Mọi người đều biết khi võ giả qua long biến kiếp rồi sẽ đạt được thiên đạo ban cho nguyên khí thần huy, khiến võ giả thay da đổi thịt, nguyên lực càng tinh thuần chất hơn.
Khi võ giả độ qua hoàng cảnh kiếp thì sẽ đạt được thiên đạo ban cho pháp tắc thần huy, vô tận mảnh vụn pháp tắc đủ cho võ giả bước vào một thế giới pháp tắc.
Hôm nay Phong Liệt dùng sức mạnh bản thân đem căn nguyên đại lục vốn là vụn vỡ ghép lại hòn chỉnh nên được thiên đạo ban cho công đức thần huy.
Công đức thần huy lại xưng là tạo hóa thần huy, nó có thể biến hóa ngàn vạn, có năng lực nghĩ tạo vạn vật, chỉ tồn tại trong truyền thuyết mờ mịt. Lịch sử căn nguyên đại lục mấy ngàn vạn chưa bao giờ có ghi chép khẳng định.
Đối với Phong Liệt thì công đức thần huy là cơ duyên lớn nhất từ khi hắn chào đời đến nay, cũng là tia hy vọng duy nhất để hắn đi thông đỉnh cường giả.
Có thể ní lý do hắn không có lời oán than, không chút phản kháng cam lòng làm quân cờ đưa đám Nhân Hoàng, Long Chủ rời khỏi căn nguyên thế giới, chờ đợi chính là giờ phút này.
Hắn dùng tự do của bản thân và các người đàn bà của mình làm tiền cược đổi lấy hy vọng xa xôi cũng là duy nhất.
Ngửa đầu nhìn thiên tứ thần huy, Phong Liệt biết mình đã cược thắng. Hắn có lý do vui vẻ, mừng như điên, cất tiếng cười to thật lâu không ngừng.
Bây giờ theo Phong Liệt tâm ý động, nuốt thần huy vào người tùy ý biến đổi, khiến nguyên lực trong người đối với pháp tắc lĩnh ngộ, ký ức, hồn lực, chiến kỹ, thần thông vân vân, năng lực ở các mặt nhanh chóng tăng trưởng, hoàn thiện. Thực lực của hắn mỗi giây mỗi phút điên cuồng tăng cao.
Chỉ chốc lát hắn đã hồi phục đến đỉnh thánh hoàng cảnh lúc trước, trạng thái cực kỳ tốt, còn táng thiên chú chết tiệt thì sớm biến mất rồi.
Nhưng đây chỉ mới là bắt đầu.
Từ không có gì đến đỉnh thánh hoàng cảnh, công đức thần huy vòng quanh người hắn mới tiêu hao chưa đến một phần vạn.
Phong Liệt đè nén mừng như điên, nín thở tạp trung điên cuồng hút thần huy vào người, không ngừng chuyển hóa từng phần thực lực.
Lúc này xung quanh tế đàn đã tụ tập ngàn vạn tuyệt thế cường giả trên căn nguyên đại lục, trong đó đương nhiên không thiếu kẻ kiến thức uyên bác, từng ánh mắt nóng cháy nhìn chằm chằm Phong Liệt đứng trên không trung tế đàn, hận không thể thay thế. Bọn họ chẳng chút che giấu trong lòng tham lam, rục rịch.
- Trời ạ, lão phu không nhìn lầm chứ? Đó...đó là trong truyền thuyết công đức thần huy! Tiểu tử kia là ai mà có khí vận nghịch thiên quá vậy, làm lão phu ghen tỵ chết được!
- Cái tên may mắn đó chính là Phong Liệt của Long Huyết Giới chúng ta đây mà? Tiểu này này khống chế trong truyền thuyết thiên địa khí vận bia, có thể nói ngưng tụ thiên địa khí vận vào người, thật là người so với người tức chết mà!
- Không ngờ người hồi phục hoàn chỉnh căn nguyên đại lục sẽ là một tiểu tử thánh hoàng cảnh. Hắc hắc, có câu ai gặp thì có phần, hôm nay bản quân không uổng chạy một chuyến.
- Tiểu tử Phong Liệt mạng lớn thật, chẳng những không chết bởi táng thiên chú của lão phu ngược lại được đến ông trời thương tình như vậy. Hừ, xem ra phải nghĩ cách khác giành lấy thần khí Huyền Thiên.
Phía xa đám người, nhóm Tuế Nguyệt Lão Ma, Táng Thiên Lão Nhân, Hồn Vũ tôn giả đứng không chút bắt mắt, ánh mắt lạnh lùng nhìn Phong Liệt ở trong thần huy, biểu tình họ cực kỳ âm trầm.
Đặc biệt là Táng Thiên Lão Nhân, đôi mắt già lse tia sáng lạnh lùng, lộ sát khí, hận không thể lập tức xông tới giết Phong Liệt thành mảnh vụn. Nhưng vì lòng cẩn thận, lão tạm thời lạnh lùng bàng quan.
Phía nam tế đàn cách vạn dặm, trên một ngọn đồi nhỏ. Một thiếu niên mặc cẩm phục đen tà khí nghênh gió đứng, lười biếng liếc bóng người bên trên tế đàn, khóe môi cong lên nụ cười nhạt như có như không. Đôi mắt lạnh lùng âm tà đầy lệ khí, khiến người không dám nhìn gần.
Gã không cố ý lộ ra khí thế nhưng cho người cảm giác cực kỳ nguy hiểm, mọi người bản năng cách gã rất xa, ngẫu niên liếc nhìn tràn ngập kiêng dè.
Thiếu niên vuốt cằm, âm trầm cười lạnh nói, ánh mắt ngày càng hung tàn, thô bạo:
- Không ngờ bổn hoàng vừa mới thoát khốn đã gặp chuyện lý thú như vậy. Cơ duyên trời ban hiếm thấy đến thế chắc tiểu tử kia không có phúc hưởng đâu, để bổn hoàng hốt của, hắc hắc hắc.
Bên kia tế đàn, đôi phu phụ thần hoàng có mười mấy tên cường giả thần tộc vây quanh đang nhìn chằm chằm Phong Liệt trên bầu trời, mặt họ đầy kích động.
Tuyệt sắc thiếu phụ mắt ướt nước, vô cùng kích động nói:
- Phu quân, cậu thanh niên đó mặt mày thật rất giống phu quân, hơn nữa tên của hắn gọi là Phong Liệt, tuyệt đối là Liệt nhi của chúng ta rồi.
Thần Hoàng cảm thán nói:
- Đúng vậy, ta cảm giác được liên hệ huyết mạch giữa ta và hắn. Thật không nghĩ tới Liệt Nhi trong mấy chục năm ngắn ngủi đạt đến cảnh giới như vậy.
Mắt gã chợt lóe, kinh ngạc nói:
- Không đúng, hắn...hắn lại có thể kích phát căn nguyên thần đồ, không lẽ hắn chính là linh hồn chuyển thế của hồn mặt đất ư?
- A?
Thiếu phụ biến sắc, nhìn người đàn ông của mình, sốt ruột nói:
- Phu quân, vậy...vậy chúng ta làm sao đây? Hắn có chịu nhận chúng ta không?
- Nhã nhi, nàng hãy bình tĩnh lại, có sốt ruột cũng vô dùng, chúng ta trước xem tình hình rồi tính.
Người đàn ông vẻ mặt phức tạp.
......
Lát sau, cường giả tụ tập quanh tế đàn ngày càng nhiều, mọi người nhìn khí thế của Phong Liệt dâng lên, vẻ mặt tham lam lộ rõ hẳn ra, cuối cùng có kẻ chịu không được.
Trên thế giới này không thiếu ví dụ khi võ giả đột long biến kiếp, hoàng cảnh kiếp thì bị cướp thần huy.
Lúc này đối diện trong truyền thuyết công đức thần huy tồn tại từ cổ xưa tới nay, chỉ có người thực lực đủ chứ không ai không muốn chia chén canh.
- Hừ, thiên đạo ban thưởng hậu hĩnh như vậy, tiểu tử thánh hoàng cảnh như ngươi sao dùng được chứ? Để bổn tọa giúp cho, ha ha ha!
Trong đám người một gã đàn ông uy mãnh quanh thân đầy ma khí cười dài, nhảy lên tế đàn, không bị chút cản trở lọt vào thần huy.
Cường giả ma tộc có tu vi đạt đến ma tộc đó thực lực tương đương với nhân loại địa nguyên cảnh, ma khí ngập trời, uy áp cái thế.
Khi gã nhích động thì mấy hướng khác trên tế đàn cũng có vài người lần lượt nhảy lên lao hướng Phong Liệt ở bên trên tế đàn. xem tại TruyenFull.vn
Bị những người đó kéo theo, trong đám người thoáng chốc sôi trào. Từng vệt sáng đủ màu vọt lên Tu La tộc, sợ động tác chậm không chia canh được.
Nhưng khiến họ không ngờ là mấy người dẫn đầu mới vào trong thần huy thì bỗng có vài tai chớp đỏ thô cỡ cánh tay từ trên trời giáng xuống, chính xác đánh vào mấy người đó.
Xẹt đùng!
Phập phập phập phập!
Mấy tiếng trầm đục khẽ vang, nhưng người kia không có chút sức phản kháng bị oanh thành bột phấn, hình thần đều diệt, ngay cường giả ma tôn của ma tộc cũng không ngoại lệ.
Xì xào!
Xung quanh tế đàn vang lên tiếng ồn ào kinh dị, mọi người bị tình hình trước mắt làm ngơ ngác, từng luồng sáng bắn hướng tế đàn khựng lại.
Đương nhiên, cũng có một ít cường giả không khựng lại được đã lo vào trong thần huy, đều nói gót theo mấy người lúc trước, chết dưới tia chớp đỏ, không còn mẩu xương.
- Ôi chao, đây, đây là sao?
- Thiên phạt, này là thiên phạt thần lôi thiên! Trời ạ, ngay cả cường giả địa nguyên cảnh cũng không chịu nổi một kích thiên phạt.
- …