-Đám Tham Lang quân đoàn bại hoại các ngươi, thức thời thì nhanh chóng rời đi, bằng không thì đừng trách bổn tiểu thư đại khai sát giới!
Lý Nguyệt quát lên với đám người bên ngoài.
...
Ngươi đã đại khai sát giới rồi, chẳng phải người ở bên trong đều bị ngươi giết sao?
Nhưng mà, những lời này của Lý Nguyệt là muốn làm cho người của Tham Lang quân hành động, xông vào đây liều mạng với Lý Nguyệt, chỉ có một ít người khắc chế, có nhiều người ở bên ngoài lại không khắc chế được, trực tiếp xông vào.
Kết quả, đám người kia có đi không về, sai lầm có thể vãn hồi, nhưng đều biến thành những cổ thi thể lạnh như băng.
Lý Nguyệt cố ý đánh những người này trở về, kích thích máu nóng của những người khác, kết quả, dưới sự kích thích của nàng, lại có một đám người xông vào.
Sau nhiều lần như vậy, thời điểm người của Tham Lang quân đoàn phát hiện người của mình càng ngày càng ít, mới cảm thấy chuyện này có điểm là lạ, bọn họ cảm thấy mình đã bị mắc lừa.
-Phá hủy căn nhà này.
Một người hô lên, lời này nhắc nhở rất nhiều người, căn nhà này thật vướng bận, lúc này nó biến thành thành lũy của Lý Nguyệt, sau khi hủy nó đi, Lý Nguyệt phải xuất hiện trước mặt mọi người.
Nhưng mà, sau khi bọn họ ra tay, lại phát hiện căn nhà này rất chắc chắn, chắc chắn đến mức không thể tưởng tượng được, không người nào có thể tháo dỡ được, dù là Địa cấp cao thủ, cũng chỉ miễn cưỡng phá được một ít.
Đến trình độ này, muốn phá hủy căn nhà này, không mất tám ngày mười ngày là không thể nào, nhưng người của mình có thể chờ được tám ngày mười ngày sao? Chuyện này không có khả năng.
Kỳ thật, cho dù bọn họ có biện pháp phá vỡ thì cũng không làm được gì, ngươi phá đi bao nhiêu, Diệp Lãng sẽ khôi phục lại bấy nhiêu, cho nên không có khả năng bị phá dỡ.
Về phần nguyên nhân vì sao căn nhà lại chắc chắn như vậy, cũng không phải vì Minh Nguyệt Lâu quá mức cường đại, mà là vì Diệp Lãng vừa dùng luyện kim trận gia cố, hơn nữa còn tăng thêm một trận pháp phòng ngự.
Hắn đã sớm nghĩ ra bọn họ sẽ phá hủy căn nhà, khi đó, mình và Lý Nguyệt sẽ lâm vào bị động, cho nên, hắn sẽ không để cho những người này phá hủy căn nhà.
Đồng thời, hắn thiết lập phòng ngự trận cũng để đề phòng vạn nhất, vạn nhất bên ngoài tập kết lực lượng không thể chống cự, vậy thì mình sẽ phong bế khu vực này, sau đó sử dụng luyện kim thuật mở một con đường, sau đó bỏ chạy.
Một chiêu độn thổ rất hữu hiệu, lúc trước hắn bị vây trong mười vạn đại quân, có cả Long kỵ sĩ giám sát mà hắn vẫn bỏ chạy một cách dễ dàng.
-Báo cáo trưởng quan, không có cách nào phá hủy căn nhà, có khả năng có luyện kim trận, chẳng lẽ phải mời luyện kim thuật sĩ tới đây hỗ trợ sao?
Một tên lính đến đưa tin.
...
-Ta biết rồi, mời đến đây đi! Xem ra lão bản của Minh Nguyệt Lâu quá mức cẩn thận, tại sao phải làm một cái phòng ngự trận chứ.
Tên trưởng quan kia có chút đau đầu nói.
Vào lúc đó, tất cả mọi người đều đem luyện kim trận của Diệp Lãng quy công cho lão bản Minh Nguyệt Lâu
-Không cần thỉnh! Cái phòng ngự trận này không phải người bình thường có khả năng phá hư, luyện kim thuật sĩ ở thành thị này cũng không thể nào phá hư được, xem ra chỉ có thể thỉnh tổng bộ hỗ trợ.
Một Địa cấp cao thủ mở miệng nói.
Sở dĩ hắn kết luận như vậy, là vì hắn đã ra tay qua, nhưng không cách nào phá hư được, luyện kim trận có thể làm cho Địa cấp cao thủ thúc thủ vô sách, đây tuyệt đối không phải là phòng ngự trận bình thường, luyện kim thuật sĩ bình thường cũng không thể phá hư.
... Truyện Sắc Hiệp -
-Ta ngủ một giấc trước, lúc nào các ngươi tiến vào thì đánh thức ta.
Âm thanh của Lý Nguyệt từ bên trong truyền ra, làm cho tất cả mọi người ở đây hiểu được, hiện tại nàng đang rãnh rỗi tự tại thế nào.
-Tiểu ma nữ, ngươi đừng để mình rơi vào tay ta, bằng không ta nhất định làm cho người... Cởi sạch hầu hạ ta...
Người ở bên ngoài hận Lý Nguyệt đến mức nghiến răng nghiến lợi, nhưng mà, nếu bọn họ bắt được Lý Nguyệt, chắc chắn sẽ muốn chiếm dụng Lý Nguyệt, điều này bọn họ rất nhất trí.
Mị lực của Lý Nguyệt rất lớn, dù là địch nhân cũng phải mê muội nàng.
Lý Nguyệt ở bên trong đúng là đã ngủ thật, hiện tại rãnh rỗi không làm gì, nàng cần nghỉ ngơi một chút, bởi vì bọn họ không biết, kế tiếp sẽ có cơ hội để nghỉ ngơi hay không.
Đương nhiên, lúc Lý Nguyệt nghỉ ngơi, Diệp Lãng sẽ phải trông chừng, không thể ngủ được, sau khi Lý Nguyệt tỉnh lại, Diệp Lãng có thể yên tâm đi ngủ, nếu như lúc đó hắn cũng buồn ngủ.
...
-Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ không thể làm gì bọn họ sao?
Tham Lang quân đoàn ở bên ngoài càng ngày càng nhiều, quy mô vượt qua một vạn, hơn nữa còn đang gia tăng.
Nếu như Diệp Lãng thấy được màn này, sẽ hỏi, có phải các ngươi gọi tất cả binh sĩ của thành thị tới đây không, nếu không thì tại sao lại nhiều như vậy.
Vào lúc đó, đúng là tất cả binh sĩ đều kéo tới đây, khác nhau chỉ là ngươi đã tới và người đang trên đường tới đây.
Thời điểm người càng ngày càng nhiều, ý kiến kia cũng càng ngày càng nhiều, có người chủ trương xông vào, cho dù có hi sinh cũng tốt, còn tốt hơn so với việc ngây ngốc ở bên ngoài.
Cũng có người phản đối, bọn họ cảm thấy làm như vậy chỉ hi sinh vô ích, căn bản không có chút tác dụng nào!
Song phương bắt đầu nhao nhao, hơn nữa càng nhao càng kịch liệt, có lẽ lúc này không cần Lý Nguyệt ra tay, bọn họ đã đánh nhau trước rồi, nếu như vậy, Lý Nguyệt và Diệp Lãng sẽ vỗ tay chúc mừng.
Đương nhiên, loại tình huống này không thể nào xuất hiện, cuối cùng bọn họ cũng quyết định xong, có một phương đã thắng, hiện tại tiếp tục phơi nắng, là tiến công, hay tiếp tục phòng ngự, đây mới là vấn đề mấu chốt.
Rất nhanh, kết quả đã được công bố!
-Các huynh đệ, giết vào, với tư cách quân nhân, chúng ta đã sớm giao mạng ra từ lâu rồi, ta tuyệt đối không cho phép chúng tôn nghiêm của chúng ta bị chà đạp, tôn nghiêm của quân nhân phải dùng tính mạng để giữ gìn!
Dưới một nói tràng đầy nhiệt huyết như thế, có một đám người dẫn đầu đi vào, người phía sau cũng xông lên, toàn bộ tiến vào trong Minh Nguyệt Lâu.
Hiện trường lúc này trở nên kỳ quái, ngươi đứng ở xa quan sát cảm thấy, cái Minh Nguyệt Lâu này giống như một cái thùng không có đáy, đổ nước vào thế nào cũng không đầy, có người đi vào, nhưng vẫn có thể để cho người ta tiếp tục tiến vào.
Kỳ thật, bọn họ cũng không biết, những người kia sau khi tiến vào, ngay từ đầu cũng không phải trực tiếp tìm được Lý Nguyệt, mà là di động qua các hướng bên cạnh, nhường đường cho người sau, cứ lập lại như vậy không ngừng.
Rất nhanh, Diệp Lãng và Lý Nguyệt đã bị những người này vây vào giữa, Tham Lang quân đoàn dựa vào vách tường, bao quanh bọn họ, người của bọn họ muốn tiến vào, đương nhiên sẽ không chen chúc nhau, làm thế sẽ hạn chế bọn họ phát lực.
Trong loại tình huống này, Lý Nguyệt và Diệp Lãng vẫn rãnh rỗi tự đắc, không có bất kỳ sợ hãi nào, thậm chí ngay cả một ít phản ứng cho thích hợp với hoàn cảnh cũng không có.
-Lý Nguyệt, có muốn ta giúp ngươi giải quyết một bộ phận hay không?
Diệp Lãng căn một miếng bò bít tết, đồng thời ném một khối cho con sư tử ở bên cạnh, gần đây con sư tử cũng thích đồ ăn chín, đồ ăn sống nó càng ngày càng không thích ăn.
-Không cần, trước giao cho ta giải quyết, ngươi xem thời cơ là được.
Lý Nguyệt lắc đầu, nàng biết rõ Diệp Lãng đang nói đến luyện kim bẩy rập của hắn, ở trong tửu lầu này, có rất nhiều.
Những bẩy rập này có thể giải quyết đại bộ phận người ở đây, nhưng đó chỉ là dự đoán tốt nhất, bẩy rập vẫn là bẩy rập, phải nhìn vận khí và thời cơ.
Mà Lý Nguyệt cũng không muốn sử dụng quá sớm, những thứ này phải nhìn thời cơ, muốn sử dụng phải đến thời điểm tốt nhất mới được.