Trên đỉnh núi một cường giả Tu La tộc cầm rồiu đỏ máu khinh thường cười lớn, chẳng hề sợ hãi long trảo ập xuống.
Mắt thấy long trảo đến, mắt Già La Sát bắn ra tia sáng chói lòa, rồiu chiến vung lên, ngàn vạn tia chớp đỏ từ cây búa phát ra va chạm với long trảo.
Ầm! Ầm! Ầm!
Tiếng gầm rú điếc tai vang lên.
Long trảo uy thế hùng hồn bị ngàn vạn huyết lôi tạc đến tan thành mây khói không còn một chút khí kình rơi vào tế đàn.
Đợi Ma Long Hoàng đầy trời tán đi hết thì trên cao trăm dặm, một đám cường giả khí thế hùng hồn hiện ra, từ trên cao nhìn xuống tế đàn và một đám cường giả Tu La tộc.
Phía xa trong bóng tối Phong Liệt nổi lên hứng thú với người tới, cẩn thận tập trung nhìn. Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn
Hắn sớm cảm giác đến thế lực bí ẩn cường đại khác trên căn nguyên đại lục nhưng vẫn luôn không tìm thấy manh mối.
Hiện giờ, Long Chủ, Nhân Hoàng, thánh ma, thần chủ vân vân, những siêu cường giả đều rời khỏi đại lục, thế lực bí ẩn này cũng nên trồi lên mặt nước.
Nhưng khi Phong Liệt thấy rõ mặt mũi người tới thì con ngươi co rút, rất ngoài ý muốn.
Người tới tổng cộng hơn năm mươi người, dẫn đầu là một ông lão gầy đét mặc đồ rộng thùng thình, mắt sáng như đuốc, khí thế mạnh mẽ vượt qua địa nguyên cảnh, chỉ kém hơn hàng Nhân Hoàng, Long Chủ một bậc mà thôi.
Đứng cạnh ông lão là một người trẻ tuổi khuôn mặt thanh tú lại lôi thôi lếch thếch, tóc rối xù, trên áo có vết cáu bẩn, mắt sâu thẳm mà tang thương, hiển nhiên cũng là một lão yêu nghiệt không biết sống bao nhiêu năm.
Khiến Phong Liệt kinh ngạc là hắn không xa lạ gì hai người này, như là từng gặp ở đâu rồi.
Lại nhìn phía sau, liên tiếp hơn mười vị cường giả địa nguyên cảnh đều khiến hắn thấy quen mắt.
- Ưm? Đây là sao? Hình như ta có thấy lão già này ở đâu rồi, không lẽ là bọn họ?
Phong Liệt đầu chợt lóe sáng, hình như nghĩ ra cái gì.
Sau đó tinh thần hắn thăm dò vào ám ngục không gian trong huyền thiên chiến kiếm.
Huyền thiên thần tháp có tổng cộng mười ba tàng, mỗi tầng có một không gian mười dặm, ám ngục không gian bị chia thành nhiều phòng nhỏ như là tòa động phủ.
Khi Phong Liệt từ tay sư phụ Tử Long nhận nó thì ám ngục đã như vậy, đến nay hắn không thay đổi gì.
Ở chỗ sâu nhất, trong một gian phòng thừ pho tượng bát trảo thiên long, hai vách tường treo mấy trăm bức tranh tổ sư hệ ám.
Bây giờ Phong Liệt đối chiếu mấy bức tranh trong ám ngục với nhóm người trên trời, hắn giật mình há to mồm.
- Đại Diễn Tôn Giả? Tuế Nguyệt Lão Ma? Long Ma Thiên Tôn? Táng Thiên Lão Nhân...
- Đó...đó đều là tổ sư gia của hệ ám. Vậy là sao? Tại sao những lão yêu nghiệt đó không chết?
Tiếp theo khiến Phong Liệt đặc biệt ngoài ý muốn là đứng sau chót đám người, một người đàn ông trung niên khuôn mặt nho nhã, khí chất phiêu dật, rõ ràng là sư phụ của hắn, Tử Long.
Phong Liệt ánh mắt ngơ ngác nhìn phía xa, lòng vô cùng kinh ngạc.
Từ biệt hơn mười năm, khuôn mặt Tử Long không chút thay đổi nhưng tu vi thì đã đột phá long biến cảnh bình cảnh, bước chân vào sơ kỳ hư hoàng cảnh, tuy nhiên gã ở trong đám người này rõ ràng thực lực yếu nhất.
Còn lại hơn năm mươi có ba mươi mấy cường giả hoàng cảnh, cường giả địa nguyên cảnh gần hai mươi người. Dẫn đầu Đại Diễn Tôn Giả, Tuế Nguyệt Lão Ma hình như vượt qua địa nguyên cảnh, thời gian ngoài người chảy rất chậm, hiển nhiên đã khống chế một chút thời gian pháp tắc.
- Hệ ám ẩn núp nhiều năm như vậy chắc có mưu đồ rất lớn, không lẽ liên quan đến Hồn Võ đại đế?
- Ưm, rất có khả năng, nếu không thì hệ ám sĩ không bị long võ minh đè ép như vậy, cơ hồ đoạn tuyệt truyền thừa.
Kinh ngạc một chốc rồi Phong Liệt bình tĩnh nỗi lòng, hoàn toàn dung nhập vào bóng đêm, yên lặng chú ý tình thế phát triển.
Lúc này hắn không định tiến lên gặp mặt sư phụ Tử Long, dù sao thiên hạ đều biết hắn ôm huyền thiên thần tháp, thậm chí một trong mười ba tầng thần tháp, ám ngục vốn do hệ ám luyện chế ra.
Nếu hắn xuất hiện thì đám tổ sư gia hệ ám có chín phần cưỡng chế hắn giao ra thần khí, đây không phải là điều hắn mong muốn.
Hơn nữa nếu hệ ám là quân cờ Hồn Võ đại đế bày ra thì coi như không là địch hay bạn của Phong Liệt, dù gì còn có đoạn tình thầy trò với Tử Long, nhưng sẽ không thay đổi ý định của hắn.
Bầu trời phía xa hai phe đang kịch chiến dữ dội, Già La Sát để lại hai cao thủ Tu La giữ tế đàn, đích thân dẫn chiến sĩ Tu La tộc còn lại đón đánh các cường giả hệ ám.
Chiến đấu đẳng cấp địa nguyên cảnh không giống người thường, giơ tay nhấc chân đủ khiến không gian nứt rạn, chỉ toát khí thế đều hủy diệt dãy núi.
Phút chốc giữa hư không sấm vang chớp giật, trời sụp đất nứt, khung trời bị đâm thủng, khủng bố cương khí loạn lưu tứ tán khiến từng núi to trong phạm vi vạn dặm biến thành bột phấn. Dưới núi chỗ chiến trường thần tộc và Tu La tộc cũng bị lan đến, vài chục vạn người khoảnh khắc không còn mẩu xương.
- Hừ, man di ngoại giới cũng mưu toan nhúng chàm lăng mộ đại đế, thật là không biết sống chết, để mạng lại đây!
Đại Diễn Tôn Giả hừ lạnh một tiếng, trường kiếm đen trong tay vung lên như mây bay nước chảy, khí thế hùng hồn. Có tu vi mạnh mẽ làm hậu thuẫn, phối hợp tinh diệu vô song thiên diễn kiếm đạo, mỗi một chiêu đánh ra đều chém vào chỗ sơ hở của địch thủ, vừa chiến đấu đã chém hai cường giả sơ kỳ địa nguyên cảnh của Tu La tộc thành tro bụi, thế không thể đỡ.
Tuế Nguyệt Lão Ma thi triển là đao pháp khủng bố, trường đao ánh bạc vung ra, từng lũ đao mang chém phá không gian.
Đao mang đi qua đâu thì một số cường giả Tu La tộc dần biến già đi, cơ bắp cục u biến lỏng lẻo, tóc đỏ khô vàng, mắt xám đục, cuối cùng tan biến.
Đây chính là tuyệt học thành danh của Tuế Nguyệt Lão Ma, "Tuế nguyệt thiên đao'. Trong đó có liên quan thời gian, không gian pháp tắc, có thể trực tiếp chém tuổi thọ, sự sống của kẻ địch, uy lực vô cùng.
Phía xa Phong Liệt nhìn thầm giật mình, hắn nghĩ nếu mình không lấy ra thần khí Huyền Thiên thì chưa chắc qua được một chiêu dưới tay hai người.
Nhưng tiếp theo khiến Phong Liệt giật mình là cường giả Tu La tộc Già La Sát huyết lôi cuồng hóa thần công vô cùng khiến người sợ hãi, một mình đỡ Đại Diễn Tôn Giả, Tuế Nguyệt Lão Ma mà không yếu thế.
- Ha ha ha ha, hôm nay để các ngươi thấy căn nguyên giới cừu, kiến thức sự lợi hại của dũng sĩ Tu La giới chúng ta, grao!
Già La Sát cuồng rống một tiếng, thân hình chín thước bỗng tỏa ánh sáng đỏ rực rỡ, chớp mắt thân cao trướng đến mười trượng, hùng tráng như núi, song nhẫn huyết phủ trong tay phối hợp thân cao tưng lên đến năm trượng.
Già La Sát toàn thân sát khí xung trời, mặt mũi hung tợn, quanh người huyết lôi tạc nổ như là cái thế sát thần, uy thế không ai cản được.
Ầm!
Huyết phủ vung ra khiến đầy trời mây tán.
Thoáng chốc màn sáng đỏ bao phủ hơn năm mươi người vào trong. Phạm vi vạn dặm bóng tối bị xé rách, trời đất hoàn toàn bị màn sáng đỏ bao phủ.
- Nguy rồi, rút!
Đại Diễn Tôn Giả nheo mắt, thực lực của Già La Sát ra ngoài dự đoán của lão. Lão vừa vung một màn kiếm đan chắn trước mặt vừa rống kêu mọi người phía sau lùi lại.