Tô Tử Duyệt tay chân cùng sử dụng lúc, gắt gao bám cự mãng vậy tráng kiện thân thể, hơn nữa càng ko ngừng dùng nắm đấm chủy đánh lưng của hắn, lấy trả thù hắn làm đau chính mình. Nhưng Tô Tử Duyệt điểm ấy khí lực đối với cự mãng mà nói, quả thực còn thua cào ngứa, liền nghe hắn nói- Bớt dùng ít khí lực đi, đánh nửa ngày tay có đau hay ko?
Tô Tử Duyệt thấy hắn như vậy khiêu khích, chớp đôi mắt suy nghĩ chút. Rồi mới lấy tay ở trên lưng hắn sờ sờ, sau khi tìm đúng địa phương liền dùng móng tay khơi mào hắn nguyên vẹn cứng rắn vảy, dùng chút lực, liền xé hết xuống dưới. Loại vảy trên thân ma quỷ to lớn bộ dạng kỳ thật rất rắn chắc, chỉ có dùng khéo mạnh mới có thể kéo xuống. Tê lân này nhất chiêu là Tô Tử Duyệt ở trên thân nhân ngư luyện qua, nắm giữ nhất định phải có kỹ xảo, tuyệt đối phải làm đủ nhanh : chuẩn : ác, khiến đối phương đau nhói khó chịu.
_ A…- Cự mãng gầm nhẹ tiếng, đột nhiên nhanh hơn tốc độ va chạm ở tro cơ thể Tô Tử Duyệt, đồng thời mở ra thật lớn miệng rắn, làm bộ muốn cắn cổ Tô Tử Duyệt.
Tô Tử Duyệt mặc kệ hắn, lại bay nhanh kéo nguyên vẹn vảy của hắn. Chỉ nghe cự mãng lại thêm tiếng gầm nhẹ, vậy rống tro âm thanh tựa hồ còn dẫn theo chút hương vị sung sướng, dưới thân động tác vẫn như cũ rối loạn phương tấc. Tô Tử Duyệt nheo lại đôi mắt suy nghĩ chút, rồi mới lại kéo thêm nguyên vẹn vảy của hắn.
Chỉ thấy cự mãng nheo lại đôi mắt ngửa đầu tê rống tiếng, đồng thời càng thêm điên cuồng ở tro tiểu huyệt Tô Tử Duyệt co rúm, cơ hồ muốn đánh vỡ bụng Tô Tử Duyệt. Hắn mỗi hạ đều thâm trầm đụng tiến tro tử cung Tô Tử Duyệt, bụng Tô Tử Duyệt bị hắn bị đâm giống như mang thai hơi hơi đột khởi.
_ A… nhẹ chút… muốn đâm chết ta …- Tô Tử Duyệt lúc này trên thân đã xuất ra tầng mồ hôi mỏng, nàng ôm lấy cự mãng lạnh lẽo thân thể, ko ngừng mà ở trên mặt cọ xát nhầm chậm lại chút độ nóng. Nếu lúc này từ xa xa nhìn về phía người bọn họ, chỉ thấy thiếu nữ dâm đãng hầu hạ ở dưới thân cự mãng khổng lồ, rất khó nhận là cự mãng cuốn lấy thiếu nữ, hay là thiếu nữ dây dưa ở trên thân cự mãng. Tô Tử Duyệt lấy tay dịu dàng vuốt ve vảy cự mãng, bên nói- Ân… Ta hảo muốn… cùng ngươi như vậy làm tình a… đến cuối đời a… a…
_ Ngô…- Cự mãng nghe vậy ko khỏi cả người chấn động, cỗ tình cảm chưa bao giờ trải qua vui sướng dưới đáy lòng lan tràn, hắn tiến đến bên tai Tô Tử Duyệt, thấp giọng nói- Ân… ngươi đúng là yêu tinh… trời sinh chỉ là để cho chúng ta là đó ma quỷ làm… nhân loại sao có thể thỏa mãn ngươi ân… ta thật muốn đem ngươi nuốt tiến tro bụng, phải làm sao đây?
Tô Tử Duyệt lúc này đã bị hắn bị đâm cho bay thượng đám mây, nàng bên ko ngừng mà đón ý nói hùa hắn, bên phóng đãng hét to- Nuốt đi… a… nuốt đi… ăn ta… a ── : Nói xong liền nghênh đón cự mãng điên cuồng va chạm. Tô Tử Duyệt bị hắn đâm cho cơ hồ muốn hôn mê. Vậy mang chút thống khổ khoái cảm rất nhanh liền làm cho Tô Tử Duyệt tiết ra, nàng cả người run run ôm lấy thân thể cự mãng, cỗ nóng bỏng mật nước theo tro hoa huyt văng ra.
Cự mãng cũng ko quản Tô Tử Duyệt đã muốn cao trào, vẫn như cũ tiếp tục mãnh liệt va chạm tiểu huyệt nàng. Tô Tử Duyệt thấy hắn như vậy ko thương tiếc chính mình, tức giận ko nhịn được lại cào vảy hắn.
Cự mãng dưới thân gậy tht bị Tô Tử Duyệt gắt gao hấp lấy, vậy cảm giác cơ hồ muốn xoắn đoạn hắn, hơn nữa trên thân từng trận đau đớn, làm cho hắn số gần như điên cuồng. Tô Tử Duyệt mỗi lần xé nát nguyên vẹn vảy, hắn liền cảm thấy dưới thân càng cứng. Như vậy ko thể kiên trì nhiều hồi, hắn liền cũng bắn ra.
phen kịch liệt hoan ái chấm dứt xong, Tô Tử Duyệt ghé vào trên thân rắn. Nàng quơ quơ tro tay chuỗi vảy kim sắc, tựa hồ là ở khoe khoang chính mình chiến lợi phẩm. Tô Tử Duyệt đếm số lượng, rồi mới cố ý chọc giận hắn nói- Chậc chậc, như thế nhiều, đủ làm cho ngươi cái vòng cổ.
Cự mãng phun ra dài dài xà lưỡi, liếm vuốt cằm của nàng, cũng ko cùng Tô Tử Duyệt so đo gì. Hôm nay trận hoan ái như chém giết mang tia đau đớn này, làm cho hắn thỏa mãn xương cốt đều nhanh mềm rớt. Hắn giờ phút này chỉ muốn như thế ôm nàng hoài niệm cao trào vừa rồi.
Tô Tử Duyệt thấy hắn ko quan tâm chính mình, liền có chút nhàm chán nhìn chung quanh. Cuối cùng đem ánh mắt dừng ở trên tòa nấm mồ, rồi nàng chỉ cái nhỏ còn lại hỏi- Mẫu thân ngươi an táng ở bên cạnh phụ thân ngươi?
_ Ko có, bà đã trở lại xã hội nhân loại- Cự mãng dùng cái đuôi nhỏ nhẹ nhàng mà ma sát chân Tô Tử Duyệt, giống như là đùa tiểu sủng vật chính mình dưỡng.
_ Nga- Tô Tử Duyệt nghe vậy gật gật đầu, sau khi qua giây, nàng mới mạnh phản ứng lại, thét to- Cái gì? Ngươi nói bà đã trở về!? Vậy nàng khởi ko phải là ── : Ma hậu chữ này Tô Tử Duyệt cũng ko dám nói xuất khẩu. Nàng chống đỡ thân mình, trừng vậy thật lớn đầu rắn, nhất thời ko có ngôn ngữ.
_ Phải, nàng chính là vị ma hậu của Ma đô- Cự mãng âm trầm tiếng nói.
_ Trách ko được… dám như thế danh chính ngôn thuận cướp người diệt khẩu cũng chỉ có Ma vương mới dám làm- Tô Tử Duyệt thì thào nói- Vậy, vậy ngươi cùng Mẫn Mặc khởi ko phải là huynh đệ cùng mẹ dị cha sao?
_ Hừ- Cự mãng xuy cười tiếng, hiển nhiên rất khinh thường thân phận này. Chỉ nghe hắn âm thanh lạnh lùng nói- Ta cùng hắn đều ko phải là cùng tộc, há có thể thành huynh đệ? Hắn chỉ là con mồi của ta.
_ Quả thật ngươi muốn đoạt vương vị- Tô Tử Duyệt kinh hô.
Cự mãng thản nhiên nói- Ta chỉ muốn hoàn thành nguyện vọng báo thù của phụ thân mà thôi.
_ Đó là phụ thân hắn làm, cùng hắn ko quan hệ a. Ngươi còn nói ngươi ko phải muốn ngồi lên vương vị? Ngươi chỉ là vì dã tâm của mình mà tìm cái cớ thôi!- Tô Tử Duyệt cả giận nói.
Cự mãng lại nói- Chỉ cần hắn chết, ta có thể ko cần cái vương vị kia, ko cần vậy phân sức mạnh thuộc về Ma vương.
Tô Tử Duyệt hừ lạnh tiếng nói- Đều là chó má, ngươi muốn hắn chết, hắn sớm muộn gì cũng sẽ chết. Chờ đứa nhỏ của hắn sinh ra sau này, hắn cũng sẽ chết, ngươi cần gì khổ công phí sức? Ngươi ý đồ căn bản chính là vương vị, bớt lừa mình dối người đi.
Cự mãng đáp- Phải, nhưng nếu như ngươi làm ma hậu, hắn ko nhất định sẽ chết.
_ Ngươi làm sao biết ── : Tô Tử Duyệt nói tới đây bỗng nhiên dừng lại- Bùi Diệp! Quả nhiên là ả ta, ả nói cho ngươi đúng hay ko. Ngươi quả nhiên nhận thức ả!
Cự mãng cười lạnh nói- Đâu chỉ nhận thức, mãi cho đến đêm qua nàng ấy còn cho rằng ta là yêu nàng ấy. Nếu ko phải ta đêm qua cùng nàng ấy nói rõ ràng, chỉ sợ vĩnh viễn cũng sẽ ko biết ta kỳ thật ko hề yêu nàng ấy. Nàng ấy quá mức nhát gan, thậm chí có chút sợ cái bộ dạng này của ta.
Tin tức này làm cho Tô Tử Duyệt cực kì khiếp sợ, nàng mặt nhăn mày chau, thế nào cũng ko nghĩ ra, chỉ phải hỏ- Này thật ko đúng, báo đen truy tìm toàn bộ ma quỷ cùng Bùi Diệp cùng chỗ, căn bản ko tìm ra ngươi.
Cự mãng cười nói- Ngươi có biết ta vì cái gì muốn ở tại địa phương như thế ko? Nơi này có loại cỏ nhỏ rất đặc biệt, chúng nó có thể lẫn lộn khứu giác báo đen, đối ma quỷ khác lại khởi ko đến tác dụng. Lúc trước vị bằng hữu của phụ thân liền là như thế này mang ta tránh thoát khỏi là đó báo đen đuổi giết.
_ Ngươi…- Tô Tử Duyệt nhìn cự mãng dưới thân, nhất thời ko ra ngôn ngữ.
Cự mãng bỗng nhiên hóa thành nhân hình, rồi mới lấy tay nâng lên vuốt cằm Tô Tử Duyệt, làm cho nàng cùng chính mình đối diện, rồi mới nói- Ngươi cũng biết ta vì cái gì hội cùng nàng ấy ngả bài? Bởi vì nàng ấy đã thành quả bóng xẹp hơi, chỉ có ngươi mới xứng làm vợ của ta. Tử Duyệt, làm vương hậu của hắn, ko cần đối hắn động tâm, được ko?
_ Ngươi đúng là điên rồi!- Tô Tử Duyệt phen đẩy ra cự mãng, cả giận nói- Ta nếu ko đồng ý thì sao? Giết ta? Dù sao báo đen cũng tìm ko thấy nơi này, ngươi tính hảo cẩn thận a!
Cự mãng thân thủ đem nàng ôm lại gần, cũng ko xem Tô Tử Duyệt điên cuồng mà đá đánh chính mình, đem nàng giam cầm ở tro lòng của mình. Hắn cúi đầu ở đỉnh đầu nàng hạ xuống hôn, thấp giọng nói- Ở yên đó, bọn hắn đều đem nơi này vây thượng.