Thị Huyết Đường cùng Cô Dạ Hàn Tinhrốt cuộc là cái gì vậy? Kỳ thật nói đến cũng rất đơn giản, Thị Huyết Đường bất quá là do Cô Dạ Hàn Tinhnhàm chán thành lập nên, với mục đích cùng vài người bạn thân có nơi vui đùa. Đương nhiên, cái gì cũng vậy chỉ cần có mác của đệ nhất game thủ Cô Dạ Hàn Tinhdính vào. Thì ít nhiều gì cũng không bình thường, dù có quan hệ hay không, cấp bậc cao thấp, đều muốn gia nhập Thị Huyết Đường. Cô Dạ Hàn Tinhđành phải tuyên bố điều kiện tuyển người của Thị Huyết Đường. Quả nhiên hà khắc đến mức người thường có nghĩ cũng nghĩ không ra, cho nên Thị Huyết Đường mới có thể từ đó đến nay chỉ hiện diện hai mươi bang nhân mà thôi.
Bởi vì điều kiện Cô Dạ Hàn Tinhtuyên bố chính là, muốn gia nhập Thị Huyết Đường. Hoặc là phải có tên trong ba bảng xếp hạng, hoặc là phải đánh bại người của Thị Huyết Đường tiền nhiệm từng có tên trên bảng PK trước đây.
Cho nên lời nói của Thị Huyết Đường tại Trường kiếm giang hồ vô cùng có trọng lượng. Đương nhiên không phải toàn thể đại Danh trong bảng xếp hạng đều vào Thị Huyết Đường, nhưng chỉ cần là thành viên % của Thị Huyết Đường thì tuyệt đối đều là game thủ nằm trong bảng xếp hạng.
Lưu Nguyệt cứ ôm khư khư thái độ đà điểu mà chơi game, người không hại nàng, nàng sẽ không động vào người. Thậm chí cho dù người ta có phạm vào nàng, nàng cũng sẽ dùng quan điểm nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện mà xử thế. Nếu có thời điểm nàng cùng người khác xung đột, cũng đều không phải vì chính nàng, chỉ có thể đổ hết cho vị đường tỷ cứ mỗi ngày lại gây chuyện thị phi này nọ. Thậm chí thời điểm Thị Huyết Đường cùng Liên minh Tự do tuyên chiến, nàng cũng như bọn đà điểu cứ thế tránh sang một bên. Dù rằng sự tình trở nên như vậy cũng bởi vì các nàng mà ra cả.
Sau chuyện Liên minh Tự do giải tán, Lưu Nguyệt dường như khó thở hơn. Cứ tưởng mọi chuyện sẽ như một hạt bụi nhỏ bay đi. Nhưng trăm triệu lần cũng không ngờ, một Bang Phái lớn như Liên minh Tự do, một khi giải tán, đám bang nhân kia sẽ thế nào đây. Kết quả rất nhiều người của Liên minh Tự do gia nhập Chiến minh, mà còn là những gương mặt mà Lưu Nguyệt vô cùng quen thuộc. Tỷ như hai người Yên Vũ mê tình cùng Độc lai độc vãng.
Bang chủ Chiến minh là “Thiên hạ vô tặc”, Trong mắt Lưu Nguyệt, vô tặc là là một bang chủ trách nhiệm và rất có năng lực, quan hệ giữa hắn và Lưu Nguyệt cũng không có mâu thuẫn gì. Nhưng từ khi bọn Yên Vũ mê tình gia nhập Chiến minh, Lưu Nguyệt cảm thấy dường như vô tặc bắt đầu có ý bất hòa với nàng. Giữ vững nguyên tắc nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện mà xử thế. Nàng cũng đâu thể quản hết mấy chuyện vặt vãnh đó được.
Kết quả nàng nhận được tin tức nói, hôm nay giờ tối, toàn thể nguyên lão Chiến minh tập hợp, tập trung ở đấu trường PK khiêu chiến Cô Dạ Hàn Tinh. Bất hạnh thay vì Lưu Nguyệt chính là một trong số những nguyên lão đó, nhưng mà Lưu Nguyệt vẫn thật sự hưng phấn mong chờ a. Bởi vì nàng chơi game lâu như vậy, còn chưa từng trực tiếp gặp qua Cô Dạ Hàn Tinh. Y giống như chỉ tồn tại trong truyền thuyết. duy nhất đúng một lần có thể xem là từng tiếp xúc, đó là sự việc ở kênh Thế Giớinói một câu mà thôi.
Là một trong những trưởng lão Chiến minh có mặt ở chiến trường PK, Lưu Nguyệt âm thầm đếm đếm. Bao gồm có người, còn có vị trưởng lão mới được nâng cấp, trước kia chưa từng gặp qua. Nhiều người như vậy mà một tổ đội lại chỉ có ba người, Lưu Nguyệt cho tới bây giờ chưa từng lên đài PK, cũng không biết Trường kiếm giang hồ thiết kế đài PK như thế nào, trong lòng ẩn ẩn còn có chút mong chờ. Điểm đúng giờ, đám người Chiến minh liền bị truyền tống đến một căn phòng tối. Phòng không lớn lắm, bất quá dùng để chạy nhảy đánh đấm như vậy là đủ rồi. Trên bốn vách tường đều được gắn đuốt, những ánh lửa này chính là nguồn sáng duy nhất trong phòng.
Sau đó Lưu Nguyệt đánh bạo hướng tới gian phòng nghỉ mà đi, đám người Chiến người tụ lại ở góc phía tây nam, nghe vô tặc an bài chiến thuật. Lưu Nguyệt một mình thoát ly đại đội, hướng giữa căn phòng mà tiến. Lúc này phòng bên kia đột nhiên nháy lên, truyền tống một người bước vào. Thời điểm Lưu Nguyện xoay người lại nhìn, toàn thân liền ngây ra.
Một Võ Đang kiếm khách thân mặc bạch bào đứng ở trước mặt nàng, thân thể như cắt gọt phi thường lịch lãm tao nhã, đạo bào không gió mà phất phơ, tấm áo khoát trắng tựa hồ được thêu những họa tiết màu xanh nhạt tinh tế, một mái tóc đen được chải cẩn thận chỉ chừa hai dãi tóc mai đơn giản, còn lại đều được một cây bạch trâm cố định trên đỉnh đầu. Phía sau y là một thành trường kiếm tản ra hào quang bảy sắc, đẹp mắt đến không nói nên lời. Lưu Nguyệt trong lòng kích động đến rối tinh rối mù. Hào quang bảy sắc chính là thần khí a, toàn bộ trò chơi duy nhất chỉ có một. Hiện tại đệ nhất game thủ của trò chơi đang đứng trước mặt, Lưu Nguyệt phát hiện chính mình kích động đến gần như không thở nổi.
Hiển nhiên Cô Dạ Hàn Tinhcũng phát hiện bộ dạng ngây ngốc của Lưu Nguyệt, y ngừng lại một chút, sau đó từng bước tiêu sái mà tới. Tim Lưu Nguyệt vốn vừa chậm lại một ít nay một lần nữa lại run rẩy, đập loạn cả lên. Đại Thần từng bước tiêu sái tiến tới, tới gần, giao nhau, rồi đi qua, xa dần. Nguyên lai…… Đại Thần hoàn toàn không nhìn nàng a, Lưu Nguyệt có chút thương cảm.
Ngay lúc Lưu Nguyệt còn đang ngây ngốc nghĩ ngợi, Đại Thần đã cùng đại đội Chiến minh giao chiến, các kỹ năng hoa lệ đẹp mắt không ngừng lóe ra. Trong căn phòng này, các kỹ năng mê người này thậm chí còn có chút chói mắt. Lúc này Lưu Nguyệt mới nhớ ra, chính mình tới nơi này là cùng các anh em Chiến minh khiêu chiến Đại Thần. Kết quả không đợi nàng động chân, đại đội Chiến minh gần như bị giết hết, những game thủ tử trận trên đài PK đều bị trực tiếp truyền tống ra khỏi gian phòng. Khi tất cả hào quang mĩ lệ lắng xuống, Lưu Nguyệt mới hoảng sợ phát hiện, toàn bộ căn phòng chỉ còn lại nàng cùng Đại Thần. Nàng phát hoảng, liền chạy nhanh trốn vào một góc sáng sủa, nhưng mà Đại Thần sớm đã phát hiện ra nàng. Lưu Nguyệt hết sức khẩn trương nhìn Đại Thần hướng chổ nàng đứng mà đi tới, đi tới.
Lúc này ở trước máy tính, Lưu Nguyệt cũng nhịn không được nhắm mắt lại chờ chết. Nhưng là đợi lâu như vậy sao vẫn chưa nghe tiếng kêu thảm thiết báo tử của mình? Lưu Nguyệt lặng lẽ mở to mắt. Trên màn hình, một thân trường kiếm, một thân tiên tử Nga Mi hồng nhạt vẫn đứng tại chỗ cũ, trái lại Đại Thần…… hoàn toàn không nhìn tới nàng, đang ngồi chơi giữa căn phòng.
Lưu Nguyệt không biết phải cười hay khóc đây, Đại Thần liền như vậy mà khinh thường nàng sao. Cái mạng của nàng một chút cũng không có giá trị sao? Đấu PK một khi vào liền không có lối ra, trừ phi phải đem đối thủ giết sạch, khi đó hệ thống sẽ tự động truyền tống ra ngoài. Hoặc là chờ cho hết giờ, phòng tự động đóng cửa. Lưu Nguyệt có chút muốn làm rõ ý nghĩ của Đại Thần. Chẳng phải giết nàng sẽ được ra ngoài ngay sao, chẳng lẽ y định ngồi đây cho đến khi hết giờ? Có trời biết, Đại Thần đem toàn bộ Chiến minh chém sạch chỉ trong một phút.
Lưu Nguyệt đối diện Đại Thần, cũng bắt đầu ngồi chơi. Ánh mắt vẫn không nhúc nhích nhìn về phía kiếm sĩ Võ Đang. Sau đó bắt đầu nhịn không được YY đứng lên, lần đầu tiên nàng phát hiện nguyên lai kiếm sĩ Võ Đang cùng Nga Mi tiên tử, ở cùng một chỗ hình ảnh này phối hợp cùng đẹp a. Đang tự cao hứng vì suy nghĩ đó, nàng đột nhiên phát hiện Đại Thần đang đánh chữ gì đó. Nơi này chỉ có hai người bọn họ, chẳng lẽ Đại Thần ở cùng nàng nói chuyện! Vội vàng nhổm người ngồi chồm hỗm gõ gõ đáp lại. Đáng tiếc Đại Thần cách nàng một cái máy tính nhìn không thấy bộ dạng chó con này a.
[ Phụ Cận ] [ Cô Dạ Hàn Tinh]: Uy
[ Phụ Cận ] [ Lưu Nguyệt ]: Có đây ^_^
[ Phụ Cận ] [ Cô Dạ Hàn Tinh]: Lão công ngươi bị ta giết rồi
[ Phụ Cận ] [ Lưu Nguyệt ]:…… Ai là lão công ta?
Lưu Nguyệt khó hiểu nhìn trên màn hình, lão công? Từ khi nào nàng có lão công mà nàng không biết nhỉ?
[ Phụ Cận ] [ Cô Dạ Hàn Tinh]: Lưu Tinh
Thấy cái tên kia, Lưu Nguyệt nhịn không được khóe miệng cơ hồ co rút, không biết tên chết tiệt nào, cố tình lấy tên trong game là Lưu Tinh, làm hại không biết bao nhiêu người đoán bọn họ là một cặp tình nhân. Trước kia bất đồng Bang Phái thì cũng không nói làm gì, nhưng là sau cái tên Lưu Tinh kia theo Liên minh Tự do chuyển tới Chiến minh, làm người đem hai người bọn họ ra giỡn càng ngày càng nhiều. Mà cái tên Lưu Tinh này đến không được một tuần liền như thế được thăng chức trưởng lão. Hiện tại ngay cả danh hiệu cũng giống nhau. Lưu Nguyệt lại càng thêm bực bội vạn phần.
[ Phụ Cận ] [ Lưu Nguyệt ]: Cũng chỉ là tên giống tên thôi mà.
[ Phụ Cận ] [ Cô Dạ Hàn Tinh]: Ta không thể giết ngươi
[ Phụ Cận ] [ Lưu Nguyệt ]: Cám ơn Đại Thần, bất quá vì lí do gì vậy?
[ Phụ Cận ] [ Cô Dạ Hàn Tinh]: Chờ đi
Lưu Nguyệt hỏi Đại Thần vì sao không giết nàng, Đại Thần không trả lời. Sau đó mặc kệ Lưu Nguyệt hỏi đi hỏi lại nhiều lần, Đại Thần cũng không quan tâm nàng nữa. Lúc đầu còn cảm thấy thời gian sao dài quá, nhưng cuối cùng giờ cũng tới, cả hai đều bị ánh sáng truyền tống đẩy ra khỏi phòng. Lưu Nguyệt lúc đi ra còn muốn nhìn mặt Đại Thần một lần nữa. kết quả phát hiện nơi truyền tống của nàng và y không cùng một chỗ.(yoo: anh Hàm ngộ sắc lên hok giết nàng Nguyệt ah ^^ !!! )
Đành phải thất vọng mà trở lại Hàng Châu, chuẩn bị logout đi ngủ.
Sau khi kết thúc trò chơi, Lưu Nguyệt mới bất tri bất giác nghĩ ra một việc, nàng nàng nàng, nàng như thế nào lại không cùng Đại Thần chụp hình. Trời ơi, khó mà có cơ hội cùng Đại Thần chụp hình một lần, nàng thế nào lại quên chụp cơ chứ, nàng rất hối hận a……
Cuối cùng chỉ đành nghiến răng nghiến lợi, vô cùng tức giận mà leo lên giường ngủ.