Edit: Mặn ca ca.
Beta: Cẩm.
Không chấm gia vị?
Lâm Linh Nhi cảm thấy hơi xấu hổ.
Không lâu sau, cô ta thấy Tần Minh Viễn cầm đũa, gắp một miếng sủi cảo, cũng không chấm bất kỳ nước gia vị nào rồi đưa vào trong miệng, dần dần vẻ mặt xấu hổ mới biến mất.
Xem ra là do không tìm được cách bắt chuyện chính xác, chứ không phải là bản thân cô ta có vấn đề.
Lâm Linh Nhi quyết định sẽ không ngừng cố gắng.
Khi cô ta hỏi về một số vấn đề liên quan đến các nhân vật trong vở kịch, đều nhận được câu trả lời của Tần Minh Viễn. Có lẽ sau một ngày làm việc mệt mỏi, giọng nói của anh có phần trong trẻo hơi khàn, trầm thấp hơn.
Bỗng nhiên Lâm Linh Nhi nhớ đến một hotsearch mà mình đã xem trên Weibo cách đây rất lâu rồi...
Là đoạn video ngắn về cuộc phỏng vấn của Tần Minh Viễn, khi đó anh vừa mới kết thúc công việc sau một đêm dài.
Trong giọng nói của anh lộ ra phần mệt mỏi, nên thanh âm phát ra hơi khàn, trầm thấp hơn bình thường, vì thế anh được cả Châu Á bầu là người có giọng nói gợi cảm nhất. Trên Weibo rất nhiều người vì thanh âm này liền từ người qua đường chuyển thành người hâm mộ, ai cũng ghen tị không biết người phụ nữ nào sẽ thức dậy bên cạnh Tần Minh Viễn trong tương lai.
Lúc đó, Lâm Linh Nhi cũng bấm chuột vào xem, chỉ cảm thấy thanh âm quả thật rất êm tai, ngoại hình cũng ưa nhìn.
Nhưng hôm nay, khi nghe thấy ở khoảng cách gần như vậy, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy đường nét tao nhã, uyển chuyển cùng hơi thở mang theo hormone chỉ thuộc về đàn ông của Tần Minh Viễn, trong phút chốc tim cô ta lại nhảy lên kịch liệt.
Cô ta vừa mở miệng, còn chưa kịp nói gì thì thấy Tần Minh Viễn đang chăm chú nghe Trương Toàn nói chuyện.
“... Tác giả tên Đường Từ Từ, là một cô bé vừa tốt nghiệp, quen thuộc với văn hóa thế giới giả tưởng, phong cách tinh tế, nội dung thú vị, hài hước, là một nhân tài hiếm có. Công ty chúng tôi đề cử cho cô ấy một vị trí, ngay ngày hôm đó, cô ấy đã nhận được đông đảo sự quan tâm.”
Trong lời nói của Trương Toàn có tâm tư nhỏ khó phát hiện, cô muốn đẩy mạnh tiêu thụ một phen.
Đương nhiên, mục tiêu của cô không phải là chú tư hay diễn viên có địa vị như Tần Minh Viễn.
Mà mục tiêu của cô tối nay là hai vị phó đạo diễn.
Tác phẩm Hôm Nay Cũng Cố Gắng Diễn Kịch Với Chồng của Kẹo Bông Gòn, xét từ nội dung đến hình thức mà nói không phù hợp làm thành phim điện ảnh hay phim truyền hình, nhưng lại rất phù hợp phát triển thành phim truyện ngắn trực tuyến với bản quyền phim hoạt hình.
Chú tư vốn là một đạo diễn nổi tiếng, từ khi ra mắt các tác phẩm của ông đều là những chế tác lớn, có sự dàn dựng khổng lồ, nội dung chứa sự thăng trầm, triết lý nhân sinh sâu sắc, chú tư không có khả năng sẽ đi quay kiểu chuyển thể như này được, chỉ những đạo diễn mới có thể sẽ lựa chọn những tác phẩm đã cải biên.
Càng không thể nói đến người có địa vị cao trong giới như Tần Minh Viễn, loại tác phẩm dùng để giải trí khi rảnh rỗi càng không thể lọt vào mắt anh.
Nhưng hai vị phó đạo diễn kia thì lại khác, chú tư thấy bọn họ có tài năng nên mới dẫn họ tiến vào vòng, đến nay cũng chưa có tác phẩm cá nhân nào, quan trọng là trong nhà họ có tiền, gặp phải tác phẩm tốt, nói không chừng có thể tự mình mua bản quyền, độc lập phát triển.
Làm đạo diễn mới mà nói, phim chiếu trên mạng chưa chắc không phải là một lựa chọn tốt.
Nhưng mà, hai vị phó đạo diễn nhìn như nghiêm túc nghe cô nói chuyện, thực tế ánh mắt bọn họ đều không tập trung, dường như không có hứng thú.
“Vậy à? Đây là tác phẩm gì?” Tần Minh Viễn – người vẫn luôn trầm mặc, đột nhiên hỏi một câu.
Trương Toàn cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
Ngay cả hai vị phó đạo diễn biểu tình trên mặt viết bốn chữ hứng thú ít ỏi cũng ngồi ngay ngắn nghe Trương Toàn nói.
“Một quyển truyện tranh được đăng nhiều kỳ liên tiếp, phù hợp với mô phỏng cái nhìn về thế giới giả tưởng.”
“Tên là Hôm Nay Cũng Cố Gắng Diễn Kịch Với Chồng.”
Trương Toàn cười, tiếp tục nói: “Bây giờ, giới trẻ đều thích thể loại này, vô cùng thú vị, mặc dù là một đề tài có độ khó cao, thế nhưng thắng ở phần mới lạ và độc đáo. Những người trong bộ phận bản quyền và bộ phận tiếp thị của công ty chúng tôi cho rằng việc phát triển web drama ngắn có thể trở thành loại hình hot nhất trong năm tới.”
Tần Minh Viễn không nói tiếp.
Trương Toàn không khỏi kinh ngạc, cô chưa từng nghĩ Tần ảnh đế lại có hứng thú với tác phẩm như vậy. Tuy rằng, trong tác phẩm nam chính cũng là ảnh đế, nhưng anh ta ngày nào cũng phải đi khám bệnh. Thậm chí cô từng hoài nghi Kẹo Bông Gòn là anti-fan của vị ảnh đế nào đó.
Tuy nhiên, Tần Minh Viễn muốn tiếp tục nghe về đề tài này, nếu cô không bắt lấy cơ hội thì cũng không xứng đáng đảm đương chức Tổng biên Mạn Hà.
Cô cười khanh khách hỏi: “Thầy Tần cảm thấy hứng thú không? Nếu thấy hứng thú, tôi có thể đem nội dung bản kế hoạch chia cho người đại diện của ngài.”
Trầm ngâm một lát, Tần Minh Viễn hỏi một câu: “Tác giả là cô gái nhỏ vừa mới tốt nghiệp?”
Trương Toàn cho rằng anh lo lắng tuổi của tác giả quá trẻ, không có sự từng trải, tranh vẽ không đả động được lòng người, vội vàng nói: “Tuy là cô gái mới tốt nghiệp, nhưng vì còn trẻ nên cô ấy hiểu được giới trẻ thích gì, cần gì, mới có thể tạo lên ấn tượng với họ.”
“Tác giả tên Đường Từ Từ?”
“Đúng vậy, Đường trong thơ Đường, Tống Từ Từ là tên thật của cô ấy, bút danh là Kẹo Bông Gòn.” Trương Toàn cười một cái rồi nói: “Tên của cô gái này cũng thật ý tứ, nghe nói là cha thích thơ Đường, mẹ thích thơ Tống, nên mới có cái tên như vậy.”
Tần Minh Viễn cười nhẹ một tiếng, nói: “Còn rất thú vị, chỉ có điều công việc của tôi đã xếp đầy trong hai năm sắp tới, cũng không muốn làm chậm trễ việc phát triển bản quyền tác phẩm, xin hãy gửi một bản nội dung cho trợ lý của tôi.”
Trương Toàn vui mừng khôn xiết, nói nhanh: “Được, tôi sẽ liên hệ với anh Tiểu Ngạn.” Rồi lại nhìn về phía hai vị phó đạo: “Lý đạo và Vương đạo có cảm thấy hứng thú không? Nếu cảm thấy hứng thú, tôi có thể gửi cho các anh một bản.”
Bản thân hai vị phó đạo diễn cảm thấy không hứng thú lắm, nhưng lại thấy Tần Minh Viễn hứng thú, cũng muốn cẩn thận hiểu biết một phen, sôi nổi gật đầu đồng ý.
Thấy thế, trong lòng Lâm Linh Nhi vô cùng vui vẻ.
Cuối cùng cũng có một chủ đề không liên quan gì đến diễn xuất!
Cô ta nói với Trương Toàn: “Em cũng rất tò mò về nội dung, cô Trương có thể gửi em một bản. Lúc rảnh em cũng thích đọc truyện tranh, có lẽ em sẽ cảm thấy hứng thú.”
Cô ta nhẹ nhàng chớp mắt, giọng dịu dàng hỏi: “Bình thường thầy Tần cũng đọc truyện tranh sao?”
Tần Minh Viễn nhướng mi nhìn cô ta, cười như không cười nói: “Không đọc.”
Quý Tiểu Ngạn thân là trợ lý của Tần Minh Viễn, tuy rằng cầm tiền lương cao gấp năm lần so với các trợ lý minh tinh khác, nhưng phạm vi công tác của cậu là kiêm trợ lý sinh hoạt, trợ lý công tác, còn làm tài xế.
Một năm hiếm khi cậu có ngày nghỉ, thời điểm ăn Tết đều đi khắp nơi cùng Tần Minh Viễn tham gia hoạt động, thời gian duy nhất cậu được nghỉ ngơi là sau khi Tần Minh Viễn kết thúc một ngày làm việc. Mà Tần Minh Viễn là một người cuồng công việc, bình quân mỗi ngày, cậu chỉ có thời gian nghỉ ngơi không đến năm tiếng đồng hồ.
Khi Tần Minh Viễn ở trong xe ăn khuya, cậu sẽ ở bên ngoài xe bảo mẫu nhấm nháp món thịt nướng bên đường.
Một tin nhắn thêm bạn tốt trên Wechat.
—— Tôi là Trương Toàn, thầy Tần nhờ tôi thêm bạn với ngài.
Quý Tiểu Ngạn thêm Wechat của Trương Toàn, sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, cậu đã hiểu ý định của Trương Toàn.
Đồng thời, khá ngạc nhiên.
Cậu làm việc dưới trướng Tần Minh Viễn mấy năm, lúc rảnh rỗi anh thường luyện tập để hoàn thiện bản thân, hoạt động giải trí cũng rất nhiều, tham gia các cuộc đấu giá cao cấp khác nhau, hay sưu tập du thuyền và máy bay tư nhân.
Không nghĩ đến anh cũng sẽ hứng thú với một bộ truyện tranh? Cái tên là Hôm Nay Cũng Cố Gắng Diễn Kịch Với Chồng?
Quý Tiểu Ngạn nuốt một miếng bánh bao cuối cùng, mở cửa sổ thông khí, đồng thời click vào nội dung truyện tranh Trương Toàn gửi tới.
Truyện tranh chỉ có ba chương, rất ngắn. Chưa đầy mười phút Quý Tiểu Ngạn đã xem xong.
Chương đầu tiên giới thiệu nam nữ chính. Nam chính là một diễn viên đang nổi tiếng, không có bất kỳ giới thiệu nào về lý lịch của nữ chính, thậm chí chỉ có hai nhân vật xuất hiện trong chương một. Phần còn lại đều thể hiện tính cách của nam chính Lục Huy có bao nhiêu xấu xa, và tất cả mọi người nghĩ hai người vô cùng ân ái. Đến phần cuối chương hai, nam chính Lục Huy xảy ra tai nạn xe cộ, ngã ra ngoài cửa sổ xe, bỏ qua định luật Newton và định luật vòng tròn Carlyle của Thomas [] sau khi nặng nề ngã xuống đất, nữ chính Ôn Tố bật khóc, nước mắt chảy giàn giụa.
[] Định luật vòng tròn Carlyle của Thomas: nói về quỹ đạo xoay vòng.
Trong cảnh cuối cùng, những con ác quỷ nhỏ trong nội tâm Ôn Tố đang nhảy mua vui mừng, đang nghĩ mình có thể nhận được ít nhiều tài sản của Lục Huy.
Nói đến cũng thật kỳ lạ, truyện tranh rõ ràng không tính là nội dung thực tế gì, nhưng vô cùng có ma tính, đã nghĩ đến việc xem chap tiếp theo.
Quý Tiểu Ngạn cũng vào ứng dụng Mạn Hạ để cập nhật thông tin mới nhất.
Quý Tiểu Ngạn cười ha ha ở trong xe bảo mẫu, sau khi cười xong lại buồn bực.
Không đúng, các loại kịch bản linh tinh, hoặc là tiểu thuyết chờ cải biên, tất cả đều do anh Phong phụ trách. Tuy cậu cũng làm trợ lý công tác, nhưng trên cơ bản đều làm những việc vặt.
Đúng lúc này, cửa xe bảo mẫu bị mở ra.
Tần Minh Viễn mang theo toàn thân đầy khí lạnh lên xe.
Quý Tiểu Ngạn vội vàng đóng cửa sổ xe lại, mở hệ thống sưởi ấm lên, hỏi: “Ông chủ, quay về chung cư Thần Hi sao?”
“Ừ.”
Tần Minh Viễn vô cùng mệt mỏi, dựa vào ghế xe đã được điều chỉnh tốt, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Quý Tiểu Ngạn nhớ đến việc truyện tranh, hỏi: “Đúng rồi, ông chủ, em đã nhận được truyện tranh của Trương Toàn Mạn Hà gửi đến, có cần em chuyển đến hòm thư của anh không?”
Đôi mắt Tần Minh Viễn cũng chưa mở, không quan tâm nói: “Không cần, tiện tay giúp đỡ thôi, xóa đi.”