Ma Đế Quân

chương 124: đế quân thần phẩm thương hành

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thanh Ngọc nghe đến đây cũng là thở ra một hơi.

Xem ra đường đi còn dài lắm a!- Đinh! Pháp luân nói cho thiếu gia biết nó đã thu đủ lượng bản nguyên chi khí, cần mười hai ngày để tiến hóa nâng cấp, trong mười hai ngày thiếu gia không thể điều động Pháp luân, sau khi tiến hóa sẽ có kỹ năng mới!Bình tĩnh lại, Thanh Ngọc nói:- Mỗi người hôn ta một cái lấy may mắn nào!Chúng nữ nghe vậy, mỗi người dâng đến đôi môi xinh xắn, chụt một cái rồi thôi.

Chỉ riêng Phù Hoa là còn quấn quít, hôn hắn một hơi thật sâu, làm mấy nữ xung quanh đánh cái mông nàng thật mạnh.Thanh Ngọc đang có điểm tích lũy, bây giờ cũng nên mua sắm một phen!Hắn mở ra Đế Quân thương hành, bắt đầu đổi mới, nhưng chưa kịp làm gì thì lại nghe thấy:- Đinh! Chúc mừng thiếu gia đủ điều kiện mở ra “Đế Quân Thần phẩm thương hành”, đồng thời Hệ thống mở ra chức năng mới: Thu hồi tàn phẩm! Chỉ cần các loại vũ khí, pháp khí, hộ giáp, trận bàn không cần dùng tới, thiếu gia hoàn toàn có thể trao đổi điểm tích lũy với Đế Quân thương hành!- Đinh! Chúc mừng thiếu gia đủ điều kiện mở ra “Uy danh chi lộ”, đồng thời Hệ thống mở ra chức năng mới:Uy danh thương hành! Chỉ cần thiếu gia tích lũy đủ điểm Uy danh, có thể đổi bất cứ vật phẩm nào trong Uy danh thương hành!Thanh Ngọc nghe thông tin mà mừng rỡ, lâu lâu cái Hệ thống này lại cho hắn ít kinh hỉ đấy.

Đầu tiên mở ra Đế Quân Thần phẩm thương hành, Thanh Ngọc nhìn thấy ở đây không cần đổi mới.Tất cả các vật phẩm đều được bán sẵn, nhưng mà có điều…Đắt quá!Rẻ nhất là mấy món binh khí đế bảo hạ phẩm, điểm một chiếc, còn càng kéo về sau, Thanh Ngọc nhìn mà hoa hết cả mắt.

Thánh khí cũng có bán chứ không đùa! Mỗi tội là hai triệu điểm một chiếc!Cái gì?Hỗn Nguyên Thánh khí Thiên Hoa Mạn Thần Vũ? Một tỷ điểm?Cái gì nữa?Chí Tôn Thánh khí Liễu Diệp Toái Tinh Đao? Một trăm ba mươi tỷ điểm?Mẹ ơi?Con tích tới đời nào mới mua được mấy cái này?Thanh Ngọc càng kéo xuống mà càng hãi hùng khiếp vía, xem ra đại tài chủ ở Hằng Thiên tinh như hắn vẫn là nghèo rớt mồng tơi đấy.

Thanh Ngọc thử lấy ra một thanh đao Hoàng khí hạ phẩm bỏ vào bán cho Hệ thống xem sao.

điểm! Hơi lỗ nhưng vẫn được.Tôn khí hạ phẩm Hệ thống thu lại với giá điểm, Đế bảo hạ phẩm điểm!Cái này hay a! Được đó, vụ này được a! Thanh Ngọc bắt đầu có chút âm mưu quỷ kế trong lòng, biết vậy trước đây không đem đấu giá mấy thanh Vương khí kia ở Phước Bình thành nữa!Tiền ít cũng là tiền a!Mấy cái Đế bảo và Tôn khí ở trong bí cảnh Đông Hải Thanh Ngọc và chúng nữ không có ai dùng được cả, vì hoàn toàn không hợp với các nàng.

Chúng đều mang theo sát khí quá nặng, nhiều cái còn là Ma binh hoặc là yêu cầu công pháp cố định.Tôn khí thì Luyện Hư kỳ có thể bắt đầu dùng, còn Đế bảo thì Đại Thừa kỳ mới thúc giục được.

Thanh Ngọc nghe Phù Hoa nói ở Trung Đô cũng rất ít Đế bảo, mỗi gia tộc chỉ có năm bảy kiện mà thôi, hầu hết đều trong tay gia chủ và các trưởng lão Đại Thừa.Bây giờ Thanh Ngọc đang có trong tay kiện Đế bảo, kiện Tôn khí.

Hoàng khí thì có đến kiện.Bình tĩnh! Bình tĩnh lại đã.Hắn tiếp tục mở ra Uy danh thương hành.

Hóa ra cái thương hành này bán bằng điểm Uy danh, bên trong mặt hàng cũng rất phong phú, cũng không cần đổi mới.

Thanh Ngọc hỏi:- Điểm Uy danh là cái gì vậy?- Đinh! Điểm Uy danh có thể lấy được khi thiếu gia khiến người ta biết đến tên mình +, khi người ta ghen ghét thiếu gia +, khi người ta kính phục thiếu gia +, khi người ta sợ hãi thiếu gia +!Thanh Ngọc nghe một chút, thấy cũng có vẻ hơi khó mà kiếm được điểm này đấy, có khi phải về tới Trung Đô may ra mới bắt đầu thực hành được.Ở trong Uy danh thương hành, Thanh Ngọc có nhìn thấy được Lưu Ly Trú Nhan Đan điểm Uy danh một viên, Tịnh Căn đan điểm một viên, Tẩy Tùy Đan điểm một viên, còn nhiều thứ khác nữa, cũng rất hữu ích.

Đặc biệt ở trong đây tài liệu về lục nghệ nhiều vô số kể, cả hạt mầm các loại Đế dược cũng có bán, thú bì để chế tác phù chú cũng có…Cảm thán một chút, xem ra chỉ sợ không có thực lực, chứ còn cái gì cũng dễ nói a!Quay trở lại Đế Quân Thần phẩm thương hành, Thanh Ngọc dứt khoát bán đi kiện Đế bảo, kiện Tôn khí, kiện Hoàng khí, thu về điểm tích lũy!Sảng khoái! Bây giờ Thanh Ngọc đã có trong tay điểm, tha hồ mà mua sắm một phen!Nhưng mà vấn đề là chúng nữ ở trong đây không hề sử dụng được cái gì cả! Ở đây thấp nhất cũng là Đế bảo hạ phẩm, chỉ có Phù Hoa dùng được mà thôi!Dứt khoát mạnh tay mua cho Phù Hoa một cái Khổng Tước Linh và một bộ Vận Nghê Thường hết điểm, Thanh Ngọc quay trở về đổi mới Đế Quân thương hành!Hôn Tử Nhược một cái thật sâu, Thanh Ngọc đổi mới.Không làm hắn thất vọng, Thanh Ngọc tìm được một đôi Huyền Băng Thủ Trạc Hoàng khí trung phẩm cho A Lan, hết điểm tích lũy.Sau đó lại đổi mới, ở trang này Thanh Ngọc nhìn thấy ba vật phẩm vừa ý.Đầu tiên, hắn mua một cây Phượng Linh Bút cho Sương Sương, hết điểm, rồi một Mãn Ngọc Cầm cho Tô Hân điểm.

Cuối cùng Thanh Ngọc tự mua cho mình một cái trận bàn Lãm Nguyệt Kích Tiêm Trận Hoàng cấp, mất thêm điểm nữa.…Sau một hồi điên cuồng mua sắm và đổi mới, Thanh Ngọc chỉ còn lại điểm tích lũy.

Trong Đế Tinh giới bây giờ tràn ngập các loại vật phẩm.

Hắn mua thêm một chiếc Hoàng khí phi hành nữa, sẽ dễ dàng hơn cho việc di dời Vạn Hoa cốc.

Còn số điểm tích lũy này Thanh Ngọc dự định để dành, bởi vì trong Đế Quân thương hành không còn gì vừa mắt nữa.

Khi nào về tới Trung Đô, Thanh Ngọc sẽ mua Đế bảo ra tặng gia gia và phụ thân mẫu thân hắn.Thanh Ngọc ôm lấy Tử Nhược và Mộng Nguyệt vào trong lòng, rồi ngồi dậy, nói với chúng nữ:- Nào các phu nhân, lại đây lão công phát quà nào!Chúng nữ nghe vậy tỏ vẻ thích thú, ai mà chẳng muốn nam nhân của mình tặng quà? Chúng nữ lập tức vây lại xung quanh, xem phu quân muốn tặng gì mình.Thanh Ngọc nói với Sương Sương:- Hôn ta một cái rồi đưa!Sương Sương nhẹ nhàng tiến đến, hôn một cái thật sâu lên miệng Thanh Ngọc, thỏ thẻ:- Có gì cho thiếp vậy?Thanh Ngọc đánh bờ mông trắng nõn kia một cái, rồi đưa Phượng Linh Bút ra:- Cái này cho nàng, Hoàng khí trung phẩm, ta nghe nói nàng có thể hư không họa phù, phải cố gắng lên, biết không?Sương Sương mừng rỡ, nhận lấy bút, rồi cất vào nhẫn trữ vật, lại hôn hắn thêm lần nữa.

Nàng còn muốn âu yếm Thanh Ngọc, nhưng nghĩ tới các tỷ muội xung quanh, lại thôi.Thanh Ngọc lấy ra Băng Phượng Thần Mục và một cây quyền trượng rồi đưa cho Tử Nhược:- Nhược Nhi, ta đã từng hứa sẽ chữa mắt cho nàng, đây là Băng Phượng Thần Mục, còn Chấn Linh Trượng Hoàng khí thượng phẩm, cầm lấy đi.Tử Nhược nhận lấy đồ từ tay Thanh Ngọc mà trào ra nước mắt.

Rút cuộc nàng cũng có cách để nhìn lại rồi.

Thanh Ngọc hôn Tử Nhược một cái rồi nói:- Nhược Nhi, thay đổi linh mục rất đau đớn, nàng có chịu được không?- Nhược Nhi chịu được, nhất định chịu được mà!Tử Nhược khóc lớn, hôn Thanh Ngọc một lần nữa rồi mới chịu thả hắn ra.

Nàng mặc lại y phục, rồi ra ngoài trước, có vẻ như Tử Nhược rất thèm muốn có lại đôi mắt.Cứ thế, Thanh Ngọc đưa cho mỗi đại nương tử của mình một món Hoàng khí, lại hôn các nàng mỗi người một lúc thật lâu.

Khi chúng nữ đã ra ngoài hết, chỉ còn lại Phù Hoa, nàng lập tức ngồi lên người Thanh Ngọc mà nói:- Thiếp không cần gì đâu, thiếp chỉ cần chàng thôi!Thanh Ngọc ôm lấy Phù Hoa, rồi đưa ra một quả cầu long lanh tỏa ra ánh sáng màu xanh nhạt, trên đó có vô số lỗ tròn nhỏ.

Sau đó hắn lại lấy ra một bộ cung trang màu đỏ tuyệt đẹp được thêu dệt vô cùng tinh xảo.Phù Hoa thốt lên:- Đế bảo!Thanh Ngọc hôn Phù Hoa, rồi nói:- Đây là Khổng Tước Linh, còn đây là Vận Nghê Thường, nàng nhận lấy đi.

Bây giờ trong nhà nhiều nữ nhân, vất vả cho nàng rồi.Phù Hoa trào ra nước mắt, ôm chặt lấy Thanh Ngọc mà nói:- Không vất vả, chỉ cần ở cạnh chàng thì không có gì vất vả!Hai người cứ vậy ôm nhau, vô thanh thắng hữu thanh.…Nửa năm sauSau khi thu toàn bộ Vạn Hoa bình nguyên vào trong Tích Địa Châu, Thanh Ngọc để Phù Hoa điều khiển Tử Điện Bảo Xa, rồi tất cả môn nhân đi theo tới Trung Đô bắt đầu khởi hành.Lần này, hầu như toàn bộ Vạn Hoa cốc đều quyết định rời đi.

Tất cả cao tầng và gần ba vạn đệ tử Vạn Hoa cốc đều lên đường di chuyển tới Trung Vực, chỉ có hơn ba ngàn người quyết định không đi, nên Đàm Bách Hương đã cho họ xuất sư, tự do hành tẩu thiên hạ.Ba chiếc Hoàng khí phi hành lao vun vút trên trời cao, hiện tại đã đến ngoại vi Trung Đô.Từ xa, tất cả mọi người đã nhìn thấy một tòa thành khổng lồ vô cùng rộng lớn, phải nói là xa khuất tầm mắt mà vẫn chưa thấy điểm cuối ở đâu.......Mn ơi com mừn hay dở như nào em xem cái, hông thấy ai nói năng gì cạ..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio