Chỉ sau ngày hôm đó, Lâm thị chính thức bàn giao việc quản lý công ty thời trang con cho Dương Tuân Phong. Lâm Tiết Kha biết chuyện thì nổi trận lôi đình nhưng cô lại không thể làm gì khác. Đến cuối cùng vẫn là nghe theo kế hoạch của Tuân Phong.
Từ trước đến nay, Dương Tuân Phong làm gì cũng có lý do của riêng mình. Anh không nuông chiều, làm theo ý cô cũng là vì muốn tốt cho cô. Chỉ là cô gái nhỏ của anh thì mãi chẳng hiểu ra, cô luôn cho bản thân thiệt thòi, không được anh yêu thương và tôn trọng như những người con gái khác.
Advertisement
Tiết Kha càng ngày càng cảm thấy bản thân thua thiệt trong mối quan hệ. Tại sao cũng là yêu đương, cũng là hẹn hò, mà họ được người yêu cưng chiều và tôn trọng. Còn cô thì khác, lúc nào cũng phải nghe theo lời của anh, mọi ý kiến hay góp ý của cô, anh đều bỏ ngoài tai.
"Dương Tuân Phong, phải làm sao khi em muốn dừng lại mối quan hệ này?"
Advertisement
Một mình lang thang trên đường phố, cô tựa cảm thấy lòng mình yên bình hơn một chút. Cô suy nghĩ về tất cả, về những việc anh làm. Cảm giác như chính mình không được tôn trọng vậy. Đã quá nhiều lần cô phải làm theo ý anh dù cô không muốn. Cô không thích ăn rau, anh lại bắt cô phải ăn thật nhiều rau, cho dù cô có ói ra anh cũng không từ bỏ ý định bắt ép cô. Cô không thể mở nắp chai nước, anh cũng mặc kệ không quan tâm. Cô không đồng ý việc anh đi đá banh về trễ, anh cũng mặc lời cô nói. Công việc của cô, anh lại xen chân vào mà không tôn trọng cô một chút...
Đến cuối cùng, cô phải làm gì với anh đây? Chia tay ư? Cô không thể, vì cô rất yêu anh. Nhưng mà cứ tiếp tục như vậy, cô cảm thấy rất uất ức.
Lúc này đây, từng cơn gió mạnh ùa về như báo hiệu trời sắp chuyển mưa. Tiết Kha bất lực thở dài tiếp tục bước đi, muốn mặc kệ trời đất nhưng lại cảm nhận trên vai đã có một chiếc áo vest khoác lên. Dương Tuân Phong đứng trước mặt cô, vô cùng nghiêm túc chỉnh trang lại để cô được giữ ấm nhất có thể.
- Sao lại đi lung tung?
- Ưm... tại em muốn đi hóng gió một chút.
- Sao không rủ anh cùng đi?
- Tại em muốn yên tĩnh... lâu lâu vẫn nên ở một mình.
- Ừm, về nhà thôi, anh nấu súp cua cho em rồi, còn phải uống sữa ấm nữa, thời tiết đang rất lạnh.
Dương Tuân Phong nắm tay cô kéo đi. Lâm Tiết Kha nhìn bàn tay mình đang được bao phủ bởi hơi ấm của anh thì hạnh phúc lắm, cô hơi khẽ cười rồi cùng anh trải qua buổi tối ấm áp.
tháng sau
Công ty thời trang dưới sự quản lý của Tuân Phong thì vô cùng thuận lợi. Tuần lễ thời trang vàng, tri ân các nhà thiết kế mới, Tiết Kha ngồi bên dưới sân khấu, ánh mắt đã rất mong chờ cùng tinh thần hồi hộp không yên. Nếu cô đạt được giải thưởng đầu đời này thì có phải cô đã đánh được một cột mốc rất quan trọng với sự nghiệp của mình sao?
Mà bên cạnh cô ngay lúc này là Dương tổng cao cao tại thượng, anh không ngại xung quanh có bao nhiêu người, nắm tay ân cần an ủi cô.
- Đừng lo lắng, anh ở đây với em.
- Tuân Phong... em rất hồi hộp.
- Anh ở đây.
Lời anh nói như động lực lớn đối với cô. Phải rồi, dù kết quả có ra sao thì anh vẫn ở đây, nắm tay cô và mãi ở bên cạnh cô.
Tiếng nữ MC vang lên, cô ấy đọc to hạng mục giải thưởng rồi đọc lớn tên cô khiến cô hạnh phúc vỡ òa mà đưa tay lên bịt miệng. Tuân Phong hơi cười, trong lòng cũng đã trút đi những gánh nặng. Anh đứng dậy đỡ cô lên sân khấu rồi quay lại vị trí cũ. Tiết Kha cầm chiếc cúp trên tay mà mắt đã rưng rưng.
- Thật tốt khi tôi có thể nhận giải thưởng này... đây có thể được xem là bước ngoặc cho sự nghiệp của tôi... thật cảm ơn, cảm ơn tất cả mọi người đã yêu thương và ủng hộ...
Cô nhìn anh, muốn nói lời cảm ơn nhưng lại không thể. Dương Tuân Phong nói đúng, cô không cần gấp gáp, chỉ cần đúng thời gian, đúng thời điểm thì cô sẽ thành công. Nếu như cô quảng bá bộ sưu tập này từ trước, chắc hẳn cô đã không có được vinh danh này. Có khi còn bị người đời chê trách vì bản thân phải lấy danh nghĩa là tiểu thư Lâm gia để thực hiện chiến lược quảng bá. Còn cô của bây giờ, đứng đây với tư cách là giám đốc và là nhà thiết kế độc quyền của công ty thời trang Lâm thị. Một tay cô sẽ khởi sắc nó, không cần bất cứ ai, cô sẽ chứng minh rằng cô làm được.
Bên dưới sân khấu, có một người đàn ông luôn hướng ánh mắt về phía cô, ánh mắt của một kẻ si tình mang đầy sự tự hào dành cho cô. Đối với anh, Lâm Tiết Kha luôn là giỏi nhất... và cô xứng đáng với tất cả những gì diễn ra ngày hôm nay.