Luyện Kim Cuồng Triều

chương 726: cây thước (3)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Diệp Dực gật đầu, trả lời:

-Biết rõ! Nơi đó là ngươi kiến thiết, hiện tại chính là thánh địa y thuật trên địa lục, nghe nói chỗ đó có thể làm cho người bệnh khôi phục nhanh hơn, làm cho người bị bệnh đều mơ tưởng được tới đó. Đợi chút, chẳng lẽ, những người bệnh này có thể khôi phục nhanh hơn, cũng không phải ảo giác, mà là chuyện có thật?

Nếu là một nơi khác, tất cả mọi người sẽ cho rằng đó là tâm lý của người bệnh nghĩ thế, nhưng đề tài này hiện tại, mọi người đã hiểu ra, đó không phải là tác dụng tâm lý, cũng không phải cảm giác sai lầm, mà là Diệp Lãng đã làm ra chuyện này.

-Đúng, chỗ đó cũng có một Tụ Linh Trận! Có thể gia tăng thể chất, nhưng hiệu quả rất chậm, nếu không thể ở chỗ đó trong thời gian dài, thì cải biến cũng không lớn.

Diệp Lãng thuận miệng trả lời.

-Trách không được! Thời điểm ban đầu ta ở đó, ta cảm thấy tinh thần khí sảng, hiệu quả minh tường cũng tốt hơn.

Diệp Lam Vũ và Thất công chúa nhớ lại lúc trước, cảm thấy đúng là như vậy.

-Lão Thất...

Sau khi mọi người xác nhận được chuyện này, tất cả ánh mắt của mọi người đều nhìn về Thất ca, ánh mắt kia tuyệt đối không quan hệ tới sự thân mật và không tín nhiệm, mà đó là ánh mắt muốn giết người.

Bọn họ đã biết vì Thất ca cải biến, đã làm cho mấy năm tu luyện tốt nhất trôi qua, đối với võ giả và ma pháp sư mà nói, đây là chuyện không thể tha thứ.

-Ha ha, ta lập tức đi sửa lại ngay...

Thất ca nhanh chóng chạy trốn, hắn biết nếu mình còn ở lại chỗ này, nhất định sẽ bị oán niệm của mọi người giết chết.

-Tiểu Thập Tam, ngươi cũng thế, có thứ tốt như vậy, tại sao ngươi không nói sớm!

Diệp Dực nhìn Thất ca rời đi, lắc đầu, oán trách Diệp Lãng không nói rõ ràng.

-Đây là bí mật, cũng không phải ta không muốn nói! Được rồi, sau này chúng ta sẽ không thảo luận nữa, ta còn một hạng mục lớn phải làm, sẽ được tiến hành ở phụ cận Hạo Nguyệt Hồ, các ngươi không có việc gì đừng nên tới gần chỗ đó, đúng rồi, đệ tử của ta nói sẽ đến nơi này, nàng có đến không?

Thời điểm Diệp Lãng nói xong lời cuối cùng, nhớ tới hắn có an bài đệ tử, không biết đệ tử của Diệp Lãng biết hắn không có lương tâm như vậy, có phiền muộn hay không.

-Đệ tử của ngươi? Người nào?

Bọn người Diệp Dực cũng không biết vấn đề này, cũng chưa từng nghe nói có đệ tử của Diệp Lãng tới.

Kỳ thật không phải đệ tử của hắn không tới, cũng không phải không có ai biết, mà người biết thì nghĩ rằng đây là đệ tử giả mạo, đã có không biết bao nhiêu người giả mạo có quan hệ để tới gần Diệp gia, cho nên người đệ tử này cũng bị phân vào loại đó.

Mà đệ tử của Diệp Lãng, một chút kinh nghiệm xã hội cũng không có, cho nên nàng không biết nên xử lý vấn đề này như thế nào.

Người đệ tử này là ai? Diệp Lãng có một đệ tử, chính là Lãnh Huyết Tổ Tiểu Linh, nàng chính là người bị bán đi mà không biết mình bị bán thế nào.

-Không phải đâu, nàng không tới sao? Tiểu Ngũ nói nàng đã đến từ sớm, hiện giờ phải tới rồi chứ, tiểu nha đầu này sẽ không bị người ta lừa bán chứ! Không được, ta phải đi thông tri cho bọn người Tiểu Ngũ mới được.

Diệp Lãng lập tức đứng dậy muốn rời đi, muốn báo cho Lãnh Huyết Tổ tìm Tiểu Linh.

-Ngươi phải báo cho người nào, chúng ta sẽ giúp ngươi thông tri, trước ngươi phải tiếp tục ở nơi này cho ta.

Diệp Dực gọi Diệp Lãng lại, nói.

-Phụ thân, chuyện này cần hắn đi thông tri mới được, chúng ta không thể giúp hắn được. Hắn nói Tiểu Ngũ, chính là Lãnh Huyết Ngũ, Lãnh Huyết Tổ.

Diệp Thành Thiên nói ra.

...

Diệp Dực ngừng một chút, đương nhiên hắn biết Lãnh Huyết Tổ, cũng biết thực lực của Lãnh Huyết Tổ, đó là tổ chức không kém bộ đội bí mật của mình.

Cứ như vậy, Diệp Lãng chạy ra, nhưng hắn nhanh chóng chạy vào.

-Thế nào? Ngươi không đi thông tri sao?

Bọn người Diệp Dực cảm thấy kỳ quái, tại sao Diệp Lãng mới đi ra liền quay trở về.

-Ta đã thông tri rồi, bọn họ nói Tiểu Linh đã ở gần đây, nàng đang đi tới đây.

Diệp Lãng trả lời, đối với cái đáp án này mọi người có chút không kịp phản ứng.

-Ngươi nói cái gì? Ngươi đã thông tri rồi? Còn biết đối phương đang ở gần?

Bọn người Diệp Dực nói ra, dù bọn họ biết Lãnh Huyết Tổ rất thần bí, biết rõ phương thức liên lạc của bọn họ rất đặc thù, nhưng Diệp Lãng đang ở trong Diệp gia, là địa bàn của bọn họ.

Theo cách nghĩ của bọn họ, cho dù phương thức đặc thù, cũng phải có người ở gần mới được, mà đây là địa bàn của bọn họ, nếu có thể liên hệ ở trong này, chẳng khác nào bại lộ người của Lãnh Huyết Tổ.

-Đúng vậy, đợi chút nữa Tiểu Linh sẽ tới đây, người ta thông tri đã trả lời như vậy.

Diệp Lãng gật đầu, giống như không phát giác được có gì không đúng, giống như trả lời vấn đề của bọn Diệp Dực.

-Rốt cuộc ngươi thông tri thế nào, tại sao có người của Lãnh Huyết Tổ tiến vào trong nhà?

Diệp Dực nhíu mày, hắn đang nghĩ tại sao Diệp Lãng lại bỏ mặc cho người của Lãnh Huyết Tổ tiến vào trong nhà, nếu như vậy, chẳng khác nào đem an toàn tánh mạng của mình đặt trong tay của người khác.

-Thì ta thông tri thôi, đúng rồi, ta cho nàng đi vào, có vấn đề gì sao?

Diệp Lãng cảm thấy kỳ quái nên hỏi thăm, mà theo lời nói của hắn, thì Tiểu Linh chính là người của Lãnh Huyết Tổ.

Vì vậy, cộng với hiểu lầm trước kia, bọn người Diệp Dực cảm thấy chính Diệp Lãng đã an bài cho người của Lãnh Huyết Tổ tiến vào Diệp gia.

-Diệp Lãng, có một số việc phải chừng mực, ta không biết ngươi và Lãnh Huyết Tổ có quan hệ gì, nhưng sao ngươi lại cho người của Lãnh Huyết Tổ tiến vào trong nhà của chúng ta? Vạn nhất bọn họ có mưu đồ gì thì sao?

Diệp Dực ngưng trọng.

-Không phải là một người thôi sao, lại nói, đã như vậy, ta phải đi đón Tiểu Linh, đêm nay ta ở lại trong trà lâu!

Diệp Lãng nhíu mày, sau đó hắn xoay người rời đi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

-Này này, tiểu vương bát đản, ngươi muốn đi đâu! Nơi này là nhà của ngươi, ngươi trở về không ở trong nhà, lại đi ở trà lâu, còn ra thể thống gì!

Long An Kỳ lập tức giữ chặt Diệp Lãng.

-Nhưng gia gia đã nói, không cho phép người của Lãnh Huyết Tổ tiến vào nhà, ta còn có rất nhiều chuyện phải nói chuyện với Tiểu Linh, chỉ có thể ra ngoài nói thôi. Kỳ thật, ta cũng muốn ở trong nhà, đúng là phiền toái.

Diệp Lãng cau mày nói.

...

-Ngươi là đồ đần, ngươi cho người khác đang nói Tiểu Linh sao, không phải nói nàng!

Long An Kỳ tức giận, nàng biết Diệp Lãng đang hiểu lầm.

-Không phải nàng? Không phải gia gia đang nói Lãnh Huyết Tổ sao, nàng là người của Lãnh Huyết Tổ.

Diệp Lãng nghi ngờ nói.

-Gia gia của ngươi đang nói người mà ngươi vừa mới liên hệ kìa!

Long An Kỳ nói ra.

-Người mà ta liên hệ? Bọn họ không ở trong nhà, bọn họ cũng không tiến vào đây!

Diệp Lãng trả lời, càng ngày hắn càng mơ hồ.

-Thế người vừa rồi ngươi liên hệ đang ở nơi nào?

Long An Kỳ hỏi.

-Đương nhiên là ở cứ điểm của bọn họ.

Diệp Lãng trả lời rất tùy ý.

-Cụ thể là ở nơi nào?

Long An Kỳ tiếp tục hỏi.

-Cụ thể, ta không thể nói, đây là tin tức nội bộ của Lãnh Huyết Tổ, mà các ngươi không phải là người của Lãnh Huyết Tổ.

Diệp Lãng lắc đầu, đây là chuyện mà hắn đáp ứng, tuy quyền hạn mà Lãnh Huyết Tổ trao cho hắn rất hữu hạn, nhưng hắn cũng phải tuân thủ quy củ của Lãnh Huyết Tổ.

-Ta là mẫu thân của ngươi!

Long An Kỳ tức giận.

-Mẫu thân cũng không thể nói, đây là vấn đề nguyên tắc! Người phải hiểu cho con!

Diệp Lãng lắc đầu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio