Điều duy nhất làm cho hắn lo lắng chính là nơi đó quá hoang vắng, việc an toàn không phải sẽ trở thành vấn đề? Lỡ như trong nhà không có người hoặc tối có trộm viếng thì phải làm sao bây giờ? May mắn hiện tại trong nhà có Hổ Tử, Trương Tông Quân ngẫm nghĩ, chẳng qua đến lúc đó nuôi thêm vài con chó cũng tốt, cùng nhau giữ nhà hộ viện. Nếu như vợ mình không có vấn đề, ở nơi đó xây nhà cũng không tệ, chỉ là muốn lấp đầy vũng đất trũng kia cũng có chút phiền toái.
- Ý của em thế nào?
Trương Tông Quân hỏi Dương Chi.
- Con gái, hay là nói tiếp biện pháp thứ hai của con đi?
Trong lòng Dương Chi có chút sợ hãi, hơi có chút do dự nên không trực tiếp trả lời, chỉ chờ đáp án thứ hai.
- Biện pháp thứ hai kỳ thật rất đơn giản.
Tiểu Thần Hi gật gật đầu:
- Chỉ là đi hỏi thăm xem chung quanh nhà chúng ta có ai dự tính bán nhà hay không, có thì đương nhiên rất tốt, chỉ cần là địa phương lớn một chút. Kỳ thật những ngôi nhà xung quanh nhà chúng ta đều không nhỏ, nhà chúng ta thế này cũng nhỏ hơn họ rồi. Chúng ta trực tiếp mua xuống, nếu biện pháp này không thực hiện được, không có ai muốn bán, chúng ta tìm người chuyển lời cho mọi người, nói chính chúng ta dự định đưa ra số tiền mua nhà, nhất định sẽ có người động tâm!
- Biện pháp này tốt!
Không đợi Trương Tông Quân nói chuyện, Dương Chi giành nói trước.
Quả thật biện pháp này tốt hơn phải xây nhà gần bãi tha ma rất nhiều.
Quả thật có rất nhiều người đối với việc mình ở nơi nào cũng không quá mức để ý, chỉ cần vẫn ở trong một thôn, ở nơi nào không được? Dù sao người trong thôn đều nhận thức lẫn nhau, nếu như đạt tới giá cả vừa ý bán nhà đi, quay đầu xây ngôi nhà khác, cuối cùng trong tay còn lưu lại được không ít tiền. Chính yếu chính là, thừa dịp cơ hội này có được tiền để xây nhà cho con cái cưới vợ, xây nhà kiểu mới khang trang, cuối cùng trong tay còn không bị mắc nợ, cớ sao mà không làm?
Phỏng chừng sẽ có rất nhiều người đều nguyện ý làm như vậy, biện pháp này xem như vẫn làm rất tốt.
- Biện pháp này cũng không tệ!
Trương Tông Quân gật đầu tỏ vẻ đồng ý:
- Phỏng chừng chúng ta đem tin tức này thả ra sẽ có nhiều người có ý tứ, chỉ cần nói cao hơn giá gốc hai thành thì chúng ta đồng ý mua, hẳn sẽ không thành vấn đề!
- Vậy chúng ta phân công nhau đi làm!
Dương Chi rốt cục quyết định:
- Em đem tin tức này truyền đi ra, nhìn xem có người nào có ý tứ đối với ý định của chúng ta hay không. Anh đi chào hỏi với Vương bí thư chi bộ, trước tiên đem mảnh đất kia lưu lại cho chúng ta trước để dự bị, vạn nhất chúng ta không thành thì xây nhà ở bên kia!
Mấy ngày nay cuộc sống của Dương Tam trôi qua rất tốt, người này thật chắc chắn Trương Tông Quân nhất định sẽ chịu bỏ tiền mua mảnh đất của nhà mình, ai bảo buôn bán trong nhà hắn náo nhiệt như thế đâu, ai bảo hắn lại gấp xây thêm nhà xưởng đâu, ai bảo mảnh đất nhà mình nằm ngay trước mặt nhà hắn đây? Mấy ngày nay Dương Tam lại thật hiếu thuận đi đốt giấy tiền vàng mã cho lão tử đã chết nhiều năm của hắn, cảm tạ lão đầu tử đã có dự kiến trước để lại cho mình mảnh đất phong thủy bảo địa như thế. Trước đó Dương Tam giống như đã không còn nhớ được chính mình đã có mấy năm chưa đi thăm qua lão đầu tử, thiếu chút nữa đã quên mất mộ của lão đầu tử nằm nơi nào.
Ngẫm nghĩ mình lập tức sẽ phát tài, Dương Tam nhất thời cảm giác mình không thể tiếp tục hút loại thuốc lá khó chịu rẻ mạt kia, loại đồ chơi đó mà dành cho người có tiền như ta sao? Dương Tam nghĩ như thế này: ít nhất cũng phải hút loại thuốc lá có đầu lọc mới xứng với thân phận vạn nguyên hộ như ta đi, lập tức sẽ thành!
Dương Tam phấn chấn ở nhà chờ Trương Tông Quân tự mình đến cầu hắn. Đến lúc đó phải xem thái độ của người kia có đủ thành khẩn hay không, nếu như thành khẩn thì lão tử cũng đồng ý bán cho hắn bốn vạn đồng. Dương Tam sờ sờ cằm, trong lòng không ngừng tự sướng, nếu như người kia dám can đảm mặc cả với mình, vậy được rồi, ngươi dám mặc cả bao nhiêu ta tăng thêm bấy nhiêu cho ngươi!
Dù sao ngươi có tiền, Dương Tam cân nhắc lên, những mảnh đất khác không tiện lợi cho ngươi, hiện tại lão tử đang treo giá! Chớ trách ta không chiếu cố tình hương thân, ai bảo lão tử nghèo đây!
- Tam ca…
Nhị cẩu tử hốt ha hốt hoảng chạy vào, tâm hoảng ý loạn bất thình lình bị cánh cửa vấp trúng ngã lăn, người này vẫn hồn nhiên không hề để ý tới, té tới ngay trước mặt Dương Tam:
- Tam ca, không xong, tôi nghe được một tin tức, mảnh đất của anh có thể không bán được!
- Ân…?
Mộng đẹp của Dương Tam thình lình bị cắt đứt, đứng bật khỏi ghế:
- Nhị cẩu tử, con mẹ nó chú nói cái gì? Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
- Tam ca, không tốt…
Nhị cẩu tử thở hổn hển vài hơi, đứng trước mặt Dương Tam nói:
- Tam ca, anh không phải nói muốn đem mảnh đất kia bán cho nhà Trương Tông Quân sao, bây giờ người ta từ bỏ, đang truyền tin tức khắp chung quanh, đang dự định xây nhà ở địa phương khác, hiện tại họ đang ra tiền để vơ vét nhà thích hợp đâu!
Hôm nay Dương Chi nhờ người hướng những gia đình gần bên hỏi thăm có nhà ai tính toán bán ra, chính mình nguyện ý bỏ tiền ra mua. Đồng thời Dương Chi còn nói với người môi giới, chỉ cần việc này làm thành, người môi giới được hưởng % tiền hoa hồng bên trong.
% nha! Người môi giới có chút mừng rỡ cười tít mắt, xem ý tứ của Dương Chi, giống như tính toán bỏ ra vạn nguyên mua nhà cửa, % ít nhất là năm trăm đồng, loại chuyện tốt này không thấy nhiều đi! Tiền tài trước mắt, người môi giới xuất ra toàn bộ thế võ, mấy chục gia đình sống gần nhà Trương Tông Quân hắn đều dự tính đi một lần, đồng thời người này còn chuyển động cân não, nói cho những kẻ nhàn rỗi trong thôn, nếu như biết được nhà ai nguyện ý bán ra, thì đến nói với mình, chính mình sẽ cho hắn hai hộp thuốc vỏ cứng!
Thuốc lá vỏ cứng! Đám người kia từng gặp qua trên ti vi, nhưng trong hiện thực chưa từng nhìn thấy qua đâu! Đương nhiên việc này cũng không gây trở ngại bọn người kia biết thuốc lá vỏ cứng tốt hợp mềm bao nhiêu.
Vì hưng phấn đám người nhàn rỗi cũng bị kích thích, liền một truyền mười, mười truyền trăm liền đem tin tức này rơi vào trong lỗ tai nhị cẩu tử. Tin tức này làm nhị cẩu tử bị hoảng sợ không nhỏ, Dương Tam đã nói với hắn dụ tính đem mảnh đất của mình bán cho Trương Tông Quân giá cao, hắn còn đang trông cậy được dính chút lợi ích, hiện tại hình thức thế này thoạt nhìn rất không ổn, làm không tốt chính mình còn bị lỗ vốn hai con gà mái mới giết hai ngày trước.
Phải nhanh chóng nói cho Dương Tam! Đây là ý tưởng duy nhất trong lòng nhị cẩu tử hiện tại.
Nghe nhị cẩu tử nói xong, trái tim vốn treo cao của Dương Tam chợt hạ xuống, vỗ vỗ lên bả vai nhị cẩu tử, cười ha ha:
- Huynh đệ không cần lo lắng, hiện tại tôi càng thêm khẳng định mảnh đất của tôi nhất định có thể bán đi!
- Vì sao?
Vẻ mặt nhị cẩu tử khó hiểu:
- Người ta còn muốn mua nhà, anh còn không sốt ruột? Hình như không giống anh ngày thường đi?
- Chú thật không hiểu!
Dương Tam dương dương tự đắc:
- Trương Tông Quân gấp gáp như vậy đem tin tức này phát ra ngoài nói rõ điều gì? Nói rõ bọn hắn muốn thông qua loại thủ đoạn này bức ép chúng ta hạ giá. Kỳ thật bọn hắn muốn thông qua việc này nói cho chúng ta biết kỳ thật không có mảnh đất kia chúng tôi vẫn có thể làm, bọn hắn chỉ muốn cho chúng ta sốt ruột bán giá thấp mà thôi!
Nói xong Dương Tam lại vỗ vỗ bả vai của nhị cẩu tử, nói:
- Người thông minh như ông anh của chú đây làm sao lại bị mắc mưu của hắn? Bọn hắn càng làm như vậy càng thêm nói rõ bọn hắn đang rất sốt ruột, chúng ta không cần phải lo lắng thêm nhiều làm gì. Yên tâm đi, chiêu này của bọn hắn ở trong ba mươi sáu kế được gọi là gì đây?
Dương Tam có vẻ chán nản vỗ vỗ trán như suy nghĩ:
- Vì sao lại không nghĩ ra vậy chứ? Mẹ nó, vẫn chuyển động ngay bên cạnh mồm mép của chính mình nhưng lại phun không ra!
Dương Tam vỗ lên đầu nhị cẩu tử một cái:
- Gọi là gì đây?
- Tam ca, gọi là lạt mềm buộc chặt!
Nhị cẩu tử rụt rụt đầu, cười nịnh giơ lên ngón tay cái, mãnh liệt nịnh nọt không ngớt:
- Tam ca, vẫn là ngài lợi hại nhất, nếu như là tôi sẽ lập tức bị mắc mưu của bọn hắn. Tam ca chính là tam ca, đầu óc của anh thật sự là dùng tốt nhất!
- Đúng rồi, con mẹ nó đúng là lạt mềm buộc chặt!
Dương Tam tiếp tục vỗ cho nhị cẩu tử một cái tát, không chút đỏ mặt tiếp nhận lấy chiêu vỗ mông ngựa của nhị cẩu tử, nói:
- Con mẹ nó, đám làm ăn buôn bán này tâm nhãn đúng là nhiều, ngày sau nhất định phải càng thêm cẩn thận mới được, nói không chừng sơ sẩy một chút sẽ lập tức bị mắc mưu của bọn hắn!
- Nhưng mà cho dù bọn hắn thông minh như Tôn hầu tử cũng không cách nào nhảy thoát khỏi lòng bàn tay của anh đó sao!
Nhị cẩu tử tiếp tục đi theo mặt sau Dương Tam nịnh nọt không ngừng.
- Đương nhiên! Không nhìn rõ xem tôi là ai đây?
Dương Tam cảm thấy được lúc này mình chính là Phật Như Lai, vô luận Trương Tông Quân nhảy nhót như thế nào đều khó có khả năng nhảy thoát khỏi lòng bàn tay của hắn.
…
- Đại muội tử, đại muội tử…
Người môi giới chứng kiến Dương Chi đang đi mua đồ, từ thật xa đã cao giọng chào hỏi:
- Vừa đúng lúc ở trong này gặp được cô!
Nói xong hắn bước nhanh tới trước mặt Dương Chi, nói:
- Đại muội tử, chuyện cô giao cho tôi đó, hiện tại đã có manh mối!
- Thật sự?
Dương Chi vui mừng hỏi han:
- Nhanh như vậy mà đã có tin tức sao?
- Phải đó!
Người môi giới giống như hiến vật quý bắt đầu lải nhải không ngừng:
- Chính là lão Đậu gia, là gia đình nằm ngay phía sau nhà của cô thôi…
- Tôi đã biết rồi!
Dương Chi cắt đứt lời lải nhải không ngừng của người môi giới, nói:
- Chuyện này xin phiền toái đại ca anh, phiền toái anh tiếp tục đi một chuyến, đem mọi chuyện cụ thể thương lượng thật tốt với lão Đậu gia, đến lúc đó chỉ cần đem giá cả nói cho tôi biết là được.
- Được rồi…
Vẻ mặt người môi giới thật sự hưng phấn:
- Việc này cô cứ yên tâm giao cho tôi đi, bảo đảm làm thật xinh đẹp cho cô, sẽ không để cho gia đình cô phải dùng quá nhiều tiền!
- Trước dùng nhiều một chút cũng không sao.
Dương Chi lại lo lắng dặn dò thêm:
- Nhưng anh nhất định phải nhớ kỹ, tôi chỉ có hai yêu cầu mà thôi, một là địa phương kia nhất định phải lớn, yêu cầu thứ hai chính là người ta nhất định phải tự nguyện, ngàn vạn lần chớ chọc ra chuyện phiền phức gì khác, đều là hương thân cùng quê nhà, làm xảy ra sự tình gì sẽ gây ra việc khó coi đối với mặt mũi của mọi người!
- Tôi biết mà!
Người môi giới gật gật đầu:
- Đại muội tử, nếu như cô không còn chuyện gì khác thì tôi đến nhà lão Đậu gia thương lượng chuyện này một chút thế nào?
- Vậy thì phiền toái đại ca!
Dương Chi gật gật đầu, từ trong túi lấy ra một hộp thuốc lá mới mua:
- Cầm về hút đi!
- Làm vậy sao được chứ?
Người môi giới chà xát đôi tay, ánh mắt nhìn chăm chú vào gói thuốc lá trong tay Dương Chi, cười nói:
- Nếu như vậy tôi thật ngượng ngùng…
- Ngàn vạn lần đừng khách khí!
Dương Chi cười cười, trực tiếp nhét vào trong tay người kia.