_Đêm hôm đó_
“Bà nội?” Win giật mình quay lại khi thấy bà nội bước vào.
Đảm bảo không có ai có thể nghe được rồi bà mới bắt đầu nói:
“Vì không có nhiều thời gian nên cháu hãy nghe bà nói và đừng thắc mắc gì thêm nhé! Bà đọc được ý định bây giờ trong đầu của cháu và bà không muốn cháu phải hành động như vậy. Ta không muốn bi kịch một lần nữa lại xảy đến.
Ta đã mất bố cháu và bây giờ ta không muốn mất luôn cả cháu...”
Bà đã nên kế hoạch cho anh tự sát trước tất cả mọi người trong tổ chức để cho họ tin rằng anh đã chết nhưng thực ra anh chỉ dùng súng bắn vào bên cạnh tim của mình, vì anh có kĩ thuật dùng súng rất tốt nên việc xác định vị trí mình sẽ bắn là việc đơn giản...sau đó sẽ có người bí mật đưa anh đi để cấp cứu, tất nhiên trước đó bà cũng chuẩn bị một người khác đã qua chỉnh hình cho giống hệt anh để thay thế...
Sau khi mọi chuyện xong xuôi, khi mà ông nội của anh còn đang rất tức giận bà tiến vào phòng:
“Ông thực sự là một con quỷ đáng sợ nhất từ trước đến nay, trước cái chết của cả con trai lẫn cháu trai ông ông đều không có chút cảm xúc gì...”
Thực ra kế hoạch hôm nay của bà cũng là do học được từ ông mà ra, từ ngày bố Win tự sát vì mất vợ ông đã không hề mảy may quan tâm mà đưa ngay một người khác lên thay thế (tất nhiên là đã qua chỉnh hình giống hệt bố của anh để anh không bị mất vị trí thủ lĩnh của RED sau này, cha truyền con nối), kể từ ngày hôm đó bà vẫn luôn căm hận ông...
“Bà vẫn còn hận tôi trước cái chết của thằng con vô dụng kia sao? Tất cả những thằng đàn ông mà phải ngã quỵ trước tình yêu với một con đàn bà đều là những thằng vô dụn, bất tài...” nghe ông nói đến đây thì bà đã vô cùng kích động, dù biết ông chưa một phút yêu bà thật lòng nhưng trước tới giờ ông chưa bao giờ nói ra điều đó, vậy mà... bao năm qua chưa bao giờ bà ngừng yêu ông nhưng cũng chính ông là người biến tình yêu ấy thành lòng thù hận và đến hôm nay...
“Bà...bà...bỏ gì vào trong rượu?” ông ôm ngực mình rồi dần quỵ xuống, cái chết nhanh chống nhưng đầy đau đớn khi từng mạch máu trong tim bị đứt ra, cái chết không thể cứu vãn được.
Trước đó bà bã nén bỏ vào rượu của ông loại thuốc độc mà RED mới nghiên cứu ra, loại thuốc không có thuốc giải. Thời gian từ khi trúng độc đến lúc chết kéo dài hai tiếng và cơ đau chỉ bắt đầu và kéo dài s trước khi chết khi đồng loạt các mạch máu trong im đều bị đứt ra. Bà không muốn ông phải quá đau đớn trước khi chết vì bà vẫn yêu ông...ông cũng khá nhanh nhạy khi đoán ra mình đã bị trúng độc khi uống rượu trong bữa tiệc đó...
“Một người như thằng Minh sẽ không bao giờ chịu tiếp quản RED đâu vì thế mà chắc chắn vị trí đó sẽ thuộc về cậu, vị trí và cậu luôn mớ ước. Nhưng cậu sẽ chỉ có được vị trí đó nếu như cậu đảm bảo sẽ làm theo những gì tôi nói...”
Bà đứng nhìn Nguyên mặt lạnh tanh và anh cũng vậy.
“Được, đáng để trao đổi lắm chứ! Bà cứ nói!”
“giữ bí mật về cái chết giả của Win. Bí mật đưa xác của tôi và ông nội Win về Đức và nói chúng tôi đã quay lại đó. Tất cả những tài liệu được người của ông ta gửi tới cậu hãy dùng tài khoản của ông ta ở Đức để phê duyệt rồi gửi lại... đến một thời điểm thích hợp hãy cho công bố cái chết của chúng tôi...”
Mặc dù anh đã chờ đợi vị trí này rất lâu rồi và nay coi như đã đạt được, vậy sao anh vẫn không thấy có cảm giác gì gọi là vui? Chẳng lẽ cái anh muốn không phải vị trí này mà chỉ là tranh đấu với Win thôi sao? Hay là khi không có thì ao ước đến khi có rồi thì lại thấy nó thật nhàm chán? Hay anh đang muốn cái gì khác, quan trọng hơn cả vị trí này?
Sau khi xếp xong tất cả mọi ciệc bà đến bên ông rồi nắm lấy tay ông:
“Ông phải dừng lại thôi, ác như vậy là đủ rồi. Sống như vậy thì vất vả nắm, để tôi với ông cùng đi xuống địa ngục. Chúng ta phải tự giải thoát cho mình...đến lúc nghỉ ngôi rồi...” sau khi nói xong bà khóc và nằm xuống cạnh ông, bà cũng đã uống loại thuốc độc đó...
Mắt của nó sau khi được phẫu thuật ghép giác mạc đã nhìn lại được, nó sống một cuộc sông bên Win và gia đình của mình nhưng nó và anh vẫn biết để đổi lại cuộc sống hạnh phúc ấy là sự hy sinh đáng tiếc của bao nhiêu người vô tội.
...
Anh nắm chặt trong tay chiếc khăn thấm đẫm những giọt nước mắt của nó. Anh không đủ can đảm để sống mà nhìn người con gái đó hạnh phúc với người khác nhưng cũng không lỡ rời xa nó...
Nhắm mắt thật chặt anh thả lỏng người, khẽ mỉm cười với suy nghĩ:”anh thua em rồi nhé, bây giờ em sẽ luôn theo sát An, hơn cả anh nữa...”
Có người ngã xuống từ tầng . Máu chảy. Mọi người không một ai gọi xe cứu thương vì họ biết rằng anh đã chết... hình ảnh và nụ hôn của nó sẽ theo anh mãi mãi...
Không ít những cô gái trẻ đi đường phải đứng lại thốt lên đầy tiếc nuối vì anh quá đẹp. Và họ không biết rằng anh còn là người vô cùng si tình nữa...
Cảnh sát tìm được trên người anh mảnh giấy viết vội:
“ sau khi chết tôi muốn tặng lại đôi mắt của mình cho....”
Dù phải chết nhưng chắc chắn một điều rằng Minh sẽ không bao giờ hối hận vì tình yêu mình đã trao đi...
Yêu em, anh không hề sợ chết
Chỉ sợ thấy giọt buồn trên mắt em
Yêu em, anh sẽ cho đi tất cả
Chỉ cần môi em giữ mãi nụ cười
Tình yêu là thứ ngọt ngào nhất nhưng ngược lại nó cũng là thứ đắng cay nhất. Tận cùng của đau khổ không phải là cái chết mà là nhìn người mình yêu đau. Bất kì một câu chuyện tình yêu nào cũng có những lúc thật đẹp...nó là một câu chuyện dài vô tận, không bao giờ có kết thúc. Vì vậy đừng xem đây là một cái kết buồn cho Minh...
Hãy nhớ rằng mọi thứ luôn có tương lai...
chờ đợi tương lai của Minh ở những chương sau nhé! :)