Ma Long Phiên Thiên

chương 83: cao thủ chân khí cảnh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Ngao hống!

Quả nhiên, nhìn thấy gốc cây nhỏ màu vàng kia, hai con mắt lớn của Đại Sơn chợt tỏa sáng, hưng phấn vô cùng gầm rú một tiếng. Lập tức, nó rất nhanh đã chạy tới trước mặt đám người Triệu Thung, nghiễm nhiên làm ra một bộ dáng như muốn trung tâm thủ hộ.

Phong Liệt rất vừa lòng với biểu hiện của Đại Sơn, hắn cười thu chiếc cây trong tay lại. Sau đó thấp giọng nói với Lý U Nguyệt trong lòng:

- U Nguyệt, nàng cũng tới đó đi! Nhớ giữ bí mật cho ta!

- A? Nga! Ngươi... Ngươi phải cẩn thận a! Nếu không chống đỡ được thì ta sẽ phóng tín hiệu cho cao thủ của gia tộc đến trợ giúp.

- Yên tâm, không có gì nguy hiểm cả.

Vừa rồi Lý U Nguyệt nằm trong lòng Phong Liệt, nhìn hắn biến thành một quái vật cả người đều là vảy đen, hai mắt đỏ đậm, móng vuốt dữ tợn, trong lòng quả thực rung động đến tột đỉnh. Hiện giờ miệng nàng còn đang há to đến mức có thể nuốt chửng hai quả trứng.

Thẳng đến lúc này mới hồi phục tinh thần lại, nhưng vẫn hoảng hốt không thôi. Bất quá chung quy nàng cũng không phải nữ tử bình thường, chớp mắt đã hiểu đây tất nhiên chính là một bí mật của tình lang mình, cho nên liền vội vàng bình phục tâm tình, cực kỳ nghe lời ôm Tiểu Dạ đi tới phía sau bốn thị nữ của mình, được đám người Triệu Thung bảo vệ ở chính giữa.

Tất cả bố trí này gần như hoàn thành chỉ trong nháy mắt, Phong Liệt biết mình phải đối mặt nhiều sát thủ như vậy thì tất nhiên không thể phân thần. Nếu đối phương lên hết một loạt thì hắn sẽ rất khó để tâm đến an toàn của mọi người.

Nhưng lúc này, có Triệu Thung và bốn thị nữ Nguyên Khí Cảnh cửu trọng thiên, lại cộng thêm Đại Sơn đã tạo thành một lớp phòng vệ nghiêm mật, bảo về Lý U Nguyệt và sáu vị công tử ca thực lực không cao kia vào giữa. Tin tưởng trong thời gian ngắn sẽ không bị đối phương công phá.

- Phong huynh, ngươi...

Đám người Triệu Thung thấy Phong Liệt vậy mà lại muốn một mình đối mặt với đám cao thủ kia, cũng không khỏi lau mồ hôi lạnh hộ hắn.

Tuy bọn họ cũng biết Phong Liệt có thể lực áp Tần Trọng Nguyên Khí Cảnh cửu trọng thiên, nhưng lúc này vẫn rất lo lắng cho hắn. Dù sao đây cũng là một đám cao thủ Nguyên Khí Cảnh cửu trọng thiên a! Không thể dựa vào thiên tài mà bù lại được.

- Các ngươi bảo vệ tốt chính mình là được, ta không sao!

Phong Liệt không chút để ý nói.

Hắn thở nhẹ một cái, tay phải nhấc Tế Thiên thần thương lên, chỉ vào một bóng đen trước người quát lạnh:

- Rốt cuộc các ngươi là ai? Thần Sư là ai?

Vừa nghe lời này của Phong Liệt, đám bóng đen trước mặt đều run lên, thoáng có chút rối loạn. Dường như hai chữ Thần Sư có lực uy hiếp rất lớn với họ vậy. Nguồn:

- Giết!

Một người đột nhiên quát khẽ một tiếng, bảy tám người còn lại lập tức tiếp tục vọt lên, tốc độ nhanh như tia chớp. Sát khí trên người càng thêm nồng đậm vài phần.

Trong đó có năm người tránh khỏi Phong Liệt, nhắm về phía đám người Lý U Nguyệt. Còn lại ba người thì vây quanh Phong Liệt trong hắc vụ.

Phong Liệt khinh thường hừ lạnh một tiếng:

- Hừ, nếu không nói gì thì các ngươi có thể chết rồi! Còn có tên Thần Sư kia, tốt nhất đừng để lão tử biết hắn là ai. Nếu không, sẽ có một ngày lão tử diệt cả nhà hắn!

Dứt lời, hắc vụ bao bọc bên ngoài cơ thể hắn chợt trào ra, chớp mắt đã bao phủ ba bóng đen vào trong. Cùng lúc đó, cả ba cũng đều phóng thích chiến kỹ sắc bén. Một mảnh đao quang kiếm ảnh hung hăng đánh về phía Phong Liệt.

Panh!

Một tiếng vang nhỏ qua đi, Phong Liệt thi triển Hóa Ảnh kỹ nháy mắt đã biến mất tại chỗ, vừa lúc tránh khỏi sát chiêu của ba người. Đồng thời, một thân ảnh ngưng thực đột nhiên xuất hiện gần ba bóng đen.

Xích!

Thương phong dài ba thước vô cùng sắc bén của Tế Thiên thần thương gào thét xé rách không khí, những tiếng xé gió bén nhọn làm màng tai người ta như muốn nứt ra. Thương phong màu đen tà tà xẹt qua phía trước ba người, nhất thời chỉ nghe thấy ba tiếng "phốc phốc phốc" liên tiếp vang lên, huyết hoa chợt nở rộ.

Ba gã cao thủ Nguyên Khí Cảnh cửu trọng thiên, không có một ai né được thương phong, gần như trúng chiêu cùng lúc.

Đầu một bóng đen ứng tiếng bay lên, huyết mang huyễn lệ vẩy cao ba thước. Hai người còn lại tuy cũng trúng một thương nhưng đúng lúc tránh khỏi cổ, thương phong sắc bén chỉ để lại trên vai một đường máu, làm Phong Liệt hơi có chút kinh ngạc.

Những kẻ này quả nhiên là không tầm thường. Khi Phong Liệt chém giết đám thuộc hạ của Tề Xương Vũ Kiên Vũ Viện. Trường thương vừa đâm ra thì tất cả đều thuận lợi, lại không ngừ rằng hai tên cũng là Long Vũ giả Nguyên Khí Cảnh cửu trọng thiên này lại có thể tránh thoát một kích tất sát này, chỉ vẻn vẹn bị một vết thương nhẹ mà thôi. Trong lòng Phong Liệt nhất thời thầm hô không ổn.

- Đây là thứ quái gì?

- Hả? Có cổ quái! Mau lui!

Thoáng chốc, hai hắc y nhân may mắn không chết này vừa vặn thấy rõ Hắc Ám thân của Phong Liệt, trong lòng đều hoảng sợ muốn chết!

Hơn nữa lại bị khí thế cuồng mãnh của Phong Liệt chấn nhiếp, nhất thời đều không có lòng tái chiến. Cả hai mang theo vẻ sợ hãi đột nhiên nhảy ra khỏi hắc vụ, tốc độ nhanh như điện làm cho Phong Liệt muốn ngăn cũng không kịp.

- Chết tiệt!

Trong lòng Phong Liệt không khỏi thầm hậm mình quá sơ suất, nếu Ma Long Hắc Ám thân của mình bị lan truyền ra ngoài, chỉ sợ tình thế sẽ cực kỳ nghiêm trọng.

Hắn không chút do dự triển khai thân hình đuổi theo hai đạo bóng đen. Đồng thời, Tế Thiên thần thương đột nhiên rời tay, "phốc" một tiếng, đại thương mang theo uy thế mạnh mẽ đột ngột xuyên qua sau gáy một hắc y nhân, ghim hắn lên một cây đại thụ.

Phanh! Phanh! Phanh!

Phong Liệt liên tục thi triển Hóa Ảnh kỹ, mắt thấy đã cách hắc y nhân cuối cùng ngày càng gần.

Dưới sự nguy cấp, hắc y nhân một bên nhanh chân chạy như điên, một bên há miệng hoảng sợ rống to:

- Đại nhân! Mục tiêu số một có...

Nhưng không đợi hắn nói xong, đột nhiên đã ngã lăn xuống đất, quay cuồng vài trượng rồi mới hộc ra một ngụm máu tanh hôi, rơi trên mặt đất phát ra những tiếng xèo xèo.

- Hắc hắc, Độc Linh Chi quả nhiên là đủ độc!

Theo sát sau đó, sắc mặt Phong Liệt nhất thời vui vẻ. Trong lòng hắn biết tất nhiên đó là tác dụng của Độc Linh Chi khi rèn luyện nó trên Tế Thiên thần thương. Nhưng giờ phút này, vì đề phòng vạn nhất, hắn lập tức hung hăng bồi thêm một cước lên người hắc y nhân, đưa hắn lên trời nhah hơn.

- Hừ! Dừng tay!

Đúng lúc này, trong rừng chợt thoáng hiện một đạo kim mang chói mắt, tản ra sát khí làm người ta run sợ. Trong chớp mắt đã vượt qua khoảng cách mười trượng lướt đến hai chân Phong Liệt.

- Hả? Cao thủ!

Trong lòng Phong Liệt cả kinh, vội vàng lắc mình tránh ra. Kim quang nhất thời sạt qua người hắn, ven đường đốn ngã bốn năm cây đại thụ che trời mới dần dần biến mất, uy thế làm cho người ta sợ hãi vô cùng.

Ngay sau đó, một gã đại hán khôi ngô cũng mặc hắc y bỗng xuất hiện trước mặt Phong Liệt như u linh, cúi đầu nhìn thuộc hạ đã trúng độc chết của mình, khẽ nhíu mày lại.

Bảy Ma Long hư ảnh lớn hơn ba trượng sau lưng người này cực kỳ bắt mắt, khí thế mênh mông như một con man long ngạo khiếu thiên địa, hung lệ vô cùng.

- Cao thủ Chân Khí Cảnh thất trọng thiên?

Phong Liệt nheo mắt, không khỏi kinh hô ra tiếng.

Hắn vội lắc mình lui về phía sau, rút Tế Thương thần thương ra từ thân cây đại thụ, sau đó lại tiếp tục lùi thêm mười trượng thì mới đứng vững thân mình, lo lắng bị tinh thần lực mạnh mẽ của đại hán do thám được Hắc Ám thân của mình.

Giờ phút này, Phong Liệt thật sự không nghĩ tới việc đối phương lại có cao thủ Chân Khí Cảnh thất trọng thiên xuất hiện, làm hắn cực kỳ kinh hãi.

Lấy tu vi hiện giờ của hắn mà nói, mặc dù biến ảo Ma Long Hắc Ám thân thì cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống lại cao thủ từ Chân Khí Cảnh ngũ trọng thiên trở xuống, nhưng muốn tiêu diệt bọn hắn thì vẫn không đủ.

Mà đối mặt với cao thủ Chân Khí Cảnh thất trọng thiên, trong lòng hắn lại không hề có chút nắm chắc nào.

Trong khi đề phòng tên Chân Khí Cảnh thất trọng thiên này, Phong Liệt cũng trộm quan sát tình hình chiến đấu chỗ mấy người Lý U Nguyệt, phát hiện quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của hắn. Đám người Triệu Thung tuy ngăn cản có hơi quá sức, nhưng còn không đến mức thua trong thời gian ngắn, làm hắn yên tâm hơn không ít.

Tiếp theo hắn phải toàn lực độc kháng tên cao thủ Chân Khí Cảnh thất trọng thiên này, không thể quan tâm đến họ được.

Giờ phút này, Phong Liệt cũng không dám giấu diếm nữa, hắn lập tức thu hồi viên Dạ Mạc châu bình thường kia, tế ra viên Dạ Mạc châu thượng phẩm cướp được từ Sở Huyền.

Ngay sau đó, một ngọn lửa đen bỗng thay thế hắc vụ lúc trước, bao bọc thật chặt lấy Hắc Ám thân của hắn. Lúc này, hắn nhìn giống như một ngọn lửa đen đang cháy bập bùng, cực kỳ phiêu hốt bất định.

Dạ Mạc châu phẩm chất khác nhau, tác dụng cũng tự nhiên là một trời một vực.

Lúc trước, Phong Liệt sử dụng Dạ Mạc châu loại thường, vẻn vẹn chỉ có thể phóng ra một ít hắc vụ che khuất tầm nhìn, cần không ngừng phát ra Nguyên lực mới có thể duy trì hắc vụ không tiêu tan, hơn nữa còn chẳng phân biệt được địch ta. Trong hắc vụ này, tầm nhìn giữa hai bên đều không cao.

Nhưng Dạ Mạc châu thượng phẩm lại huyền diệu hơn rất nhiều, một khi hắc vụ phóng ra sẽ ngưng mà không tiêu tan, giống như một bộ phận thân thể của mình vậy. Thậm chí còn có thể thu vào trong cơ thể, hơn nữa không chút ảnh hưởng với tầm mắt của chủ nhân, cực kỳ thần dị.

Quan trọng nhất là, sau khi Phong Liệt nghiên cứu, hắn đã biết hắc vụ mà Dạ Mạc châu thượng phẩm phóng thích ra có thêm tác dụng che chắn tinh thần lực. Quả thực đúng là tạo ra vì hắn, chỉ cần phóng ra hắc vụ, Hắc Ám thân của hắn sẽ không bao giờ sợ bại lộ

Nhưng Dạ Mạc châu thượng phẩm như vậy, ở trong tay một Long Vũ giả Nguyên Khí Cảnh nhỏ nhoi như Phong Liệt thì lại phải đề phòng người khác cướp đoạt. Nếu không phải thấy tình huống đã bất đắc dĩ, Phong Liệt cũng không định dùng nó.

- Hử? Dạ Mạc châu thượng phẩm? Hừ hừ! Không ngờ rằng còn có thu hoạch ngoài ý muốn như vậy!

Đại hán khôi ngô kia ngẩng đầu lên lạnh nhạt nhìn về phía Phong Liệt, trong đôi mắt hơi trắng bệch hiện lên vẻ tham lam. Đối với thực lực của Phong Liệt, hắn không để vaoaf trong lòng chút nào.

Hắn cũng không ra tay ngay với Phong Liệt, đầu tiên là cực kỳ không kiên nhẫn quát mắng đám thuộc hạ đang vây công mấy người Lý U Nguyệt một tiếng:

- Các ngươi nhanh lên một chút! Mấy đứa nhãi con cũng không xử lý nổi, nuôi các ngươi tốn cơm tốn gạo à?

Đám hắc y nhân vừa nghe đại hán nói vậy, lập tức xuống tay sắc bén hơn rất nhiều. Thế nhưng bắt đầu liên tiếp thi triển đấu pháp lấy mạng đổi mạng, làm đám người Triệu Thung khổ không thể tả.

Lúc này, bọn họ cũng đã chú ý tới đại hán thực lực Chân Khí Cảnh thất trọng thiên khí thế vô cùng mạnh mẽ này. Nhất thời cả đám đều biến sắc, trong lòng xuất hiện vẻ tuyệt vọng, đồng thời đều thầm lo lắng cho Phong Liệt.

Nếu chỉ vẻn vẹn là đối mặt với một đám sát thủ Nguyên Khí Cảnh, nếu mọi người không thể địch lại thì có lẽ còn liều chết xông ra một đường máu được. Một khi trốn vào rừng thì cũng không phải không có cơ hội chạy trốn.

Nhưng nếu đối mặt với một cao thủ Chân Khí Cảnh, vậy đó đã không phải số lượng có thể bù lại. Chỉ sợ tất cả bọn họ cộng lại cũng không chịu được một đòn của cao thủ Chân Khí Cảnh. Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều thấp thỏm lo âu, trong lòng xuất hiện sự tuyệt vọng.

Chỉ là không biết tại sao, lúc này đám người Triệu Thung lại có một tia hi vọng đối với thiếu niên thiên tài đang ẩn trong hắc vụ kia. Hi vọng hắn có thể sáng tạo kỳ tích thêm một lần nữa.

Lý U Nguyệt đứng trong sự bảo vệ của mọi người, vô cùng lo lắng nhìn Phong Liệt trong hắc vụ. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy sầu lo, trong tay cầm chặt lấy một quả pháo hiệu, do dự không thôi.

Lúc này Phong Liệt đã ẩn dấu xong thân hình của mình, rồi thản nhiên bước về phía trước vài bước. Khí thế lẫm nhiên đối mặt với đại hán mặc hắc y, bình tĩnh nói:

- Không biết Phong Liệt ta có ân oán gì với các ngươi? Để cho các ngươi ra tay mấy lần như vậy?

- Hắc hắc, không thể trả lời! Tiểu tử, ta biết ngươi có chút năng lực, nhưng hôm nay ngươi sẽ không thoát nổi đâu! Nếu thức thời thì hãy ngoan ngoãn chịu trói, có lẽ còn bớt được chút khổ sở! Nếu không, đừng trách mình rơi vào kết cục của phế vật!

Đại hán cười lạnh nói.

- Ừm? Các ngươi nhìn trúng huyết tủy của ta?

Phong Liệt lạnh lùng nói. Hắn hơi hơi nheo mắt lại, sát khí trong mắt chợt lóe mà qua.

Theo một câu của đại hán, hắn cũng đã đoán ra tám chín phần mười. Những người này rất có khả năng là tổ chức chế tạo Long Tủy Bổ Thiên dan. Hơn nữa, rất có thể tổ chức này trốn trong Ma Long giáo! Nếu không, bọn họ tuyệt đối không dám làm việc trắng trợn như vậy.

Nghĩ đến đây, trong lòng Phong Liệt không khỏi phát lạnh.

- Hừ hừ, không lâu sau ngươi sẽ biết thôi!

Đại hán cười lạnh một tiếng, rồi đột nhiên hét lớn:

- Hây!

Chỉ thấy trong tay hắn chợt xuất hiện một chiếc thiết côn màu đen dài hơn một trượng, tản ra hắc mang nhàn nhạt.

Ngay sau đó, khí thế cả người hắn bỗng biến đổi, dường như biến thành một chiếc tháp sắt hùng hồn trầm trọng. Khí thế mênh mông toát ra cuồn cuộn, bảy Long ảnh phía sau lưng hắn uốn lượn rít gào, thanh thế kinh người.

- Hừ! Nhìn cũng ghê đấy, hi vọng là trông được cũng phải dùng được.

Tuy Phong Liệt có chút kinh hãi với khí thế của đại hán, nhưng ngoài miệng hắn vẫn châm chọc mà không hề sợ hãi.

Tuy trong lòng không có nắm chắc, nhưng vậy lại càng kích phát khát vọng đánh một trận này của hắn. Nếu muốn đột phá nhanh, chiến đấu chính là con đường ngắn nhất!

Đây xem như là lần đầu Phong Liệt đối mặt trực tiếp với cao thủ Chân Khí Cảnh sau khi trọng sinh. Trong lòng cực kỳ thận trọng, nhưng đồng thời cũng hưng phấn không thôi.

Tiếp đó, Phong Liệt thu Tế Thiên thần thương vào trong trữ vật giới chỉ. Đối mặt với cao thủ Chân Khí Cảnh thất trọng thiên này, hắn biết thương pháp gà mờ của mình sẽ chẳng có công dụng gì, đơn giản là không phải lấy ra cho mất mặt.

Ngay sau đó, trong mắt đại hán chợt lóe vẻ tàn nhẫn, lập tức thân hình nhoáng lên, lướt qua hơn mười trượng đến gần Phong Liệt. Sau đó, thân hình khôi ngô đột nhiên bay lên không trung, một đạo côn ảnh thô to hung hăng vụt về phía Phong Liệt trong hắc vụ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio