Một cô gái với đôi tay mềm mại, nhẹ lướt qua những phím dương cầm, đánh lên giai điệu giáng sinh êm dịu. Ánh đèn vàng ấm áp chiếu rọi dãy bàn tiệc xa hoa, chén dĩa đều được mạ vàng, từng đôi đũa cũng được mạ vàng nốt. Vừa nhìn vào là biết buổi tiệc này dành cho giới đại gia!
À không! Chỉ mới là dành cho mấy đứa con của đại gia thôi!
Bên ngoài căn phòng, có gần người vệ sĩ mặc suit đen xếp hàng dài chờ lệnh. Tất cả bọn họ đều là cận vệ của đám cậu ấm cô chiêu bên trong kia. Tập thể cận vệ im lặng nghiêm trang xếp thành hàng đối xứng canh gác, một lời cũng không nói với nhau?
Làm gì có chuyện đó!
Lâu lâu mới được gặp nhiều đồng nghiệp như vầy, phải tranh thủ tám chuyện một chút! Sẵn tiện tìm cơ hội móc nối công việc luôn! Rất tiện lợi nha!
"Này, lương bổng bên anh thế nào?" - Cận vệ của tiểu thư A lên tiếng hỏi thăm trước.
"Tôi được ngàn tháng" - Cận vệ công tử B mạnh dạn công khai.
"Vậy sao? Tôi chỉ có ngàn" - một người cận vệ khác ở tít bên kia rống qua - "Bên anh còn cần người không? Tôi lập tức thôi việc!"
Một cô gái với đôi tay mềm mại, nhẹ lướt qua những phím dương cầm, đánh lên giai điệu giáng sinh êm dịu. Ánh đèn vàng ấm áp chiếu rọi dãy bàn tiệc xa hoa, chén dĩa đều được mạ vàng, từng đôi đũa cũng được mạ vàng nốt. Vừa nhìn vào là biết buổi tiệc này dành cho giới đại gia!
À không! Chỉ mới là dành cho mấy đứa con của đại gia thôi!
Bên ngoài căn phòng, có gần người vệ sĩ mặc suit đen xếp hàng dài chờ lệnh. Tất cả bọn họ đều là cận vệ của đám cậu ấm cô chiêu bên trong kia. Tập thể cận vệ im lặng nghiêm trang xếp thành hàng đối xứng canh gác, một lời cũng không nói với nhau?
Làm gì có chuyện đó!
Lâu lâu mới được gặp nhiều đồng nghiệp như vầy, phải tranh thủ tám chuyện một chút! Sẵn tiện tìm cơ hội móc nối công việc luôn! Rất tiện lợi nha!
"Này, lương bổng bên anh thế nào?" - Cận vệ của tiểu thư A lên tiếng hỏi thăm trước.
"Tôi được ngàn tháng" - Cận vệ công tử B mạnh dạn công khai.
"Vậy sao? Tôi chỉ có ngàn" - một người cận vệ khác ở tít bên kia rống qua - "Bên anh còn cần người không? Tôi lập tức thôi việc!"
"Bên tôi được ngàn, cộng thêm cô chủ rất hay đi du lịch, chúng tôi đều được mang theo" - lại một người cao giọng khoe phúc lợi của mình.
Ai ai cũng nháo nhào hỏi han nhau, chỉ có cận vệ của Quách Khải là im lặng nhất!
Bọn họ làm thế nào lại lạnh lùng như vậy chứ? Tập thể đều thắc mắc. Hay do lương cao quá không dám nói sợ người khác giành mối? Nếu thật vậy thì quá ích kỉ đi!
Nè, anh thì sao? Lương tháng bao nhiêu?" - tập đoàn Quách Thị ai còn không biết nữa, giàu có một phương hẳn là phúc lợi cũng không ít đi. Các tiểu đồng nghiệp thực tâm muốn biết a.
Cận vệ của Quách Khải nhìn nhau một hồi, đồng loạt xoay qua nói: "Chúng tôi không có lương!"
Tập thể đồng loạt hít khí lạnh! Trợn to mắt! Tập đoàn Quách Thị tuyển cận vệ về bốc lột sức lao động không trả lương? Tin này có thể bán cho nhà báo hay không? Nhưng rất cần đương sự ra làm chứng nha! Chúng ta sẽ chia đôi tiền thù lao!
"Chúng tôi từ nhỏ lớn lên cùng cậu chủ, lúc tuổi thì được lão gia xin từ cô nhi viện về. Khi đó cậu chủ mới vừa ra đời, chúng tôi ở lại Quách gia được ăn được ở được cho đi học. Bây giờ sống chỉ có một nhiệm vụ là bảo vệ cậu chủ. Chúng tôi không dám đòi hỏi gì thêm! Nhiều khi muốn có tiền riêng, rủ nhau đi nhậu một bửa cũng không có." - một trong người rõ ràng giải thích, ánh mắt còn phiến hồng rất đáng thương.
Tập thể cận vệ sau khi nghe xong đồng loạt tỏ ra thương cảm tột cùng, thì ra là cô nhi được nuôi từ nhỏ trong Quách gia. Hiện tại chỉ có thể sống nương tựa vào Quách gia, không hề được tự do.
Đáng tiếc hơn là không có tin để bán! Cái này mới thật là xót xa!
Cảm thán xong thì đột nhiên chụm lại, bắt đầu mỗi người móc tiền túi ra một ít, góp thành một nùi to đưa về phía cận vệ Quách Khải
"Này, chúng tôi mỗi người góp vài trăm cho các anh. Tranh thủ hoàn thành tâm nguyện đi. Cùng là đồng nghiệp, chúng tôi giúp được bao nhiêu thì giúp bấy nhiêu.
Một người trong số người đứng ra đại diện nhận số tiền, lệ ứa hoen mi mà nói: "Thật lòng cám ơn các anh. Các anh quá nghĩa khí. Bây giờ phải đứng ở đây bảo vệ cậu chủ chứ nếu không chúng tôi đã lập tức chạy xuống nhà hàng dưới tầng, gọi chai rượu ngon hoàn thành tâm nguyện rồi!"
"Các anh cứ đi đi" - tập thể đồng nghiệp rất hồ hởi - "Chúng tôi đứng canh là được rồi sẵn tiện bảo vệ cậu chủ giúp các anh luôn! Đi nhanh rồi về. Buổi tiệc này kéo dài chắc cũng phải nửa đêm. Khi nào cậu chủ các anh gọi chúng tôi sẽ nói các anh đi vệ sinh, đồng thời gọi báo cho các anh lập tức quay lên"
Tiểu đồng bọn hết sức nhiệt tình, ba người cận vệ của Quách Khải cũng không khách sáo nữa, bịn rịn tạm biệt rồi rời đi. Tập thể còn lại nhìn theo bóng lưng ba người đồng nghiệp đáng thương mà lòng trộm mỉm cười. Chúng ta vừa làm được một việc tốt a!
Nhà hàng dưới tầng.
"Haha, lại lừa được thêm mớ tiền đi nhậu. Tổng cộng có ngàn, kêu thoải mái đi!"
"Đúng là dễ gạt hết sức! Chúng ta còn chưa ra hết tuyệt chiêu. Nhớ lần trước đám cận vệ của ông chủ Tân còn bao trọn gói bửa nhậu, muốn kêu bao nhiêu thì kêu nữa là!"
"Cận vệ cũng có nhiều loại. Loại như chúng ta thì gọi là Biết Diễn Xuất."
Hahahahaha.
Sau đó cả ba ăn uống như điên!
Trở lại trên này, Quách Khải đang bị Tiểu Thư A - con gái của chủ tập đoàn vật liệu xây dựng vây lấy.
"Khải ca. Không biết anh đã có bạn gái hay chưa?" - Tiểu Thư A kéo ghế đến kề sát tai Quách Khải hỏi nhỏ.
"Này, không được phép nói chuyện riêng. Chúng ta là đang hội họp chứ không phải hẹn hò nha" - Một tiểu thư khác châm chọc.
Tiểu Thư A đưa cặp mắt nhỏ liếc qua: "Liên quan gì đến cô! Tôi đây thân mật với anh Khải chẳng lẽ cô ghen?"
"Cô ta thì làm gì có tư cách ghen. Bạn gái của Quách Nhị Thiếu Gia đây mới có quyền hạn đó. Đúng không A Khải?" - một vị công tử ở một bên lên tiếng
Quách Khải chỉ nhếch miệng cười một cái, một câu cũng không trả lời!
Lý do?
Quách Khải quá quen với những buổi tiệc như thế này. Đại khái chính là Gặp Mặt và Diễn Cho Tốt!
Các cô gái mang danh con nhà giàu có, được giáo dục kĩ càng, lớn lên thì được gia đình quăng cho vài hạng mục nhỏ để quản lý, thực chất chỉ là đám hồ ly tinh chuyên dựa vào chuyện ganh ghét lẫn nhau mà sống. Quách Khải khẳng định tương lai có lấy vợ nhất định không được dính vào mớ phụ nữ này.
"Ai da. Anh Khải tại sao đến giờ này vẫn chưa công khai bạn gái nào cả? Có phải anh cố tình giấu bọn em không?" - một cô tiểu thư khác lên tiếng hỏi dồn.
Quách Nhị thiếu gia là người giàu có nhất bàn tiệc này, lớn lên lại càng tuấn tú tiêu sái, kèm theo khí chất phong lưu lãnh đạm khiến người ta luôn có cảm giác cầu bất mãn. Rất kích thích