Ma Long Phiên Thiên

chương 539: tiểu ma nữ nổi đóa(3)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nét mặt già nua của Xích Hóa Thành tức giận nhìn chằm chằm vào hình chiếu trên vách tường, sát ý trong ánh mắt dạt dào.

Cho dù ai thấy đệ tử kiệt xuất mà chính mình hao phí vô tận tài nguyên mới bồi dưỡng ra lại chết trong tay người khác, cũng sẽ không thể thờ ơ được. Text được lấy tại Truyện FULL

Huống chi, trong số những cường giả ở phía trên Long Huyết Đại Lục, Xích Hóa Thành nổi tiếng là một người bao che cho người của mình.

Hoàng Tử Nguyệt khóe miệng hơi lộ ra một tia cười lạnh, nhưng cũng không nói gì, chỉ là đôi mắt đẹp nhấp nháy nhìn thân ảnh trẻ tuổi cứng cáp mang theo đạo khí thế kia trong màn ảnh, trong phương tâm âm thầm kích động.

Lúc này, người cầm lái của Hoàng gia Hoàng Lâm cũng mở miệng.

- Xích môn chủ, lần Tuyển Bạt Đại Chiến này công bình hay không trong lòng ngươi và ta đều có thể thấy được. Hơn nữa, lúc trước ngươi cũng nói, đám người Phong Liệt nếu là thua hoặc đã chết, cũng chỉ là do số mệnh của hắn không đủ, không thể nào khi tới phiên đồ đệ kia của ngươi, thì sẽ đổi lại toàn bộ lý luận chứ?

Sắc mặt của Hoàng Lâm trở nên lạnh nhạt, nhẹ nhàng uống một hớp trà, cười dài nói.

- Ngươi . . ., hừ! Hoàng Lâm, Phong Liệt chỉ là một đệ tử Hóa Đan Cảnh nho nhỏ, làm sao có thể giết chết cường giả Long Biến Cảnh được? Đây là thường thức! Thường thức đó ngươi có hiểu hay không? Ta cũng không muốn đồ đệ kia của ta bị chết không minh bạch.

Sắc mặt của Xích Hóa Thành trở nên giận dữ, vênh váo hung hăng quát lên.

- Ai ai ai! Xích môn chủ xin bớt giận a, chẳng qua là một tên tiểu bối đã chết mà thôi, cần gì phải tức giận như thế?

Lúc này, một gã trung niên nam tử có mấy phần tương tự cùng Hoàng Lâm quái gở khuyên giải nói.

- Đúng a, đúng a! Chúng ta cũng đã sống trên vạn năm, chuyện gió to mưa lớn gì mà chưa từng thấy chứ, nóng giận sẽ hại đến thân thể a xích môn chủ!

". . ."

Tất cả đại biểu của Phiêu Miểu Thiên Cung cùng Tuyệt Vọng Kiếm Phái ở bên cạnh cũng rối rít lên tiếng khuyên bảo, nhưng đa số mọi người đều nhìn có chút hả hê.

Hoàng Lâm mơ hồ cười lạnh, lạnh nhạt liếc mắt nhìn Xích Hóa Thành một cái, không hề nói thêm lời nào nữa.

Mà lúc này, trong sân cũng lại lần nữa xảy ra một cảnh tượng làm người ta khó có thể tin, nhất thời hấp dẫn lực chú ý của mọi người.

. . .

Giờ khắc này, ngoại trừ ở chỗ Phong Liệt bằng vào việc Phong Liệt toàn thắng mà kết thúc, chỗ lão Tứ, lão Ngũ, lão Lục của Thiên Diễm Thất Kiệt cũng đều đã bước vào thời gian kết thúc.

Bất quá, lại bất đồng, Phong Liệt đánh thắng mà Kim Sở Ngạn, Thủy Vô Khuyết cùng Tiểu ma nữ lại là rơi vào hạ phong tuyệt đối!

Kim Sở Ngạn cùng Thủy Vô Khuyết coi như là không tệ, một người bằng vào Đại Nhật Đông Thăng chi đạo, một người dựa vào Vô Địch Kim Chung Tráo, mặc dù vô cùng chật vật, nhưng để bảo vệ tánh mạng cũng là không có gì ngại.

Húc Nhật mà Kim Sở Ngạn biến thành bị lão Tứ của Thiên Diễm Thất Kiệt đuổi đến mức nhảy lên nhảy xuống, chật vật không chịu nổi.

Kim Chung Tráo của Thủy Vô Khuyết bị lão Ngũ lần lượt vung quyền đánh nứt vỡ, cả người đã bị thương nặng, tràn ngập nguy cơ.

Mà nguy hiểm nhất chính là Tiểu ma nữ.

Tiểu ma nữ tuy rằng luôn luôn duy trì cảnh giác với người kia, nhưng lại không nghĩ, đối phương thế nhưng lại cũng có được một thần binh chí bảo vô cùng quỷ dị — Mị Hoặc Chi Nhãn.

Kết quả, Mộng Huyễn Thần Thông của Tiểu ma nữ tạo thành hiệu quả không lớn đối với người này, chỉ là khiến cho lão Lục mê mang trong chốc lát liền thanh tỉnh lại.

Tiếp sau đó, Mị Hoặc Chi Nhãn của lão Lục ngược lại có thể chế trụ Tiểu ma nữ.

Lúc này, lão Lục mang theo vẻ mặt cười dâm đãng ôm lấy Tiểu ma nữ, đi tới một cái giường nhỏ ở bên cạnh không gian, đó chính là giường nhỏ mà Tiểu ma nữ lúc trước đã chuẩn bị để mình có thể nghỉ ngơi.

Theo nụ cười cực kỳ dâm tà trên mặt lão Lục kia, chỉ cần là nam nhân cũng không khó có thể tưởng tượng được kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì.

- Khốn kiếp!

Phong Liệt cách một đạo kết giới nhìn thấy tình hình này, không khỏi giận đến trợn mắt, hai mắt phóng hỏa, tay nắm chặt lại tạo thành những tiếng giòn vang.

Dưới cái nhìn soi mói của mọi người, lão Lục đem Tiểu ma nữ đặt ở trên giường nhỏ, sau đó vung tay lên, một mảnh Hỏa Vân khuếch tán ra, che chắn tầm mắt của mọi người.

- Con súc sinh chết tiệt! Thiên Diễm Môn nguyên lai lại háo sắc như vậy a! Thật sự là không bằng cầm thú!

- Đáng tiếc! Trinh tiết của Mộng Yểm Ma Nữ khó có thể giữ được a!

- Nếu tên khốn kiếp này rơi vào trong tay lão tử, chắc chắn ta sẽ thiến hắn một vạn năm!

". . ."

Chẳng những là Phong Liệt tức giận, vô số người ở ngoại giới thấy một màn như vậy cũng không khỏi chửi ầm lên, lòng đầy căm phẫn.

Xích Hóa Thành thấy một màn như vậy, trên nét mặt già nua cũng không khỏi có chút không nhịn được, bất quá, hắn cũng không có tính toán muốn xuất thủ ngăn cản, chẳng qua là ngừng kêu gào mà thôi.

Mà sau một khắc, cũng là đột nhiên xảy ra một chuyện mà không ai nghĩ tới!

Chỉ thấy trong không gian, sắc mặt của Phong Liệt đột nhiên trở nên hung ác, trong tay thú nhận một thanh trường thương màu vàng thẫm!

Không nghi ngờ chút nào, đây chính là bổn mạng thần binh Phong Ma Đại Thương của Phong Liệt.

Phong Liệt hiện giờ cũng không vứt bỏ Phong Ma Đại Thương, ngược lại tiếp tục để ở trong người ân cần săn sóc, dù sao Thương Sinh Đại Ấn có chức năng nghịch thiên của Thiên Binh Thần Phù, căn bản không cần Phong Liệt ân cần săn sóc cũng có thể điên cuồng lên cấp, hơn nữa, không ai lại ra quy định bổn mạng thần binh chỉ có thể có một vật!

Kế tiếp, ở trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, Phong Liệt đột nhiên bay lên trời, thân theo thương động, đột nhiên không gian kết giới mãnh liệt rung động.

"Ông . . ."

Kết giới nhẹ nhàng chấn động, thân hình Phong Liệt biến mất không thấy.

Bất quá, Phong Liệt cũng không giống như mọi người dự đoán là sẽ chọn lựa rời khỏi không gian này, mà là ngoài dự đoán của mọi người hiện ra trong không gian chỗ mà Tiểu ma nữ cùng lão Lục đang ở đó.

- Phá không? Dĩ nhiên là phá không!

- Oa . . . Mộng Yểm Ma Nữ được cứu rồi!

". . ."

Cử động của Phong Liệt nhất thời đưa tới một mảnh kinh hô.

"Bá!"

Phong Liệt đứng ở ngoài nơi lão Lục phóng thích ngọn lửa, hắn thu hồi Phong Ma Đại Thương, ầm ầm ấn một chưởng vào hỏa diễm.

- Ám . . . Minh . . . Thần . . . Chưởng!

"Hô . . ."

Một chưởng ấn khổng lồ màu đen xuyên qua ngọn lửa, hung hăng đánh về phương vị mà lão Lục đang đứng.

"Oanh . . ."

Một trận nổ vang kinh thiên động địa vang lên!

Hỏa diễm bay khắp trời bắt đầu tiêu tán, thân ảnh của lão Lục trong Thiên Diễm Thất Kiệt hiện ra, cùng với Tiểu ma nữ đang quay cuồng trên mặt đất, về phần giường nhỏ xem ra đã hóa thành mảnh nhỏ rơi đầy trời.

Thấy Tiểu ma nữ bình yên vô sự, trong lòng Phong Liệt nhất thời yên ổn lại, nhẹ nhàng thở phào một cái, nhưng sát khí trong mắt cũng là không hề giảm đi chút nào.

- Đồ đáng chết! Cũng dám quấy rầy hảo sự của Bổn công tử! Di? Ngươi là người ở không gian số một . . . Tam sư huynh của ta đâu?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio