Luôn Có Vai Chính Vọng Tưởng Mở Rộng Hậu Cung

chương 139

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Kịch lấy hồn kỳ còn đang chờ phía trước, Diệp Chi Châu đâu còn tâm tình ăn cơm!

“Xong, uống xong rồi, chúng ta đi nhanh đi.” Cậu ghét bỏ đẩy bình sữa ra, vụng về bò qua quấn lên tay Đông Phương Thư, ngẩng mặt lên, “Đi thôi đi thôi, ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì, sao hồn kỳ lại lấy nhanh như thế.”

Đông Phương Thư lắc lắc bình sữa, lại đưa tay sờ sờ bụng của cậu, miễn cưỡng vừa lòng ôm lấy cậu giúp cậu lau miệng, vừa đi ra ngoài vừa trả lời, “Lúc ta vừa tới thế giới này cũng không biết hồn kỳ sẽ ở trên người ai, mãi cho đến khi Hiên Viên Hồng bắt đầu xuất hiện.”

“Sau đó thì sao.” Cậu đẩy đẩy người, muốn cọ mặt người yêu, “Hơn nữa làm sao ngươi lại tới sớm hơn ta, rõ ràng ta rời đi trước người mà.”

Đông Phương Thư dừng cước bộ, sau đó nương theo động tác của cậu che lấp qua, ôn thanh trả lời, “Thông Thiên đưa linh hồn lên so với ta chậm hơn rất nhiều, thời gian sai lệch là có thể xảy ra.”

Cậu cái hiểu cái không gật gật đầu, cảm thấy mỹ mãn cọ cọ trên mặt người yêu, tiếp tục hỏi, “Vậy sau đó ngươi đã làm gì Hiên Viên Hồng?”

“Giúp hắn làm thú hoàng.”

“Hả?”

“Nhiệm vụ của ngươi là lấy hồn kỳ, trước khi ngươi đến, ta đã giúp ngươi dọn đường xong rồi.” Đông Phương Thư đè đầu của cậu lại, ôm cậu ngồi trên loài chim dùng để di chuyển của vũ tộc rồi tiếp tục nói, “Ngươi không thể trực tiếp xuống tay với nhân vật chính, ta cũng không được, cho nên ta bồi dưỡng cho hắn vài đối thủ.”

Diệp Chi Châu vùi đầu vào trong lòng ngực của y, tận lực không nhìn xuống giảm bớt cảm giác choáng váng do độ cao gây ra, buồn buồn hỏi, “Ngươi bồi dưỡng ai? Hậu cung của nhân vật chính sao?”

“Không.” Đông Phương Thư ôm chặt cậu, rủ mắt nhìn thôn trang thành trì lướt qua phía dưới, thản nhiên trả lời, “Tất cả những người mà Hiên Viên Hồng có khả năng coi trọng, hiện tại toàn là người của chúng ta. Chỉ chờ ngươi tới đây, vị trí thú hoàng của Hiên Viên Hồng là có thể lấy xuống.”

Diệp Chi Châu bị sự thô bạo của y chấn trụ, sau đó triệt để thả lỏng thân thể vùi vào ngực y, thỏa mãn cảm thán, “Đông Phương, ngươi thật tốt ……” Cậu lại có thể tiếp tục nằm làm phế vật … Thật thích!

Đông Phương Thư nhéo nhéo cái đuôi lộ ra bên ngoài của cậu, khóe miệng hơi cong lên lộ ra một nụ cười, rồi lại rất nhanh biến mất. Không đủ, vô luận làm bao nhiêu cũng đều cảm thấy không đủ, người này không nên trải qua cuộc sống không biết tương lai trôi giạt ở phương nào như thế này được.

Thú hoàng ở trong thần điện thú tộc, sau khi các đại tộc bị phân chia lần nữa, thần điện thú tộc dần dần trở thành trung tâm của thú tộc, các thú nhân thành lập thôn trang thành trì sống hỗn cư ở gần thần điện. Hiện tại Đông Phương Thư bên ngoài là tiểu đệ số một của nhân vật chính, nhưng bên trong lại là boss của các tiểu đội tạo phản. Trong kịch bản đồ vật nhân vật chính có được đều do Đông Phương Thư giúp nhân vật chính chiếm lấy, mà mâu thuẫn giữa các đại tộc cùng nhân vật chính dưới tác động của Đông Phương thì còn sâu hơn cả trong kịch bản. Về phần hậu cung của nhân vật chính …… Những muội tử hán tử bị nhân vật chính coi trọng hiện tại tất cả đều cùng nhân vật chính chơi trò mập mờ giả giả thật thật, cứ đùa với nhân vật chính như thế. Không chỉ như vậy, bởi vì không biết hồn kỳ ở thế giới này có mấy cái, cũng không biết thế giới này người bị hồn kỳ bám vào linh hồn là ai, cho nên Đông Phương Thư còn đưa thêm cho nhân vật chính vài đối tượng ái muội.

“Chuyện ép cưới quả thật có phát sinh, nhưng cũng không chỉ có mười người như trong kịch bản, mà là mười lăm người.” Đông Phương Thư tiếp thu ký ức chung của cậu, lật xem hết kịch bản rồi lộ ra nụ cười lạnh, “Hiện tại đã phát triển đến hơn hai mươi người rồi.”

Diệp Chi Châu sợ ngây người, hơn hai mươi người, thận của nhân vật chính …… Nghĩ vậy cậu cả kinh, vội hỏi, “Ngươi, ngươi khiến những thú nhân đó cùng nhân vật chính gặp dịp thì chơi, vậy bọn họ có cùng nhân vật chính ……”

Đông Phương Thư cúi đầu nhìn cậu, sờ đầu của cậu, “Có cái gì hả?”

Biết rõ mà còn hỏi!

Diệp Chi Châu dùng cái đuôi quất y, “Đừng thừa nước đục thả câu, ngươi biết mà!”

Đông Phương Thư khẽ cười một tiếng, phản thủ quấn lấy đuôi cậu, lắc đầu, “Đương nhiên là không có, đừng quên, ta cũng biết luyện đan.”

“… Cho nên ngươi thiến nhân vật chính rồi?”

“Không phải.” Đông Phương Thư biến ra một cái lông chim hồng sắc gãi gãi bụng cậu, thản nhiên trả lời, “Có thiên đạo ở đây, ta không thể trực tiếp làm ra chuyện bất lợi với nhân vật chính, cho nên ta cho hắn đan dược cường thân trợ giúp tu luyện.”

Diệp Chi Châu bị nhột lăn lộn trong ngực của y, càng thêm dùng sức quất y, quất xong còn há miệng cắn, “Đừng gãi …… A …… Hỗn đản, không cho náo loạn! Ngươi rốt cuộc cho nhân vật chính uống thuốc gì hả? Chẳng lẽ đan dược trợ tu luyện sẽ khiến nhân vật chính lãnh đạm sao!”

Đông Phương Thư rất thích bộ dáng tràn đầy sức sống như thế này của cậu, nhịn không được nắm cái đuôi lắc lắc, cười nói, “Đan dược trợ tu luyện có tác dụng phụ, sau khi dùng sẽ khiến người ta rơi vào mộng tưởng giả tạo.”

Diệp Chi Châu không thèm rút đuôi lại, dứt khoát quấn toàn bộ cơ thể lên tay y, hỏi, “Ngươi khiến nhân vật chính tưởng rằng hắn đã phát sinh quan hệ với nhóm hậu cung?”

“Ừ, hiện tại Hiên Viên Hồng cho là mình không thể sinh sản, làm việc càng thêm ngu ngốc vô kỵ.” Phương xa đã xuất hiện bóng dáng thần điện, Đông Phương Thư thu hồi lông chim không nháo nữa, ôm cậu tiếp tục nói, “Tư liệu Thông Thiên đưa cho ngươi cũng không toàn diện, quả thật khi sinh ra Hiên Viên Hồng có bộ dáng nhân loại, nhưng không có bị phụ mẫu hắn vứt bỏ. Hắn quả thật không có lớn lên ở xà tộc, nhưng trên thực tế là hắn cảm thấy bản thân ở xà tộc ngốc dọa người, cho nên nhờ phụ mẫu của hắn đưa hắn đến tộc khác có giao hảo với xà tộc để học tập. Từ lúc 5 tuổi tiến vào tộc học đến khi thành niên quay về xà tộc, tổng cộng hắn đã ngốc qua ba tộc đàn, vũ tộc, hổ tộc cùng quy tộc. Hiên Viên Thiên cũng không phải không thương hắn, chỉ là phát hiện hắn tự tiện xông vào cấm địa của xà tộc, nên mới báo chuyện này cho phụ mẫu.”

“Vũ, hổ, quy, còn có thêm xà tộc cùng việc nhân vật chính phản tổ hóa rồng …..” Diệp Chi Châu nhịn không được trừng lớn mắt, gấp giọng hỏi, “Có phải tam tộc mà nhân vật chính ngốc qua có cấm địa đúng không? Chẳng lẽ thế giới này cũng có thần thú Thanh Long Bạch Hổ Chu Tước Huyền Vũ sao? Nhân vật chính di chuyển qua mấy đại tộc không phải là vì tìm kiếm phương pháp biến thành thần thú chứ ….. Hắn thật sự hóa rồng sao? Trong cấm địa rốt cuộc có cái gì?”

“Quả thật có, Tiểu Châu thực thông minh.” Đông Phương Thư sờ sờ mắt hạt đậu của cậu, có chút buồn cười, “Trong cấm địa của tứ đại tộc có niêm phong một ít huyết mạch thần thú, nhân vật chính đánh cắp chúng nó, sau đó lợi dụng trận pháp thượng cổ trong cấm địa xà tộc để trọng tố thân thể. Trận pháp cổ kia ta đã xem qua, là của nhóm thần thú dùng để cầu phúc cho các ấu thú vừa mới sinh, có tác dụng kích phát huyết mạch thượng cổ chôn dấu trong huyết mạch thú nhân, nhưng đáng tiếc, nhân vật chính mặc dù là họ hàng gần với long tộc, nhưng huyết mạch rất loãng lại pha tạp, cho nên hắn hóa rồng thất bại.”

“Vậy những long uy long tức …..”

Truyện được edit và post duy nhất tại: .

“Hắn bây giờ là ngụy long, chính là giao long (thuồng luồng).” Trong mắt Đông Phương Thư hiện lên một tia chán ghét, không tự giác sờ sờ cái đầu trụi lủi của Diệp Chi Châu, “Nếu không có hồn kỳ ảnh hưởng, thì trong thú nhân sẽ xuất hiện bốn huyết mạch phản tổ, bốn huyết mạch này mới có thể chân chính thôi động thế giới thú nhân hướng tới sự phát triển hợp lý hơn. Nhân vật chính xuất hiện đã quấy nhiễu bốn huyết mạch phản tổ, vả lại nhân vật chính còn có ý đồ hủy diệt cấm địa của tứ tộc, ngăn cản huyết mạch phản tổ xuất hiện.”

Diệp Chi Châu không nghĩ đến còn có ẩn tình này, nhíu mày hỏi, “Lúc nhân vật chính qua lại tứ đại tộc chỉ mới có 5 tuổi, hắn đã có kế hoạch sớm như vậy sao? Còn nữa, trong kịch bản nhân vật chính tự bạo trước là muốn giết chết người có huyết mạch phản tổ đúng không? Nhưng tại sao hắn lại muốn tự bạo chứ?”

“Thú tộc có một đồ vật đặc biệt, đó là huyết mạch truyền thừa.” Đông Phương Thư nhìn đỉnh nhọn cao cao phía thần điện, giải thích, “Ta từng xem qua điển tịch trong thần điện, Hiên Viên Hồng sinh ra có hình thái nhân loại chính là từ phản tổ tạo thành, nhưng hắn phản cũng không phải là huyết mạch thú tộc, mà là thuộc về một phần nhân loại, ta hoài nghi hắn mang theo ký ức lúc sinh ra. Trong kịch bản huyết mạch phản tổ hẳn là bị Hiên Viên Hồng giết chết trước đó rồi, nếu không phải vì vậy thì sau này thế giới thú nhân sẽ không đại loạn. Về phần tự bạo …… Ta cho rằng không phải, chắc là hắn đã đoạt được thần huyết của bốn huyết mạch phản tổ chân chính rồi hóa rồng thành công, sau đó ly khai thế giới này.”

Diệp Chi Châu ngơ ngẩn, “Thế giới này trước kia có nhân loại sao? Không đúng, sau khi hóa rồng là có thể rời khỏi thế giới này? Mục đích của nhân vật chính chính là như vậy?”

“Trước kia thế giới này tự nhiên là có nhân loại, nếu không thú vĩnh viễn là thú, có biến hóa cũng chỉ có thể biến thành yêu, sao có thể trở thành thú nhân được. Chẳng qua bởi vì hoàn cảnh, thật lâu trước kia nhân loại liền triệt để biến mất thôi.” Đông Phương Thư cúi đầu nhìn cậu, trong mắt hiện lên một tia ám quang, “Long là thần tộc, xuyên qua thời không là kỹ năng cơ bản nhất. Tiểu Châu, nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên, thế giới này không phải là dáng vẻ như ngươi nhìn thấy đâu. Ba nghìn tiểu thế giới, ba nghìn đại thế giới, thiên đạo tồn tại vô số, nhưng vẫn luôn có một điều không đổi, nhớ kỹ, vô luận thế giới biến thành như thế nào, quy tắc thiên đạo cũng sẽ không thay đổi, đừng quên bản tâm, mới được trọn vẹn.”

Diệp Chi Châu bị y cong cong quẹo quẹo đến hôn mê, nhịn không được ngáp một cái, “Biết nhân vật chính muốn làm gì thì nhiệm vụ đơn giản hơn nhiều rồi …… Thế giới muốn đổi liền đổi đi, ta chỉ muốn ngươi ở bên cạnh ta là đủ rồi, ngươi ở đây ta liền an tâm ……”

Thân thể trong ngực dần dần mềm xuống, mắt hạt đậu nhắm lại, hô hấp trở nên vững vàng.

“Ăn no liền ngủ, quả nhiên là heo yêu.” Đông Phương Thư nhìn cái bụng phập phồng theo quy luật của cậu, ánh mắt chậm rãi ôn nhu, “Yên tâm, ta sẽ luôn luôn ở bên cạnh ngươi.”

Thân thể giống bị nước ấm bao vây, ấm áp thực thoải mái.

[《 Tử Hư công pháp 》 đã mở ra toàn bộ, xin kí chủ tiếp nhận phần thưởng.]

[Kiểm tra cho thấy hồn kỳ dị thường ……. Kiểm tra hoàn tất, không khác có thường. ]

[Tỷ lệ yêu nhau của Hồ Nghiên, Hồ Thiến, Vưu Tiểu Tiểu, Ân Bình Nhi, Đồng Giai Nhi, Hoa Phỉ Phỉ, Hải Lợi, Địch Thất, Hùng Nghĩa, Vũ Mộc cùng nhân vật chính giảm xuống 0%, đã lấy được mười hồn kỳ, chúc mừng kí chủ.]

[Đang kiểm tra tình trạng hoàn thành nhiệm vụ ….. Trạng thái hồn kỳ: không biết, trạng thái nhiệm vụ: không biết, kiểm tra thất bại.]

[Đã bị quấy nhiễu, thông đạo đưa linh hồn lên cưỡng chế đóng cửa, xin kí chủ chú ý! Xin kí chủ chú ý!]

Diệp Chi Châu lập tức mở mắt ra, sau đó bị cảnh tượng giống như luyện ngục trước mắt dọa sợ tới mức run rẩy tim nhỏ.

Một cự giao cả người màu đen bị máu loãng nhiễm đỏ đang quay cuồng gào thét trong cổ trận, chung quanh nó có rất nhiều các tộc thú nhân tay cầm vũ khí, bộ dáng thì chật vật như vừa chiến đấu qua vây quanh.

“Thì ra các ngươi đều tại gạt ta, thương thiên bất công! Thần thú bất công! Ta muốn các ngươi chết không được tử tế! Các ngươi …… Chờ ……” Quay cuồng đột nhiên đình chỉ, cái đầu ngẩng cao của hắc giao mạnh mẽ đập xuống đất, chết không nhắm mắt.

[Kiểm tra cho thấy linh hồn nhân vật chính dao động …… Kiểm tra thất bại. Đang xác nhận thông đạo đưa linh hồn lên …… Trạng thái nhiệm vụ: không biết, thông đạo cưỡng chế đóng cửa, xin kí chủ chú ý! Xin kí chủ chú ý!]

“Tỉnh rồi sao?” Thanh âm mát lạnh từ đỉnh đầu truyền đến, lập tức đầu bị sờ sờ, “Nhiệm vụ hoàn thành chưa?”

Cậu vừa mới chuẩn bị nói chuyện, một thiếu niên xinh đẹp đột nhiên bước nhanh ra chạy tới trước mặt hai người, hướng phía Đông Phương Thư hưng phấn nói, “Tộc trưởng, ta tự do rồi! Chúng ta kết hôn đi!”

… Thiếu niên, ngươi nói cái gì thế? Ngươi cùng với ai kết hôn hả? (Chết chưa ✧ω✧)

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio