Ma Long Phiên Thiên

chương 558: chiến mục thương sinh! (3)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ánh mắt của Tống Ngọc hơi lóe lên một chút, trầm giọng phân phó cho mọi người, nói.

- Vâng. Đại sư huynh!

Một đám đệ tử Phiêu Miểu Thiên Cung đáp một tiếng, sau đó cũng phân tán ra khắp nơi, chiếm cứ một địa hình có lợi riêng của mình, gắt gao ngăn chặn toàn bộ đường lui của Phong Liệt.

Bên hồ, Phong Liệt tâm ý vừa động liền đem Tiểu ma nữ đưa vào ở bên trong Long Ngục Không Gian, hắn chậm rãi xoay người lại, hờ hững nhìn Mục Thương Sinh đang dần dần đến gần.

Hắn sở dĩ đi tới Thiên La Hồ, nguyên nhân rất lớn là vì Mục Thương Sinh.

Lần này trong số những cường giả trẻ tuổi tiến vào Thiên Long Vực, Phong Liệt kiêng kỵ nhất chính là bốn người Xích Minh Tổ, Lý Đạo Húc, Sở Huyền cùng Mục Thương Sinh.

Mà trong bốn người này, thì Mục Thương Sinh là người xếp thứ nhất!

Phong Liệt có Bản Nguyên Thần Đồ, bị một địch nhân đáng sợ am hiểu rất rõ về thần thông thuấn di, xuất quỷ nhập thần rồi lại có thực lực cường hãn nhìn chằm chằm vào mình như vậy, làm cho hắn lúc nào cũng có cảm giác đứng ngồi không yên.

Cho nên, hắn thà rằng tạm thời buông tha cho Sở Huyền, cũng muốn giết chết Mục Thương Sinh trước tiên, hoàn toàn giải quyết cái phiền toái này.

- Phong Liệt, trên người ngươi mang Bản Nguyên Thần Đồ, Bổn công tử muốn giết ngươi cũng là một chuyện không dễ, chỉ tiếc, ngươi thế nhưng lại tự chui đầu vào rọ, lựa chọn một chỗ táng thân như vậy, đó thật sự là khiêu khích Bổn công tử a.

Ở ngoài ngàn trượng, thân ảnh cao to của Mục Thương Sinh phiêu dật xuất trần chợt xuất hiện, trong ánh mắt nhìn về phía Phong Liệt lóe lên sát ý.

- Mục Thương Sinh, phong cảnh chỗ này tốt như vậy thật ra là ta cố ý chọn lựa cho ngươi, có cảm giác hài lòng hay không?

Phong Liệt cười dài đáp lễ nói.

- Hừ! Mặc dù ta không biết ngươi lấy lòng tin ở đâu ra, bất quá, ở trước mặt thực lực chân chánh, mưu kế của ngươi chẳng qua chỉ là chê cười mà thôi! Giao Thần Đồ ra, Bổn công tử cho ngươi chết một cách thống khoái!

Mục Thương Sinh khinh thường, hừ lạnh nói.

- Đừng nói nhảm nhiều như vậy nữa, vẫn là sử dụng thực lực của bản thân để phân sinh tử đi!

Ánh mắt của Phong Liệt dần trở nên lạnh lẽo, nhưng ngay sau đó thân thể ầm ầm chấn động!

"Oanh ..."

Một màn đêm đen nhánh đột nhiên khuếch tán ra bên ngoài, cấp tốc bao phủ ra bốn phương tám hướng.

Nơi mà màn đêm đi qua, toàn bộ nguyên khí trong thiên địa cũng xảy ra biến hóa về bản chất, thế nhưng hết thảy đều biến thành ám thuộc tính Long nguyên lực mang theo sự ăn mòn kinh người!

Trong chớp mắt, tấm màn đêm này liền đem phương viên mười dặm bao phủ ở bên trong, khiến cho quang cảnh tươi đẹp dưới mặt trời vừa rồi trở thành một mảnh khu vực hắc ám không ánh sáng.

- Hừ! Chút tài mọn!

Mục Thương Sinh khinh thường hừ nhẹ một tiếng, mặc dù thân hắn ở dưới màn đêm, cũng cảm nhận được sự biến hóa của nguyên khí chung quanh, nhưng cũng không sợ chút nào.

Sau một khắc, chỉ thấy một thanh kiếm quang màu vàng nhỏ bé xuất hiện ở bên ngoài, vô số kiếm quang hiện ra quanh người hắn, tạo thành một vòng phòng hộ dày đặc, hoàn toàn ngăn cách tấm màn đen với bản thân hắn, cho dù là tấm màn đêm này cũng không ngăn cản được tinh thần lực của hắn, toàn bộ mọi thứ chung quanh cũng đều thu hết vào trong mắt hắn.

Nhưng sau một khắc, ánh mắt của Mục Thương Sinh khẽ co rút lại, sắc mặt rốt cục nổi lên một tia biến hóa.

Chỉ thấy quang cảnh phiến thiên địa này đột nhiên biến đổi, tầm mắt của hắn nhìn tới gò đất, bờ hồ, Thiên La Hồ cũng trong nháy mắt biến mất không thấy đâu, thay vào đó là từng ngọn tuyết sơn nguy nga đứng sừng sững, một mảnh dung nham dài hẹp đỏ rực như lửa tràn trên mặt đất, từng màn vụ chướng màu xanh quay cuồng, từng cơn lốc gào thét lướt qua... Truyện được copy tại Truyện FULL

Không nghi ngờ chút nào, đây rõ ràng là một cảnh tượng trong Mạt Thế Hàng Lâm!

Trong lúc nhất thời, Mục Thương Sinh phát hiện mình đột nhiên dấn thân vào trong thiên tai trùng trùng điệp điệp.

Dưới chân là núi lửa gần như muốn phun trào, khí tức cực nóng làm cho ngay cả cường giả Long Biến Cảnh như hắn cũng cảm thấy khó chịu.

Trên đỉnh đầu là từng ngọn tuyết sơn thế như nghiêng trời, khí tức băng hàn cùng cảm giác bị áp bách khổng lồ làm cho tâm thần của hắn trở nên vô cùng khẩn trương.

Trước người là một cơn lốc cuồng bạo, gào rít giận dữ, xé rách, gần như là muốn hủy thiên diệt địa, càng không nói đến một mảnh độc chướng mãnh liệt kia, từng đạo sông ngầm mang theo tính ăn mòn kinh người, trong đó đều hàm chứa tính hủy diệt cuồng bạo mà cường đại ...

Bất quá, điều này cũng không phải là nguyên nhân lớn nhất khiến cho sắc mặt của Mục Thương Sinh trở nên biến hóa.

Quan trọng nhất là, vốn là từng đạo khe không gian lớn nhỏ trong mắt của hắn nhìn qua không đều, hoặc là hiện rõ mắt người có thể nhìn thấy hoặc là ẩn đi mắt người không thể nhìn thấy, lúc này thế nhưng đều bị dãy núi nặng nề, vụ chướng che đậy toàn bộ, hết thảy biến mất không thấy, đây mới là trí mạng nhất!

Đối với khe không gian, cho dù là cường giả Long Biến Cảnh trung kỳ như hắn cũng phải chọn đường vòng mà đi.

Nhưng hôm nay, hết thảy khe không gian chung quanh cũng ẩn vào trong chỗ tối, nhất thời hắn trở nên nửa bước khó đi, phạm vi di động chỉ chưa đầy trăm trượng, trình độ nguy hiểm tăng thêm gấp trăm lần!

Cùng lúc đó, thân ảnh Phong Liệt cũng biến mất không thấy.

- Ảo cảnh? Không đúng! Đây là ... đạo cảnh! Chết tiệt! Tên tiểu súc sinh này thế nhưng lĩnh ngộ được thiên địa chi đạo thượng thừa!

Mục Thương Sinh cảm thụ được nguy cơ trùng trùng điệp điệp chung quanh, ánh mắt không khỏi khe khẽ nheo lại, trên mặt dần dần lộ ra một tia phẫn nộ.

Không tệ, hắn giờ phút này đúng là cảm thấy thật sự rất tức giận, không nghĩ tới chính mình anh minh cả đời, thế nhưng hiện tại lại rơi vào bẫy rập của một con kiến hôi.

- Phong Liệt! Ngươi là nam nhân thì liền ra đây cùng ta đánh một trận!

Mục Thương Sinh nhìn chung quanh liếc mắt nhìn bốn phía một cái, quát lạnh nói.

- Ha ha ha ha! Mục Thương Sinh, ngươi nói để con kiến hôi Hóa Đan Cảnh như ta cùng này Long Biến Cảnh cường giả giao thủ chính diện, đầu ngươi có vấn đề hay sao? Ha ha ha ha!

Bốn phương tám hướng vang lên tiếng cười lớn hài hước của Phong Liệt.

- Hừ! Đạo cảnh thì như thế nào? Nhìn Bổn công tử lấy lực để phá nát nó!

Mục Thương Sinh hừ lạnh một tiếng, nhưng ngay sau đó thân hình chấn động, không gian quanh người hắn nhất thời phát ra một tiếng "Ông" nhẹ nhàng chấn động.

"Xuy xuy xuy xuy ..."

Theo đó, một mảnh âm thanh phá không dầy đặc vang lên, chỉ thấy tuyết sơn, dung nham, vụ chướng, cơn lốc, ... vô số thiên tai chung quanh còn chưa kịp phát uy, liền bị hàng tỉ đường kiếm quang kinh thiên xuyên thủng, nhanh chóng bể tan tành không còn hình dạng.

Thậm chí, phiến thiên địa do đạo cảnh biến thành cũng bị kiếm quang vô hình đâm vào trăm vết ngàn lỗ, một số gần như bể tan tành.

Uy thế như thế, làm cho sắc mặt của bọn người Tống Ngọc ở ngoài cách nơi đây hơn mười dặm cũng đại biến, rối rít lui về phía sau, e sợ sẽ bị kiếm quang liên lụy, chết oan chết uổng.

Ở bên trong Long Ngục Không Gian, con ngươi của Phong Liệt cũng không khỏi hơi co lại, trong lòng âm thầm khiếp sợ.

Hắn vội vàng khoanh chân ngồi xuống, tâm thần hợp nhất cùng Thương Sinh Đại Ấn, toàn lực khống chế đạo cảnh.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio