Mẫn Mặc bị Tô Tử Duyệt triền ko biết làm sao, cuối cùng đành phải nhấc tay đầu hàng, thẳng thắn nói- Ma con sinh ra, Ma vương qua đời, ở tro khoảng thời gian đến lúc ma con trưởng thành thì vị trí này bỏ trống. Nói cách khác, chỉ cần nguyện ý, ma hậu là có thể lưu lại, thống trị Ma đô. Đợi cho ma con trưởng thành, trả lại quyền lợi. Ma con trưởng thành chu kỳ cùng nhân loại giống nhau rất chậm, cho nên đó là cái thời kì bỏ trống rất dài.
Tô Tử Duyệt nghe xong, nhất thời đem vấn đề Mẫn Mặc tự ti hay ko tự ti phao đến bên, nàng trừng Mẫn Mặc mắt cơ hồ mạo lục quang . Kích động nói- Nữ vương a! Vậy các ngươi tổng cộng có bao nhiêu vị nữ vương?
Mẫn Mặc cười khổ chút nói- cái cũng ko có.
Tô Tử Duyệt sửng sốt, rồi mới cảm thán nói- Quả nhiên vẫn là về nhà có lực hấp dẫn hơn a.
Mẫn Mặc gật đầu tỏ vẻ đồng ý, nói- Ma hậu quyền lợi và giá trị ngay từ đầu đối vài người còn có chút lực hấp dẫn, nhưng là trải qua quá trình như vậy tàn khốc, ko có cái nữ nhân nào nguyện ý kiên trì. Đối với nữ nhân mà nói, ko có cái gì so với cái an nhàn gia có lực hấp dẫn hơn. Đại bộ phận nữ nhân đối quyền lợi dục vọng ko lớn.
_ Tựa Bùi Diệp là dạng nữ nhân đối dục vọng tràn ngập quyền lực quả thật hiếm thấy- Tô Tử Duyệt nói.
Mẫn Mặc lắc lắc đầu nói- Ko đúng, là nam nhân phía sau nàng ta. Nàng ta là vì nam nhân đó làm như vậy, nếu ko nàng ta cũng sẽ ko làm như thế lớn mạo hiểm nửa đêm chạy ra ngoài. Tình cảm nữ nhân rất dễ dàng bị lợi dụng- Mẫn Mặc tìm đến cái nội vụ, phân phó nói- Kêu ma quỷ tro Ma đô khứu giác tốt nhất, đem nữ nhân kia sau khi đến Ma đô đi qua mỗi chỗ đều tra ra cho ta, ta ko quan tâm các ngươi dùng cái dạng phương pháp gì.
Tô Tử Duyệt nhìn cái nội vụ ko biết từ cái địa phương nào mạo đi ra, rồi lại biến mất. Nàng nghi hoặc hỏi Mẫn Mặc nói- Nam nhân phía sau Bùi Diệp muốn để Bùi Diệp vì ngươi sinh đứa nhỏ, rồi đợi tới lúc ngươi chết sau đó Bùi Diệp liền trở thành ma hậu, sẽ đem hắn nâng lên thành Ma đô vương? Ma hậu quyền lợi lớn như thế sao?
Mẫn Mặc nhăn mày nói- Ma hậu đích thực có quyền lợi này, nhưng mấu chốt là mặc dù nâng hắn lên làm vương, ma quỷ khác cũng ko nhất định đồng ý. Ma đô là địa phương được làm vua thua làm giặc, hết thảy phải có thực lực mới tư cách nói chuyện. Nam nhân phía sau Bùi Diệp nhất định là có mấy phần nắm chắc mới dám như thế, đến lúc đó ma con lại ở trên tay bọn hắn, có lẽ bị bọn họ sai khiến cũng nói ko chừng. Bất quá này cũng ko thể kết luận quá sớm, Ma đô cho tới bây giờ k trải qua tình huống cùng loại phát sinh.
Tô Tử Duyệt nói- Mẫn Mặc a, ngươi nói ngươi nên làm cách nào cám tạ ta đây a? Nếu ko phải gặp gỡ ta, ngươi đến chết cũng ko biết đó nha! Ngươi nói khi đó ngươi đã chết còn phải để cho người khác ngủ trên vương sàn của ngươi, chiếm vương vị của ngươi, ko chuẩn còn có thể đánh oa của ngươi. Chậc chậc, nếu là ta chết cũng ko thể nhắm mắt a. Nếu là ta, khác ko nói, ta ít nhất sẽ ko đánh oa của ngươi a, ngươi vậy vương tọa ta cũng giúp ngươi trông cho nó, sẽ ko để cho người khác ngồi- Tô Tử Duyệt nói tới đây, ko khỏi cảm khái chút- Ngươi nói ta sao có thể tốt như vậy cơ chứ?
Mẫn Mặc nghe xong hắn trên trán gân xanh đều bạo đi lên, cả giận nói- Có bản lĩnh ngươi cũng đừng để cho người khác ngủ cùng nữ nhân của ta a!
Tô Tử Duyệt nghe vậy hắc hắc cười, rồi mới đột ngột chuyển đề tài, nói- Hắc hắc hắc… bất quá lại nói tiếp, Ma vương quyền lợi lớn lắm sao? Làm cho người nọ như thế trăm phương ngàn kế mưu quyền soán vị.
Mẫn Mặc khổ cười tiếng nói- Là ăn khổ thì đúng hơn, làm sao đến cái quyền lợi gì, cả ngày liền quan tâm là đó nữ nhân các ngươi.
Tô Tử Duyệt ko hiểu nói- Này ko đúng a, các ngươi đã muốn hình thành hình thái xã hội thống trị, sao lại ko có thực quyền chứ? Ko có quyền lợi như ngươi nói ko phải là ý tứ hàm xúc hình thái thống trị t này ồn tại kỳ thật căn bản ko có ý nghĩa sao?
_ Có lẽ… trước kia có đi- Mẫn Mặc nheo lại một đôi mắt, tựa hồ ở nhớ lại sự tình rất lâu đời. Chỉ có chính hắn biết, đối với là đó chuyện quá khứ hắn hoàn toàn ko biết gì cả. Lúc này, hắn bỗng nhiên nghĩ đến cái gì liền nói- Nói đến cũng kỳ, dạo này vẫn đều có ma quỷ rục rịch, muốn thay thế ta. Chính là dạo gần đây mới có, chẳng lẽ bọn hắn biết chút gì sao?
_ Ngươi này Ma vương là sao vậy làm, bọn họ cũng đều biết, ngươi cư nhiên ko biết?- Tô Tử Duyệt nhịn ko được liếc mắt trừng Mẫn Mặc cái rồi lại giáo huấn nói- Ngươi này Ma vương làm cũng quá bưng tai bịt mắt, đã đánh mất vương vị cũng ko thể oán người khác.
Mẫn Mặc thở dài hơi nói- Có chút đại chủng tộc chiếm phần đông, liên quan đến ít bí mật cổ lão tộc nhân tro Ma đô lúc đó đều đã đời đời tướng truyền xuống dưới. Mặc dù là trưởng bối đã chết, cũng sẽ có tộc trưởng nói bí mật đó với tiểu bối thay thế, rồi mới đời đời tương truyền. Có thể là ta sinh hạ đến liền chỉ có chính mình người, cũng ko có người nào nói với ta tất cả. Ta cũng ko biết vì cái gì ở Ma đô chỉ có ta là đặc thù, cũng ko biết vì cái gì chính mình là Ma vương- Liên quan đến thân thế chính mình, thủy chung là cái khuất tro lòng Mẫn Mặc. Hắn muốn đi thăm dò, nhưng tiền nhân lưu lại manh mối quá ít, gần có ít cũng là theo tro miệng ma quỷ khác nghe tới. Mẫn Mặc muốn chính mình trước khi chết nhất định phải đem này cả đời trải qua cùng chính mình sở biết cùng liên quan đến chuyện Ma đô đều viết xuống hết, như vậy đến lúc nhi tử chính mình gặp khó khăn, cũng có thứ hảo tham chiếu.
Tô Tử Duyệt thở dài hơi, xoay người ôm Mẫn Mặc, lấy tay nhẹ nhàng vỗ lưng của hắn. Mẫn Mặc thấy thế cũng đem Tô Tử Duyệt ôm sát, giống như phải đem nàng nhu tiến vào tro thân thể của chính mình. Tô Tử Duyệt an ủi hắn nói- Đừng lo lắng, Ma đô lớn như thế, tổng hội lưu lại ít dấu vết. Ta sẽ cùng ngươi chậm rãi tìm, tổng có ngày sẽ tìm được.
_ Ta còn có thể đợi đến ngày đó sao?- Mẫn Mặc rầu rĩ thanh âm từ trên đỉnh đầu Tô Tử Duyệt truyền đến.
Tô Tử Duyệt ngẩng đầu, dùng ánh mắt khẳng định nhìn Mẫn Mặc, trảm đinh tiệt thiết nói- Có thể- Nói xong, nàng lại sợ thời gian trung gian này quá dài, Mẫn Mặc có cái gì bất trắc, lại bổ sung nói- Ngươi nếu thật sự gấp ko kịp liền bắt vài người tới đây khảo vấn chút, biết đâu bọn hắn dạo này rốt cuộc nghe đến tiếng gió (lời đồn) gì đó.
_ Ngươi thật đúng là cái bạo quân, động hay ko động đều muốn đánh muốn giết. Ta chết sau này, kiểu này nói ta thế nào yên tâm đem con dân cùng nhi tử của ta giao hết cho ngươi?- Mẫn Mặc thở dài hơi, nói lời này thời điểm hắn hoàn toàn đã quên chính mình thời gian trước còn tự tay diệt bộ tộc hỏa hồ.
_ Ngươi ko phải nói Ma vương rất quyền lực sao, bọn hắn liền lời của ngươi cũng ko nghe, lại sao hội nghe theo ta? Ngươi cũng đừng quá quan tâm, xem trước mặt chuyện Bùi Diệp làm sao giải quyết mới là thực tế- Tô Tử Duyệt nói.
Mẫn Mặc ôm Tô Tử Duyệt, tựa đầu để sát vào bên tai nàng, trầm ấm mê người tiếng nói nói- Ta trước khi chết, nhất định hội đem sở hữu phiền toái tro Ma đô đều bãi bình. Ta sẽ đem phần đầy đủ vương quyền giao toàn bộ trên tay ngươi cùng nhi tử, tin tưởng ta.
Mẫn Mặc lời nói mỗi chữ đều thâm trầm gõ vào tro lòng Tô Tử Duyệt, Tô Tử Duyệt đối lời nói Mẫn Mặc tin tưởng ko nghi ngờ. Tuy rằng ko nói ra được là nguyên cớ nào, nhưng là nàng tin tưởng vững chắc chỉ cần là Mẫn Mặc, liền nhất định có thể làm đến. Như vậy nam nhân, như vậy lời thề ko có nữ nhân nào có thể ko lâm vào động tâm. Tô Tử Duyệt vùi đầu vào Mẫn Mặc rộng lớn ngực, buồn thanh nói- Như thế phiền toái còn ko bằng ngươi đừng chết.
_ Còn ko phải là ngươi định đoạt?- Mẫn Mặc nhẹ nhàng cười, gió nhẹ nâng lên vài sợi tóc của hắn. Rõ ràng nhìn qua ko phải tốt tính khí, có thể là như vậy ôn nhu ở trên thân hắn lại là như vậy phối hợp, giống như trên người hắn là như vậy hòa quyện thành .
_ Vậy ngươi nên hảo hảo biểu hiện.