Ly Hôn Hiểu Biết Một Chút

chương 113

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

LY HÔN HIỂU BIẾT MỘT CHÚT - CHƯƠNG

Tác giả: Thủy Sắc Thiên Thanh

Edit: Alex

_____________

Chủ đề tâm sự mỏng tối nay của Thẩm Mộ và Khương Vu có liên quan đến Phương Huyên.

Thẩm Mộ hỏi: "Sao em lại chú ý đến Chế Tạo Idol?"

Phải biết rằng Thẩm Mộ có nội ứng là Trương Tích, đã sớm moi ra sạch sẽ quãng thời gian thanh xuân của Khương Vu mà mình chưa từng tham dự.

Khương Vu lúc còn ở trường quả thật chính là robot học tập. Ngoại trừ sách giáo khoa và luật pháp ra thì trong mắt căn bản không có bất cứ thứ gì khác. Ngay cả yêu đương còn chưa từng, càng đừng nói đến chuyện theo đuổi thần tượng. Cho nên đối với việc Khương Vu chú ý đến một tiết mục thần tượng như Chế Tạo Idol, còn nghiêm túc bình chọn để giúp cho thần tượng của mình được ra mắt, nhìn sao cũng không giống chuyện luật sư Khương sẽ làm.

- Chuyện này ấy, nói ra thì rất dài. - Khương Vu đổi tư thế, nghiêng người nằm đối diện Thẩm Mộ.

Vì sao luật sư Khương lại dính đến tiết mục Chế Tạo Idol này? Đáp án rất đơn giản, bởi vì một vụ ủy thác.

Chế Tạo Idol được chú ý bao nhiêu thì cũng sẽ có bấy nhiêu mâu thuẫn. Chín mươi chín thí sinh cuối cùng chỉ chọn ra bảy người tạo thành một nhóm để ra mắt, đủ biết sẽ cạnh tranh gay gắt đến độ nào. Mà nơi có cạnh tranh thì ắt sẽ có một ít thủ đoạn xấu xa. Vụ ủy thác Khương Vu tiếp nhận có liên quan đến vấn đề ấy.

- Nói cách khác, người ủng hộ của Phương Huyên đã từng là thân chủ của em?

Khương Vu vươn một ngón tay lắc lắc trước mặt Thẩm Mộ: "Không, người ủng hộ của Phương Huyên là đối tượng mà thân chủ của em muốn khởi tố."

- Ồ?

Thẩm Mộ khá tò mò. Làm sếp công ty quản lý của Phương Huyên, trong ấn tượng của Thẩm Mộ thì khi đó cũng không phát sinh tình huống công ty đối chọi với luật sư Khương.

- Lúc đó, người ủy thác đến tìm em, muốn khởi tố ê-kíp của Phương Huyên cạnh tranh không công bằng, hơn nữa còn tuyên bố Phương Huyên và ban tổ chức, trưởng đài truyền hình Tinh Không có quan hệ không chính đáng trong thời gian dài.

- Đúng là bậy bạ. - Thẩm Mộ cười khẩy.

Thiên Duyệt là công ty giải trí chuyên về điện ảnh, truyền hình và nghệ sĩ, hoàn toàn không có kinh nghiệm trong việc đào tạo ca sĩ và thần tượng. Phương Huyên vốn cũng là thực tập sinh được công ty hướng đến mảng điện ảnh, đã có mục tiêu rõ ràng. Làm sếp của công ty giải trí Thiên Duyệt, Thẩm Mộ mới đầu cũng không quá tán thành việc Phương Huyên tham gia một tiết mục lấy đào tạo thần tượng là chính như vậy.

Theo quan điểm của Thẩm Mộ thì diễn viên hẳn nên kính nghiệp một chút, phải quý trọng danh tiếng, phải dùng tác phẩm để nói chuyện, không nên tùy tiện đặt mình vào cái chảo nhuộm khổng lồ kéo fan ấy. Nhưng người đại diện của Phương Huyên vẫn luôn nói tiết mục này có nội dung mới mẻ, độc đáo, lại nhận được nhiều sự quan tâm, là con đường tuyệt hảo để lộ mặt trước công chúng, tăng độ chú ý. Phương Huyên vô cùng xinh đẹp, dung mạo ấy nhất định có thể hút mắt. Lại nói Phương Huyên cũng không có cơ sở vũ đạo gì, nghĩ chắc sẽ không lọt vào danh sách cuối cùng được ra mắt. Chỉ là bỏ thời gian ba tháng đi làm bình hoa thôi, không cần chiếm dụng tài nguyên của công ty, chỉ dựa vào tiết mục đã có thể kéo được sự nổi tiếng, tới lúc đó lại quay về Thiên Duyệt phát triển. Chuyện làm ít được nhiều như vậy, cớ gì lại bỏ qua? Vì thế, lúc ấy, tất cả mọi người trong Thiên Duyệt đều ôm tâm thái như vậy mà để Phương Huyên đi tham gia tiết mục, căn bản không ai hy vọng Phương Huyên có thể lọt vào danh sách cuối cùng, lấy thân phận thần tượng mà ra mắt, càng không cần phải nói đến việc dùng thủ đoạn không chính đáng để giành chỗ, dọn đường cho Phương Huyên.

Khương Vu không biết kế hoạch của Thiên Duyệt lúc trước. Cô chỉ là một luật sư cẩn trọng, nhận ủy thác của đương sự xong liền bắt đầu thu thập, sửa sang những tư liệu có liên quan, hơn nữa còn chộp vào tay cái mà đối phương gọi là chứng cứ chứng minh Phương Huyên, ê-kíp, cùng những người ủng hộ dùng thủ đoạn không công bằng.

Thẩm Mộ nghe đến đó, thật sự cảm thấy tò mò: "Chứng cứ? Là những chứng cứ gì?"

Khương Vu nhớ lại, đáp: "Số lượng bình chọn, số lượng phát sóng bất thường, cùng với một ít ảnh chụp và file ghi âm Phương Huyên cùng ê-kíp lén tiếp xúc với ban tổ chức chương trình và người trong đài truyền hình Tinh Không."

- Cũng thật công phu ha. - Thẩm Mộ trào phúng.

Khương Vu bất đắc dĩ nói: "Đúng vậy. Vô cùng công phu cho em một đống chứng cứ giả, bị vạch trần xong còn không chịu thừa nhận."

Thẩm Mộ cười sung sướng: "Hahaha, sao em lại biết là chứng cứ giả?"

- Giả tạo chứng cứ thì ít nhất cũng nên kiếm một người chuyên nghiệp tới chỉnh sửa ảnh đi. Mấy tấm ảnh ghép ấy dùng bộ lọc còn chả giống nhau. - Khương Vu lắc đầu.

- Sau đó thì sao?

- Sau đó, em nói cho đám nhóc ấy biết nếu trình chứng cứ giả cho tòa án thì phải chịu trách nhiệm pháp luật thế nào. Vậy là chúng không đến nữa.

- Chính vì vậy cho nên em mới chú ý đến Phương Huyên? - Thẩm Mộ hỏi.

- Ngược lại, chính vì vậy nên em mới cảm thấy chuyện theo đuổi thần tượng này thật quá phiền toái, vừa nhảm nhí vừa ấu trĩ. Ngay cả ấn tượng đối với Phương Huyên cũng trở nên không được tốt. Chuyện qua rồi cũng thôi.

- Còn có hồi sau?

Khương Vu gật đầu, đương nhiên là còn có hồi sau.

Các fan nhà kia không tìm luật sư khởi tố, làm lớn chuyện được, nhưng vậy vẫn chưa kết thúc. Pháp luật là nghiêm túc, nhưng internet lại không. Những người đó gặp trắc trở ở chỗ Khương Vu xong cũng học khôn hơn, biết bịa đặt chứng cứ thì phải gánh chịu trách nhiệm về pháp luật nên bọn họ liền đổi sang chơi trò tìm điểm khác nhau. Ghép hai bức ảnh tương đồng lại với nhau là tạo chứng cứ giả, nhưng đặt hai tấm ảnh thật ở cạnh nhau để mọi người tự liên tưởng thì không phạm pháp chứ?

Mấy tấm ảnh bị Khương Vu từ chối khi trước cuối cùng cũng gây phiền toái không nhỏ cho Phương Huyên. Đến tận bây giờ vẫn còn có người nhắc lại những lời đồn đãi khi chương trình đang diễn ra lúc ấy. Dường như cũng chính những bức ảnh đó đã tạo tiền đề cho danh tiếng của Phương Huyên sau này. Từ đó trở đi, bất luận cô làm gì, hợp tác với ai, cuối cùng đều sẽ bị các nhà truyền thông không có tâm cùng cư dân mạng liên tưởng đến những giao dịch không chính đáng.

- Lúc ấy, không ít người trẻ tuổi ở Hoa Sách cũng chú ý tiết mục này. Em cũng là nghe bọn họ bàn tán về Phương Huyên nên mới lên mạng tìm những lời đồn có liên quan đến em ấy xem thử. Em đương nhiên biết những chuyện đó là giả, nhưng chỉ biết thôi cũng vô dụng. Bình luận làm sáng tỏ của một mình em chẳng mấy chốc đã bị nhấn chìm bởi miệng lưỡi mọi người. - Khương Vu cảm thán.

Thẩm Mộ không nói gì nữa. Cô nghĩ Khương Vu hẳn đã tìm được điểm nào đó trên người Phương Huyên tương đồng với bản thân mình. Dù là luật sư hay nghệ sĩ, đôi khi họ phải gánh trên lưng hiểu lầm của mọi người, không cách nào biện bạch cho bản thân. Nghĩ đến đây, Thẩm Mộ có phần đau lòng, vươn tay kéo Khương Vu ôm vào ngực.

Khương Vu tựa vào lòng Thẩm Mộ, tiếp tục nói: "Thật ra mới đầu em chỉ đồng tình thôi. Em cảm thấy Phương Huyên rất vô tội. Chuyện rõ ràng không có làm nhưng lại bị gán lên người. Rồi em bất giác chú ý, thấy em ấy từ một cô bé chỉ có gương mặt xinh đẹp, còn lại cái gì cũng không biết, dần dần đuổi kịp bước chân các bạn, hát được cũng nhảy tốt, thậm chí còn có thể giúp đỡ người khác, đưa ra ý kiến vô cùng mới lạ. Khi ấy em mới thật sự hiểu được vì sao Chế Tạo Idol lại trở thành gameshow đình đám. Trải nghiệm tận mắt nhìn thấy thần tượng mình ủng hộ từng bước trưởng thành, cảm giác được tham dự như vậy thật quá quan trọng. Thật ra Phương Huyên rất có thiên phú ở mảng nhảy và hát. Em ấy xinh đẹp, ngoan ngoãn, nghiêm túc, chăm chỉ. Làm thần tượng đã xuất sắc, sau khi nhóm giải tán, quay lại làm diễn viên lại càng xuất sắc. Giống như em ấy được trời sinh ra để làm nghệ sĩ vậy. Em thấy rất may mắn khi lúc trước đã bình chọn cho Phương Huyên."

- Hiểu rồi. - Thẩm Mộ nói.

Sự tán dương đơn thuần của Khương Vu dành cho Phương Huyên khiến Thẩm Mộ cảm thấy có phần ngượng ngùng vì mấy lần ghen bậy của mình khi trước.

Nói xong chuyện quá khứ, Khương Vu lại đưa ra nghi ngờ đối với kế hoạch phát triển trong tương lai của nghệ sĩ Thiên Duyệt: "Thật ra em vẫn không hiểu lắm. Phương Huyên thật sự rất tốt. Bất luận là con người hay năng lực đều không thể bắt bẻ. Nhưng vì sao Thiên Duyệt lại để mặc cho quá nhiều lời bịa đặt liên quan đến em ấy nhan nhản như vậy?"

Thẩm Mộ ngẫm nghĩ rồi giải thích: "Làm sếp, có đôi khi không nên, cũng không thể quản hết mọi chuyện từ lớn đến nhỏ. Những vấn đề liên quan đến sự phát triển của nghệ sĩ, rất nhiều lúc đều là do người đại diện tính toán, chị cũng không tiện can thiệp quá nhiều. Nhưng mà chị nghĩ, hẳn là bọn họ cho rằng dư luận sẽ không gây nên thương tổn gì thật sự, lại có thể mang đến sự chú ý đủ nhiều để duy trì độ nổi tiếng của Phương Huyên."

Khương Vu cũng không đồng ý với cách nghĩ ấy: "Đối với một nghệ sĩ nữ mà nói thì danh dự rất quan trọng. Chuyện em ấy không làm thì không nên bị mang tiếng. Trên đời này chưa bao giờ tồn tại chuyện gì không cần thanh minh, tự khắc trong sạch. Miệng đời nghiệt ngã, sức mạnh của dư luận là rất lớn. Nếu chờ đến khi nó tạo thành thương tổn thực sự thì thường đã quá muộn rồi."

- Ừ, em nói rất đúng. Chị sẽ nhắc nhở người đại diện của Phương Huyên chú ý hơn. - Thẩm Mộ trịnh trọng nói.

Thẩm Mộ đồng ý dễ dàng như vậy, Khương Vu lại cảm thấy ngượng ngùng: "Có phải em nói hơi nhiều không?"

- Làm gì có chứ, phu nhân tổng tài của chị. - Thẩm Mộ nói xong, trực tiếp kéo người vào lòng hôn một cái.

Khương Vu vội né tránh: "Em không phải."

- Không phải cái gì? Không phải vợ chị hay không phải phu nhân tổng tài? - Thẩm Mộ biết Khương Vu đây là ngượng ngùng nên tiếp tục trêu chọc. Vừa rồi cô nàng này nào là hát nhạc, nào là đọc lời thoại của người khác, cũng không thể để em chiếm thế mãi được.

- Ai nha, không nói với chị nữa, em muốn đi ngủ. - Khương Vu xoay người đưa lưng về phía Thẩm Mộ.

- Ngày tươi đẹp mới bắt đầu thôi. - Thẩm Mộ nói xong, tay liền bắt đầu không thành thật.

Lại nữa!

Thẩm Mộ cái người này lại tới nữa!

Lần này trong lòng không còn áy náy, Khương Vu cũng sẽ không để chị thực hiện được.

- Ngày tươi đẹp của chị mới bắt đầu nhưng ngày tươi đẹp của em sắp kết thúc rồi. - Khương Vu nói, rồi nghiêm túc nhét tay Thẩm Mộ trở lại quần áo chị.

Thẩm Mộ hiếm khi làm nũng chơi xấu. Tay bị nhét về cũng không sao, cô trực tiếp kéo tay Khương Vu, không cho đối phương rụt lại.

Thẩm Mộ đồ lưu manh này!

Hai người lôi lôi kéo kéo nửa ngày, cuối cùng Khương Vu thoát được, vội xốc chăn chạy ra ngoài.

Thẩm Mộ cũng bật xuống giường. Hai người cứ như vậy mà chân trần đuổi bắt khắp nhà. Cuối cùng vẫn là Thẩm Mộ nhanh hơn một chút, ôm được người vào lòng.

- Rồi, rồi, chị đầu hàng. Chị đảm bảo không quậy em nữa. Chúng ta ngủ thôi. - Thẩm Mộ cam đoan.

- Thật không? - Khương Vu hỏi với vẻ hồ nghi.

- Giả. - Thẩm Mộ dùng lực bế người lên, chạy trở lại giường phòng ngủ.

Khương Vu nhỏ yếu lại uất ức. Về thể lực, cô chung quy không phải đối thủ của Thẩm Mộ.

Thẩm Mộ cười xấu xa hai tiếng, bóp mặt Khương Vu, lại khảy khảy tóc mái trên trán. Vậy còn chưa đủ. Biết Khương Vu sợ nhột, cô còn nắm một lọn tóc của mình quẹt qua quẹt lại nơi cổ đối phương.

Chỗ đó của Khương Vu khá mẫn cảm, cô vội rút vào chăn.

Nhìn dáng vẻ đáng thương của luật sư Khương, Thẩm Mộ cảm thấy mỹ mãn. Cô kéo chăn trùm lên cả hai.

- Rồi, ngủ. - Nói đoạn, Thẩm Mộ nhắm mắt.

Chỉ vậy thôi?

Khương Vu xốc một góc chăn, lộ ra đôi mắt hoa đào sáng rọi.

Thẩm Mộ vỗ về nhẹ nhàng từng chút. Hành động ấy khiến Khương Vu cảm thấy an tâm, cũng từ từ khép mắt.

____________

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio