Lục Gia Tiểu Tức Phụ

chương 134: chương 134

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngưng Hương gặp ác mộng.

Mơ thấy mình ngồi xe của Quách lão tam xe về phủ thành, nam nhân trên xe đều dùng một loại ánh mắt khác thường nhìn nàng, bên trong có nam nhân muốn khi dễ nàng, so với Bùi Cảnh Hàn và Lục Thành lại còn trắng trợn hơn khiến nàng sợ hãi.

Nàng càng ngày càng sợ, sợ đến một phút cũng không muốn ngồi, nàng cố gắng xuống xe nhưng những người kia không cho, bọn họ cười dâm tà ngăn nàng lại, hỏi nàng cùng Lục Thành trong rừng làm cái gì, đột nhiên có người bắt lấy tay nàng, nàng hoảng sợ ngẩng đầu, liền nhìn thấy khuôn mặt dữ tợn của Lục Thành.

Trên xe không còn ai, xe la lại đột nhiên biến thành rừng cây, hắn đè nàng ngã trên mặt đất, không quan tâm ngó ngàng gì mà xông tới.

"Không được! "Quần áo bị xé rách, Ngưng Hương tuyệt vọng cầu khẩn.

Sau đó nàng liền tỉnh lại, trong đêm đen chỉ có tiếng hô hấp gấp gáp của nàng.

Tay đặt ở ngực gắt gao nắm lại, Ngưng Hương không tiếng động khóc lên.

Đời trước nàng vẫn thường mơ thấy loại ác mộng này, có đôi khi là Bùi Cảnh Hàn, về sau thì biến thành má mì Lưu, ác mộng càng lúc càng nhiều, chỉ cần Bùi Cảnh Hàn hoặc má mì Lưu xuất hiện thì nàng cũng sẽ cưỡng ép bản thân tỉnh lại, giống như chỉ cần nàng tỉnh lại là biết rõ sẽ không phải trải qua chuyện như vậy nữa.

Tối nay là cơn ác mộng đầu tiên sau khi nàng sống lại.

Trong mơ người bắt nạt nàng lại trở thành Lục Thành, nam nhân kiếp trước mà nàng chưa từng gặp qua.

Ngưng Hương ngủ không được nữa, nàng lặng lẽ ngồi dậy.

Màn cửa sổ bằng lụa mỏng hé mở ra, có thể trông thấy một bầu trời đầy sao, đen như vậy cũng không biết bây giờ là giờ nào.

Tam đệ của Lục Thành đến hay chưa nhỉ?Việc buôn bán của người nhà nông thật không dễ dàng gì, phải đi phủ thành bán anh đào mới được giá cao hơn một chút, tuy giá cao nhưng phải đi sớm ít nhất hai canh giờ.

Đông phòng đột nhiên truyền tới tiếng mở cửa, Ngưng Hương nghe thấy đại bá mẫu nhẹ nhàng ho khan.

Là dậy nấu cơm giúp nàng sao?Ngưng Hương vội vàng bước xuống đất mở ra ngoài, liền thấy Lý thị đang nhấc đèn lồng mở chốt cửa phía bắc, cầm theo bó củi muốn đi hậu viện.

Ngưng Hương bước nhanh tới nhỏ giọng khuyên nhủ: "Đại bá mẫu mau ngủ đi, cháu vào thành mua bánh bao ăn là được rồi, hai văn tiền một cái cũng là đã bớt được hai văn tiền đi xe nữa, không cần bá mẫu tốn sức đâu.

""Sủi cảo trong thành không có nhân nào ngon lành giống như ta làm, dù sao bánh cũng đã có sẵn ta chỉ cần hâm nóng lại là được, tốn không bao nhiêu công sức đâu, cháu mau về phòng đợi đi, lát nữa Lục Định đến rồi đấy, người ta có hảo tâm giúp đỡ chúng ta thì chúng ta cũng đừng nên chậm chạp làm trễ nãi công việc làm ăn của bọn họ.

"Lý thị thao thao bất tuyệt đẩy cháu gái về tây ốc, còn mình lại vội vàng ôm bó củi đi.

Ngưng Hương thấy không lay chuyển được bà, đành suy nghĩ một chút rồi ra trước cửa sân chính mở cửa, đỡ cho Lục Định đến đây còn tưởng là bọn họ chưa dậy.

Mở cửa xong Ngưng Hương bưng nước vào trong sân, động tác nhẹ nhàng rửa mặt.

Bánh bao rất nhanh đã nóng lên, tổng cộng sáu cái, nàng ăn hai cái, còn dư lại thì Lý thị bỏ vào trong chén rồi nhìn ra ngoài cửa nói: "Lục Định chắc đã gần đến, nhà bọn họ lại không có nữ nhân, nhất định là vẫn chưa ăn cơm, mấy cái này cháu mang cho hắn cùng A Đào ăn đi.

"Vừa dứt lời thì trên con đường yên tĩnh truyền đến tiếng chân lừa.

"Nhanh nào, đồ đều thu dọn xong chưa?" Lý thị bưng chén thúc giục Ngưng Hương, "Hắn phải vào thành nếu không thì mời hắn vào trong nhà ngồi rồi.

"Ngưng Hương gật đầu quay về phòng lấy bao đồ, hôn một cái lên mặt đệ đệ còn đang ngủ, lúc này mới lưu luyến theo Lý thị đi ra ngoài.

Trước cửa Từ gia, Lục Định mười ba tuổi cũng vừa ngừng xe xong, gặp có người đi ra thì hắn lập tức nhảy xuống đất, trong ánh sáng mờ ảo nhìn thấy hai thân ảnh, hắn nhìn Ngưng Hương một cái rồi mới thấp giọng chào hỏi, "Bá mẫu, tỷ.

".

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio