phải là cái này, tôi có thể không lấy lãi của các cô. Chẳng qua tôi chỉ một việc hy vọng cô có thể giúp đỡ."
"Việc gì vậy?"
"Bà nội tôi đang giục tôi kết, chỉ cần cô đồng ý kết hôn giả với tôi để ứng phó với người nhà của tôi. Tôi có thể giúp bạn của cô giải quyết chuyện của ngân hàng ngầm." Triệu phản nói lên điều kiện của anh.
Bà nội đã ban tối hậu thư, muốn anh cuối tháng mười một phải kết hôn. Nếu lúc đó anh còn chưa kết hôn thì bà nội và mẹ anh sẽ sắp xếp đối tượng kết hôn cho anh.
Đối với việc bị buộc phải kết hôn anh cực kỳ khó chịu, nhưng lại không thể làm trái lời của bà nội và mẹ. Cho nên khi anh nhầm Bình Bình là con trai của mình do cô sinh thì rất vui mừng, tính toán là sau khi nhận con trai sẽ dần nó về nhà họ Triệu. Có con trai, có lẽ bà nội và mẹ sẽ không vội vã đốc thúc việc kết hôn của anh.
Không ngờ anh lại vui mừng quá sớm, Bình Bình là con của người khác, anh và nó không hề có một chút máu mủ.
Chỉ là mới vừa rồi, nghe cô mở miệng mượn tiền mình thì trong đầu anh đã nhanh chóng xuất hiện ý nghĩ này - kết hôn giả với cô để ứng phó bà nội.
Nghe yêu cầu của anh, phản ứng của cô là bộ mặt tức giận, "Ba năm trước anh uống say, rồi cố gắng kéo tôi đi kết hôn. Kết quả là ngày hôm sau, anh liền trở mặt không nhận lỗi, hiện tại là anh muốn trêu tôi sao?"
"Lần này và lần đó không giống nhau, ba năm trước đây là do tôi đã uống say, không nhớ chuyện gì đã qua. Còn lần này là tôi hoàn toàn nghiêm túc cùng nói chuyện này với cô." Nói tới đây, đôi mắt hoa đào kia nhìn cô một cái, "Huống chi tôi cũng không phải muốn kết hôn thật với cô. Chỉ là tôi muốn kết hôn giả để ứng phó với trưởng bối thôi."
Cô hít sâu một hơi, lạnh lùng từ chối, "Yêu cầu này của anh tôi không thể đồng ý. Nếu như anh không muốn kết hôn nên nói rõ với họ, không nên dùng cách này để lừa gạt trưởng bối."
Anh tức giận mở miệng, "Nếu nói mà họ hiểu được, tôi còn phải tìm cô giúp sao?"
Nhà họ Triệu của bọn anh là một gia tộc tinh thông năm thuật, năm thuật tức là phong thủy, y thuật, xem mệnh, bói toán, tướng số. Thành viên trong nhà đều am hiểu các lĩnh vực trong đó.
Giống như anh am hiểu phong thủy.
Mà cô ba của anh lại am hiểu bát tự và tử vi Đấu Số.
Đầu năm nay, cô ba giúp nhà họ Triệu xem bói. Sau đó đe dọa bà nội, nói ba người bọn anh nếu như năm nay không kết hôn. Sau này sẽ không có duyên với người mới, làm cho bà nội và mẹ khẩn trương buộc ba người bọn anh phải kết hôn.
Anh căn bản không coi việc này là quan trọng, nhưng vào tháng trước, người luôn bài xích đàn ông như cô ba của anh còn tìm được người gả đi. Làm cho mẹ anh liên tiếp gọi điện nhắc nhở anh có đối tượng thích hợp không, làm anh phiền chết đi được.
Nhưng mà anh nói yêu cầu này với cô là vì có một nguyên nhân rất quan trọng - chính miệng cô nói, đối với anh cô đã không còn chút tình cảm nào.
Nguyên nhân chính là như thế, nên anh mới xem xét chọn cô là đối tượng để kết hôn giả với mình.
"Tôi không có cách nào giúp anh lừa gạt người nhà của mình." Lần trước kết hôn với anh là sai lầm lớn nhất đời cô, sai lầm giống như thế cô tuyệt đối sẽ không tái phạm lần thứ hai.
Việc cô từ chối, Triệu Phản hơi không thích, mắt anh khẽ nheo lại, "Bạn của cô đang vội vã tìm cách trả tiền, cô xác định là không suy nghĩ một chút sao? Tôi không thu lãi của các cô, nếu như việc này thành công, ngay cả năm trăm vạn, cô có thể không cần trả tôi." Anh dụ dỗ.
Điều kiện của anh làm cho cô có chút động lòng, nhưng ba năm trước đây anh đã để lại cho cô kinh nghiệm tan nát cõi lòng. Làm lòng cô đến bây giờ vẫn còn sợ hãi, cô không muốn dính dấp đến anh một chút nào trên mặt tình cảm. Vì vậy cô âm thầm quyết định tìm những bạn bè khác để mượn tiền. Chẳng lẽ không gom đủ năm trăm vạn.
Hơn nữa ngày mai Tử Tú sẽ trở về, hai người bàn bạc một chút, cô ấy cũng có thể bù thêm một chút tiền để giúp Tĩnh Quyên.
Trong mắt Triệu Phản lộ ra sự tức giận. Điều kiện của anh hấp dẫn như vậy mà cô lại không biết điều từ chối. Anh không tin anh không thuyết phục được cô. Suy nghĩ một lúc, khuôn mặt anh tuấn cười ra tiếng.
"Tôi biết tiệm bánh mỳ của cô buôn bán không tốt lắm. Nếu như cô đồng ý, tôi có thể giúp cô cải tạo lại cửa hàng bánh mỳ, để cho khách tới tiệm của cô không ngừng, được không?"
Điều kiện mà anh nói quả thật rất hấp dẫn, cuối cùng cô cũng không thể cưỡng lại được sự hấp dẫn đó nên gật đầu đồng ý.
Vì muốn tiến hành cải tạo tiệm bánh bao nên lần này cô chủ động đem theo anh đến "tiệm bánh mỳ An Tâm".
Tiệm bánh mỳ của cô không lớn lắm nên anh không mất nhiều thời gian, đi một vòng cũng chỉ tốn có vài phút, ăn thử vài cái bánh mỳ rồi bắt đầu nhận xét:
"Bánh mỳ tiệm của cô không có gì thú vị, khẩu vị cũng chẳng có gì đặc biệt, khó trách khách hàng đều bị cửa tiệm bánh mỳ đối diện dành hết."
"Vậy phải làm thế nào?" Cô hỏi.
"Phương pháp để cải thiện tình hình này rất đơn giản, đổi người làm bánh mỳ, trang trí lại trong tiệm một lần nữa. Nếu như cô không tìm được thợ làm bánh mỳ giỏi, tôi có thể giới thiệu cho cô."
"Tôi không có tiềm mướn thợ làm bánh mỳ." Cô chỉ là người buôn bán nhỏ, nếu mời cả thợ làm bánh thì sẽ mất hết phần lớn doanh thu cho coi.
Triệu Phản có chút kinh ngạc, "Ý của cô không phải là, những cái bánh mỳ đều do cô tự làm đấy chứ?"
"Không sai."
"Vậy thì tay nghề của cô cũng tốt đấy chứ, đủ để ra ngoài mở tiệm bán bánh bao!" Anh không nể nang giễu cợt.
Cô lười so đo với anh, nghiêm nghị hỏi: "Ngoài những biện pháp vừa rồi, anh cũng không có phương pháp khác sao?"
Cô không tin, năng lực của anh chỉ có thể nghĩ ra những biện pháp như vậy.
Vấn đề nhỏ này làm sao có thể làm khó được anh, anh ngạo mạn nói: "Đương nhiên là có, nhưng mà cô phải đóng cửa tiệm một thời gian."