Lục Gia Tiểu Tức Phụ

chương 95: chương 95

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Phủ Trấn Viễn Hầu là ở phía tây phủ thành, còn nhà Tam thúc của Lục Thành là ở phía đông.

Thỉnh thoảng Ngưng Hương sẽ đi theo Bùi Cảnh Hàn ra khỏi phủ, cùng với Tố Nguyệt hoặc một tiểu nha hoàn khác đi dạo ở phủ thành, phía bên thành đông cũng đã tới mấy lần, coi như cũng có chút quen thuộc.

"Từ tỷ tỷ, phía trước chính là ngã rẽ, căn nhà thứ tư trong đó chính là nhà của Tam thúc muội.

" Xe lừa đang chạy trong một ngõ hẻm sạch sẽ rộng rãi, A Đào tươi cười giới thiệu với Ngưng Hương, "Nhà của Tam thúc mở lớp dạy đánh cờ, tam thẩm của muội rất đẹp, tí nữa nhìn thấy bà ấy tỷ sẽ biết ngay.

"Ngưng Hương miễn cưỡng cười cười.

Lần này về nhà nàng có nghe Đại bá mẫu nói qua, đời tổ phụ Lục Thành rất nghèo, nhị thúc của hắn chính là một hán tử nông dân bình thường, cần cù chăm chỉ trồng trọt, còn Tam thúc của hắn bởi vì nhà nghèo nên đành bán mình học nghề trong phủ thành, về sau may mắn gặp được nhân duyên tốt, ở rể của nhà Hứa gia.

Nghe nói Tam thúc của Lục Thành cùng với thê tử Hứa thị vô cùng yêu thương nhau, Hứa thị được cho phép để đứa con trai đầu của mình mang họ Hứa, giữ lại thay Hứa gia kế tục hương khói, còn tương lai cho dù có sinh con đẻ cái, bất luận là nam hay nữ, đều mang họ Lục.

Kỳ thật khi nghe giọng nói của huynh muội Lục Thành khi nhắc tới tam thẩm đều cảm thấy gần gũi, liền biết Hứa thị rất thương yêu bọn họ.

Nhưng đó là người thân của Lục gia, nàng là một người ngoài đi gặp bọn họ làm gì?Vốn đã không được tự nhiên, bây giờ nàng lại có quan hệ khó xử với Lục Thành cho nên rất không thích hợp đi gặp người thân của hắn.

Bàn tay đụng phải hà bao nhỏ treo ở trên cổ A Nam, Ngưng Hương cúi đầu nhìn một chút, trong mắt chợt lóe lên một tia áy náy, cái cằm nhẹ nhàng cọ xát trên đỉnh đầu A Nam.

A Nam thích được gần gũi như vậy, ngửa đầu cười với nàng, Ngưng Hương cũng cười, hôn lên khuôn mặt trắng trẻo non mềm của bé, dịu dàng khen ngời: "A Nam rất ngoan.

"A Nam cười vui vẻ.

Chờ xe lừa cua qua ngã rẽ, sắp tới trước cửa nhà thứ hai, Ngưng Hương kêu Lục Thành ngừng xe lại.

Lục Thành nhìn cửa chính nhà Hứa gia đang gần ngay trước mắt, mơ hồ cảm thấy có chút bất an, nhưng vẫn ngừng xe, quay đầu lại nhìn nàng.

"Hà bao của ta đã bị rớt rồi.

" Ngưng Hương giải thích qua loa với hắn, sau đó cúi đầu, nghiêm túc nói chuyện với A Nam, lắc lắc hà bao nhỏ của bé, lại chỉ vào chỗ ngoặt khi nãy nói: "A Nam, cô cô làm rơi hà bao của mình rồi, cô cô phải quay lại để tìm, A Nam ở đây đợi cô cô được không?"Nàng liên tục khoa tay múa chân, A Nam nghe hiểu, tiểu tử đặc biệt rất thích hà bao bảo bối của mình, liền hiểu được bây giờ Ngưng Hương đang rất lo lắng, bé cũng cảm thấy lo lắng theo, bắt chước Ngưng Hương chỉ vào chỗ ngoặt, trong vắt gọi: "Bao!"Ngưng Hương gật đầu, thử thăm dò để bé đứng xuống, lại dùng ánh mắt ra hiệu A Đào đến đỡ, sau đó nói: "A Nam ở đây đợi cô cô, cô cô đi nhặt hà bao nhé.

"A Nam ngoan ngoãn gật đầu, nhìn thấy Ngưng Hương xuống xe, tiểu tử lại cuống cuồng , một tay dắt lấy cô cô ruột một tay với về phía đuôi xe, "Ôm!" Bé muốn cùng Ngưng Hương đi tìm hà bao.

Ngưng Hương không vội vàng đi, cười ôm lấy tiểu tử, thuần thục dụ dỗ: "Không được, cô cô ôm A Nam sẽ không có cách tìm hà bao được, A Nam ở chỗ này đợi đi, cô cô nhặt được hà bao thì sẽ nhanh nhanh trở lại tìm A Nam.

"Đôi mắt đen lúng liếng của A Nam mở to nhìn chằm chằm nàng, có chút khẩn trương, sợ nàng không tìm được.

Ngưng Hương ép xuống chua xót trong lòng, hết lần này đến lần khác bảo đảm chính mình sẽ nhanh trở về, để cho A Nam nghe lời.

A Nam cầm lấy hà bao của mình nhìn một cái, cuối cùng gật đầu.

Ngưng Hương hôn bé một cái thật mạnh, xoay người muốn đặt A Nam trở lại trên xe, bất ngờ phát hiện không biết Lục Thành đang ở phía sau lưng nàng từ lúc nào, đôi mắt hoa đào yên lặng nhìn nàng, cảm xúc mơ hồ.

Ngưng Hương mấp máy môi.

.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio