Trong khi nói chuyện thì trận đấu của Tô Uyển Như và Dạ Minh Thường cũng bắt đầu.
Tô Uyển Nhi gương mặt xinh đẹp, thân hình đầy đặn, tính cách lạnh lùng, ngoài những đệ tử của sư môn thì ít nói chuyện với ai.
Tô Uyển Nhi sử dụng một thanh trọng kiếm rất đẹp còn Dạ Minh Thường sử dụng một thanh xà mâu dài khoảng mét hơn.
bên không khinh địch, vừa vào trận đã dùng hồn lực lên vũ khí và bay đến áp sát nhau.
Tô Uyển Nhi vậy mà với thanh trường kiếm đá trấn áp Dạ Minh Thường vào góc võ đài.
Dạ Minh Thường thấy nguy nên sử dụng tuyệt kỹ của hồn thú Bách Niên Thanh Xà ( rắn xanh trăm năm ) làm cho xà mâu của mình uốn cong như một con rắn cuốn chặt lấy thanh trường kiếm và tay của Tô Uyển Nhi.
Dạ Minh Thường nhân cơ hội đá vào bụng Tô Uyển Nhi làm nàng bay ra xa và tiến đến đánh Song Xà Chưởng vào Tô Uyển Nhi.
Tô Uyển Nhi lấy lại bình tĩnh và bay lên không trung, Dạ Minh Thường giơ tay lên lập tức thanh trường mâu rút về làm tay Tô Uyển Nhi bị thương do lưỡi thanh trường mâu cắt trúng, máu chảy xuống ướt cả tay áo.
Đón lấy trường mâu, nhân lúc Tô Uyển Nhi bị thương, Dạ Minh Thường bay lên sử dụng chiêu Thập Xà Xuất Kích, chiêu này nhanh đến nỗi giống như đang nhìn thấy con rắn đang bay về hướng Tô Uyển Nhi.
Tô Uyển Nhi sử dụng hồn thú Hoả Hồng Hoàng, sau lưng xuất hiện một đôi cánh vàng cực đẹp, không giống như cánh lửa của Xuân Tử, trên đầu xuất hiện một cái sừng màu cam, tôn lên khuôn mặt trắng nõn của Tô Uyển Nhi, nhìn nàng ấy giống như tiên nữ giáng trần.
( Hồng Hoàng là loài chim quý màu đen, trên đầu mọc một cái sừng lớn màu vàng lửa, khi bay cánh tung ra rất đẹp,các bạn có thể xem thêm thông tin trên mạng, trong truyện này mang thuộc tính Hoả nên khắc lên mình thân thể màu vàng của lửa )
Tô Uyển Nhi hai tay cầm trọng kiếm tung chiêu Bách Trảo Hoả Hồng Hoàng ( một trăm móng ) bay về hướng Dạ Minh Thường.
Một màn này khiến phía dưới võ đài ai nấy đều trầm trồ vì uy lực lẫn vẻ đẹp của chiêu thức Bách Điểu Hoả Hồng Hoàng lẫn vẻ đẹp của Tô Uyển Nhi khi xuất hiện thêm đôi cánh và cái sừng nhỏ, một vẻ đẹp chỉ có ở trong tranh.
Mọi Người lập tức hò hét ủng hộ Tô Uyển Nhi.
chiêu thức của Tô Uyển Nhi và Dạ Minh Thường va chạm vào nhau tạo thành những vụ nổ nhỏ và hợp lại thành một khối lửa lớn trên không trung, cuối cùng một tiếng nổ lớn vang lên hất Dạ Minh Thường xuống sàn đấu
Dạ Minh Thường xoay người thành vòng tròn rồi tiếp đất bằng chân ngồi xổm xuống khoé miệng tươm máu, tay ôm ngực vì đã bị thương.
Tô Uyển Nhi bay xuống như xé gió cầm thanh trọng kiếm sử dụng chiêu Hoả Dực ( cánh lửa ).
Một nhát chém như hình một cái cánh chim lửa hướng về Dạ Minh Thường bay đến,
Dạ Minh Thường sử dụng chiêu Tứ Xà Quy Nhất ( con rắn hợp thành một ) đánh một kích hình một con mãng xà to bay lên cắn xé chiếc cánh và hướng về phía Tô Uyển Nhi tấn công.
Tô Uyển Nhi vẫn đang lao xuống vào giơ thanh kiếm ra phía trước tạo thành tư thế đâm và sử dụng chiêu Hoả Kiếm.
Kiếm trong tay Tô Uyển Nhi được bao trùm lấy bởi ngọn lửa màu cam và từ từ lan rộng ra đâm thẳng vào con mãng xà.
Nhìn một màn giống như con mãng xà đang nuốt chửng Tô Uyển Nhi.
Dạ Minh Thường nhận thấy chiêu Tứ Xà Quy Nhất sẽ bị phá nên cắm chuôi thanh xà mâu xuống đất và dồn tất cả hồn lực vào cây xà mâu.
Một tiếng hét vang khắp sân đấu " Thập Xà Quy Nhất "
Một con mãng xà rất to từ cây thương xuất hiện, to gấp lần con rắn trên không, miệng há to giơ cặp nanh cực to như muốn cắn lấy con mồi hướng về phía trên phóng lên
Lúc này con rắn phía trên từ phía trong đã bị đốt cháy ra ngoài và ngọn lửa như cuốn theo Tô Uyển Nhi làm cho uy lực của chiêu thức của nàng càng tăng mạnh.
Trong phút chốc từ ngọn lửa nhỏ bao quanh thanh trọng kiếm đã biến thành một con Hoả Hồng Hoàng khổng lồ thân hình bao quanh bởi ngọn lửa cực mạnh đâm thẳng vào con rắn khổng lồ.
chiêu thức va chạm nhau tạo thành một khói lửa nổ cực mạnh.
Trong chớp mắt vị đường chủ phải đứng xung quanh thi triển nội lực tạo thành một kết giới bao bọc xung quanh võ đài.
Kết giới rất rắn chắc nhưng dường như muốn không chịu nổi uy lực của vụ nổ này, vị đường chủ trên trán đầy mồ hôi, phải dùng gần như hết sức mới có thể làm kết giới trụ vững.
khói lửa tan ra, mọi người chỉ nhìn thấy võ đài hoàn toàn đổ nát Dạ Minh Thường nằm gục trên võ đài.
Nhìn về phía xa xa trên không, Tô Uyển Nhi đang bay với dáng vẻ yếu ớt y phục rách nát, thương tích đầy mình, từ từ hạ xuống.
Các vị đường chủ nhanh chóng bay lên trị thương cho cả .
Chưởng Môn Lưu Thanh Thư vuốt râu tỏ vẻ hài lòng :
" Không ngờ năm nay môn phái chúng ta có nhiều nhân tài như vậy, mỗi một trận phá huỷ một võ đài, nếu cho thêm vài năm nữa, với những chiêu thức vừa rồi của Tô Uyển Nhi và Dạ Minh Thường chắc chắn ngay cả vị đường chủ cũng không thể chống đỡ nổi bằng kết giới.
Nếu ta không lầm, vì đốt cháy được hồn lực chiêu Tứ Xà Quy Nhất của Dạ Minh Thường và vô tình biến nó thành hồn lực của mình, Tô Uyển Nhi đã vô tình tiến hóa chiêu tức Hoả Kiếm thành tuyệt kỹ Nhân Yêu Hợp Nhất, kết hợp hồn thú của mình lên chiêu thức tạo ra sức mạnh không khác gì yêu thú lúc còn sống.
"
Chưởng môn lấy ra viên đan dược Phục Thể Đan màu xanh lam đưa cho nhị trưởng lão Phùng Viễn Sơn :
" Đệ hãy cho đứa uống để mau chóng hồi phục vết thương và hồn lực chuẩn bị cho trận đấu kế tiếp.
"
Phùng Viễn Sơn và Huyền Như Ngọc vẻ mặt cảm kích vì Dạ Vân Thường là đại đệ tử của Phùng Viễn Sơn nhị trưởng lão, còn Tô Uyển Nhi và Hà Hồng Liên là đệ tử thân truyền của Huyền Như Ngọc tứ trưởng lão.
Mà phải nói Phục Thể Đan là đan dược rất đắt, đối với môn phái thất phẩm như Thiên Đạo Môn có được viên là quá nhiều rồi.
Đan dược này có thể giúp cho cơ thể người không bị thương quá nghiêm trọng có thể hồi phục trong thời gian ngắn nhất.
Mọi chuyện cũng được giải quyết xong.
Trận đấu tiếp theo của Tần Minh và Đặng Phàm, đệ tử thân truyền của Lưu thanh Thư chưởng môn cũng bắt đầu.
Dáng người Đặng Phàm cao ráo thư sinh nho nhã sử dụng thanh trường kiếm, giơ mũi kiếm chỉ về hướng về phía Tần Minh :
" Ta thân là đại sư huynh, tu vi của ta lại cao hơn đệ gần một đại cảnh giới nên ta không muốn mang tiếng ức hiếp đệ, ta sẽ nhường đệ chiêu, trong chiêu này ta chỉ đứng yên không dùng hồn lực mà chỉ dùng sức chống trả, sư đệ ra tay đi.
"
Tần Minh gãi đầu :
" Đại sư huynh cứ ra tay đi, đã là trận thi đấu thì phải đánh hết sức của mình để trưởng môn và các vị sư tôn đánh giá và chỉ điểm thêm cho chúng ta, nếu như nhường nhau thì không hợp lý cho lắm.
Với lại đại sư huynh đừng xem thường ta, ta sẽ cố hết sức giành lấy chiến thắng để thực hiện mong muốn của sư tôn.
"
Đặng Phàm gật đầu vui vẻ :
" Vậy được, ta tôn trọng ý của đệ, ta cũng sẽ đấu hết sức mình, sư đệ cẩn thận.
"
Dưới võ đài Lưu Thanh Thư trưởng môn nhìn Nhất Long gật đầu hài lòng :
" Đệ tử này của tam đệ thật không tồi, có khí phách như vậy, xem ra sư đệ rất hài lòng về người đệ tử của mình nhỉ.
"
Nhất Long vẻ mặt tự hào :
" Điều may mắn nhất của đệ là có người đệ tử hiếu thảo, không phải đối xử với đệ như sư phụ mà là xem đệ như cha.
"
Các vị trưởng lão nhìn Nhất Long lộ vẻ hâm mộ.