"Ông có nắm được chứng cớ phạm tội của viện trưởng Lâm hay không?"Mạch phó viện trưởng nói. Ông cũng muốn nghe cho biết, nếu quả thật có thể lật đổ viện trưởng Lâm, ông có thể sẽ hợp tác với Trần Thiên Minh. Dù sao ông cũng ngồi cái ghế phó này hết tám năm rồi, mỗi ngày nằm mộng đều muốn đạp cái ghế phó này đi. Làm viện trưởng, nắm toàn bộ đơn vị, có thể trực tiếp sử dụng, đây là quyền lực mà cái ghế phó viện trưởng không thể nào có được.
"Đương nhiên là có, nếu tôi không có vài tuyệt chiêu sống, làm sao dám lên núi đánh hổ?"Trần Thiên Minh cười to, nói: "Mạch viện trưởng, ông nghĩ lại đi, nếu tôi không nắm rõ sự tình của viện trưởng Lâm, tôi sẽ không dám động đến hắn. Đánh rắn không chết, sẽ bị rắn cắn ngược lại. Đạo lý này chắc ông hiểu rõ"
Mạch phó viện trưởng bây giờ không tỏ thái độ gì, vẫn đang giữ sự bình tĩnh mà uống trà. Shared by kid - Trần Thiên Minh biết lão già này đang lo lắng, nếu hắn có thể leo lên cái ghế phó viện trưởng, hẳn cũng phải có chỗ khôn khéo, bây giờ làm lãnh đạo luôn cần có một chút bản tính hồ ly trong người "Mạch viện trưởng, người tốt không làm việc mờ ám, bây giờ trong tay tôi cũng chỉ có một ít chứng cớ, hiện giờ chỉ có % cơ hội lật đổ viện trưởng của ông"
Mạch phó viện trưởng vừa nghe Trần Thiên Minh nói chỉ nắm % cơ hội giành phần thắng thì càng thêm do dự.
"Mạch viện trưởng, chỉ cần ông giúp tôi, cung cấp cho tôi một ít chứng cứ phạm tội của viện trưởng Lâm, thì phần thắng của tôi sẽ lớn hơn. Hơn nữa, ông cũng không cần ra mặt, chỉ cần đứng đằng sau cung cấp thông tin, tôi sẽ ra mặt tố cáo hắn. Tôi thắng thì ông có cơ hội làm viện trưởng. Tôi sẽ toàn lực giúp đỡ, đưa ông ngồi vào cái ghế viện trưởng đó" Trần Thiên Minh cầm lấy một con tôm, tưởng tượng nó là lão viện trưởng kia, và bắt đầu "mần thịt" nó.
"Cho dù ông có chứng cớ, thì Cục vệ sinh cũng có thể biến chuyện này từ lớn hóa nhỏ, từ nhỏ hóa không " Thật ra thì … những việc xấu của lão viện trưởng, không chỉ mình ông biết, mà những người hiểu cũng không ít. Nhưng do lão viện trưởng ấy có quan hệ thân thiết với cục trưởng Quan của Cục vệ sinh, cho nên dù ai có oán hận cỡ nào cũng không dám mở lời.
"Chuyện của Cục vệ sinh ông không cần phải lo lắng, tôi đã nói chuyện với lãnh đạo Huyền, chỉ cần tôi có chứng cứ xác thật, cho dù là ông trời cũng không cứu nỗi hắn" Thư ký Hà cũng là một nhân vật mấu chốt, Trần Thiên Minh thầm nghĩ. Nhưng bây giờ là phải lôi kéo Mạch phó viện trưởng về phe hắn, nếu không có hắn thì rất khó "mần thịt" tên viện trưởng Lâm đó.
"Ông được lãnh đạo Huyền ủng hộ?" Mạch phó viện trưởng vừa nghe có lãnh đạo Huyền làm chổ dựa, lá gan cũng bắt đầu to lên: "Vị ấy lãnh đạo cái gì?" Ông hỏi thăm một cách quan tâm, vì nếu thật sự có lãnh đạo làm chổ dựa, thì "Cái này … Mạch viện trưởng, ông cũng biết, có một số việc không thể nói được. Ông chỉ cần biết có lãnh đạo Huyền ủng hộ chúng ta là được "
"Vậy cũng được " Mạch phó viện trưởng gật đầu. Lãnh đạo bây giờ ai mà không tham tiền, có một ông chủ giàu có nhờ vả làm chỗ dựa, sao mà từ chối được. Hơn nữa, lãnh đạo làm viện gì, sao có thể nói được, chỉ có thể gợi ý thôi.
"Mạch viện trưởng, ông còn lo lắng cái gì? Ông chỉ cần đứng sau lưng, mọi viện phía trước để tôi giải quyết. Hiện tại, để lo cho việc ngồi vào ghế viện trưởng cũng tốn mất hai trăm vạn, nếu tôi thành công, thì ông có thể tiết kiệm được hai trăm vạn đó rồi" Trần Thiên Minh nhìn thấy Mạch phó viện trưởng đã động tâm, thừa dịp này tác động thêm một số yếu tố bên ngoài vào, dễ dàng hạ gục tâm lý của lão.
"Vậy nếu có thể lật đổ được viện trưởng Lâm thì ông sẽ ủng hộ tôi làm viện trưởng?" Mạch phó viện trưởng vẫn còn có chút do dự.
"Đúng vậy, tôi sẽ dốc toàn lực hỗ trợ " Trần Thiên Minh cũng không muốn lừa Mạch phó viện trưởng. Nếu ông ta quả thật không thể ngồi vào cái ghế viện trưởng này, thì hắn sẽ tiền đến Tằng phó cục trưởng Cục vệ sinh, nhờ hắn can thiệp vào. Khi thư tiến cử đến tay Mạch phó viện trưởng, cho dù là cục trưởng Quan cho muốn phá đám, cũng phải để cho cấp dưới hành sự, đến lúc đó chắc hẳn Tằng phó cục trưởng đã biết chuyện, có thể nghĩ ra biện pháp giải quyết.
"Dốc toàn lực?" Mạch phó viện trưởng vẫn chưa tin vào câu trả lời này, mà hỏi ngược lại.
"Đây là câu trả lời thành thật nhất của tôi. Thứ nhất, tôi không phải là cục trưởng Cục vệ sinh, nên chưa có quyền hành. Thứ hai, chuyện đời không ai có thể nói trước được. Thẳng thắn mà nói, để đưa ông lên làm viện trưởng, tôi chỉ nắm được %" Trần Thiên Minh thấy rằng không cần phải lừa gạt Mạch phó viện trưởng, vì nếu mình nói việc này rất hoàn hảo, có thể hắn sẽ không tin, không bằng cứ nói thật.
Mạch phó viện trưởng im lặng, ông vẫn còn đang tự hỏi.
"Mạch viện trưởng, ông phải biết rằng, nếu lão viện trưởng Lâm còn ở đấy, thì ông vĩnh viễn sẽ không được ngồi vào cái ghế viện trưởng đó. % cơ hội mà ông cũng không dám thử một chút? Việc này ông không cần ra mặt, chỉ cần đứng phía sau cung cấp thông tin" Trần Thiên Minh lại tiếp tục chơi trò tâm lý.
Mạch phó viện trưởng vẫn không nói gì.
" Đúng là con cáo già, thấy không có lợi nhất định không làm" Trần Thiên Minh thấy tên Mạch phó viện này vẫn còn do dự, lộ ra vẻ không quyết đoán. Trần Thiên Minh khẽ cắn môi, nói: "Nếu việc này không thành công, hoặc không thể lật đổ viện trưởng Lâm, hoặc không thể đưa ông lên làm viện trưởng, tôi sẽ cho ông năm mươi vạn"
"Ông chủ Trần, tôi cũng muốn đòi lại công bằng cho tiểu Lý, còn về phần tiền, không có cũng không sao, quan trọng là phải thành công " Mạch phó viện trưởng rốt cục cũng tỏ thái độ. Ông đã tính toán rất kỹ, nếu việc này thành công, ông sẽ kiếm được hai trăm vạn, còn nếu không được, thì cũng có thể cầm năm mươi vạn. Không bỏ một đồng vốn nào mà lại có tiền lời ít nhất năm mươi vạn.
" Mẹ kiếp, mở miệng thì nói không có tiền cũng chẳng sao, chỉ cần thành công. Thèm hai trăm vạn bỏ mẹ còn giả bộ … con cáo già!" Dù trong lòng mắng chửi Mạch phó viện trưởng thậm tệ, nhưng nếu không có hắn thì không được.
"Ông chủ Trần, ông nói ông có nắm giữ một ít chứng cớ " Mạch phó viện trưởng cũng muốn nghe một ít lợi thế của Trần Thiên Minh.
"Tôi đã nắm giữ được vấn đề tác phong của hắn. Không phải hắn đang thuê một phòng tại đường Bạch Viên để nuôi dưỡng tình nhân sao?" Trần Thiên Minh đem tin tức mà Tiểu Tam theo dõi viện trưởng Lâm nói ra. Shared by kid "Ông thật cao minh" Mạch phó viện trưởng giơ ngón cái lên, tin tức này hắn cũng biết, bất quá phải trải qua trăm phương ngàn kế mới biết được, mà ông chủ Trần này cũng biết, thì ra hắn cũng đã có ý đồ từ trước, xem ra vở kịch này có thể tiếp tục diễn, mà còn có thể diễn rất thành công.
"Vậy Mạch viện trưởng còn biết chuyện gì của lão viện trưởng Lâm nữa sao? Ví dụ như chuyện kê đơn thuốc lậu, lão viện trưởng Lâm có tham gia hay không?" Trần Thiên Minh chủ yếu là muốn giúp Lý Yến, hắn không tin rằng một viện trưởng như lão Lâm mà những chuyện kê đơn thuốc lậu hay bán thuốc giả lại không biết, khẳng định rất kỳ quái.
"Nói thật, chuyện bệnh viện bán thuốc giả, tôi là người đầu tiên phát hiện ra. Bởi vì mức thu chi của bệnh viện không cân bằng, mà trong đơn thuốc lại không ghi rõ là thuốc nhập khẩu, mà thuốc nhập khẩu trong kho lại không cánh mà bây. Khi tôi đem chuyện khả nghi này báo cáo với viện trưởng Lâm thì … " Mạch phó viện trưởng dừng lại, cầm chén trà lên, uống một cái.