Ma Long Phiên Thiên

chương 505: đại nhật đông thăng chi đạo!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bên ngoài sân, ánh mắt Phong Liệt hơi động một chút, trong lòng biết Long Khuynh Vân là muốn liều mạng, kế tiếp chỉ sợ sẽ có nguy hiểm.

"Oanh … "

Một tiếng nổ bạo liệt vang lên.

Huyết long đột nhiên hóa thành một mảnh huyết sắc quang huy mênh mông, hung hăng đánh vào trên người Kim Sở Hiên.

Kim Sở Hiên sắc mặt trở nên hoảng sợ, lúc này hắn giống như người bù nhìn, bị đánh bay ra xa trăm trượng, không ngừng hộc ra từng ngụm máu lớn, nếu không phải trên người có một bảo giáp hộ thể, chỉ sợ có thể bị oanh thành mảnh nhỏ ngay tại chỗ.

Chung quanh mọi người thấy vậy, cũng không khỏi kinh ngạc một trận, hoàn toàn không nghĩ tới tình thế nghịch chuyển nhanh như vậy, mà tất cả mọi người của Ma Long Giáo không khỏi hoan hô không dứt.

Ngay cả Phong Liệt đối với một chiêu này của Long Khuynh Vân cũng tán thưởng không thôi, huyết long trong mơ hồ hàm chứa chút đạo cảnh, rồi lại hơi giống với Thần Binh Chi Lực, thực sự không thể khinh thường.

Song, cái này cũng chưa tính xong.

Khi Kim Sở Hiên chuẩn bị đứng dậy, một đạo mũi kiếm vô cùng sắc bén đã đâm tới ngực hắn.

Con ngươi của Kim Sở Hiên co rụt lại, khuôn mặt không khỏi xám như tro tàn, hắn trong thoáng chốc thấy được chủ nhân của trường kiếm kia, chính là đối thủ nữ giả nam trang kia!

- Cái này không thể nào! Bổn công tử làm sao có thể thua được!

"Phốc xuy … "

Một tiếng trầm đục vang lên.

Huyết sắc trường kiếm đâm thủng chiến giáp, tiến sâu vào cơ thể hắn tới ba tấc!

Giờ khắc này, sắc mặt Long Khuynh Vân trở nên trắng bệch, huyết kiếm trong tay tựa hồ muốn đâm thủng Kim Sở Hiên, nhưng cũng bị một cỗ khí cơ vô cùng mạnh mẽ bao phủ, thế nhưng trong lúc nhất thời tâm thần khó có thể duy trì, một kiếm này cũng không có cách nào đâm xuống nữa.

"Phốc … "

Sắc mặt Long Khuynh Vân trở nên hung ác, đột nhiên cắn nát đầu lưỡi, cưỡng ép tránh thoát khỏi tinh thần khóa của đối phương, nhưng ngay sau đó huyết kiếm trong tay đột nhiên đâm xuống.

- Ngươi dám …

Từ trong đám người Kim Long Giáo vang lên một tiếng quát lớn, lại là một vị cường giả Hóa Đan Cảnh lúc trước an tĩnh như núi, thân hình đột nhiên chớp động, lướt qua ngàn trượng đi vào trong sân, không chút khách khí xuất ra một chưởng.

Nhìn điệu bộ này tựa hồ là muốn đem hai người tách ra, nhưng chưởng phong hùng hồn này cũng là hơi chếch về phương hướng của Long Khuynh Vân, dưới một chưởng mạnh mẽ kia, Long Khuynh Vân giống như nỏ mạnh hết đà chỉ sợ không chết cũng phải trọng thương.

"Hoa … "

Một loạt những tiếng kinh hô vang lên. Text được lấy tại Truyện FULL

Tất cả đệ tử của Ma Long Giáo lòng đầy căm phẫn, giận không kềm được, mắng to Kim Long giáo không biết xấu hổ …

- Đáng chết!

- Đại sư huynh cẩn thận!

"..."

Đám đệ tử Tề Xương Vũ, Kiên Vũ Viện sắc mặt trở nên kinh hãi, cũng không chút do dự lắc mình tiến ra, lao vào trong sân, muốn cứu viện Long Khuynh Vân.

Chỉ bất quá, tốc độ của bọn họ sao có thể cùng cường giả Hóa Đan Cảnh so sánh với nhau, chỉ có thể trơ mắt nhìn chưởng phong ập đến đỉnh đầu Long Khuynh Vân, thổi bay một ít tóc mai.

Đang lúc ngàn cân treo sợi tóc, đột nhiên, một bóng người màu đen lăng không hiện ra, đứng ở trên đỉnh đầu Long Khuynh Vân.

Thân hình của tất cả mọi người không khỏi hơi chậm lại, vô cùng kinh ngạc ngưng mắt nhìn lại, ngay sau đó, bóng đen trở nên chân thật, hiện ra thân hình của Phong Liệt.

- Là Phong sư huynh!

- Tốc độ thật nhanh!

"..."

Phong Liệt khóe miệng cười lạnh, thân hình đồ sộ bất động, miễn cưỡng chịu lấy một chưởng của đối phương, nhưng ngay cả áo cũng không hề lay động nửa phần.

Có Phong Liệt ngăn cản, Long Khuynh Vân cũng vô cùng quyết đoán, trường kiếm trong tay chuyển hướng đâm tới.

"Phốc … "

Một âm thanh trầm đục vang lên.

Ngực của Kim Sở Hiên bị chém thành hai nửa, máu tươi điên cuồng phun trào, bỏ mình tại chỗ.

- Vô liêm sỉ!

Tên kia cao thủ Hóa Đan Cảnh của Kim Long Giáo kia không khỏi trợn mắt tức giận, khí thế trên người đại phóng, gắt gao khóa chặt Long Khuynh Vân, tựa hồ muốn giết chết Long Khuynh Vân để chôn cùng Kim Sở Hiên.

Bất quá, Phong Liệt làm sao để cho hắn như ý?

- Ám … Minh … Thần … Chưởng!

"Hô … "

Một đạo Cự chưởng màu đen mang theo uy thế kinh thiên vắt ngang ở trong thiên địa, trong nháy mắt liền đánh lên trên người tên cao thủ Hóa Đan Cảnh kia.

"Oanh … "

Một tiếng động thật lớn vang lên!

Cự chưởng màu đen xẹt qua trường không, chậm rãi tiêu tán ra bên ngoài.

Mà tên cường giả Hóa Đan Cảnh của Kim Long Giáo kia, ngay cả một mảnh vụn cũng không còn dư lại một miếng nào.

"Ti … "

Sau một trận ngây dại thật lâu, chung quanh nhất thời vang lên một mảnh hít khí, tất cả mọi người khiếp sợ nhìn Phong Liệt ở trên không trung, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin được.

- Thiên a! Phong Liệt thế nhưng một chưởng đánh chết một gã cao thủ Hóa Đan Cảnh Nhị Trọng Thiên! Điều … điều này sao có thể?

- Hừ! Chuyện này có cái gì không thể nào? Cường giả Hóa Đan Cảnh cũng chia thành ba bảy loại! Mà Phong Liệt, ở trong số cường giả Hóa Đan Cảnh cũng tuyệt đối là cường giả!

Phong Liệt một chưởng đánh chết một gã cường giả Hóa Đan Cảnh Nhị Trọng Thiên của Kim Long Giáo, nhất thời oanh động toàn trường, thiên tài đệ tử của các đại môn phái phía ngoài tâm thần không khỏi hoảng sợ, khiếp sợ thật lâu.

Mà Kim Sở Ngạn đang yên ổn ngồi trên bảo tọa cũng là nhịn không được mặt liền biến sắc, "A" một tiếng, đem tay vịn của bảo tọa chấn thành từng mảnh nhỏ, bỗng nhiên đứng dậy, căm tức nhìn về phía Phong Liệt.

Lúc trước hắn vốn định để cho người ta thử dò xét sâu cạn của Phong Liệt một chút, lại không nghĩ, Phong Liệt thế nhưng trong nháy mắt liền phế bỏ mấy gã cao thủ của phe mình, thậm chí ngay cả thời gian để cho hắn cứu viện cũng không kịp, điều này thật sự là vượt qua dự liệu của hắn.

Hơn nữa là, người bị Phong Liệt giết chết cũng không phải cao thủ Hóa Đan Cảnh bình thường, mà là một vị tuyệt thế thiên tài còn chưa cần tới năm mươi tuổi liền tấn nhập Hóa Đan Cảnh!

Thiên tài như vậy, nếu là không có gì bất ngờ xảy ra, dùng một ngàn năm thọ nguyên có thể nói là nắm chắc tấn nhập Long Biến Cảnh.

Lần tổn thất này thật sự rất lớn, mặc dù Kim Sở Ngạn hắn thân là Thập Thái Tử của Kim Long Thiên Triều có địa vị hiển hách cũng đảm đương không nổi tổn thất này.

Huống chi, đường đệ Kim Sở Hiên của mình coi như là gián tiếp chết ở trong tay Phong Liệt.

Thù mới hận cũ lần lượt cộng vào, Kim Sở Ngạn quả thực giận không kềm chế được, giờ khắc này, chỉ có Phong Liệt phải chết mới có thể tiêu trừ cơn giận trong lòng của chính mình.

Sau một khắc, trên người hắn chợt tản mát ra sát khí xông lên tận trời, cơ hồ làm người ta hít thở không thông.

- Phong Liệt! Ngươi đáng chết!

Ánh mắt Kim Sở Ngạn trở nên lạnh lùng nghiêm nghị, quát chói tai một tiếng, thân hình đột nhiên vọt đến không trung, đứng cách Phong Liệt chừng trăm trượng, Nhật Quang Thần Kiếm trong tay kiếm hiện ra kim mang chói mắt.

Phong Liệt nhìn Kim Sở Ngạn ở phía đối diện, ánh mắt khe khẽ nheo lại, trong lòng âm thầm có chút giật mình.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio