Edit: Vy Vy
Beta: LyLy
Sau khi Hoàng Yêu chính thức tiếp nhận công ty. Ngày kỷ niệm thành lập trường cũng đã tới.
Là người đại diện cho lớp học lên biểu diễn trong hoạt động ngày kỷ niệm thành lập trường, Hoàng Yêu phải chịu sự " yêu thương quan tâm " của cả lớp.
"Vô Ưu, cậu đã chuẩn bị tốt rồi chứ?" An Tâm Tâm đã lâu chưa gặp Hoàng Yêu, có chút xấu hổ chào hỏi.
"Rồi." Hoàng Yêu nhàn nhạt đáp, thái độ lãnh đạm, làm trong lòng An Tâm Tâm có chút không thoải mái.
Hạ Vô Ưu thật sự chẳng lễ phép tí nào.
"Mấy ngày nay cậu đi đâu?" Hoàng Yêu vừa mới ngồi xuống, Nam Vô Quyết đã tới đây.
"Ở trong công ty làm việc." Hoàng Yêu đáp.
"Sau khi tan học đến phòng tập nhảy nhé, buổi tối phải lên biểu diễn." Nam Vô Quyết mấp máy môi, mời cô cùng tập luyện.
"Được." Hoàng Yêu gật đầu đồng ý, mỉm cười với Nam Vô Quyết. An Tâm Tâm đứng đó nhìn, tay nắm chặt thành quyền.
"Ừm, Nam Vô Quyết, tôi có thể đi theo xem các cậu tập nhảy được không?" Nửa ngày, An Tâm Tâm xoay người chờ mong nhìn Nam Vô Quyết: "Được không?"
Yêu cầu của An Tâm Tâm không quá đáng, Nam Vô Quyết không nói gì, chỉ là liếc mắt nhìn Hoàng Yêu, ý muốn nói là tùy Hoàng Yêu quyết định.
"Xin lỗi! Tiết mục phải bảo mật." Hoàng Yêu cười nói xin lỗi, lấy sách giáo khoa mở ra đọc, một bộ dáng không muốn nhiều lời. An Tâm Tâm thấy vậy, có chút ủy khuất nhìn Nam Vô Quyết, cúi đầu lẩm bẩm nói: "Vậy thì thôi!"
Sau khi tan học, Hoàng Yêu cùng Nam Vô Quyết ra khỏi phòng học trong ánh mắt chăm chú của An Tâm Tâm.
"Cậu nghĩ kỹ rồi?" Nam Vô Quyết hỏi, đề tài là việc hôn nhân của cô cùng Tần Cẩn Ngôn mấy ngày trước đã nói.
"Ừ, tôi đã nói với mẹ tôi sẽ giải trừ hôn ước với Tần gia." Sau khi cô hồi phục lại công ty, Lâm Tuyết Bình cũng đã đến Tần gia từ hôn, nhưng Tần gia không nói gì cả.
"Cậu, thích tôi sao?" Nam Vô Quyết dừng bước chân lại, mặt đối mặt với cô, đôi tay đặt trên vai cô, đôi mắt đạm mạc giờ phút này mang theo một tia chờ mong.
"Không chán ghét, nhưng tôi có thích cậu hay không thì còn dựa vào biểu hiện của cậu nữa!" Cô không muốn Nam Vô Quyết cảm thấy cô là một người có thể dễ dàng theo đuổi như vậy. Nói một nửa để lại một nửa, cho Nam Vô Quyết hy vọng cùng động lực.
Quả nhiên, Nam Vô Quyết nghe xong nửa câu sau, mắt sáng rực lên: "Tôi sẽ nỗ lực làm cậu yêu tôi." Nam Vô Quyết cực kỳ nghiêm túc nói, đặc biệt nhấn mạnh hai từ "yêu tôi".
"Đi thôi, đi tập nhảy!" Hoàng Yêu cười cười, hướng phòng tập nhảy đi đến. Nam Vô Quyết đuổi theo giữ chặt tay cô, hai người tay trong tay sóng vai đi về phía phòng tập.
An Tâm Tâm núp sau ngã rẽ, nhìn bóng dáng hai người mà phát ngốc, khó lòng che dấu cô đơn trong mắt.
"Có phải rất khổ sở, thực không cam lòng hay không?" Một giọng nam ở phía sau An Tâm Tâm vang lên, dọa cô ta nhảy dựng.
"Anh là ai?" An Tâm Tâm xoay người, nhìn người vừa nói chuyện đứng phía sau cô ta đang cúi đầu, nửa bên mặt hòa lẫn với bóng đêm.
"Cô không cần biết tôi là ai, tôi tới chỉ để giao cái này cho cô, sử dụng nó như thế nào còn tùy vào cô." Nam sinh lưu lại một phần giấy tờ liền rời đi.
An Tâm Tâm nhìn nam nhân biến mất trong bóng đêm. Nửa ngày sau mới cong lưng nhặt lên phần giấy tờ kia.
Vài phút sau.
An Tâm Tâm gắt gao nắm chặt phần giấy tờ, tim không chịu khống chế nhảy lên, càng nhảy càng kịch liệt.Nước mắt rơi xuống từ đôi mắt đang sáng bừng lên kia. Mất một lúc lâu ổn định lại tâm tình, An Tâm Tâm mới lau khô nước mắt, sung sướng cười ra tiếng.
"Hoá ra là như thế này sao, ra là như thế này! Hạ Vô Ưu là đồ lừa đảo." Giấy tờ trong tay An Tâm Tâm chính là tư liệu về thân phận thật sự của Hạ Vô Ưu, mà làm cho An Tâm Tâm khiếp sợ cũng chưa phải là cái này.
"Chuyện này không có khả năng, không có khả năng là sự thật." An Tâm Tâm nhìn phần cuối của giấy tờ, không thể tin tưởng lùi ra sau một bước, trừng lớn đôi mắt.
Vy:
- Tui đuối rồi nha các thiên thần! Mau dùng một xe tải chở sao vàng tới đổ vào người tui đi!
Hay là,
Để tui thử trò mới thấy gần đây nha:
Khụ.
Lần này mà chương không được ít nhất là sao thì tui ngủ đông , hông, là tuần!
Vậy nghe các thiên thần đáng yêu ~!!