Ma Long Phiên Thiên

chương 703: lại đến vô quang bí cảnh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Phong Liệt nhìn chằm chằm cự quái, ý niệm trong đầu xoay nhanh, mắt thấy Huyền Thiên sắp thua thì lòng nóng như lửa đốt.

Huyền Thiên thất bại đại biểu cho hắn hoàn toàn mất quyền khống chế huyền thiên thần tháp.

Những năm gần đây, hắn vì có được huyền thiên thần tháp mà gây ra vô số cường địch trên thế giới, thậm chí còn thiếu Long Chủ và Nhân Hoàng nhân tình, hiện giờ mắt thấy mười ba tầng thần tháp tụ tập đủ rồi sắp làm giá y cho người, điều này khiến hắn làm sao cam tâm đây?

Lát sau, mắt Phong Liệt bỗng sáng lên, giật mình phát hiện mặc dù hình thể cự quái to khổng lồ cỡ vạn dặm nhưng hoàn toàn là do hồn lực ngưng tập mà thành, không có hình thái thực thể, cũng không có chút nguyên lực dao động.

Đối phó hồn thể là sở trường của Phong Liệt, nhưng có thể đối phó được con độc mục cự quái không thì phải thử rồi mới biết.

- Tổ cha nó, liều mạng!

Phong Liệt ánh mắt dứt khoát, âm thầm liên hệ với Huyền Thiên.

Nếu hắn cứ lao qua thì chết chắc, phải phối hợp với Huyền Thiên chặt chẽ mới được.

- Ha ha ha a!

Huyền Thiên phát ra một chuỗi cười quái dị, đột nhiên thoát vòng chiến, trong chớp mắt đi tới gần chỗ Phong Liệt.

Phong Liệt nhoáng người lên đứng trên đỉnh đầu rắn bạc, con rắn to phát ra màn sáng chói mắt bao bọc hắn vào trong.

- Grao!

Độc mục cự quái gầm lên, đột nhiên biến thành cái mồm to nuốt trời táp hướng Huyền Thiên và Phong Liệt, xem tình hình dường như nó muốn ăn cả hai.

Phong Liệt ánh mắt lạnh lẽo, tay bỗng kêu gọi phong ma đại thương, mạnh đâm một nhát vào cái mồm to,

- Quần long trụy nhật!

- Grao grao grao!

Tiếng rồng ngâm cao vút vang lên, mấy ngàn cuồng bạo long ảnh xuất hiện ở trên không trung, những long ảnh này mỗi một con to cỡ trăm trượng, trong đó trừ ẩn chứa hùng hồn thiên long kình ra còn ngưng tụ hơi thở luyện hồn sa.

Phong ma đại thương vung ra, tất cả long ảnh đều đụng hướng cái miệng to, khi va nhau thì cùng tạc nổ.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Tiếng gầm rút kinh thiên động địa không dứt.

Miệng thú to lớn bị tạc đến vặn vẹo biến hình, dường như ăn đau gào vài tiếng, lại hóa thành giao long một mắt, ánh mắt nhìn Phong Liệt vô cùng độc ác.

Một kích có hiệu quả nhưng trên mặt Phong Liệt không có chút gì vui mừng mà càng nghiêm trọng.

Hắn nhìn ra được, chính mình dốc sức ra một kích không thể chân chính tổn hại nặng đối phương, chỉ đánh đối phương trở tay không kịp mà thôi, dù sao luyện hồn sa có quá ít trong phong ma đại thương.

- Grao gru! Nhân loại, ngươi không nên ý đồ nhúng chàm Huyền Thiên, nó không thuộc về ngươi!

Giao long một mắt phát ra tiếng gầm khàn khàn, trầm thấp, chấn Phong Liệt điếc tai, đầu váng mắt hoa sắp hôn mê.

Phong Liệt cắn đầu lưỡi tỉnh táo lại, lạnh lùng quát:

- Hừ, ngươi là ai? Dựa vào cái gì lắm chuyện?

- Con kiến ngu xuẩn cứng đầu, đi chết đi!

Giao long một mắt nổi giận gầm lên, bỗng biến thành núi to hùng vĩ mạnh đập tới.

Rắn to Huyền Thiên nhanh chóng lùi lại, Phong Liệt lần nữa vung ra giao long một mắt, ngàn vạn long ảnh cuồng bạo đụng vào núi to.

Ầm! Ầm! Ầm!

Từng long ảnh như thiêu thân lao đầu vào lửa oanh kích núi to.

Không ngoài điều Phong Liệt dự đoán, một kích của giao long một mắt không thu đến hiệu quả lớn, độc mục cự quái biến ảo ra núi to dù bị ngăn cản nhưng vẫn nặng nề đập xuống.

Ầm!

- Ha ha ha!

Rắn to Huyền Thiên lập tức tan ra, Phong Liệt thì sớm thúc đẩy thần đồ bỏ trốn, lòng cực kỳ giật mình.

- Chết tiệt, không thể cứ tiếp tục như vậy!

Phong Liệt biểu tình nghiêm túc vô cùng, mắt chớp lóe.

Khi Huyền Thiên lại ngưng tụ ra thân hình thì đã thu nhỏ hơn một nửa, khí thế suy yếu.

Ánh mắt của độc mục cự quái vẫn lạnh lùng, lại đánh về phía Huyền Thiên, dường như không oanh sát nó thì tuyệt đối không bỏ qua.

Phong Liệt thấy tình hình, lập tức quyết định thật nhanh, hắn mệnh lệnh cho Huyền Thiên thu nhỏ thân hình, tiếp đó, hắn tâm ý động đã xuất hiện bên cạnh nó. Hắn nhấc nó lên mau chóng thuấn di bỏ trốn, chạy vắt giò lên cổ trong hắc ám vô biên vô hạn.

- Grao, nhân loại, ngươi nghịch thiên mà đi, đã định sẽ diệt vong!

Độc mục cự quái nổi giận gầm lên một tiếng, ở sau lưng đuổi theo không bỏ, tốc độ không kém gì Phong Liệt thuấn di.

Hai người một đuổi một chạy, rất nhanh biến mất trong hắc ám mênh mông. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Phong Liệt biết rõ chỉ cần Huyền Thiên chết thì hắn hoàn toàn mất quyền khống chế thần tháp, cho nên nó tuyệt đối không thể chết.

Đương nhiên bỏ trốn thế này không phải là cách, sớm muộn gì sẽ bị đuổi kịp. Gấp gáp quá Phong Liệt dứt khoát ra quyết định.

.......

Trong đại điện phủ thành chủ bỗng nhiên hiện ra một ác long có chín đầu, ác long lắc người biến thành hình dạng Phong Liệt.

Đây chính là Cửu Ly phân thân của Phong Liệt.

Bây giờ Phong Liệt bản tôn bị độc mục cự quái quấn chặt không thể thoát, muốn đạt được mục đích chỉ có thể dựa vào Cửu Ly phân thân.

- Khục khục khục, vô quang bí cảnh, bổn long đến đây.

Cửu Ly phân thân cười quái dị một tiếng, thân hình đột nhiên bay lên, bùm một tiếng đụng thủng nóc đại điện bay lên trên Tứ Phương Thành.

Ngay sau đó, hắn triển khai tốc độ bay hướng Ma Long giáo.

- A? Hoàng Trần lão quỷ, tiểu tử Phong Liệt định bỏ trốn kìa!

Cách Tứ Phương Thành ngàn dặm, Lâm gia lão tổ Lâm Tĩnh vừa mới đến, ánh mắt lạnh lạnh lùng bỗng tỏa định Cửu Ly phân thân bay lên trên phủ thành chủ.

Hoàng Trần mắt chợt lóe, trên mặt xẹt qua nghi hoặc, do dự nói:

- Hình như có chút không đúng, hơi thở của Phong Liệt sao biến tà ác như vậy? Không lẽ chơi trò kim thiền thoát xác?

Gã tỏa ra tinh thần lực nhanh chóng thăm dò phủ thành chủ, khóe môi nhếch nụ cười khổ.

- Đuổi theo!

Vừa dứt lời gã bỗng biến mất, đuổi theo hướng Cửu Ly phân thân, Lâm Tĩnh theo sát phía sau.

Khi họ mới đi thì bên cạnh Tứ Phương Thành có mấy chục bóng người núp trong chỗ tối bay lên, chớp mắt biến mất ở phía xa.

....

Khuôn mặt Cửu Ly phân thân có nụ cười tà, tốc độ nhanh đến cực hạn, nhoáng một cái đã xa mấy ngàn dặm, chốc lát sau tiến vào trong Ma Long sơn mạch nhanh chóng đến gần Ma Long giáo.

Nhưng khi hắn xẹt qua Ma Long sơn mạch cách Ma Long giáo còn có ba vạn dặm thì bị đám Lâm Tĩnh, Hoàng Trần đuổi kịp.

- Phong Liệt, hãy giao ra thứ không thuộc về ngươi, bổn tọa có thể tha cho ngươi khỏi chết!

Hoàng Trần quát lạnh, vỗ một chưởng hướng Cửu Ly phân thân cách ngàn dặm.

Vèo!

Một thất luyện vàng xẹt qua không trung chớp mắt đến gần lưng Cửu Ly phân thân.

- Khục khục khục khục, thứ đã và tay ta chính là của ta, muốn lão tử giao ra phải xem các ngươi có bản lĩnh không đã!

Cửu Ly phân thân cười quái dị, nhanh chóng triển khai cương khí thuẫn chắn sau lưng.

Phong Liệt đã sớm phát hiện tung tích đám Hoàng Trần rồi, hắn vốn chờ tập hợp mười ba tầng thần tháp rồi một hơi tiêu diệt luôn mấy tên này, nhưng không ngờ huyền thiên thần tháp xảy ra vấn đề.

Hiện giờ hắn không dám kéo dài thời gian, chỉ muốn mau chóng vào vô quang bí cảnh của Ma Long giáo ngưng tụ hồn sát khí trọng luyện chế phong ma đại thương, trước tiêu diệt độc mục cự quái trong huyền thiên thần tháp mới là chuyện gấp rút.

Ầm!

Một tiếng vang thật lớn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio