Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế

chương 89: chém giết, thu phục, động đất, biển gầm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Nhân loại ti tiện, ngươi dám vũ nhũ bạch sa chiến sĩ cao quý của hải tộc. Hôm nay chúng ta sẽ cho ngươi biết sự lợi hại của hải tộc."

Trong con mắt của hải tộc, nhân loại đa phần đều là vô dụng, phế vật. Đột nhiên có người xuất hiện trước mặt hai mươi Bạch sa chiến sĩ tại ven biển này, làm bọn chúng chấn kinh, sau đó nhìn thấy đối phương chỉ có một nam hai nữ, hơn nữa nam nhân lại đang đi tới, lập tức phẫn nộ chỉ vào bọn chúng mà gầm lên.

"Bạch sa chiến sĩ cao quý? Con mẹ ngươi dọa người à, rõ ràng không phải người, không phải cá mà, chính xác là xú ngư thì đúng hơn, thế nhưng dám ở trước mặt lão tử cuồng ngôn, có bản lãnh thì tới để lão tử xem qua!"Diệp Phong ngẩng đầu nhìn hai mươi bạch sa chiến sĩ, thể hiện vẻ mặt không coi chúng trong mắt.

"Ha ha ha, nói cho cùng, nói cho cùng, không phải người, cũng không phải cá, mà là xú ngư, bọn chúng căn bản không xứng là người hải tộc!" Cự giai chiến sĩ Lạc Kì cáo hứng nói.

"Nhân loại đáng hận. Hôm nay ngươi tư đào mồ chôn đi!" Hai mươi bạch sa chiến sĩ thấy Lạc Kì nhân cơ hội mà cười chê chúng, lập tức chia mười tên chạy tới phía Diệp Phong, mặt khác để lại mười tên tiếp tục vây công Lạc Kì

"Ngao ô...!"

Một tràng sói tru vang lên, một tiểu đội tuần tra gồm năm tên bạch lang nghe được ven bờ biển vang lên một tiếng nổ mạnh, trước sau cưỡi tật phong cự lang chạy đến. Bọn họ năm người phụ trách nhiệm vụ chuyên môn đặc biệt. Trước đó do đoàn trưởng đại nhân nhượng bọn họ ở cách xa nơi này một tí, nếu không có tốc độ của bọn họ, tuyệt đối không thể giờ này mới tới.

"Thú nhân?" Bạch sa chiến sĩ nhìn thấy năm tên lang nhân cưỡi cự lang xuất hiện tại bờ biển, tất cả đều giật mình, thần sắc kinh hãi. Trong mắt hải tộc năng lực của thú nhân mạnh hơn nhân loại phế vật rất nhiều.

Năm tên bạch lang kỵ sĩ nhìn thấy hải tộc trong truyền thuyết, tâm trạng không khỏi giật mình. Tuy nhiên bọn chúng vẫn hướng đoàn trưởng đại nhân đi tới. Sau khi tới bờ biển, bọn họ lập tức triển khai ngăn chặn. Nếu để bọn bạch sa chiến sĩ tại khu vực tuần tra của bọn họ mà vây công đoàn trưởng đại nhân, đó là một điều sỉ nhục lớn đối với bạch lang chiến sĩ.

"Kỳ quái, ở xung quanh bờ biển này có rất ít nhân loại thì mới đúng a. Hôm nay như thế nào vừa có nhân loại vừa có thú nhân xuất hiện? Xem ra phải trở về bẩm báo với lĩnh chủ đại nhân việc này mới được." Bạch sa chiến sĩ đầu lĩnh suy nghĩ. Phun ra một vũng máu rồi quay về hướng bạch sa chiến sĩ bên mình mà quát: "Tất cả nhanh tiêu diệt toàn bộ bọn chúng. Sau đó đi gặp lĩnh chủ đại nhân phục mệnh!"

"Tuân lệnh!" Cả đám bạch sa chiến sĩ đều đồng thanh nghe lệnh, gia tăng công kích với bạch lang chiến sĩ, có vài tên muốn đi tấn công Diệp Phong, nhưng lại bị tật phong cự lang phóng xuất phong hệ ma pháp ngăn cản, căn bản không có khả năng xông lên.

Cự lang có thể phóng xuất ma pháp? Không lẽ bọn chúng là ma thú của lục địa? Bạch sa chiến sĩ nhìn thấy cự lang phóng xuất phong hệ ma pháp, tất cả đều kinh hãi.

"Ha ha ha, đây thật sự là hải tộc? Bạch sa chiến sĩ? Hảo a, nếu đúng như trong truyền thuyết có mỹ nhân ngư, có bao nhiêu đều đem đi làm nữ nô...ha ha..."

U Nguyệt Nhi thông qua Truyện Tống Trận về tới trú địa bí mật, kể lại tình hình cho mọi người. Khải Đặc, Ai Đức, Ba Nhĩ ba tên lập tức hưng phấn như được tiền tới nơi, muốn coi hải tộc có gì khác so với trong ghi chép. Sau một lúc, vừa nhìn thấy hình dạng của bạch sa chiến sĩ, tất cả đều bật cười...

Tĩnh Hương, Mộng Hinh, Lạp Phỉ Nhĩ cùng các thành viên tư lược đoàn cũng đều cùng Khải Đặc, Ai Đức thông qua Truyện Tống Trận đi tới. Sau khi thấy bạch sa chiến sĩ ai lấy đều lộ ra thần sắc tò mò.

" Cái kia, cái kia... Bọn họ như thế nào tự nhiên từ không khí có thể xuất hiện tại bờ biển?" Hải tộc không ai biết Truyện Tống Trận là cái gì, bạch sa chiến sĩ cùng cự giải chiến sĩ đều thất sắc kinh hãi, vì đột nhiên toàn bộ thành viên Tư Lược đoàn xuất hiện, không nghĩ ra bọn họ như thế nào có thể tự nhiên xuất hiện.

"Tiểu đích môn, lập tức giết xú ngư hôi thối này cho lão tử!" Diệp Phong nhìn bọn bạch sa chiến sĩ đang giật mình, đắc ý cười to ra lệnh. Các thành viên Tư Lược đoàn nghe vậy lạp tức cùng kêu lên, nhanh chóng lao vào bọn bạch sa chiến sĩ, ai cũng có một điểm khoái chí.

"Rút lui, trở về bẩm báo với lĩnh chủ đại nhân!" Bạch sa chiến sĩ đầu lĩnh nhằm hướng không có địch nhân mà phóng đi bất chấp sự uy nghiêm của chiến sĩ, quay người ra hiệu cho thủ nhằm ra biển lớn để chạy trốn. Cự giải chiến sĩ Lạc Kì thấy thế lập tức nhằm hướng họ đuổi theo.

Bạch sa chiến sĩ biết khoảng cách rút lui từ bờ biển không xa. Bất quá bọn họ ở trên biển tốc độ đúng là rất nhanh, nhưng chạy trốn trên mặt đất lại rất kém. Thân cao mười thước, cầm trong tay cự hình Yểm nguyệt đao, Kì Lạp Tư cự nhân Lôi Nặc, một đao chém ngang đã đem ba gã bạch sa không kịp chạy trốn chém từ chỗ cái eo thành hai đoạn...

Linh ngưu chiến sĩ cùng bạch lang kỵ sĩ trước sau theo nhau chạy tới, vây quanh bạch sa chiến sĩ để chém giết. Tốc độ không kém, cự giải chiến sĩ Lạc Kì, áo giáp cứng rắn, trường thương đoạt mệnh, một thân bản lãnh... Bạch sa chiến sĩ toàn bộ liền bị tiêu diệt!

"Chàng như thế nào có thể tự nhiên xuất hiện tại đây, cũng không sợ bị mọi người nói đùa!" Tĩnh Hương không có tham dự vào cuộc truy sát, đứng bên cạnh Diệp Phong chăm chú nhìn hắn, ánh mắt long lanh, trong lòng kinh hãi bất đắc dĩ mở miệng nhắc nhở. :

" Hắc hắc, đại mỹ nhân, nàng không biết, bởi vì mỗi người với thế giới này đều thích đi dạo trên cát biển như vậy. Ta gọi cái này là học tập!" Diệp Phong cười cười trả lời, một tay ôm Tĩnh Hương vào trong lòng, khẽ hôn lên đôi môi anh đào một cái, hơn nưa một tay dùng sức ma xát phong nhũ của nàng.

"Chàng nha, không bao giờ có thể có một chút đàng hoàng!" Tĩnh Hương sớm đã quen bị Diệp Phong ôm thân mật trước mặt mọi người, cũng còn không mắc cỡ như lần đầu tiên, nghe hắn nói xong rồi mỉm cười, điểm nhẹ ngón tay lên trán nhẹ giọng, có vẻ phong tình vạn chúng, rất chi là mê người.

"Hắc hắc, nam nhân không hư, đàn bà không thương a. Lão bà đại nhân, đêm nay nhớ kỹ cho ta vào cửa nhe..." Diệp Phong ghé bên tai Tĩnh Hương nói. Tĩnh Hương nghe được rất mắc cỡ, nhất thời đấm vào ngực hắn một đấm, Mộng Hinh ở một bên thấy giờ, mắt phương long lanh u oán liếc Diệp Phong một cái.

"Vị tiên sinh này, tại hạ Lạc Kì - Bảo Nhĩ, cám ơn ngươi đã trợ giúp!" Cự giải chiến sĩ Lạc Kì ánh mắt tò mò của Khải Đặc về tám cái chân di động, đi tới gần Diệp Phong cảm tạ.

" Ha ha ha, tại hạ Lôi Ân - Pháp Lôi Nhĩ. Gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ là đáng mà. Cự giải chiến sĩ không cần khách khí!" Diệp Phong nhìn cự giải Lạc Kì tới gần, hai mắt hiện lên thần sắc đắc ý, cao hứng cười to," được rồi, vì sao bọn bạch sa chiến sĩ này mà đi truy sát ngươi? Hải tộc các ngươi cũng có lĩnh chủ mà?" Diệp Phong đối với Lạc Kì rất chi là tò mò, vừa tới đã hỏi chuyện.

Lạc Kì đối vói việc Diệp Phong trợ giúp vô cùng cảm kích, nghe hắn hỏi xong liên trả lời:"Hải tộc cũng như trên đất liền có các tộc giống nhau đều có chế độ giai cấp, mỗi khu vực hải vực đều có lĩnh chủ. Ta là cự giải chiến sĩ một thân một mình. Hai ngày trước tại khu vực giáp giữa hải vực và lục địa bởi vì đắc tội với lĩnh chủ của nơi này, bị hắn phái binh đuổi giết. Thân muốn chạy trốn lên phía trên nhưng bị bọn chúng đuổi lùi lại, không có nghĩ tới sẽ được các ngươi trợ giúp."

Nói về việc đánh nhau trên mặt đất, hải tộc có rất ít loài cùng cự giải chiến sĩ so sánh. Diệp Phong nghe nói xong, gật đầu ý hiểu, hai mắt chuyển động nhìn gã cười nói:" Gặp nhau tức là có duyên. Chúng ta cùng vậy công kẻ địch, và cũng là lần đầu tiên nhìn thấy hải tộc. Lạc Kì nếu ngươi không chê, mời ngươi tới doanh trại uống một chén, thế nào?"

Uống một chén? Lạc Kì không hiểu lắm, đây là ý tứ gì, bất quá nhìn thấy Diệp Phong đối với mình như thế, gã liền đáp ứng liền. Diệp Phong thấy thế vô cùng cao hứng, cũng không để ý tới hình tượng của mình lúc này khó coi ra sao, phân phó tiểu đổi xử lý thi thể bạch sa chiến sĩ, sau đó cười to dẫn cự giải chiến sĩ đi vào Truyện Tống Trận.

Lạc Kì lúc trước không hiểu Tư Lược đoàn vì sao có thể tự nhiên xuất hiện, sau một khắc đi vào Truyện Tống Trận gã liền xuất hiện tại đại sảnh của trú địa bí mật của Tư Lược đoàn, nhất thời giật mình, khó có thể tin loại sự tình này...

Diệp Phong nhìn gã, nhớ tới hải tộc có thể là không có Truyện Tống Trận... lập tức mỉm cười một phen giải thích với Lạc Kì, ra lệnh cho các thành viện chuẩn bị yến tiệc, khoản đãi bằng hữu đến từ hải tộc.

"Hắc hắc, xem ra tên đại bàng giải (cua lớn) này rất có thể sắp trở thành đồng bọn với chúng ta!" Khải Đặc đang gọi mấy tên thủ hạ, ánh mắt nhìn về phía cự giai chiến sĩ Lạc Kì. Còn có Ai Đức và Ba Nhĩ vừa buồn cười vừa đưa ánh mắt nhìn về phía Lạc Kì.

"Nói nhảm, thiếu gia tiếp đón trọng hậu như vậy, chẳng lẽ lại để hắn rời đi?" Ba Nhĩ đắc ý nói.

"Ta khinh, tên tiểu tử ngươi sao không trước mặt lão đại mà nói thẳng cho gã ra. Nói ở đây gã không có nghe được đâu." Khải Đắc cùng Ai Đức đồng thời cười khinh bỉ Ba Nhĩ.

Lộ Lộ, U Nguyệt Nhi, Tĩnh Hương bốn vị tuyệt sắc mỹ nhân, đứng phía sau Diệp Phong cùng hắn chiêu đãi cự giải chiến sĩ Lạc Kì, trong đầu đều hiểu Diệp Phong muốn làm gì. Đương nhiên,Diệp Phong muốn thu phục số người này, mọi người trong Tư Lược đoàn hầu như ai cũng nhìn thấu. Bây giờ Diệp Phong đã có chủ ý, mà mục tiêu chính là Lạc Kì!

Nói cũng tốt, nhiều người cùng thực hiện, mọi người trong Tư Lược đoàn chỉ tốn một chút thời gian, không bao lâu yến tiệc đã chuẩn bị xong. Lạc Kì ở hình dạng của bàng giải, ăn những món mỹ vị thanh ngư do hương kỳ ải nhân nấu, uống được hương kì quả tựu do hương kỳ ải nhân pha chế, vừa tán thưởng vừa ăn uống không ngừng

Mọi người đều nhìn về phía đại bàng giải đang một mình ăn uống đều không nhịn được cười. Duy nhất ở đó Diệp Phong ngồi đối diện, là thần tình vô cùng cao hứng.

Là hải tộc nhất viên, Lạc Kì đời này chưa từng được hưởng thụ mĩ vị của thanh ngư cùng mĩ tửu gì đó, gã hiện tại vô cùng hâm mộ các chủng tộc trên lục địa. Bởi vì trước kia tại ngoài biển khơi, niềm vui trong cuộc sống của gã chính là ăn cá sông tôm sống chán ngấy, không có thể so sánh với hiện tại.

"Thế nào Lạc Kì, trù nghệ của hương kỳ ải nhân như thế nào? Món cá này và tửu vị ngon không?" Diệp Phong nhìn hình dáng Lạc Kì, trong mắt ánh lên vẻ đắc ý, ngoài miệng tươi cười hỏi.

"Ngon, ngon, thật ngon, trước kia cho tới bây giờ ta không nghĩ thanh ngư ăn ngon như vậy!" Lạc Kì vừa ăn thanh ngư miệng thì xì xồ trả lời," nếu sau này có thể thường xuyên thưởng thức loại thanh ngư này, cuộc sống nhất định không có buồn tẻ như trước kia nữa!"

"Ha ha ha...cái đó không có khó, Lạc Kì, ngươi gia nhập đội ngũ của chúng ta, mỗi ngày đều có thể hưởng thụ trù nghệ của hương ải nhân và các loại mĩ thực." Khải Đặc, Ai Đức, Ba Nhĩ ba tên bại hoại vưa nghe Lạ Kì nói câu tiếp theo, tất cả đều không nhịn được mỉm cười đứng lên, nghĩ một cách có thể hấp dẫn được đại bàng giải.

"Đúng vậy, Lạc Kì, ta chính là đoàn trưởng. Nếu ngươi thích hưởng thụ mĩ thực, không bằng gia nhập Tư Lược đoàn của ta, ta cam đoan với ngươi sau này mỗi ngày đều thưởng thức mĩ thực mà trước kia chưa từng có!" Diệp Phong nhìn ba người Khải Đặc mỉm cười mời.

"Hảo, nếu tất cả mọi người đều hoan nghênh, ta đây nguyện ý cùng mọi người làm bạn, hưởng thự mĩ thực." Lạc Kì nhìn thấy ánh mắt của mọi người ai nấy đều hoan nghênh, nghĩ lại sau này mỗi ngày đều thưởng thức mĩ vị, vì vậy liền mở miệng đáp ứng gia nhập Tư Lược đoàn.

Diệp Phong thấy Lạc Kì gia nhập Tư Lược đoàn, lập tức cao hứng cười to. Gần phía sau mình, Lộ Lộ và U Nguyệt Nhi không có dùng bữa đang ngồi ở trên đùi, trái ôm phải áp rồi mời mọi người tận tìnhăn uống.

Song, chính lúc này, sơn động đột nhiên rung động như lần trước, hơn nữa còn mạnh hơn so với lần trước. Có vài nơi trong sơn động không chịu được, bắt đầu nứt ra, làm cho mọi người kinh hãi.

"Đi, tất cả mọi người nhanh đi ra bờ biển!"

Diệp Phong nhìn thấy động đất lại bắt đầu, trong lòng thầm than. May mắn trước đó tiểu đội tuần tra xử lý bọn bạch sa chiến sĩ, không có thu hồi Truyện Tống Trận, ngoài miệng lo lắng thúc giục mọi người, thống lãnh bọn họ thông qua Truyện Tống Trận nhanh chóng rời khỏi sơn động, đi ra ngoài bờ biển. Kiệt Nã Tư thu lại Truyện Tống Trận, đồng thời bay khỏi.

Động đất vẫn tiếp tục, mặt đất rung động. Bọn người Diệp Phong đứng trên bờ biển có cảm giác cả thiên địa đều lay động, cảm giác thế giới tới ngày tận thế.

"Thiếu gia..." Lộ Lộ hơi rung động, trong lòng sợ hãi, khẩn trương ôm lấy cánh tay của thiếu gia.

"Động đất chẳng lẽ không có kết thúc ư? Chấn động một lần như vậy cách một lúc sẽ lại xuất hiện, lão thiên a!" Diệp Phong nhìn thấy Lộ Lộ sợ hãi, ôm nàng vào trong lòng, nhìn thấy khắp nơi đều thay đổi, cảm giác dưới chân lại chấn động, nhịn không được mở miệng chửi to.

"Lôi Ân đoàn trưởng, nhìn bề mặt ngoài biển thì đại hải cũng bị ảnh hưởng rất lớn, phỏng chừng một lúc sẽ có sóng to đánh tới, chúng ta trước hết nên rời khỏi bờ biển!" Lạc Kì sinh sống lâu năm ở đây, nhìn tình hình ngoài biển khơi, lo lắng nhắc nhở Diệp Phong.

"không có Quang Minh bạch vũ điêu tất cả mọi người lập tức tiến về phía bộ lạc Kì Qua Nhĩ tại sa mạc để tránh." Diệp Phong nhìn về phía bên kia biển lớn, ý nói không có bất kỳ con Quang Minh bạch vũ điêu nào cả, tất cả thông qua Truyện Tống Trận tới Kì Qua Nhĩ bộ lạc ở bên kia, sau khi ôm Lộ Lộ cùng cưỡi một con điêu, đón thêm Tĩnh Hương rồi cùng tinh linh trung đội bay lên trên không.

Lúc này, mặt biển càng lúc càng có biến hóa lớn, sóng lớn đánh tầng này tiếp tầng kia, cùng với gió biển gầm thét bên tai làm nhiều người sợ hãi. Phía dưới địa chấn mật độ càng ngày càng mạnh. Lần trước động đất vô pháp so sánh với lần này, nhóm người Diệp Phong tất cả đều kinh ngạc!

Trời về chiều, sóng biển đánh ra tựa yếu dần, đột nhiên tại ngoài khơi tiếng gió như điên cuồng gào thét, sóng lớn tầng tầng phóng đến, tăng vọt tiến tới, nhằm mặt đất đánh vào.

"Mẹ nó, đây là biển gầm (Tsunami)! Mọi người nhanh bay lên cao!" Diệp Phong nhìn cơn sóng lớn phía dưới, mở miệng nhắc nhở mọi người bay lên cao...

Trời, bí mật trú địa sợ rằng đã bị ngập nước. Ngàn vạn lần đừng để Truyện Tống Trận bị hỏng a, lão tử đang định tìm địa tinh kiếm chút tiện nghi! Diệp Phong nhìn cơn động đất, biển gầm, trong đầu hắn hiện nên ý niệm ma quái.

Truyện convert hay : Thai Bảo: Tổng Tài Daddy Siêu Có Thể Sủng!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio