Đầu sói đem miệng thấu qua, tham lam mút vào sữa tươi tràn ra trước ngực Tô Tử Duyệt. Đồng thời hắn mạnh tay vuốt ve bộ ngực mịn màng của nàng, bài trừ càng nhiều sữa tươi đến. Tô Tử Duyệt cúi đầu nhìn Đầu sói tựa như đứa nhỏ ở trước ngực của mình hồ nháo, nhịn ko được nói- Ân… đừng làm nữa… a… đã lớn, còn ko chịu… ân… cai sữa?
Đầu sói vẫn lấy loại tốc độ chậm rãi co rúm, Tô Tử Duyệt bị hắn ma sát hồi liền nhịn ko được tước vũ khí đầu hàng. Nàng bên vừa dịu dàng vuốt ve Đầu sói rắn chắc cơ ngực vừa nói- Thật mỏi… ngô… đừng ma sát …- Tay nàng dịu dàng vuốt ve đến bụng đầy vết sẹo vượt quá sức chịu đựng của người bình thường, nàng nhẹ nhàng vuốt ve trên mặt vết sẹo xấu xí kia.
Đầu sói cầm lên ngón tay nhỏ bé trắng nõn của Tô Tử Duyệt đặt trước ngực mình, có chút tự hào nói- Nhìn kĩ đi, gia vì cứu ngươi mà chịu vết thương này, cảm động ko?
Tô Tử Duyệt ko đáp, chỉ là mỉm cười ngọt ngào. Tay nàng lại từ trước ngực Đầu sói dao động đến phía sau của hắn, ngón tay từng cái xẹt qua trước ngực cùng phía sau của hắn thượng qua từng đạo vết sẹo, chậm rãi nói- Vậy mấy vết sẹo khác trên thân ngươi là vì ai lưu lại? Ân? Ông xã…- Tô Tử Duyệt nũng nịu tiếng “Ông xã” khiến Đầu sói thân mình mềm nhũn, suýt nữa liền bắn đi ra. Còn chưa cấp Đầu sói trả lời, chợt nghe Tô Tử Duyệt nói- Kỳ thật vết thương trên bụng ngươi tuy rằng sâu, nhưng nếu ngươi chịu dưỡng thương đàng hoàng ko làm chuyện xấu, cũng ko đến nỗi lưu lại vết sẹo khó coi như thế. Vậy ngươi nói đi, mấy vết sẹo khác trên thân ngươi cũng là làm chuyện xấu lưu lại phải ko? Ngô ──
Còn chưa cấp Tô Tử Duyệt nói xong, Đầu sói liền cúi đầu hôn ở cái miệng nhỏ đang lải nhải của nàng. Đầu sói ngậm cái lưỡi thơm tho của Tô Tử Duyệt ko ngừng mà mút vào, đồng thời tăng thêm lực đạo dưới thân. Tiếng nói của hắn nguyên nhân bởi vì tình dục mà trở nên có chút khàn khàn, hắn thấp giọng hỏi- Như vậy có thể chứ? Vậy tiểu tử có chịu được ko?
_ Ngô…- Tô Tử Duyệt gật gật đầu, lại có chút nhịn ko được nói- Mau lên… ân… thật mỏi… ta muốn ngươi…
Đầu sói thấy Tô Tử Duyệt động tình bộ dạng, nội tâm giống như có thêm tiếng trống thúc đẩy. Hắn nhẹ nhàng lật ngược Tô Tử Duyệt lại, làm cho nàng quỳ trên đệm cỏ mềm mại, như vậy chính mình hồi rong ruổi cũng ko làm bị thương đến nàng cùng cục cưng. Đầu sói lấy tay đỡ cái bụng tròn trịa của Tô Tử Duyệt, rồi mới động thân tiến vào tro dâm huyệt sớm ẩm ướt rối tinh rối mù của nàng.
_ Ngô… ẩm ướt như thế… muốn gia làm ngươi lắm sao? Hửm?- Đầu sói bên va chạm , bên lấy tay nắm núm vú đang sưng của Tô Tử Duyệt. Sữa tươi ko ngừng bị hắn nhéo bóp đi ra, làm đệm cỏ dưới lưng Tô Tử Duyệt ẩm ướt mảng- Ngươi xem bộ dạng dâm đãng của ngươi này… ân… phía dưới lưu thủy, mặt trên cũng lưu… Gia làm ngươi dễ chịu ko? Ân?
_ Dễ chịu… ân… a… đừng đụng nơi đó a… muốn điên rồi … ta muốn ra… a…- Tô Tử Duyệt lúc này đã muốn khóc nức nở, mang thai khiến nàng trở nên phá lệ mẫn cảm, thêm vài cái, liền run run bắn ra. Tro cao trào tiểu huyệt gắt gao lại hấp gậy tht Đầu sói, giống như hận ko thể đem vậy cây gậy làm cho người ta vừa yêu vừa hận nuốt vào.
Đầu sói khó được hảo tâm để cho Tô Tử Duyệt nghỉ ngơi hồi, gậy tht rời khỏi hoa huyt của nàng thời điểm, cỗ dm thủy tùy theo văng ra. Đầu sói cười nói- Gia chính là thích ngươi tùy tiện đụng vài cái là đều có thể ra nhiều nước như thế- Sau khi chờ Tô Tử Duyệt nghỉ ngơi tro giây lát hắn lại tiến vào tiểu huyệt của nàng, hắn cũng ko dám làm cho Tô Tử Duyệt quá mệt mỏi, cho nên cũng ko có kiên trì bao lâu. Sau khi đưa đẩy hơn mười mấy hạ, đi theo khoái cảm tích lũy, động tác của hắn cũng dần dần nhanh chóng lên. Bộ ngực đầy đặn cùng bụng tròn của Tô Tử Duyệt đều bị hắn đâm cho ko ngừng trước sau đong đưa.
_ A… ta ko được… ngươi nhanh bắn đi… a… cục cưng, giống như, giống như động … ngô… ngươi đừng đụng nữa a… a… Đầu sói… ân…- Tô Tử Duyệt an ủi bụng, cục cưng vừa rồi đột nhiên địa chấn làm cho nàng cảm thấy sợ hãi.
_ A… đừng kẹp như vậy gấp…- Tô Tử Duyệt bởi vì khẩn trương mà đột nhiên buộc chặt tiểu huyệt kẹp Đầu sói nhịn ko được rên rỉ lên tiếng- Ân… để cho tiểu tử động đi… ân… chỉ cần hắn ko đi ra, gia vẫn có thể làm tiếp a… Gia muốn bắn, kẹp chặt chút… ân a ── – Đầu sói nói xong, lại rất nhanh tiểu biên độ đưa đẩy hơn mười hạ, chung quy gầm nhẹ tiếng, đem vậy nóng bỏng tinh dịch đều chiếu vào tro tiểu huyệt Tô Tử Duyệt.
Mà Tô Tử Duyệt cũng bị hắn vậy cực nóng tinh dịch làmcả người run lên, liền tiết ra. Cao trào qua sau, Tô Tử Duyệt mềm ngã xuống đệm cỏ. Đầu sói nằm xuống bên nàng, săn sóc thay nàng mát xa lưng, giảm bớt nguyên nhân mang thai mà sinh ra đau nhức. Ngay tại đầu sói muốn gục xuống nước, ngươi cứu ai trước?
Đầu sói bị Tô Tử Duyệt hỏi đến sửng sốt, hắn còn thật sự tự hỏi thật lâu sau đó mới nói- Gia ko biết bơi a, ngươi sau này tránh xa mấy chỗ có hồ nước, chớ để gia lo lắng.
_ Ngươi sao lại phiền như vậy a? Đừng nhéo, ngủ đi!- Tô Tử Duyệt bỗng nhiên nổi quạu khó chịu.
Đây là lần thứ N Đầu sói đối mặt loại vấn đề kỳ quái này, đồng dạng cũng là lần thứ N bởi vì ko trả lời vấn đề mà bị mắng. Đầu sói tro lòng kêu khổ liên tục, tâm nói trước đó ko lâu rõ ràng ko có việc gì, hôm nay sao lại đột nhiên hỏi loại vấn đề vĩnh viễn cũng ko có đáp án chính xác này. Hắn thật cẩn thận tu chỉnh đáp án của mình, rồi nói- Gia nói sai rồi, gia chính là chết đuối cũng trước đem ngươi kéo lên, ngươi thấy đúng ko?
_ Ngươi đã chết đuối thì sao kéo được ta lên chứ? Ngủ! Ta mệt- Tô Tử Duyệt vừa nói vừa đẩy Đầu sói ra, rồi mới nhắm lại đôi mắt.
Đầu sói nhăn mày, sau khi tự hỏi lúc lâu sau mới nói- Vậy gia ngày mai sẽ đi học bơi, được chưa?- Trả lời hắn là tiếng hít thở vững vàng của Tô Tử Duyệt, nàng đã ngủ. Đầu sói nhìn ngủ nhan ngon lành của ái thê, ko biết làm sao lại cười, rồi cũng ôm nàng ngủ.
Đi theo tháng ngày chuyển dời, Tô Tử Duyệt thân mình càng ngày càng nặng, nàng cách ngày sinh cũng càng ngày càng gần. Tô Tử Duyệt đâu vào đấy chuẩn bị quy trình sinh con, mà mama Đầu sói cũng thường xuyên đến xem nàng. Tô Tử Duyệt lo lắng an toàn của mẫu thân Đầu sói, vài ba lần khuyên bảo, nhưng bà vẫn như cũ qua lại đều đặn bên. Tô Tử Duyệt biết, bà trừ bỏ lo lắng cho tôn tử của mình, càng lo lắng hơn là Đầu sói.
Vài ngày này, Đầu sói tựa như người ko có việc gì, giống như chưa ý thức được chút nào việc đứa nhỏ sinh ra sau đó hắn liền gặp đại nạn vậy. Tô Tử Duyệt nhìn hắn vậy phó bất cần bộ dáng liền nhịn ko được nhắc nhở hắn nói- Ngươi tại sao chút giác ngộ đều ko có, người chết là ngươi, còn như thế ko đứng đắn. Ngươi nói xem, lỡ sau khi ngươi chết ta mà khóc ko ra thì phải làm sao đây?
_ Ngươi dám! Đầu sói nghe vậy, nhất thời căm tức nhìn Tô Tử Duyệt nói- Gia mà chết sau này thì ngươi phải khóc, có nghe thấy ko! Bằng ko gia chính là làm quỷ cũng sẽ ko bỏ qua cho ngươi cùng mấy nam nhân kia của ngươi.
Tô Tử Duyệt mất hứng mân mê cái miệng nhỏ nhắn, nói- Chưa từng thấy người bá đạo như ngươi, đúng là hết cách!