Lưu Luyến Ngàn Năm

chương 76: cầu xin

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Khai giảng một tháng sau, lời đồn Hogwarts đã biến sinh ra đủ thể loại.

Rất nhiều người cho rằng lần này chủ nhiệm Slytherin và chủ nhiệm Gryffindor cãi nhau chắc chắn rất nghiêm trọng, vì dù trước kia họ cũng cãi nhau nhưng chưa từng vượt qua một tuần. Mà bọn nhỏ trường học đã không thấy giáo sư Slytherin ở lễ đường tròn một tháng rồi, thậm chí lớp pháp thuật hắc ám vốn là giáo sư Slytherin dạy cũng là con nuôi của thầy dạy thay.

Ngay lúc bọn nhỏ còn đang nghị luận sôi nổi khi nào Salazar và Godric sẽ làm hòa, thì tin tức đến từ thế gia phù thủy lại khiến bọn nhỏ Hogwarts có chủ đề nghị luận mới.

Không lâu sau khi bị tấn công gia tộc Black không lúc này lại bị tấn công lần nữa, thậm chí đại thiếu gia gia tộc Black bị thương nặng hôn mê, hiện tại mây đen bao phủ khắp gia tộc Black.

Harry biết, Ellis bắt đầu hành động rồi.

Mà nói, gia tộc Black đổi chủ, sớm thì ba tháng, nếu chậm thì có lẽ cần nửa năm.

Vượt qua nửa năm không thể đánh gia tộc Black thì Ellis sẽ ở thế bị động.

Nhưng Harry tin chắc, bạn mình sẽ không thất bại.

Về phương diện khác, rốt cuộc Rowena tìm được biện pháp, nhưng biện pháp này là cách tốt nhất trước khi tìm được biện pháp khác.

“Mượn trận pháp?” Harry chớp mắt mấy cái, nhìn Rowena.

“Ừ, mượn sức mạnh của trận pháp, giảm bớt tốc độ độc tố vận hành, làm người ta có thể hôn mê, đợi con sâu kia chết đi.” Rowena gật gật đầu, “Đây là cách tốt nhất hiện nay dì có thể tìm được, nếu chúng ta không lấy được con sâu chết tiệt kia ra, vậy phải chờ nó tự chết.”

“Nhưng, phải đợi bao lâu ạ?” Harry hỏi.

“Dì cũng không biết, theo sách ghi lại, con sâu được nuôi bằng độc dược này đã thuộc loại sinh vật huyền bí, sống rất lâu.”

“Sinh vật huyền bí?” Harry chớp mắt, “Giống như Nagini ạ.”

“Nagini?”

“Dạ, cạnh Voldemort có một con rắn lớn, hiệu trưởng nói đó là một con rắn pháp thuật, cũng là rắn pháp thuật do con người tạo ra.”

“Sinh vật huyền bí do con người tạo ra luôn sống rất lâu, ngoài việc pháp lực của chúng không bằng sinh vật huyền bí thực sự thì năng lực khác gần như không khác gì với sinh vật huyền bí cả,” Helga bổ sung, “Trừ khi bị giết nếu không sinh vật huyền bí sống ít nhất là ba trăm năm.”

Nhưng, dù phù thủy sống rất lâu, thời gian của họ chẳng qua cũng chỉ chưa tới hai trăm năm mà thôi.

“Lợi dụng trận pháp, có thể làm người ta chìm vào hôn mê, duy trì trận pháp vận chuyển chính là pháp lực con người, cái này không cần cố gắng chuyển vận, trận pháp sẽ chậm rãi hấp thụ pháp lực con người. Pháp lực duy trì trận pháp vận chuyển cũng không cần nhiều, chúng ta không lo lắng, nhưng trận pháp này cần tinh thạch.”

Mà một viên tinh thạch chất lượng tốt cũng chỉ có thể duy trì trận pháp vận chuyển khoảng năm mà thôi.

“Ở tầng hầm mình thu thập rất nhiều tinh thạch, về tinh thạch chắc không cần lo lắng.” Godric nói, tài sản của riêng anh đều đặt ở phòng chứa trong trường, hoặc nói là tầng hầm “nhà” mà anh và Salazar xây dựng, không đặt trong lâu đài Gryffindor. Đương nhiên, sau khi Gryffindor bị diệt tộc thì những tài sản đó ngoài việc chia cho những tộc nhân đi theo Godric thì số còn lại cũng được Godric thu vào túi.

Mà trận pháp cần thi thoảng đổi mới tinh thạch, cái này Herpo có thể làm được.

Herpo thuộc loại Tử Xà, trừ khi Tử Xà bị giết, nếu không chúng cũng sống khoảng năm. Nếu Salazar bọn họ chọn phương pháp này thì không cần lo vấn đề thay đổi tinh thạch cho trận pháp vận chuyển.

“Nhưng… các cậu biết đó, phải chờ con sâu này chết đi các cậu mới tỉnh lại được, đoán chừng, cũng phải vài trăm năm sau.” Rowena do dự nói.

Bên trong kho sách gia tộc Ravenclaw, quả thật có một quyển sách miêu tả làm thế nào để con người chìm vào trạng thái hôn mê, rồi dùng trận pháp nuôi thân thể, đợi thời gian thích hợp sẽ làm người ta tỉnh lại. Nhưng nếu Godric và Salazar sử dụng phương pháp này, có lẽ, đợi hai người tỉnh lại thì các cô cũng đã mất rồi.

Tuy tìm được biện pháp, nhưng trong khoảng thời gian ngắn họ vẫn không thể lựa chọn.

Hoặc mặc kệ con sâu kia, đợi pháp lực hai người tiêu hao gần như không còn rồi mất, hay là lựa chọn phương pháp này, nhưng đợi sau khi họ tỉnh lại cũng là cảnh còn người mất?

Ai cũng không thể lựa chọn.

Im lặng một hồi, Harry do dự mà mở miệng, “Vì sao không phải bốn người cùng ngủ say ạ?”

“Ừ?” Rowena kinh ngạc nhìn Harry, hiển nhiên vì Harry lại nói như vậy.

“Bốn người cùng ngủ say, rồi đồng thời tỉnh lại, như vậy sẽ không còn cô đơn nữa không phải ạ?”

Tuy ích kỷ một chút, nhưng gia tộc Ravenclaw có người quản lý, mà gia tộc Hufflepuff nghe nói cũng không có chuyện lớn gì, chỉ cần tìm ra người thừa kế… Sau khi Ellis tóm được gia tộc Black, giới phù thủy hẳn có thể yên bình một thời gian.

“Hơn nữa, con hy vọng mọi người có thể cùng con tới ngàn năm sau đi xem, đi… cứu Hogwarts.” Harry cúi đầu nói.

Khi Harry đến trường, các Nhà phân tách nhau đã rất nghiêm trọng, quanh mình, không phải nói Slytherin đều là dự bị cho Tử thần Thực tử, thì nói Muggle là dơ bẩn, nói Muggle làm bẩn huyết thống phù thủy.

Phân hóa hai cực như vậy, dường như ở thế giới Harry là thật bình thường, giống như nếu một ngày nào đó, Slytherin và Gryffindor làm hòa mới là do Merlin bị vua Arthur đặt trên giường nên không thể quan tâm họ mới dẫn đến tình cảnh đó.

Harry cũng quen một thế giới như vậy.

Đối với Harry mà nói, dường như trắng hay đen đều quá rõ ràng, phù thủy học tập pháp thuật hắc ám là xấu, phù thủy không học pháp thuật hắc ám chính là tốt, vui vẻ giúp người khác là tốt, dùng pháp thuật hắc ám làm chuyện xấu thì là xấu vậy.

Thế giới như vậy, quá rạch ròi, quá thuần khiết, cũng quá… ngu xuẩn.

Cho đến khi vào thế giới này, cho đến khi khôi phục ký ức, cho đến khi yêu Severus, cậu mới biết được, hóa ra Gryffindor và Slytherin có thể hài hòa ngồi xuống cùng uống trà trưa, dù không nói gì cũng có thể trải qua một buổi chiều. Cậu mới biết được, dù là học pháp thuật hắc ám, nhưng người học pháp thuật hắc ám không nhất định đều là xấu, có đôi khi, pháp thuật hắc ám thậm chí có thể cứu sống người khác. Cậu mới biết được, hóa ra Hogwarts cũng có thể ấm áp như vậy.

Nhớ lại thế giới của mình, trường học của mình, giao tiếp với nhau, những đứa trẻ đó rõ ràng còn nhỏ như vậy, cũng đã học được cách dùng thành kiến nhìn người khác, đây… không phải là Hogwarts.

“Ba ba, đi tới thời đại con, cứu Hogwarts đi.” Harryry cầu xin.

Là ai nói người sáng lập Slytherin tôn sùng máu trong cho rằng Muggle không nên tiến vào giới phù thủy? Là ai cho rằng người sáng lập Gryffindor là một người lỗ mãng, dù làm gì đều dũng cảm tiến tới là tốt? Là ai cho rằng người sáng lập Ravenclaw chỉ biết đọc sách, cho rằng sách mới là tất cả? Là ai cho rằng người sáng lập Hufflepuff đều nói bọn nhỏ nhà cô không có tiếng tăm gì cũng không quan tâm gì hết, chỉ cần học tập là tốt rồi?

Lịch sử về bốn nhà sáng lập năm đó, yêu cầu đối với bọn nhỏ năm đó, theo thời gian ngàn năm đã bị vặn vẹo nhiều như vậy.

Hogwarts như thế, còn có thể gọi là gia đình phù thủy sao?

Nên, Harry hy vọng bốn nhà sáng lập có thể cùng cậu tới ngàn năm sau, có thể giúp Hogwats.

Ít nhất, Hogwarts không thể cứ tiếp tục thế này, cứ thế, Hogwarts sớm hay muộn sẽ bị hủy diệt.

“Harry…”

“Ba ba, con muốn cho ba xem Chậu Tưởng Ký.” Harry ngẩng đầu nhìn Salazar, “Con cảm thấy, mọi người cần nhìn xem rốt cuộc Hogwarts ngàn năm sau là thế nào.”

Salazar nhìn vẻ mặt Harry, cuối cùng gật gật đầu.

Harry rút ký ức mình ra.

Lời nói có liên quan tới các Nhà, có liên quan tới cái nhìn của bạn mình với Nhà Slytherin, có liên quan tới cái nhìn của Nhà Slytherin với các Nhà khác, mọi thứ đều hiện rõ trước mặt đám người Salazar.

Đám người Salazar nhìn mọi chuyện xảy ra trong trí nhớ, vẻ mặt vô cùng xấu.

Họ đã từng biết được tình huống ngàn năm sau từ Snape, biết được có nười lấy danh nghĩa gia tộc Slytherin để hủy diệt “mọi phù thủy máu lai”, nhưng họ không ngờ, ngay cả trong Hogwarts cũng nghiêm trọng thế này.

“Harry,” Dyers luôn ở bên cạnh không lên tiếng nhìn Chậu Tưởng Ký, bỗng nhiên mở miệng, “Người gia tộc này…” Anh nhíu mày.

Harry nhìn hình ảnh hiện ra không trung (hãy coi như là có thật), nơi đó, Draco Malfoy đang khiêu khích với Ron.

“Draco Malfoy, con trai độc nhất của gia tộc Malfoy.” Harry nói.

Dyers nhíu mày.

“Đây quả thực… rất kỳ cục.” Rowena nhìn hình ảnh hiện ra từ ký ức Harry, tức giận đến mức cả người run rẩy, “Đây… đây là Hogwarts sao?”

Hogwarts của họ, kiêu ngạo của họ, tâm huyết của họ lại bị phá hỏng thành thế này!

“Hiệu trưởng của các con lại để tình huống này xảy ra!”

“Hiệu trưởng không ngăn cản nổi.” Harry ảm đạm cúi đầu, “Mọi người tin Slytherin chính là dự bị cho Voldemort, họ tin Slytherin đều ra phù thủy hắc ám, tin chắc chỉ cần cha chú là Tử thần Thực tử, thì con cái cũng là Tử thần Thực tử,” Không biết thế nào, Harry bỗng nhiên cũng nhớ tới Hogwarts cậu còn chưa tới, khi vừa gặp Ron trên tàu, Ron nói những lời, “Phù thủy hắc ám đều ra từ Slytherin…”

“Mà cái gọi là gia tộc phù thủy máu trong lại cho rằng phù thủy máu lai không nên làm bẩn dòng máu của chúng ta…”

Khi còn chưa phân loại, Malfoy cũng đã nói, “Hy vọng cậu có thể biết, kết bạn với ai mới tốt cho mình.”

“Lý thuyết do đời trước dạy cho bọn nhỏ, hiệu trưởng căn bản không thể ngăn cản được suy nghĩ của bọn nhỏ.”

Trước khi còn chưa nhập học, quan niệm của rất nhiều bọn nhỏ đã ăn sâu bén rễ rồi.

“Nên, ba ba, cùng con tới ngàn năm sau đi, đi… cứu Hogwarts.”

– Hết chương –

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: liên quan tới Chậu Tưởng Ký, tôi nhớ rõ khi hiệu trưởng cho Harry nhìn Trelawney tiên đoán là không cần phải chui vào trong, mà một bóng người xuất hiện trong không khí rồi nghe được tiếng nói. Nên, vì giải thích được một cái chậu không thể nào cho nhiều người chui vào, Nguyệt Nguyệt liền đặt ra những ký ức đó xuất hiện giữa không trung.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio