Ma Long Phiên Thiên

chương 592: đại chiến đến!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Oanh!

Một chùm kim quang nở rộng trong bóng đêm, cấp tốc lan tràn về phía bốn phương tám hướng.

Đạo kim mang này không chỉ ẩn chứa tính hủy diệt cường đại, hơn nữa còn mang theo một tia thuần khiết và thần thánh. Dưới màn đêm của Phong Liệt nhưng lại không bị cản trở, thế như trẻ tre đánh về phía hắn.

- Chết tiệt! Lại là nữ thần côn này!

Phong Liệt không kiên nhẫn mắng một câu, sau đó cũng không đánh trả, trực tiếp thúc dục Bản Nguyên Thần Đồ đào tẩu.

Sau khi Phong Liệt biết mất, màn đêm bao phủ trời đất cũng theo đó mà tiêu tán, lộ ra ánh nắng mặt trời chói chang.

Theo đó, một thân ảnh yểu điệu mặc kim giáp hoa mỹ, đeo mặt nạ màu vàng xuất hiện ở chỗ Phong Liệt ngồi lúc trước.

Kim giáp hoa mỹ bó sát lấy thân thể yểu điệu này, tạo nên những đường cong vô cùng mê người. Dưới mặt nạ màu vàng, chỉ lộ ra một đôi mắt như thu thủy, chiếc mũi dọc dừa trắng như tuyết, cùng với đôi môi màu hồng nhạt.

- Đáng giận! Lại để hắn đào tẩu rồi! Võ giả nhân loại thật sự là giảo hoạt!

Một giọng nữ thanh thúy hơi có vài phần non nớt truyền ra từ đôi môi màu hồng dưới chiếc mặt nạ kia, ngữ khí cực kỳ buồn bực.

Đây là một thiếu nữ thuộc thần tộc. Từ lúc ba ngày trước khi Phong Liệt rời khỏi Thiên Trụ phong thì nàng ta đã theo dõi hắn, hai người giao chiến mấy lần. Mặc dù Phong Liệt ra hết át chủ bài cũng không chiếm được chút tiện nghi nào dưới tay thiếu nữ này, xác thực mà nói thì tuyệt đối bị vây dưới hạ phong.

Chiếc kim giáp của thiếu nữ này vạn pháp bất xâm, phẩm chất của Thần lực còn ở phía trên Long Nguyên lực.

Mà quan trọng hơn là, nếu dựa theo tiêu chuẩn của Long Vũ giả mà tính thì tu vi của nàng hẳn là Long Biến Cảnh hậu kỳ đỉnh phong.

Sau vài lần giao thủ, Phong Liệt biết mình rất khó có thể đánh thắng thiếu nữ này, vì thế hắn cũng lười lãng phí thời gian với nữ thần côn. Đánh không thắng, nhưng trốn cũng chẳng khó, chỉ cần thúc dục Bản Nguyên Thần Đồ, hắn đã chạy ra ba ngàn dặm phía ngoài.

An Lỵ Nhã thả tinh thần lực ra tra xét xung quanh một chút, rốt cuộc cũng xác định Phong Liệt đã thực sự chạy thoát. Nàng buồn bực dậm chân, sau đó huy động cây quyền trượng màu vàng trong tay, tiếp tục bay lên trời cao.

...

Thời gian ba ngày thoáng cái đã qua.

Khi Phong Liệt trở lại Thiên Trụ phong, chỉ thấy nơi này náo nhiệt hơn ba ngày trước rất nhiều. Chẳng những là thiên tài của thập đại Chân Long giáo phái tụ tập tại đây, mà ngay cả hơn trăm vị thiên tài khác cũng đều đã đến.

Tất cả mọi người đều biết, buổi tối nay sẽ phát sinh một sự kiện trọng đại liên quan đến vận mệnh của toàn nhân loại.

Hôm nay, trong Thiên Long Vực, bởi vì không gian rất không ổn định, cho nên đã không thể thừa nhận lực lượng cao hơn Long Biến Cảnh nữa.

Cho nên, trận tranh phong này nhất định chỉ có thể phát sinh giữa cảnh giới từ Long Biến Cảnh trở xuống.

Cơ duyên do trời định.

Không ai có thể xác định, chiếc giới chỉ có liên quan đến thiên địa khí vận kia sẽ rơi vào trong tay nhà nào, cũng không ai muốn bỏ qua cơ hội nắm giữ vận mệnh trong tay.

Mặt trời dần dần lặn xuống phía tây, bị một vòng trăng tròn sáng rực dần thay thế, phủ lên đại địa một lớp quang huy màu bạc.

Trên Thiên Trụ phong, tất cả thiếu niên thiên tài đều tề tụ ở đỉnh núi, ánh mắt nhìn chằm chằm Thiên La hồ phía xa.

Cùng lúc đó, phía bắc Thiên La hồ, gần ngàn cường giả Ma tộc cũng lặng lẽ đứng đó. Ma khí ngập trời bao phủ phạm vi mấy trăm dặm, từng đạo con ngươi lập lòe hung quang đều nhìn chằm chằm mặt hồ cách đó ngàn trượng.

Phía đông Thiên La hồ, dưới sự bao phủ của một mảnh thánh quang là vô số dũng sĩ Thần tộc đang mặc kim giáp. Bọn họ lẳng lặng quỳ xuống đất cầu nguyện, ánh mắt kiên nghị mà chấp nhất. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Phía tây, bên trong một khu rừng rậm viễn cổ, thỉnh thoảng những núi đá hay gốc cây lại phát ra những tiếng vang nhỏ. Tuy không nhìn thấy sinh linh nào tồn tại, nhưng có thể mơ hồ nghe được những tiếng tim đập.

Chúng nó là những cường giả Linh tộc có thể biến hóa làm vạn ngàn thứ, không có thật thể, chỉ có linh hồn cực kỳ cường đại. Bọn chúng từng chúa tể một thời đại ở thời kỳ thái cổ.

Trừ bốn chủng tộc cường thế này, xung quanh Thiên La hồ còn có thể mơ hồ thấy được một số chủng tộc đã từng uy chấn thái cổ như Phượng tộc, Hổ tộc, Viên tộc, vân vân và mây mây. Tất cả đều trốn ở một bên, như hổ rình mồi.

Trong trăm vạn năm tương lai, ai có thể tranh giành thiên hạ, trở thành nhân vật chính của toàn bộ thế giới, tất cả sẽ được mở màn từ đây.

Phong Liệt đứng trên đỉnh núi, ánh mắt mơ hồ có chút chờ mong, đồng thời cũng hơi lo lắng. Hiện giờ cường giả san sát, tăng thêm không ít biến số cho việc cướp đoạt Thiên Long giới, nhưng hắn lại có lý do phải cướp nó bằng được.

Bởi vì, hắn chỉ còn cách thời gian số mệnh của mình khô kiệt không đến ba tháng!

Trong sáu năm sống lại ngắn ngủi, hắn đã tiêu xài hết số mệnh của cả đời mình. Nếu không chiếm được sự bổ sung từ khí vận của Thiên Long giới, chắc chắn hắn sẽ phải chết.

- Hừ! Bất kể thế nào đi nữa, lão tử nhất định phải có được Thiên Long giới, để xem ai có thể ngăn cản ta!

Ánh mắt Phong Liệt dần dần trở nên vô cùng kiên định, thân hình càng thêm vững chắc, dần dần hòa thành một thể với cả ngọn Thiên Trụ phong này.

Mọi người lẳng lặng chờ đợi hai canh giờ. Đột nhiên, trên bề mặt Thiên La hồ gió nổi mây phun, dần dần nổi lên những cơn sóng ngập trời, thanh âm vang cả mấy ngàn dặm.

Ngay sau đó, một thân ảnh thiếu niên có phần đơn bạc xuất hiện ở ven hồ. Dưới sự chú mục của vô số người, hắn chậm rãi bước vào trong hồ nước, thẳng đến lúc cả nửa người đã vào nước thì hắn mới dừng chân lại, ngẩng đầu nhìn trăng sáng trên bầu trời.

- Sở Huyền!

Ánh mắt Phong Liệt hơi nheo lại, thân thể dần trở nên căng lên, vận sức chờ phát động.

Sở Huyền lẳng lặng đứng trong hồ nước, một cỗ khí tức uy nghiêm vô cùng mênh mông của Hoàng giả chậm rãi phóng thích ra từ trên người hắn, làm cho người ta bất giác sinh ra xúc động muốn quỳ bái.

Giờ phút này, đệ tử tinh anh nho nhã, lịch sự luôn luôn rất kín đáo của Ma Vũ Viện đã không còn tồn tại. Người hiện ra trước mắt thế nhân chính là một vị tuyệt thế Long Hoàng từng chưởng khống sinh tử của ngàn vạn Chân Long.

Khác với sự luân hồi chuyển thế của Long Nghịch, hiện giờ Sở Huyền đã sớm vận dụng bí pháp khôi phục hoàn toàn trí nhớ của thời viễn cổ. Mặc dù thực lực kém xa lúc trước, nhưng lại có một Long Hoàng chi hồn chân chính.

Đối với cường giả các tộc đang như hổ rình mồi, Sở Huyền không hề để ở trong lòng. Trên thế giới này, chỉ có hắn mới có thủ đoạn triệu hoán Thiên Long giới, mà cũng chỉ có hắn mới lấy được chiếc nhẫn kia.

Tất cả sự tự tin này đều đến từ chiếc trâm ngọc tỏa ra hào quang óng ánh trong tay hắn.

Bởi vì, chiếc trâm ngọc này là thứ duy nhất nàng để lại trên đời.

Soạt!

Oanh!

Trong Thiên La hồ, những trận sóng vô cùng mãnh liệt, từng cột sóng cao vạn trượng bị những cái khe không gian chi chít như mạng nhện phân cách thành mảnh nhỏ, liên miên không dứt vỗ lên mặt hồ.

Đột nhiên, một cỗ nước lũ màu đen xuất hiện trên chín tầng trời, trào đến trăng tròn đang tỏa ra ánh sáng mãnh liệt.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio