Luyện Kim Cuồng Triều

chương 751: bị bắt (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Ân, chúng ta ngoéo tay đi!

Diệp Lãng chìa ngón út nói với tiểu công chúa.

- Hừ, ta không phải là tiểu hài tử…

Tiểu công chúa vểnh chiếc miệng nhỏ nhắn, tựa hồ rất khinh thường hành động của Diệp Lãng, nhưng nàng lại vươn tay thật nhanh cùng Diệp Lãng ngoéo tay.

- Đã ngoéo tay, trăm năm không được thay đổi!

- Chúng ta tiếp tục phóng pháo hoa, hôm nay chúng ta phải phóng toàn bộ…

- Ân!

Đám người Diệp Lãng lại bắt đầu tiếp tục phóng pháo hoa, tiếng cười đùa quanh quẩn bên hồ, giờ khắc này tuy Diệp Lam Vũ cảm thấy thật vui vẻ, nhưng cũng không nghĩ tình huống này ngày sau không còn, sau này vẫn sẽ còn rất nhiều cơ hội.

Nhưng có một đoạn thời gian sau đó nàng bắt đầu hối hận, bắt đầu sợ hãi, hối hận chính mình đã không quý trọng, sợ hãi đây là trí nhớ cuối cùng trong đời mình…

Mà sau khi trải qua chuyện như vậy, nàng lúc nào cũng quý trọng từng giây từng phút ở chung như thế, bởi vì thế sự vô thường, chuyện gì cũng có thể phát sinh ngay sau đó, cho dù là người thường xuyên ở bên cạnh mình, đều có thể ngay sau đó đột nhiên biến mất, đột nhiên chỉ còn là trí nhớ.

Đừng để bản thân ngày sau phải hối hận, phải nắm chắc mỗi một khắc hiện tại!

Nhưng việc này cũng chỉ xảy ra sau đó, hiện giờ mấy người Diệp Lãng vẫn vui vẻ khoái hoạt chơi đùa, thẳng đến khi phóng hết pháo hoa mới tự quay về nghỉ ngơi, chấm dứt ngày hôm nay.

- Ngàn vạn lần đừng tiếp tục phóng, ta cầu xin ngươi, ngàn vạn lần đừng tiếp tục!

Thất ca không ngừng cầu nguyện, không ngừng lẩm bẩm.

- Cút!

Tất cả mọi người đều trợn mắt nhìn hắn, muốn gõ hắn, kể cả thất tẩu bên trong.

- …

- Buổi tối huynh ngủ một mình đi! Hừ!

Thất tẩu đóng lại cửa phòng, nhốt thất ca bên ngoài.

- Đừng a, lão bà, một người ngủ rất lạnh.

Thất ca ở bên ngoài hô.

- Mặc kệ!

- Không, lão bà, muội phải quan tâm. Lạnh chết ta, đến lúc đó muội phải chiếu cố ta, khi đó muội phải…

Thất ca ở bên ngoài phát huy ưu thế của hắn, đem một loạt những chuyện không liên quan gì nhau liệt kê ra cùng một chỗ.

- Được rồi, được rồi, xem như muội sợ huynh! Thật không rõ lúc đầu muội thích huynh chỗ nào…

Thất tẩu không chịu nổi, mỗi lần thất ca nói chuyện nàng đều thua, thật sự nói không lại thất ca.

Cuối cùng, vẫn giống như thường ngày, mở cửa, ngay sau đó hai người cùng nhau…

Khụ khụ, cùng nhau nghỉ ngơi mà thôi, đừng nghĩ sai lệch.

Vài ngày sau đó người của Diệp gia vốn nghĩ Diệp Lãng bọn họ sẽ xuất hiện, nhưng không nhìn thấy, điều này làm cho họ nghĩ đêm phóng pháo hoa hôm đó cũng không liên quan tới việc Diệp Lãng đang nghiên cứu.

Kết luận này làm thất ca tan nát cõi lòng, hắn thề nhất định đợi khi Diệp Lãng đi ra hung hăng giáo huấn một trận, thuận tiện hỏi phối phương chế tạo pháo hoa.

Vì sao phải hỏi việc này?

Bởi vì có một ít người có tiền đã tìm người của Diệp gia muốn mua loại pháo hoa này, giá cả hoàn toàn không thành vấn đề, dù cao tới đâu họ cũng muốn mua.

Đây là đại sinh ý a, là con đường phát tài!

Mặc dù phía trước Diệp Lãng làm chuyện phá sản, nhưng ít ra cũng giống như quảng cáo, một quảng cáo siêu cấp làm cho rất nhiều người đều mơ tưởng mua được nó.

Chính bởi vì như vậy mới có nhiều người muốn tới mua, sinh ý mới trở nên nóng nảy đến như thế.

Lúc này thất ca không thể không bội phục, thập tam thật sự giống như vị thần, mỗi một hành động đều khiến cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -

Ở trong mấy ngày này, Diệp thành tiếp tục đàm luận về Diệp Lãng, lại suy đoán hắn đang làm gì tại Hạo Nguyệt Hồ, cũng bởi vì vậy nhiều tin tức bắt đầu bát quái truyền lên.

Rất nhiều người đều đang suy đoán, lúc này Diệp Lãng phóng pháo hoa nhất định đang chúc mừng điều gì đó, có thể bởi vì đã chế tạo thành công nên họ càng có chuyện để suy đoán.

Chẳng qua mọi người hiểu mình đã đoán sai, Diệp Lãng vẫn còn chưa đi ra, vẫn tiếp tục lưu lại Hạo Nguyệt Hồ.

Cứ như vậy sự kiện này chầm chậm tiêu tan, mọi người cũng càng ngày càng ít đàm luận chủ đề này.

Diệp Lãng vẫn tiếp tục công việc của mình, dựa theo hắn suy tính ít nhất còn cần mấy tháng mới có thể hoàn thành, cho nên hắn không muốn rời khỏi nơi đó.

Về phần những người khác còn đang kiên cố cảnh giới của mình, bằng không sẽ ảnh hưởng rất lớn đến việc phát triển trong tương lai của họ.

Nếu không vì củng cố cảnh giới, Diệp Lam Vũ cũng đã sớm chạy ra ngoài khoe với mẫu thân mình đã giỏi hơn bà, về phần thất công chúa cùng Diệp Chỉ Tình, hai người họ căn bản không thích làm chuyện như vậy, vẫn yên tĩnh tu luyện, không đi ra ngoài cũng không sao cả.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio