10h30 sáng, Diệp Chi Châu từ trong chăn bò ra ngoài, thần sắc uể oải, hơi thở mong manh, “Thông Thiên, cho tao một viên kẹo.”
Thông Thiên ghét bỏ động động lỗ tai, crack một cái, bên trong lộ ra một viên thuốc nhỏ màu cam, [Không phải kẹo, là An thần hoàn.]
“Được được, là An thần hoàn.” Cậu hùa theo cho có lệ, cầm lấy An thần hoàn nuốt xuống, nhắm mắt lại, rốt cục cũng thoát khỏi di chứng say rượu, đầu óc thanh tỉnh trở lại, sau đó nghi ngờ sờ sờ cái trán, đầu đầy sương mù, “Chỗ này sao lại sưng lên thế nhỉ?”
Thông Thiên rất tri kỷ trả lời vấn đề ngu ngốc của cậu, [Bị đụng trúng.]
Ký ức mơ mơ hồ hồ từ trong đầu trào ra —— mùi thơm bạc hà nhàn nhạt, cái ôm ấm áp cường thế, thanh âm trầm thấp ôn hoà hiền hậu ….. Cậu dùng lực ấn xuống chỗ sưng đỏ một cái, đau đến mức suy nghĩ gì cũng bay mất, nước mắt lưng tròng điên cuồng chọt hệ thống, “Nhanh nhanh, cho tao ít thuốc bôi ngoài da, đau muốn ngu luôn rồi.”
[Hệ thống không phải vạn năng.]
“Mày không phải là người bán thuốc chuyên nghiệp sao?”
Hệ thống im như gà.
Chuông điện thoại đột nhiên vang lên đánh vỡ buổi sáng ấm áp, cậu lau nước mắt, từ dưới gối lấy điện thoại ra, cũng không nhìn liền trực tiếp nhận, “Alo, ai thế?”
“Tiểu Thành!” Âm thanh giống như bị heo giết của Lý Hạo xuyên qua loa nghe, đùng đùng tàn phá màng nhĩ của cậu, “Cậu nhất định phải bình tĩnh, anh sẽ tìm người khống chế dư luận trên weibo, cậu nhất định phải bình tĩnh!”
“Người cần bình tĩnh là anh mới đúng.” Cậu đưa điện thoại ra xa, ngoáy ngoáy lỗ tai, “Weibo làm sao vậy? Là Đặng Quân nói em liều chết quấn lấy Trương Hân Nhiên, hay là mợ em xuất hiện mắng em thế?”
Lý Hạo bên kia nghẹn lại, thanh âm lần thứ hai cất cao, “Cậu biết rồi sao?!”
Đương nhiên biết, tất cả những thứ này đều do cậu ở sau lưng thúc đẩy mà.
Sau khi trấn an Lý Hạo xong, cậu duỗi người một cái rời giường, rửa mặt giải quyết bữa trưa, mở laptop xem kịch vui.
Fan đúng là một lực lượng cường đại, cậu chỉ mới PO ảnh chụp hơn 9 tiếng, vậy mà chưa tới 11 tiếng thì nhóm fan đã bị những thông tin hư hư thực thực lừa gạt cho phát hỏa, liền lần theo tài khoản ảo đã tung tin đồn kia, tiếp đó tìm thấy được weibo của Đặng Quân, thông qua tài khoản ảo xác định được tài khoản chính, sau đó mọi người liền khiếp sợ kích động điên cuồng ném đá.
Tính khí của Đặng Quân vừa hẹp hòi lại nóng nảy, chưa tới 1 tiếng liền không nhịn được ra mặt mắng chửi fan. Hắn còn chưa ký hợp đồng với công ty nào, nên hành vi không bị ai ràng buộc, sau khi nổi tiếng thì nhân khí được thổi phồng phơi phới, nên lúc nói chuyện lại không để ý tới hình tượng, nghĩ gì nói nấy, vô tình liền nói ra toàn bộ sự đố kị phản cảm của mình với Diêu Thành và lòng ái mộ với Trương Hân Nhiên.
Nhóm fan sợ ngây người, hai nam tranh một nữ —— tình yêu tay ba lại từ trong phim kéo thẳng ra ngoài đời! Nhưng nam thứ ở trong phim rất ôn nhu thâm tình hoàn mỹ, còn thực tế lại đố kị xấu xa, thích làm tiểu nhân đâm sau lưng người khác.
Hình tượng bị phá vỡ quá mức, nhóm fan biểu thị cần chút yên tĩnh để suy nghĩ. Sau khi nghĩ xong, bọn họ lại kích động. Tuy rằng Đặng Quân rất đáng ghét, nhưng hắn lại tuôn ra một tin tức lớn, đó chính là Diêu Thành rất thích Trương Hân Nhiên! Còn theo đuổi cô! Scandal trước đây cũng không hoàn toàn là giả!
Một số fan biểu thị rất vui mừng, còn phần lớn đều mang tâm tình vi diệu, chỉ có một số ít fan cảm thấy trái tim thủy tinh của mình vỡ tan tành, ôm nhau ngồi khóc ở trong góc.
Đặng Quân ghét nhất chính là thấy tên của Trương Hân Nhiên và Diêu Thành cùng một chỗ, thấy nhóm fan kích động, nhịn không được dội một chậu nước lạnh —— Thân mến, Oppa Diêu Thành của mấy người là đơn phương yêu người ta, Hân Nhiên đã cự tuyệt cậu ta nhiều lần nhưng cậu ta vẫn cố quấn lấy, khiến người khác vô cùng chán ghét, Hân Nhiên cũng thấy rất phiền.
Chậu nước này vừa tưới xuống liền lạnh thấu tim, tâm tư của mọi người cũng bay mất.
Một số fan lại phấn khởi phân tích đúng sai, một số fan khác lại có cảm giác thấy được ánh rạng đông một lần nữa, nhưng đại đa số fan đều bình tĩnh lại, ở trong lòng cười ha ha một tiếng, chỉ đi tắm rồi ngủ. Chậu nước dơ hắt trên người Diêu Thành trước kia còn chưa biết là thật hay giả, nên chuyện Đặng Quân nói cũng chưa chắc có thật, bọn họ ở đây đánh nhau gà bay chó sủa, đơn giản là đang lãng phí sinh mệnh. Muốn tẩy trắng hay bôi đen gì đó, xin cầm chứng cứ ra nói.
Buổi sáng tám giờ đúng, chứng cứ đã được đưa tới, một bài phỏng vấn mợ của Diêu Thành xuất thế ngang trời, trong phỏng vấn, người mợ này mạnh mẽ lên án Diêu Thành là bạch nhãn lang, sau khi nổi danh phát tài liền bỏ mặc thân nhân. Mắng xong còn chưa đã nghiền, còn kể đủ việc xấu từ nhỏ đến lớn của Diêu Thành, nào là trốn học đánh nhau đánh luôn cả giáo viên, nào là hút thuốc xăm hình, 16 tuổi đã yêu sớm, 18 tuổi quấy rầy con gái người ta bị phụ huynh tìm tới tận cửa, thi tốt nghiệp trung học xong liền trốn nhà đi, đại học chỉ học phân nửa thì bỏ học, việc xấu cả đống, lại không biết hối cải. Cuối cùng, bà ta còn giả mù sa mưa cách không xin lỗi Trương Hân Nhiên, nói gia đình mình không quản giáo tốt con cháu khiến cô bị quấy rầy, xin cô đại nhân đại lượng không nên tính toán.
Chờ đến lúc Lý Hạo tỉnh ngủ phát hiện weibo không bình thường gọi điện thoại cho cậu thì dư luận đã phát triển theo phương hướng không kiểm soát được. Đủ loại bạn học trước kia của Diêu Thành xuất hiện nhảy nhót trên weibo, bạo liêu[1] không ngừng, tới đây, Diêu Thành vừa sắp được tẩy trắng rốt cục lại hóa đen.
[1] Bạo liêu (hoặc Blogger’s reply) là những tin hành lang, tin tám dóc được lan truyền trên mạng xã hội Trung Quốc, thường dưới hình thức dạng hỏi đáp Q&A. Thường thì các bạo liêu chỉ có độ tin cậy 50/50, chủ yếu là đọc cho vui lúc rỗi:v
Truyện được edit và post duy nhất tại: .
Diệp Chi Châu ngáp một cái, hết sức hài lòng với kết quả bây giờ, động động ngón tay, đăng vài thứ đã chuẩn bị trước đó lên internet, định tốt thời gian, chỉ chờ đến thời cơ thích hợp, vở kịch lật ngược đặc sắc sẽ mở màn.
Dựa theo thời gian trong tư liệu, hẳn là nữ chủ sẽ ký hợp đồng với Mộ Thiên trong mấy ngày này, cậu lấy điện thoại ra, tìm số của Lý Hạo, chuẩn bị dựa vào quan hệ nhờ hắn nhét cậu vào Mộ Thiên. Dùng game chiến lược dụ dỗ hắn lâu như vậy, lúc này nên được hồi báo rồi.
Cậu còn chưa kịp gọi thì một dãy số xa lạ đột nhiên gọi tới.
Sau buổi họp báo cậu đã đổi số điện thoại, người biết số mới không nhiều lắm, đột nhiên có số lạ gọi tới …… Trong lòng đã có suy đoán, cậu sờ sờ cằm, hắng giọng một cái rồi bắt máy, “Alo, ai vậy?”
Thanh âm bên kia rất êm tai, thái độ cũng niềm nở, nhưng sau khi báo tên thì …..
“Mộ Thiên?” Cư nhiên không phải là Tinh Hà đã từng ký với Diêu Thành trong kịch bản? Cậu hơi kinh ngạc, xác nhận hỏi, “Bên anh muốn ký hợp đồng với tôi?”
Hướng Thanh Hiếu nhìn Âu Dương Thuần ngồi đối diện rủ mắt không biết đang suy nghĩ gì, giọng nói lại càng thêm thận trọng vài phần, “Không phải chúng tôi, mà là ông chủ của chúng tôi muốn ký hợp đồng với cậu.”
Diệp Chi Châu không hiểu hai chữ “ông chủ” mà đối phương cố ý cường điệu trong giọng nói, bây giờ trong lòng cậu đầy cảm giác sung sướng khi đang buồn ngủ được người đưa gối, đang đói bụng thì trên trời rơi xuống một miếng bánh, dứt khoát đáp, “Được, tôi ký với bên anh, chúng ta hẹn thời gian nói chuyện nhé?” Ông trời thật có mắt! Bây giờ cậu từ hồng biến thành đen, vậy mà Mộ Thiên lại nguyện ý ký với cậu, quả là kỳ tích! Niềm vui ngoài ý muốn! Thật cảm ơn vị đại boss tuệ nhãn thức châu kia!
Nhận được câu trả lời thuyết phục, Hướng Thanh Hiếu cảm thấy áp lực trên người giảm bớt đôi chút, đề nghị, “Thời gian sao, hai giờ chiều được không? Chúng tôi có thể điều xe đến đón cậu.” Áp suất thấp quanh thân Nhị gia đã duy trì tới tận trưa, hắn cũng không dám tiếp tục kéo dài nữa đâu.
“Không thành vấn đề.” Diệp Chi Châu cũng sợ miếng bánh đã vào trong tay rồi còn bay đi mất, vội vã đáp ứng, “Không cần điều xe tới, chỗ tôi ở cách Mộ Thiên không xa, đi qua rất thuận tiện, không cần làm phiền công ty đâu ạ.”
Cúp điện thoại, Hướng Thanh Hiếu nhìn về phía Âu Dương Thuần, “Nhị gia, thời gian định được rồi, muốn gọi Hà Chấn Hành tới không? Ngoài ra, ngài muốn lập hợp đồng theo cấp bậc nào?” Đãi ngộ nhất định sẽ là cao cấp nhất, nhưng còn thời gian, là 10 năm hay là linh hoạt 1 năm đây?
“Không cần.” Âu Dương Thuần cuối cùng từ trạng thái trầm mặc sống lại, vuốt phật châu đeo trên cổ tay, thản nhiên nói, “Không ký hợp đồng nghệ sĩ, ký hợp đồng trợ lý.”
“Trợ lý? “
“Chỉ cho phép ký trợ lý.” Anh híp mắt lại, tựa hồ như nghĩ tới điều gì, giọng nói chậm rãi hạ xuống, “Trợ lý của tôi.”
Hai giờ chiều, Diệp Chi Châu đúng giờ bước vào cửa chính hoa lệ của Mộ Thiên, sau đó rất không khéo lại hiệp lộ tương phùng với Trương Hân Nhiên ở trong thang máy.
“Sao anh lại ở đây?” Sau khi sống lại nữ chủ vẫn luôn lãnh tĩnh thành thục hiếm khi biểu lộ ra tính không ổn trọng của thiếu nữ 18, ánh mắt nhìn về phía Diệp Chi Châu tràn đầy không thể tin. Trò vui trên weibo sáng nay cô đã xem, mặc dù rất nhiều việc vượt ra khỏi kế hoạch của cô, nhưng bây giờ nhân khí của Diêu Thành tụt thấp cũng là sự thật, đáng lẽ giờ này anh ta hẳn là nên ở nhà sứt đầu mẻ trán mới đúng, làm sao sẽ xuất hiện ở đây?
Diệp Chi Châu cũng không nghĩ tới lại đụng phải nữ chủ ở chỗ này, đầu óc vừa chuyển liền hiểu rõ đối phương chắc cũng là tới ký hợp đồng, vì thế liền cong môi lộ ra một nụ cười hoàn mỹ, hỏi ngược lại, “Hân Nhiên, sao em cũng ở đây thế?”
Nhanh chóng thu liễm tâm tình, Trương Hân Nhiên nhìn cậu tìm tòi nghiên cứu, không rõ phóng khoáng thân thiết lúc này của cậu là giả bộ hay là vẫn còn hảo cảm với cô, hơi nâng cằm nhàn nhạt trả lời, “Tôi tới ký hợp đồng.”
Sau khi sống lại nữ chủ đối với Diêu Thành lúc nào cũng là dáng vẻ lạnh lẽo cao ngạo, Diệp Chi Châu không để bụng, chậm rì rì trả lời, “Thật trùng hợp, anh cũng tới ký hợp đồng.”
Kiêu ngạo trên mặt Trương Hân Nhiên cứng đờ, cau mày, “Anh sao lại ….”
Thang máy đing một tiếng, cắt đứt lời của cô.
Nhớ tới mục đích đến Mộ Thiên, cô vội vàng sửa sang lại dáng vẻ và biểu cảm của mình, chuẩn bị hình tượng hoàn mỹ nhất bắt đầu lộ trình ở Mộ Thiên, về phần Diêu Thành, một diễn viên bị phế, không có gì hay để quan tâm cả.
Làm cho hai người không nghĩ tới chính là, bên ngoài thang máy lại có người đứng chờ nghênh đón bọn họ.
“Hoan nghênh tới Mộ Thiên.” Hà Chấn Hành tiến lên bắt tay với hai người, trên mặt lộ ra tiếu ý thân cận khiến người ta không tự chủ thả lỏng, “Tôi là Hà Chấn Hành, người đại diện của Mộ Thiên.” Nói xong chỉ chỉ vị nữ sĩ trung niên nghiêm túc bên cạnh, “Vị này chính là Triệu Bình, bởi vì hai vị ký hợp đồng khác nhau nên sẽ chia ra cùng chúng tôi thỏa thuận.”
Hà Chấn Hành, người đại diện kim bài của Mộ Thiên, thủ đoạn rất cao mạng giao thiệp cũng rất rộng, bồi dưỡng nghệ sĩ cũng rất có phương pháp. Hôm nay người này tự mình đến đón nữ chủ, chắc là trước đó đã từng tiếp xúc với nữ chủ. Trong lòng nghĩ như vậy, tầm mắt của cậu vòng qua nữ chủ đang vô cùng thân thiết tiến đến bên người Hà Chấn Hành, đường nhìn rơi xuống trên người Triệu Bình vẫn trầm mặc. Hà Chấn Hành và nữ chủ bắt cặp với nhau, vậy người cùng mình bàn bạc hợp đồng hẳn là vị nữ sĩ thoạt nhìn rất nghiêm túc này, nhưng mà trong kịch bản hình như không có người đại diện nào tên là Triệu Bình cả, hay là tồn tại của đối phương quá yếu nên đã bị bỏ qua?
Nhận thấy được cậu quan sát mình, Triệu Bình khẽ gật đầu, dẫn đầu đi đến thang máy, nhấn nút đi lên.
“Phải đi lên sao?” Cậu cất bước đuổi theo.
Triệu Bình gật đầu, chờ thang máy mở ra đi vào trước rồi nói, “Chúng ta ký ở trên lầu.”
Cậu đi theo vào thang máy, trong lòng có chút nghi hoặc. Tầng cao nhất ….. Đó không phải là phòng làm việc của tổng tài sao? Ký một hợp đồng thôi mà, sao còn phải tới một chỗ quan trọng như vậy, hơn nữa nữ chủ cũng không cần đi sao?
Dưới lầu, Trương Hân Nhiên chú ý tới hai người rời đi, làm bộ hiếu kỳ hỏi, “Bọn họ sao lại bỏ đi vậy ạ, không ký hợp đồng sao?”
“Dĩ nhiên không phải.” Hà Chấn Hành cười xua tay, không muốn nói nhiều, hàm hồ nói, “Cậu nhóc kia không giống em, phải đợi cấp cao xem qua, cho nên cần đi lên.”
Trong mắt cô lóe lên một tia sáng, nở nụ cười, “À, hợp đồng không giống em sao.” Cũng đúng, nhìn nhân khí bây giờ của Diêu Thành, dựa vào cái gì mà muốn ký hợp đồng giống cô?